Phần 16
“Phu quân…”
Thấy Lạc Nam sắp bị công kích của Vạn Ứng Thiên trấn sát, Thủy Triều Tịch, Trì Du Điệp sợ hãi quá đỗi, hoàn toàn không có chút vui mừng nào khi Thánh Ca Tế Hồn Luyện Ngục của mình đang tàn sát vài trăm linh hồn của Vạn Dương trưởng lão.
Ở một bên khác, Tử Toàn Cơ cũng là sắc mặt trắng nhợt không còn chút máu, nếu Lạc Nam chết, vậy người tiếp theo bị Vạn Ứng Thiên nhắm vào sẽ là nàng và Thủy Triều Tịch, sợ rằng hai người dữ nhiều lành ít.
KHANH KHÁCH… KHANH KHÁCH… KHANH KHÁCH…
Vô cùng đột ngột, hàng loạt tiếng cười quyến rũ yêu dị, mang theo vô tận mị ý từ thể nội Lạc Nam vang lên, truyền khắp thiên không.
Vạn Ứng Khang ở khoảng cách gần nghe thấy những thanh âm này liền nhất trụ kình thiên, hai mắt trở nên đỏ ngầu, thở hổn hển như dã thú lên cơn động dục, hận không thể lao đến ăn tươi nuốt sống Lạc Nam.
Mà khi công kích của Vạn Ứng Thiên chỉ còn cách trong gang tấc, thế công của hắn đột ngột tán loạn, linh hồn rung động như gợn sóng trập trùng, hơi thở dồn dập…
Chẳng biết từ bao giờ, xung quanh Lạc Nam liền hiện ra 69 vị tuyệt sắc yêu cơ, dung mạo tuyệt mỹ không thể tả hết, dáng vẻ yêu mị và dâm đãng nói không nên lời, từng đôi ánh mắt như câu hồn đoạt phách có thể mê đảo hàng vạn nam nhân.
KHANH KHÁCH… KHANH KHÁCH… KHANH KHÁCH…
Các nàng phát ra những tiếng cười ngân vang như chuông bạc, mỗi một lần thanh âm phát ra đều khiến vô vàn Linh Hồn rung động kịch liệt, 69 người nắm tay nhau bày ra những tư thế vô cùng khiêu khích…
“Không… làm sao có thể…” Vạn Ứng Thiên tròng mắt co rút lại, chỉ cảm thấy thần trí và tâm cảnh của bản thân đang rối loạn, toàn bộ Linh Hồn của mình như muốn lao vào, chìm đắm trong sự ái ân của 69 vị tuyệt sắc mỹ nhân.
Lạc Nam sắc mặt bình lặng nhìn lấy tình cảnh này, ở trong lòng bàn tay cầm một tấm cổ đồ liên tục phát ra vô vàn Hồn Lực.
Có thể đối phó Chí Tôn, chỉ có thể là Chí Tôn xuất thủ.
Nhưng nếu để đối phó một Linh Hồn Chí Tôn, vậy thì trong tay hắn vừa vặn có một kiện đồ vật.
Chí Bảo – Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ!
Không chỉ phụ trợ việc tu luyện Linh Hồn thông qua việc ân ân ái ái với 69 vị tuyệt sắc Hồn Cơ, mà một khi Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ kích hoạt Dâm Mị Hồn Trận, 69 vị tuyệt sắc Hồn Cơ kết thành trận pháp yêu mị mê hoặc… tất cả Hồn Tu là nam nhân đều sẽ bị đắm chìm vào trong đó.
Vạn Ứng Thiên là nam nhân, lại chỉ đang tồn tại ở trạng thái Linh Hồn, đối tượng như hắn là mục tiêu ưa thích của Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ, bị Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ toàn diện khắc chế.
Đừng quên rằng, Chí Bảo… cũng là đồ vật có thể đối phó với Chí Tôn.
Đương nhiên với thực lực hiện tại của Lạc Nam, dù hắn đang sử dụng Hồn Thạch Nhũ liên tục rót Hồn Lực vào Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ thì cũng khó lòng địch lại Hồn Tu Chí Tôn chân chính.
Đáng tiếc hiện tại bản thể của Vạn Ứng Thiên không có ở đây, thứ tồn tại chỉ là một luồng Linh Hồn mà thôi.
Việc bị Chí Bảo nhắm vào, dù là một luồng Linh Hồn hoàn chỉnh của Chí Tôn cũng không thể thoát ra trong thời gian ngắn.
Nhân cơ hội đó, Lạc Nam sẽ làm thịt Vạn Ứng Khang.
“Người chết chính là ngươi!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, Lạc Hồng Kiếm đã lóe lên ánh sáng ngút trời, vô tận Sát Thế, Kiếm Thế cùng Chiến Thế bạo phát, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, 80 cái hành tinh điên cuồng vận chuyển.
“Hải Lộ Nhất Kiếm!”
Một kiếm kinh thiên động địa chém ra, Vạn Ứng Khang đang ở trạng thái bị Dâm Mị Hồn Trận ảnh hưởng mất đi ý thức, làm sao có thể chống lại?
“KHÔNG!”
Vạn Ứng Thiên không hổ là Chí Tôn cường giả, mặc dù đang bị 69 vị tuyệt sắc hồn cơ kết trận quấy nhiễu, hắn vẫn còn sót lại một chút tinh thần quan sát tình cảnh xung quanh.
Mắt thấy nhi tử của mình sắp bị Lạc Nam làm thịt, trong mắt Vạn Ứng Thiên lóe lên một tia oán độc gào thét:
“Súc sinh dừng tay! Nếu ngươi tiếp tục, bổn tọa sẽ tự bạo Linh Hồn này, đồng quy vu tận!”
Toàn trường nghe vậy mà rùng mình kinh hãi, Tử Toàn Cơ, Trì Du Điệp và Thủy Triều Tịch trong mắt đẹp lóe lên dị sắc nhìn bóng lưng Lạc Nam liên tục.
Các nàng không phải sợ hãi việc Vạn Ứng Thiên tự bạo, mà các nàng rung động bởi vì Lạc Nam chỉ là một Đại Thánh nhưng lại có thể ép Linh Hồn Chí Tôn đến mức phải lấy việc tự bạo ra để uy hiếp.
Thử hỏi thế gian này, ai có thể làm được?
Không ai lường trước được trong tay của Lạc Nam sẽ còn một con ác chủ bài như vậy.
Ngay cả các vị thê tử thân thiết với hắn như Trì Du Điệp cũng chưa từng biết đến sự tồn tại của Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ.
Bởi vì nó là một Chí Bảo quá mức đặc biệt, Lạc Nam cũng không để các thê tử được nhìn thấy.
Chí Bảo Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ vừa là vật tuyệt đỉnh phụ trợ, vừa chính là khắc tinh của Hồn Tu.
Có một công năng khác của nó mà tất cả người ngoài không thể nào biết được, đó là chết thay cho chủ nhân của mình trước công kích của Chí Tôn Hồn Tu trở xuống.
Mỗi một lần bảo vệ chết thay, một vị Hồn Cơ trong 69 vị Hồn Cơ sẽ tan biến…
Vậy nên Vạn Ứng Thiên nếu muốn giết Lạc Nam, phải đánh trúng hắn ít nhất 70 lần, 69 lần giết Hồn Cơ, 1 lần giết Lạc Nam.
Nếu vừa rồi Dạ Thanh Thu không dùng mạng ngăn cản, Lạc Nam cũng sẽ không hề hấn gì, chỉ tổn thất một vị Hồn Cơ mà thôi.
Đương nhiên Lạc Nam sẽ không trách Dạ Thanh Thu, ngược lại trong lòng vạn phần cảm động trước hành vi dùng cả tính mạng bảo hộ mình của nàng.
Dù sao thì bản thân hắn cũng không muốn tổn thất bất kỳ vị Hồn Cơ nào cả.
Lúc này đang sắp xuống tay với Vạn Ứng Khang, lời của Vạn Ứng Thiên khiến Lạc Nam vô thức phải dừng tay lại, Hải Lộ Nhất Kiếm chỉ còn cách cái đầu Vạn Ứng Khang trong gang tấc, hởi thở tử vong từ Lạc Hồng Kiếm khiến bất kỳ ai cũng phải rùng mình.
Nếu Vạn Ứng Thiên thật sự quyết đoán tự bạo Linh Hồn, như vậy 69 vị Hồn Cơ chẳng những tổn thất nặng nề, mà ngay cả Thủy Triều Tịch, Tử Toàn Cơ cũng sẽ bị liên lụy, có thể nói là đồng quy vu tận thật sự.
Cảnh tượng thê thảm vừa rồi của Dạ Thanh Thu, Lạc Nam lại không muốn xuất hiện trên người Thủy Triều Tịch, Tử Toàn Cơ hay các vị Hồn Cơ trung thành tuyệt đối với hắn nữa…
“Cút đi, bằng không chẳng cần ngươi chủ động tự bạo, ta cũng sẽ đem Chí Bảo tự bạo khiến các ngươi trả giá nặng nề!” Lạc Nam nâng lên Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ trong tay, sắc mặt ngạo nghễ hướng Vạn Ứng Thiên tuyên bố.
“Ngươi…” Vạn Ứng Thiên giận đến mức phát cuồng, toàn bộ Linh Hồn run lên lẩy bẩy.
Cả cuộc đời hắn tung hoành ngang dọc, chưa từng bị một tên oắt con hỉ mũi chưa sạch như vậy uy hiếp.
Hắn hận bản thể của mình không có ở đây, bằng không chỉ cần hàng nghìn Linh Hồn cùng nhau phát động Hồn Kỹ, thử hỏi Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ có thể cứu mạng tên súc sinh này bao nhiêu lần?
Đáng tiếc khoảng cách giữa Vạn Linh Tộc và Kiếm Châu xa xôi, ngay cả Chí Tôn cũng không thể lập tức giáng lâm mà đến.
“Cút!” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo quát, thả lỏng sự trói buộc của Dâm Mị Hồn Trận, Đại Thánh kêu Linh Hồn Chí Tôn cút đi, tìm khắp lịch sử Nguyên Giới e rằng cũng là độc nhất vô nhị.
Nếu như có thể, hắn đương nhiên không muốn thả Vạn Ứng Thiên.
Nhưng mà không thả cũng không được, bởi vì một khi đối phương tự bạo Linh Hồn, đôi bên đều tổn thất…
Lùi một bước, trời cao biển rộng.
“Khốn kiếp!” Vạn Ứng Thiên phẫn nộ ngửa đầu gầm rống nhưng lại không thể làm gì, hắn đương nhiên cũng hiểu đạo lý mà Lạc Nam hiểu.
Nếu như hắn tự bạo, phe của Lạc Nam tổn thất, mà phe của hắn cũng chẳng thể thoát khỏi.
Ba vị trưởng lão, một thằng con trai rất có thể sẽ tiêu hao tất cả Linh Hồn đang có mặt ở đây, nội tình của Vạn Linh Tộc sẽ bị dao động.
Vậy nên… sau khi dùng ánh mắt lạnh lẽo vô tình xem lấy Lạc Nam thật sâu như muốn ghi tạc dung mạo của hắn vào trong đầu mình, Vạn Ứng Thiên mới hừ lạnh một tiếng, phất tay đem theo đám người Vạn Ứng Khang và ba vị trưởng lão xé không mà đi, chỉ thoáng chốc đã tan biến mất dạng.
Lạc Nam không dám buông lỏng, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ vẫn luôn cầm chặt ở trước mặt, 69 vị tuyệt sắc Hồn Cơ bày đủ mọi tư thế uyển chuyển vờn quanh, sắc mặt trịnh trọng.
Chứng kiến nam nhân như một vị cái thế đế hoàng được bách mỹ vờn quanh, Thủy Triều Tịch, Trì Du Điệp nhìn mà ngây ngẩn cả người, cái tên này từ bao giờ âm thầm giấu nhiều ái thiếp Hồn Sủng mỹ lệ như vậy hả?
Ngay cả Tử Toàn Cơ cũng là ánh mắt si ngốc, hình tượng tà mị như thế này… cả đời nàng cũng không thể nào quên được.
Nghĩ đến 69 vị mỹ nữ tồn tại ở dạng Linh Hồn đó vừa mới khiến Chí Tôn như Vạn Ứng Thiên cũng phải nhượng bộ lui binh, Tử Toàn Cơ nghe thấy trái tim mình đập lên thình thịch, quyết định kiên quyết cũng không nên đùa nghịch hay giở thủ đoạn trước mặt Lạc Nam nữa.
Lạc Nam hít sâu một hơi, không dám xem thường thu Thủy Triều Tịch và Trì Du Điệp trở lại Linh Giới Châu cho an toàn, Hồn Đỉnh cũng trở về đan điền, nhìn lấy Tử Toàn Cơ đề nghị:
“Chúng ta cũng mau chuồn!”
Tử Toàn Cơ ngoan ngoãn gật gật đầu, phất tay ném ra một cái lâm thời Truyền Tống Trận.
Trận văn lóe sáng, hai người nhanh chóng bước vào, thân ảnh biến mất…