Phần 86
Tiểu Tinh dù chạy điên cuồng hết công suất, điều động Không Gian hết mức có thể, lại thêm Lạc Nam kích hoạt Thời Gian Gia Tốc lên bốn chân của nó nhưng tốc độ vẫn không thể bỏ xa tỷ đệ Hải Long Thái Tử.
Lạc Nam nhận ra vấn đề là do tu vi của Tiểu Tinh quá thấp nên dù có ưu thế về mặt Không Gian thì cũng khó lòng cắt đuôi được Thánh Tôn.
Chưa kể thân pháp mà Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử tu luyện đều là hàng Cửu Tinh Thánh Cấp, mỗi khi thân rồng uốn lượn là dịch chuyển không gian.
“Chết!”
Rất nhanh Tiểu Tinh và Lạc Nam đã bị đuổi kịp, Hải Long Thái Tử nở nụ cười gằn tung ra Thủy Long Trảo cuốn theo một đợt sóng thần khổng lồ cao vút trên mây trấn xuống.
Ở phía bên cạnh hắn, Hải Mạn Sa cũng nở nụ cười lạnh lùng, miệng rồng há mở ngưng tụ một luồng Thủy Long Xung Kích bắn phá mà đến.
Hai luồng thế công khủng bố như muốn thôn phệ toàn bộ thân thể Lạc Nam và Tiểu Tinh vào bên trong, trước sức mạnh của hai vị Yêu Thánh Tôn phát ra hắn nhỏ bé như con kiến vậy.
“Xem ngươi còn chạy được nữa không?” Hải Long Thái Tử nở một nụ cười khinh miệt.
Nhưng rất nhanh nụ cười trên miệng hắn trở nên cứng ngắc.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Theo chín tiếng long ngâm như trống trận nổ tung cả thiên địa thét dài, từ bên trong hai luồng công kích cường đại của Yêu Thánh Tôn, một tòa hành cung cao quý, uy nghiêm và bá đạo không gì tả nổi phá không mà ra.
Hành cung không quá cao nhưng lại rộng lớn mênh mông như dãy núi, bốn phía tường thành như được đúc từ Kim Cương mà thành, phản chiếu dưới ánh mặt trời vô cùng hoa lệ chói mắt.
Xung quanh hành cung có vô số Trận Văn chằn chịt bao phủ tăn tạo thành một pháo đài bất khả xâm phạm.
Khiến tỷ đệ Hải Long Thái Tử ánh mắt rung động và sinh ra ghen ghét chính là cảnh tượng chín con Kim Cương Thiên Long khổng lồ oai phong dũng mãnh đang kéo theo hành cung đạp không mà đi, mỗi một lượt dậm chân đều khiến bốn phương chấn động.
Lớp kim cương bao phủ xung quanh chín con Kim Cương Thiên Long như một lớp chiến giáp, trên giáp còn có Trận Pháp luân chuyển tăng cường mức độ trâu chó của chúng nó.
Nhưng đó còn chưa phải là tất cả.
Bởi vì lúc này đây, trên lưng của chín con Kim Cương Thiên Long lại cõng theo chín khẩu pháo khủng khiếp nồng đậm sát cơ, họng pháo đen kịch âm u khiến người khác phải rùng mình.
Có thể nói Bá Vũ Điện hiện tại có tốc độ lại thêm công thủ toàn diện.
Được nhạc phụ tương lai của Lạc Nam là Lôi Kiêu trang bị chín khẩu pháo trên lưng Cửu Long, Bá Vũ Điện xứng danh một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo.
Đó cũng là lý do vì sao hắn không thèm quan tâm đến Na Di Thuyền trong buổi đấu giá.
Bởi vì so với Bá Vũ Điện hiện tại, Na Di Thuyền chẳng là cái thá gì.
Lạc Nam biết Tiểu Tinh đuối sức nên đã cho nó vào nghỉ, tận dụng Bá Vũ Điện hoành không mà đi, vừa phòng ngự trước hai luồng công kích cường đại, vừa cấp tốc kéo dãn khoảng cách với tỷ đệ Hải Long Thái Tử.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam còn lấy ra một mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm phân làm chín phần ném ra.
Chín con Kim Cương Thiên Long liền ngửa đầu nuốt sạch, sau đó số lượng Nguyên Khí khổng lồ trong một mỏ Nguyên Thạch luân chuyển khắp toàn thân chúng nó, cuối cùng hội tụ vào khẩu pháo trên lưng.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG…
Chín viên đạn pháo mang tính hủy diệt oanh tạc mà ra, thân rồng của tỷ đệ Hải Long Thái Tử quá lớn nên không kịp né tránh, lãnh đủ toàn bộ.
PHỐC PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, chỉ thấy thân rồng của cả hai như diều đứt dây rơi xuống biển.
Hiển nhiên việc hứng trọn công kích của một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo không phải dễ chịu gì.
Lạc Nam không hề vui mừng, trái lại cấp tốc lấy thêm một mỏ Nguyên Thạch ném xuống cho rồng ăn.
Hắn biết mình không thể xem thường, bởi vì kẻ đang truy sát mình là hai nhân vật thiên tài hàng đầu của Chí Tôn cấp Thế Lực, thủ đoạn của bọn hắn không phải một tên Thánh Tôn Hải Tặc có thể so sánh.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG.
Chín viên đạn pháo hủy thiên diệt địa lại được Kim Cương Thiên Long từ trên lưng bắn xuống lòng biển, nhắm về phía hai mục tiêu vừa mới rơi xuống.
NGAO!
Vô cùng đột ngột, một cái đầu rồng khổng lồ màu đen kịch như ngọn núi đội sóng mà lên, đầu rồng há miệng như thung lũng không đáy, trong miệng ẩn chứa lực lượng thôn phệ cường đại hút sạch cả chín viên Đạn Pháo vào trong miệng mà không hề hấn gì.
Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ, bởi vì hắn thấy đứng trên đầu rồng chính là Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử.
Hiển nhiên đó là một kiện Pháp Bảo Phi Hành cao cấp có hình dạng như một cái đầu rồng, khả năng của nó là cái miệng lớn có thể cắn nuốt công kích của đối thủ.
“Có thể ép chúng ta dùng đến Long Đầu Chiến Hạm, pháp bảo phi hành của ngươi cũng khá đó…” Hải Long Thái Tử cười ngạo nghễ, hai mắt đầy tham lam nhìn chằm chằm Bá Vũ Điện nói:
“Nhưng rất nhanh nó sẽ thuộc về bản thái tử.”
Không thể không nói so với sự bá khí uy nghiêm của Bá Vũ Điện, Long Đầu Chiến Hạm của hắn tuy đẳng cấp không kém nhưng hình dạng lại kém rất xa.
Bá Vũ Điện mới xứng đáng với Thái Tử của Chí Tôn Thế Lực như hắn.
“Đừng nói nhảm nữa, kẻ này trên thân trang bị vô số thứ tốt, thân phận chắc chắn không tầm thường…” Hải Mạn Sa nghiêm túc lên tiếng:
“Vì vậy cần phải đánh nhanh rút gọn, tránh phiền toái phát sinh!”
“Hiểu rồi!” Hải Long Thái Tử gật đầu, ra lệnh cho Long Đầu Chiến Hạm đẩy nhanh tốc độ.
Đầu rồng xuyên qua không gian, chỉ thoáng chốc đã hiện ra phía trước Bá Vũ Điện.
RỐNG!
Cửu đại Kim Cương Thiên Long phẫn nộ trước sự khiêu khích của kẻ địch.
Chúng nó gầm lên, toàn thân kim cương lấp lánh, Trận Pháp sáng lên, hung tợn húc thẳng vào Long Đầu Chiến Hạm, khẩu pháo trên lưng điên cuồng oanh tạc.
“Haha, chẳng lẽ lại sợ ngươi?” Hải Long Thái Tử lạnh hừ một tiếng:
“Cứng đối cứng, đâm nát nó!”
Long Đầu Chiến Hạm gầm lên, miệng rồng mở lớn hết mức có thể, xung quanh cũng hiện ra Trận Pháp phòng ngự kinh người.
ĐÙNG!
Nổ vang chấn động hải vực, như thiên thạch và sao băng toàn lực đâm thẳng vào nhau.
Trận Pháp của hai kiện Pháp Bảo hung hăng nghiền lấy nhau, cửu đại Kim Cương Thiên Long thô bạo vừa bắn pháo, vừa oanh tạc Long Đầu Chiến Hạm.
Mà Long Đầu Chiến Hạm cũng chẳng chịu thua kém, miệng rồng như một vũ khí nguy hiểm điên cuồng cắn lấy lớp giáp kiên cố của Cửu Đại Kim Cương Thiên Long.
KENG KÉT… KENG KÉT…
Như hai khối kim loại khổng lồ va chạm, Lạc Nam nở nụ cười lạnh, một đóa Bỉ Ngạn Hoa điều động gia cố toàn thân Kim Cương Thiên Long.
NGAO!
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long như uống phải chất kích thích, hung tàn nghiền nát và bắn phá.
RĂNG RẮC…
Trận pháp của Long Đầu Chiến Hạm nổ tung.
Trong ánh mắt không dám tin tưởng của tỷ đệ Hải Long Thái Tử, Long Đầu Chiến Hạm rạn nứt sau đó bị Cửu Đại Kim Cương Thiên Long kéo theo Bá Vũ Điện húc bay lên trời, ầm ầm bạo liệt.
Bá Vũ Điện xuyên thấu mà qua giữa trung tâm vụ nổ.
NGAO NGAO NGAO NGAO!
Cửu Đại Kim Cương Thiên Long như có linh tính hưng phấn thét gào, vô cùng cảm kích đưa mắt nhìn về phía chủ nhân của mình sau đó đồng loạt ngã quỵ xuống.
Bá Vũ Điện mất thăng bằng có dấu hiệu lao xuống biển, Lạc Nam đành phất tay đem nó thu hồi vào Linh Giới Châu.
“Các ngươi đều đã rất cố gắng rồi…” Hắn tán thưởng lẩm bẩm một tiếng trong miệng.
Hiển nhiên sau khi cường thế nghiền nát Long Đầu Chiến Hạm, Bá Vũ Điện cũng đã đạt đến giới hạn của chúng nó, vừa tiêu sạch lực lượng vừa không còn khả năng chống chịu.
Nếu cứ tiếp tục lao thẳng về phía trước, e rằng cũng rạn nứt rồi vỡ tan.
Lạc Nam thu hồi nó về trước khi điều đáng tiếc xảy ra, hắn sẽ tìm cách phục hồi Bá Vũ Điện.
“Tốt tốt tốt… ngươi rất tốt, ngươi đã thành công làm bổn Thái Tử phẫn nộ!”
Hải Long Thánh Tử chắp tay đứng giữa trời, gân xanh nổi cộm lên giữa trán.
Gương mặt xinh đẹp của Hải Mạn Sa đứng bên cạnh hắn cũng trở nên vô cùng khó coi.
Hai người có lợi thế về mặt tu vi truy sát một tên Tiểu Thánh, kết quả còn chưa thấy chiến lợi phẩm đã tổn thất một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo.
Làm sao có thể không phẫn nộ? Không tức giận?
“Thế nào? Muốn cắn ta à?”
Lạc Nam nở nụ cười chế nhạo.
Trong ánh mắt muốn phún hỏa của tỷ muội Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử, trên tay của Lạc Nam bỗng nhiên xuất hiện một cái đỉnh thần bí nhìn không rõ lai lịch.
Chính là Bá Đỉnh!
Bá Đỉnh cấp tốc phóng to, Lạc Nam thả người nhảy vào trong đỉnh, sau đó ra lệnh cho nó bay đi.
“Đừng để hắn chạy trốn!” Hải Long Thái Tử gầm lên, vuốt rồng vươn ra chụp đến Bá Đỉnh.
Nào ngờ vừa chụp vào tay, Bá Đỉnh đã kích hoạt Không Gian Lực dịch chuyển sang một nơi khác, tiếp tục đào tẩu.
“Đánh nát nó là được!” Hải Mạn Sa híp mắt lại, triệu hoán một thanh Long Kiếm Bát Tinh Thánh Cấp, hai tay cầm Kiếm trảm thẳng lên Bá Đỉnh.
KENG!
Như va chạm phải thứ kiên cố nhất thế gian, Kiếm của nàng run lẩy bẩy, lực phản chấn khiến đôi tay tê rần.
“Khốn kiếp, đó là Pháp Bảo gì mà trâu như vậy?” Hải Long Thái Tử bất mãn nói.
Bá Đỉnh mọc ra mấy đôi cánh Dị Thuộc Tính, đẩy nhanh tốc độ muốn chuồn đi.
“Móa, chẳng lẽ hết cách?” Hải Long Thái Tử chửi tục.
“Đối với loại Pháp Bảo này chỉ cần giết chủ nhân của nó là được…” Ánh mắt Hải Mạn Sa lóe lên.
“Nhưng hắn đã trốn vào trong đỉnh…” Hải Long Thái Tử nói đến đây hai mắt liền tỏa sáng, nhận ra vấn đề, sát khí đằng đằng nói:
“Chúng ta cũng vào trong đó giết chết hắn!”
“Ta chỉ sợ bên trong có cạm bẫy, vô cùng nguy hiểm!” Hải Mạn Sa nhíu mày lo lắng.
“Hừ, trước thực lực tuyệt đối mọi thủ đoạn đều là tôm tép nhãi nhép!” Hải Long Thái Tử cuồng ngạo tự tin:
“Chẳng lẽ hai Thánh Tôn như tỷ đệ chúng ta lại sợ một Tiểu Thánh chỉ vì hắn trốn vào Pháp Bảo?”
“Nói cũng đúng…” Hải Mạn Sa gật gật đầu.
Nghĩ là làm, hai người kiên quyết nhìn nhau, sau đó lao thẳng vào trong miệng Bá Đỉnh.
Vừa tiến vào bên trong, quả nhiên chứng kiến Lạc Nam đang khoanh tay đứng chờ sẵn.
Đánh giá hoàn cảnh một vòng, Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử giật mình chứng kiến vô số loại Thiên Địa Dị Vật đang phiêu phù xung quanh, trong đó còn có cả vài loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính với lực lượng cường đại.
“Khoan đã, đó là Chấp Thiên Đạo Lôi của chúng ta!” Hải Long Thái Tử nghiến răng ken két khi nhìn thấy một con mắt được bao phủ lôi đình đỏ rực đang ở gần mình.
Phải biết rằng Hải Long Cung cũng bỏ ra cái giá rất lớn mới đạt được Chấp Thiên Đạo Lôi, trước đó đột ngột mất đi còn không biết thủ phạm là ai, hiện tại nào ngờ lại là con mồi mà bọn hắn đang truy đuổi.
“Mặc kệ ngươi là ai, đừng tưởng ỷ vào một đám Thiên Địa Dị Vật và Vĩnh Hằng Thuộc Tính này mà có thể chống lại chúng ta!” Hải Mạn Sa nhìn chằm chằm Lạc Nam uy hiếp:
“Chênh lệch giữa Thánh Tôn và Tiểu Thánh không phải ngươi có thể tưởng tượng.”
“Ta biết chứ…” Lạc Nam nhếch miệng cười bình thản:
“Vậy nên ta đâu có ý định ỷ vào bọn chúng để đánh bại các ngươi.”
“Thế ngươi muốn dựa vào cái gì?” Hải Long Thái Tử khinh miệt khiêu khích:
“Đem tất cả thủ đoạn đó lấy ra đi!”
“Như ngươi mong muốn!” Lạc Nam cất tiếng cười dài.
NGAO!
Từ trong thể nội của hắn, huyết mạch Nghịch Long sôi lên sùng sục.
Ở trong không gian Bá Đỉnh, Nghịch Long Lực gào thét hội tụ mà về xung quanh Lạc Nam.
Long Lực Đỉnh tách khỏi Bá Đỉnh trở về đan điền của hắn.
Nghịch Long Chiến Thân bao trùm cơ thể, từng lớp vảy rồng hắc kim thần bí, âm trầm đến cực hạn bảo vệ Lạc Nam từ đầu đến chân.
Hư ảnh Nghịch Long Hồn giương nanh múa vuốt, đôi mắt đỏ ngầu như máu khóa chặt Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử.
“Đây là…” Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử toàn thân chấn động, từ nơi sâu xa trong linh hồn cảm giác được sự kiêng kỵ mãnh liệt, huyết mạch Thủy Long của bọn hắn như bị áp chế một cách vô hình.
“Nghịch Long, ngươi vậy mà là Nghịch Long?” Hải Mạn Sa kiến thức uyên thâm hơn đệ đệ mình, hai mắt co rút mãnh liệt lên tiếng.
“Nghịch Long? Loại sinh vật này thật sự tồn tại sao?” Hải Long Thái Tử khó tin hỏi.
Trong cổ tịch của Hải Long Cung cũng có ghi chép về Nghịch Long, đây được xem là biến dị cường đại của Long Tộc, tương truyền được xưng là vua của vạn long, có khả năng áp chế các Long Tộc khác.
“Kiến thức không tệ…” Lạc Nam chậm rãi gật đầu.
Hải Mạn Sa lòng ngực phập phồng, hít sâu một hơi lên tiếng: “Đừng tưởng ngươi là Nghịch Long mà chúng ta e sợ, trong người chúng ta có dòng máu của Hải Long Chí Tôn, một Nghịch Long Tiểu Thánh như ngươi còn chưa đủ dùng.”
“Không sai!” Hải Long Thái Tử liếm liếm môi: “Nếu ở trong cùng cấp chúng ta chắc chắn nhận thua, đáng tiếc chênh lệch tu vi quá lớn, đây là cơ hội tốt để chúng ta rút ra huyết mạch của ngươi cho mình sử dụng.”
“Xem ra vẫn còn chưa đủ a…” Lạc Nam lạnh nhạt nói một câu.
Ở khoảnh khắc tiếp theo, trong đôi mắt đỏ ngầu xuất hiện ánh tím, mái tóc của hắn tung bay chuyển thành màu hắc kim có đan xen tử sắc, vô cùng yêu dị.
Từ trên thân Lạc Nam lúc này, một cổ khí thế bề nghễ thiên địa, vua của vạn yêu cuồn cuộn mà ra.
Lục Đạo Luân Hồi Tâm kích hoạt – Yêu Đạo đã mở.
“Hự…” Hải Long Thái Tử và Hải Mạn Sa vô thức rên rỉ một tiếng, máu huyết trong cơ thể sôi sùng sục, một cảm giác hoang đường đến cực điểm bao phủ linh hồn.
Cả hai như đang diện kiến một vị vương giả cao quý hơn bản thân mình gấp trăm lần, ngay cả nhìn thẳng mắt của Lạc Nam cũng không dám.
Yêu Đạo kết hợp uy áp của Nghịch Long đã mang đến tác dụng.
“Giả thần giả quỷ.” Hải Long Thái Tử cắn đầu lưỡi để lấy lại lý trí, một viên bát tinh Định Thần Đan được hắn nuốt vào để củng cố tâm thần.
Hải Mạn Sa cũng làm ra hành vi tương tự.
Có thêm Định Thần Đan hỗ trợ, tỷ muội hai người đã giảm đi uy áp từ Yêu Đạo và Nghịch Long ảnh hưởng.
“Tốc chiến tốc thắng, giết hắn đi đừng để phân tâm.” Hải Long Thái Tử điên cuồng lao đến tấn công.
Hải Mạn Sa tán thành, nàng cũng cầm Long Kiếm hung hăng trảm xuống đầu Lạc Nam.
Ý niệm vừa động, Lạc Nam đã xuất hiện ở một nơi khác, thanh âm hờ hững trầm thấp vang lên:
“Biết vì sao ta lừa các ngươi vào nơi này không? Bởi vì ở trong Bá Đỉnh… các ngươi sẽ không thể chạy trốn!”
“Rõ ràng là ngươi đang chạy, ngươi là con chuột cống sợ hãi chúng ta!” Hải Long Thái Tử oán độc gầm thét.
“Người muốn trốn kế tiếp sẽ là các ngươi…” Lạc Nam nở nụ cười, không nhanh không chậm phun ra mấy chữ:
“Chí Tôn Bí Thuật – Long Thần Biến!”