Phần 67
Không sai, từ lâu Lạc Nam đã muốn chiến thử một trận ra trò với Thánh Tôn cấp cường giả để ước lượng chiến lực hiện nay của mình, tuy nhiên vì nhiều loại nguyên nhân mà hắn vẫn chưa có cơ hội.
Lúc này bị một Thánh Tôn Trung Kỳ truy sát, Lạc Nam cố ý chạy thật xa tách biệt khỏi du thuyền, để cuộc chiến này không bị bất kỳ ai khác xen vào.
Bởi lẽ dù sao thì chiến trường vừa rồi quá mức hỗn loạn, ngoại trừ Thánh Hoàng thì còn có cả Thánh Đế vẫn chưa xuất thủ, dù hắn có thể tại nơi đó chiến với Thánh Tôn thì cũng không loại trừ khả năng sẽ có Thánh Hoàng hay thậm chí là Thánh Đế chú ý đến hắn.
Vậy nên tất cả đều diễn ra theo ý của Lạc Nam, hắn thành công dụ dỗ được tên Thánh Tôn Hải Tặc này tách ra khỏi băng đảng.
Bất quá lời nói của Lạc Nam không thể nghi ngờ là sự sỉ nhục và chọc giận tên Thánh Tôn Hải Tặc.
“Con chuột cống này, để bổn Tôn xem thử thực lực của ngươi có được mạnh mẽ như miệng lưỡi của ngươi hay không!”
Thánh Tôn Hải Tặc sắc mặt lạnh lẽo.
Bất quá hắn còn chưa kịp phát động thế công thì ở đối diện Lạc Nam đã tiên hạ thủ vi cường, hắn ra hiệu Quân Tư Tình tránh xa ra một chút, Ngân Ảnh Áo Choàng tung bay, khí thế Thánh Đế bùng nổ.
“Thánh Đế cường giả? Làm sao có thể?”
Thánh Tôn Hải Tặc sắc mặt mộng bức, cùng lúc đó Lạc Nam đã Dịch Chuyển Tức Thời đến trước mặt của hắn.
Không nói lời nào, Bát Môn Độn Giáp triển khai, vô cùng vô tận Bá Lực điều động.
Một tôn đại phật quang âm sừng sững hiện lên giữa hải dương rộng lớn với Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên lưng, các loại Thế cuồn cuộn gia trì vào hàng vạn cánh tay, Oanh Thiên Tổ Phù bạo phát sóng xung kích, kèm theo đó là 40 hành tinh bùng nổ sức mạnh.
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, đại phật quang âm cùng lúc oanh tạc hàng vạn cánh tay như hàng loạt vụ nổ nguyên tử.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Phô thiên cái địa, liên miên bất tuyệt, công kích bá đạo không giữ lại chút nào.
Phát động thế công vừa xong, Lạc Nam đã lập tức Tốc Biến ra xa để bảo trì khoảng cách, bàn tay hướng về phía trước nắm lại gầm lên:
“BẠO!”
Thiên Thủ Quan Âm vừa tung đấm xong liền kích nổ toàn thân, BÙM một cái như đầu đạn hạt nhân bạo tạc nhấn chìm tất cả.
Hải dương dậy sóng, mặt biển hình thành một cái lỗ đen khổng lồ, Bá Lực gào thét, sóng xung kích tầng tầng lớp lớp ép đến không khí liên tục nổ vang.
Quân Tư Tình từ xa chứng kiến Thiên Thủ Quan Âm công kích mà âm thầm rùng mình, nàng không nghĩ đến Lạc Nam lại có thể đánh ra chiến lực kinh thiên động địa như vậy, rõ ràng những lần giao thủ trước đó với nàng hắn đều nương tay.
“Đủ giết Thánh Tôn không?” Trong đầu nàng hiện lên câu hỏi.
Rất nhanh nàng đã có được đáp án mình cần.
Chỉ thấy bên trên thiên không, mây đen cuồn cuộn kéo về, sấm chớp và bóng tối bao trùm chục vạn dặm hải vực, một tôn Pháp Tướng khổng lồ hàng lâm mà xuống.
Pháp tướng toàn thân được ngưng tụ từ Hắc Ám và Lôi Đình dung hợp, một tay cầm Ám Đao, một tay cầm Lôi Đao… song Đao khổng lồ như có thể chém tan vạn vật.
Mà đứng trên vai của tôn Pháp Tướng này lại chính là tên Thánh Tôn Hải Tặc kia.
Chỉ thấy dáng vẻ của hắn lúc này có phần chật vật, da thịt xuất hiện không ít vết thương, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng càng nhiều hơn là lửa giận ngút trời.
“Con kiến hôi vô liêm sĩ!”
Ngửa đầu gầm rống như dã thú, Thánh Tôn Hải Tặc hai mắt đỏ ngầu khóa chặt Lạc Nam như hận không thể ăn tươi nuốt sống.
Tên khốn kiếp này dám ngụy tạo khí tức của Thánh Đế hù dọa hắn, nếu không hắn đã chẳng sơ suất đến mức thất thần trong thoáng chốc rồi bị tập kích thành công.
Cũng may phản ứng của Thánh Tôn cấp cường giả vốn là cực nhanh, khi Thiên Thủ Quan Âm oanh tạc hắn đã kịp triệu hoán ra Lôi Ám Thánh Tướng của mình bảo vệ.
Lôi Ám Thánh Tướng chính là Pháp Tướng của Thánh Tôn như hắn, thuộc một trong những thủ đoạn mạnh mẽ nhất của hắn.
Mặc dù là như vậy, hắn cũng bị dư ba oanh tạc đến toàn thân chật vật, điều này đối với một Thánh Tôn như hắn chính là sỉ nhục.
Lúc này Thánh Tôn Hải Tặc đã chẳng muốn nói thêm lời nào, chỉ có giết chết Lạc Nam, dùng máu của kẻ này mới có thể khiến hắn hạ hỏa.
“Chết!”
Ý niệm vừa động, Lôi Ám Thánh Tướng hai tay cầm Song Đao, bằng vào tốc độ khủng bố trảm thẳng xuống Lạc Nam.
So sánh kích thước, Lạc Nam ở trước mặt Lôi Ám Thánh Tướng chẳng khác nào con kiến hôi.
“Hừ, ngươi có Pháp Tướng, ta có Thần Tướng!” Lạc Nam gầm lên một tiếng:
“Thần Tướng Vệ Hồn Thuật ra!”
ONG ONG ONG ONG ONG…
Các tôn Đại Đỉnh trong đan điền chấn động, Thập Đại Thần Tướng với đủ loại Thiên Địa Dị Vật tập hợp mà thành xuất hiện.
Trong đó Hỏa Thần Tướng và Quang Thần Tướng càng là ẩn chứa sức mạnh của Vĩnh Hằng Thuộc Tính, lực chiến đấu khủng bố hơn một bậc.
“Thật là nhiều Thiên Địa Dị Vật, chẳng lẽ ngươi tu luyện công pháp cao cấp? Ngươi đến từ thế lực hùng mạnh nào?”
Trong mắt Thánh Tôn Hải Tặc hiện lên vẻ tham lam, xem ra lần này mình gặp con mồi lớn, thân là Hải Tặc, cầu phú quý trong hung hiểm, rất có thể mục tiêu hắn nhắm đến lúc này là yêu nghiệt của thế lực nào đó, nhưng trong cơn phẫn nộ, lại thêm hàng loạt thủ đoạn trên người Lạc Nam khiến hắn nảy lòng tham, giết người cướp của rồi tìm cách khắc phục hậu quả.
Nghĩ tới đây, Lôi Ám Thánh Tướng càng gia tăng thế công.
Thập Đại Thần Tướng hợp lực ngăn chặn lấy nó.
OÀNH!
Như cuộc chiến của những người khổng lồ, dư ba công kích quét ngang chiến trường chấn đến Quân Tư Tình lảo đảo cơ thể.
Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng nhìn Thập Đại Thần Tướng của mình sau đợt giao phong đầu tiên đã bị Lôi Ám Thánh Tướng của đối thủ đánh ngã.
Chênh lệch giữa hai loại Thánh Tôn Lực và Bá Lực chỉ mới là Tiểu Thánh Lực vẫn thật sự quá lớn.
“Ngự Văn!” Lạc Nam hai tay duỗi ra, miệng niệm khẩu quyết.
Vô số Kinh Văn Bất Hủ được hắn điều động khảm vào cơ thể của Thập Đại Thánh Tướng, giúp chúng nó có thể cầm cự ngăn chặn được Lôi Ám Thánh Tướng của đối phương.
Mà điều này đồng nghĩa với Lạc Nam không còn đủ Bất Hủ Kinh Văn để thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân cho chính mình, bởi vì số lượng Bất Hủ Kinh Văn mà hắn có thể điều động ở tu vi này còn hữu hạn.
Nhưng theo Lạc Nam như vậy là đủ rồi, Lôi Ám Thánh Tướng là một trong những thủ đoạn chiến đấu mạnh nhất của Thánh Tôn Hải Tặc, nó có thể phòng ngự trước Thiên Thủ Quan Âm bạo phát toàn lực, vậy cứ để Thập Đại Thần Tướng kết hợp Bất Hủ Kinh Văn cầm chân nó.
Mà mục tiêu của Lạc Nam chính là bản thể tên Thánh Tôn Hải Tặc.
“Thiên Hạ Vô Cực!”
Thân pháp quen thuộc xuất hiện, Lạc Nam như biến mất khỏi thế gian, khi xuất hiện một lần nữa đã ở phía sau lưng đối thủ.
“Hahaha, thi triển vũ kỹ kia chắc hẳn tiêu hao rất nhiều lực lượng, ngươi vẫn còn đủ sức chiến với bổn Tôn sao?” Thánh Tôn Hải Tặc nở nụ cười khinh thường.
Lạc Nam cười lạnh một tiếng, quả thật sử dụng Thần Tướng Vệ Hồn và Bất Hủ Kinh Văn khiến hắn tiêu hao rất nhiều lực lượng trong Bá Đỉnh.
Nhưng hắn vẫn có biện pháp bổ sung dễ dàng.
“Đa Hệ Chi Không ra cho ta!” Lạc Nam cất tiếng cười dài.
Dị Không Gian của hắn luyện hóa cùng Tuế Nguyệt được điều động.
Một vùng lĩnh vực không gian được tạo ra, ở bên trong lĩnh vực không gian này có đủ loại năng lượng thuộc tính khác nhau.
Hắc ám, quang minh, kim, thủy, mộc, hỏa, thổ, băng, phong… chẳng thiếu một thứ gì.
Đa Hệ Chi Không có thể giúp chủ nhân của nó dù không sở hữu các linh căn nhưng vẫn sử dụng được nhiều năng lượng thuộc tính.
Còn đối với Lạc Nam, hắn đã có nhiều loại thuộc tính sẵn rồi nên chẳng cần sử dụng, cái mà hắn cần chính là Hấp Thụ.
Bá Đỉnh xoay tròn, Phệ Thiên Mộc và Thôn Phệ Ma Nhãn kích hoạt… điên cuồng hấp thụ các loại năng lượng thuộc tính mà Đa Hệ Chi Không đã tạo ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Chỉ thoáng chốc tất cả lực lượng của Lạc Nam vừa tiêu hao đã một lần nữa hồi phục.
Đa Hệ Chi Không bị hút đến suy yếu trở về trong đan điền, nhưng từng ấy năng lượng mà nó cung cấp đã đủ để hắn một lần nữa thoải mái chiến đấu.
“Hừ, lực lượng hồi phục thì tính sao? Tốc độ là thứ mà ngươi vĩnh viễn không thể sánh bằng ta!” Thánh Tôn Hải Tặc nhếch mép, hai chân đạp thân pháp, chỉ nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Lạc Nam.
Tốc độ thật sự rất nhanh, Quân Tư Tình ở xa thật sự chẳng kịp quan sát.
“Chết cho bổn Tôn!” Thánh Tôn Hải Tặc bạo phát Sát Thế, Trường Đao trong tay ngân vang, từ phía sau cắt ngang đầu của Lạc Nam.
PHỐC!
Đầu Lạc Nam bay lên tận trời, thân ảnh hóa thành hắc ám tan biến.
Hình Nhân Hắc Ám vừa chết thay cho hắn.
Đồng tử Thánh Tôn Hải Tặc co rút lại, chẳng biết từ bao giờ Lạc Nam đã xuất hiện ở sau lưng hắn cũng giống như cách mà hắn xuất hiện sau lưng Lạc Nam.
Tam Nhãn Mặt Nạ với ba con mắt thần bí, uy nghiêm, hờ hững lập lòe ánh sáng.
Dò Thám Tương Lai đã được Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra, nhờ vậy Lạc Nam thành công nhìn thấu ý đồ của đối thủ và phản kích.
KENG!
Xích Tà Kích âm u sát phạt khiến bầu trời thêm phần u tối, Kích Thế, Sát Thế, Chiến Thế và cả Bá Vực đã sẵn sàng, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên thân kích.
Trường Đao trong tay Thánh Tôn Hải Tặc run sợ mãnh liệt.
“Diệt Thế Kích Pháp đệ nhị thức – Tận Thế Hàng Lâm!”
Ở trên bầu trời sau lưng Lạc Nam, dị tượng kinh thiên động địa xuất hiện.
Đất trời nổ tung, sinh mệnh diệt chủng, vô vàn các loại tai kiếp giáng xuống.
Toàn bộ đều đại biểu cho sức mạnh của Xích Tà Kích lúc này, Lạc Nam hai tay cầm kích lạnh lùng cắm thẳng xuống đầu tên Thánh Tôn Hải Tặc.
Một cảm giác nguy hiểm đến mức chí mạng lan tràn khắp toàn thân, Thánh Tôn Hải Tặc nghiến răng thầm nghĩ:
“Hừ, công kích của ngươi mạnh đấy, bổn Tôn né tránh!”
Bằng vào tốc độ của một Thánh Tôn, hắn tin rằng mình cũng có thể né được đòn hủy diệt này.
Nhưng ngay khoảnh khắc mấu chốt, hắn nghe Lạc Nam lạnh lùng quát lên:
“Phá Tắc Thời Gian đi ra!”
XOẸT XOẸT XOẸT…
Một luồng thời gian vô hình vô ảnh nhanh chóng bao trùm lấy toàn thân của Thánh Tôn Hải Tặc, đem tốc độ của hắn làm chậm lại gấp mấy lần.
“Làm sao có thể? Kẻ này sở hữu bao nhiêu loại lực lượng?” Trong lòng Thánh Tôn Hải Tặc dâng lên sóng to gió lớn.
Xích Tà Kích ngân vang, có cảm giác mình sắp được tắm máu Thánh Tôn khiến nàng hưng phấn đến phát cuồng.
Tận Thế Hàng Lâm đã theo mũi kích sắt lẹm mà xuống.
ĐÙNG!
Theo một vụ nổ khiến cả vùng biển như chìm vào tĩnh lặng vang lên.
Không gian kịch chấn, Lạc Nam toàn thân bị hất tung, hai tay cầm Kích kịch liệt đau nhứt.
Mắt của hắn gắt gao mở ra, trừng lớn nhìn lấy cảnh tượng đối diện.
Thánh Tôn Hải Tặc hoàn hảo vô hại, sắc mặt không chút cảm xúc nào, hai mắt như đang nhìn người chết nhìn lấy hắn.
Mà nhìn xuống tay của tên này, một tấm Phù Chú vừa bị bóp nát.
Chính tấm Phù Chú đó đã hình thành một lỗ đen, hút sạch uy lực của Tận Thế Hàng Lâm vào bên trong, giúp tên Thánh Tôn không bị ít nhất là trọng thương.
“Tốt… tốt… tốt…” Thánh Tôn Hải Tặc chợt ngửa đầu cười dài:
“Đúng là thiên địa to lớn không gì là không thể xảy ra, bổn Tôn vậy mà bị một tên Tiểu Thánh ép phải sử dụng đến vật ngoại thân để chiến đấu!”
“Thôn Công Phù!” Lạc Nam chậm rãi nói.
Tấm Phù mà Thánh Tôn Hải Tặc vừa sử dụng là Thôn Công Phù, có thể một lần thôn phệ tất cả công kích của đối thủ từ Thánh Hoàng trở xuống.
Vậy mà vừa rồi hắn lại lấy ra để hóa giải Tận Thế Hàng Lâm của Lạc Nam và Xích Tà Kích, đủ thấy mức độ nguy hiểm của công kích này đạt đến mức nào.
Nhưng càng là như vậy, Lạc Nam có cảm giác mình ngày càng chọc giận tên Thánh Tôn hơn.
“Bí Thuật – Hải Dương Ám Thệ!”
Quả nhiên chỉ nghe tên Thánh Tôn Hải Tặc miệng niệm chú ngữ.
Theo sau đó, bóng tối dưới lòng biển vô tận như từng đợt sóng ngầm bắn thẳng lên cao.
Hải Dương Ám Thệ, đây là một môn Lục Tinh Bí Thuật có thể mượn bóng tối dưới đáy biển cho người thi triển sử dụng, gia tăng sức mạnh chiến đấu.
Mà tên Thánh Tôn Hải Tặc lại không hề sử dụng Hải Dương Ám Thệ lên bản thân hắn.
Chỉ thấy hắn nâng tay lên, chỉ ngón tay về phía Lôi Ám Thánh Tướng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bóng tối điên cuồng dung nhập vào trong Lôi Ám Thánh Tướng.
Thoáng chốc kích thước của nó tăng lên gần gấp rưỡi.
Song đao trảm xuống, Thập Đại Thần Tướng của Lạc Nam bị đánh bay, Kinh Văn Bất Hủ khảm trên thân thể chúng nó dần trở nên ảm đạm.
Lạc Nam hít sâu một hơi, quả nhiên thủ đoạn của Thánh Tôn tầng tầng lớp lớp, muốn đánh bại không hề dễ dàng chút nào.
Đầu tiên là Thôn Công Phù, sau đó đến lượt Bí Thuật như Hải Dương Ám Thệ, tất cả đều ngăn chặn thành công mục đích chiến đấu của Lạc Nam.
E rằng chỉ sau hai lượt công kích nữa, tất cả Thánh Tướng Vệ Hồn sẽ mất hết sức mạnh và tiêu tán triệt để.
“Ngươi cũng đi chết!”
Không để Lạc Nam suy tư quá lâu, Thánh Tôn Hải Tặc một lần nữa lao về phía hắn.
Khi Binh Nhân Tộc như Xích Tà Kích hiện ra, hắn càng quyết tâm phải giết người cướp của.
Tài sản khổng lồ của Lạc Nam phải thuộc về hắn.
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Hư ảnh đại phật quang âm lại sừng sững hiện lên, Phật Nhãn giữa trán Lạc Nam sáng chói ánh hoàng kim.
Trong cơ thể hắn, Phật Cốt cũng gia trì sức mạnh.
Hiển nhiên lần này Lạc Nam đã sử dụng đến Phật Nhãn và Phật Cốt, cộng thêm tất cả thủ đoạn trước đó để thi triển Thiên Thủ Quan Âm ở một trạng thái hoàn toàn mới.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hàng vạn cánh tay trấn xuống, sức chiến đấu của Thiên Thủ Quan Âm gia tăng gấp mấy lần.
“Cút cho bổn tôn!”
Thánh Tôn Hải Tặc không quan tâm, Trường Đao điên cuồng vũ động.
Đao Thế, Sát Thế của hắn bạo phát toàn lực.
Thì ra ngay từ đầu tên này cũng chưa từng sử dụng toàn bộ chiến lực, Đao Thế và Sát Thế hiện tại của hắn mạnh hơn gấp hai lần.
Một chiêu Liên Đao Lôi Ám Trảm hóa thành vô số nhát chém hung hiểm điên cuồng, nghiền nát toàn bộ cánh tay của Thiên Thủ Quan Âm giáng xuống.
“Quá khủng khiếp…” Nhìn thấy Lạc Nam và Thánh Tôn một lần nữa bất phân thắng bại, Quân Tư Tình cắn chặt cánh môi chín mộng.
Phải biết rằng tên Thánh Tôn này chỉ là một hải tặc, thân phận chẳng ra gì.
Thử tưởng tượng Lạc Nam phải đụng độ Thánh Tôn của các thế lực cấp Chí Tôn, e rằng khó mà địch lại.
Bất quá dường như nàng đã đánh giá thấp hắn…
Bởi vì lúc này đây, thanh âm hờ hững của Lạc Nam đã chậm rãi vang lên:
“Bí Thuật – Chư Thần Hoàng Hôn!”