Phần 135
“Không thể có chuyện đó…” Một vị trưởng lão Thiên Lệnh Giáo trầm giọng đưa ra nghi vấn:
“Nữ nhân này tuổi tác vẫn còn rất trẻ, vì sao sở hữu nhiều loại Vực, hơn nữa mỗi loại đều tinh thông?”
Phải biết rằng quá trình lĩnh ngộ và khai mở Vực là thứ mà không phải cứ dồn nhiều tài nguyên vào là được, cần có năm tháng để tích luỹ cũng như tự thân lĩnh ngộ ra.
Lạc Nam là một minh chứng rõ ràng nhất, tuy rằng chiến lực của hắn khủng bố nhưng số Vực của hắn cực kỳ ít ỏi, phải nhờ đến Chư Thần Hoàng Hôn, kết hợp Binh Nhân Tộc, Nhân Long Tuyên Thệ Công hay các loại thủ đoạn gia tăng số tầng Vực thì chỉ mới tàm tạm đủ dùng mà thôi, mỗi loại Vực của hắn còn chưa thể tự thân đạt được 300 tầng.
Ấy thế mà Võ Tam Nương trước đây chưa từng có chút tiếng tăm nào lại cùng lúc thi triển hàng loạt loại Vực cường đại như vậy, làm sao không khiến người khác khó tin?
Đại đa số người ở đây thậm chí còn không biết tên của nàng, chỉ biết nàng là một trong những vị phu nhân của Đại Hộ Pháp mà thôi.
“Chẳng lẽ nàng ta là lão quái vật đầu thai chuyển kiếp?” Một người khác đặt ra nghi vấn.
“Số 80, ngươi lên thử một lần nữa.” Thiên Lệnh Tam Trưởng Lão hạ lệnh.
ĐÙNG!
Hắn vừa dứt lời, một đạo Cửu Sắc Đế Kiếp ầm ầm phủ xuống, hung hăng giáng lên đầu Võ Tam Nương.
“Cút!” Võ Tam Nương nói, trong tay lại nổ ra 300 tầng Quyền Vực, hung hăng móc lên một quyền.
Trước nhất quyền thô bạo, cột Lôi Kiếp nổ tung… từ bên trong đó hiện ra thân ảnh của số 80, tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ bạo phát.
“Lôi Sát Bộ!”
Hai tay hắn kết ấn, cơ thể lập tức hóa thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh, mỗi một tàn ảnh lại hóa thành một luồng Cửu Sắc Đế Kiếp, từ bốn phương tám hướng bắn đến Võ Tam Nương đang ở trung tâm.
Võ Tam Nương cười lạnh, Bát Môn Độn Giáp mở ra, trạng thái toàn thân cấp tốc cường hóa trên mọi phương diện.
Máu huyết trong cơ thể nàng sôi sục như đang thiêu đốt, số lượng Vực một lần nữa bạo phát trong sự khó tin của toàn trường.
Sát vực, Chiến Vực, Quyền Vực, Cước Vực… gia tăng một cách chóng mặt.
350 tầng… 400 tầng… 450 tầng… 500…
Mãi đến khi toàn bộ Vực đều tăng đến mức 600, chúng nó liền hội tụ thành Thế, bá đạo càn quét mà ra.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Vô số Cửu Sắc Đế Kiếp bị bốn loại Thế khủng bố chấn vỡ liên tục, không thể xuyên thủng.
Võ Tam Nương một thân võ y đơn giản chắp tay đứng giữa bốn loại Thế khủng bố vây quanh, mặc cho vô vàn Kiếp Lôi giáng xuống đều không thể xuyên thủng các loại Thế của nàng, càng không thể đụng vào nàng dù chỉ một chút.
“Thiên Địa Sủng Nhi – Bách Võ Chiến Tộc.” Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão ánh mắt lấp lóe, âm u lên tiếng:
“Lão phu từng đấu với một vị trưởng lão của Bách Võ Chiến Tộc, bọn họ vì chiến mà sinh, khi còn trong bụng mẹ đã lĩnh ngộ được Vực, càng trưởng thành Vực sẽ tự khai sinh, được xem là một trong các chủng tộc nắm giữ Vực hàng đầu Nguyên Giới.”
“Nữ nhân này chính là tộc nhân của Bách Võ Chiến Tộc, không thể sai được.”
Mà nghe nhận xét của Thiên Lệnh Đại Trưởng Lão, số 80 liền biết bản thân mình chắc chắn không phải đối thủ của Võ Tam Nương, toàn bộ Kiếp Lôi tập hợp ý định thoát thân.
Đã rút kinh nghiệm từ số 100, số 80 không muốn bị một cước phanh thây.
“Chạy? Ngươi chạy được sao?” Võ Tam Nương cuồng ngạo gầm lên:
“Bách Võ Chiến Quyền!”
Trong khoảnh khắc, toàn bộ Thế đã hội tụ vào một quyền kinh thiên, hung hăng đấm ra.
OÀNH.
Quyền kình tàn phá tất cả, sụp đổ không gian, bao phủ toàn thân số 80 vào bên trong, phong tỏa bốn phương, vô pháp đào tẩu.
Tưởng chừng hắn sẽ chết chắc, bên trong hàng ngũ Thiên Lệnh Sát Thủ, thân ảnh số 60 mãnh liệt bắn ra.
Không Gian Chi Lực bạo phát, đồng thời hai tay của số 60 đẩy về phía trước.
Không gian bất chợt xuất hiện một lỗ thủng khổng lồ như vực sâu không đáy, ý đồ đem tất cả quyền kình của Võ Tam Nương thu vào bên trong, giải vây cho số 80.
“Chơi Không Gian?”
Bảo Kiều lặng lẽ lên tiếng, Không Gian Tổ Phù hiện lên trong đôi mắt đẹp, lực lượng tản ra.
Trong nháy mắt, lỗ thủng không gian vừa mới được số 60 mở ra đã bị cường ngạnh đóng lại.
“Không thể!” Số 60 biến sắc.
Quyền kình khủng khiếp của Võ Tam Nương đã nghiền ép mà đến, bao phủ cả hắn và số 80, muốn nghiền thành thịt vụn.
“Hừ.” Một vị Thiên Lệnh Trưởng Lão ánh mắt híp lại, Chí Tôn Uy Áp bắn ra, cường thế đem quyền kình của Võ Tam Nương chấn vỡ.
“Đa tạ trưởng lão giúp đỡ.” Số 80 và số 60 nuốt một ngụm nước bọt.
“Haha, đây chính là thực lực của Thiên Lệnh Giáo sao? Cần đến Chí Tôn can thiệp trận chiến của Thánh Đế?” Các vị Chí Tôn của Nam Thiên Môn ngạo nghễ cười dài, âm thầm tán thưởng chiến lực của Võ Tam Nương và thủ đoạn của Bảo Kiều không thôi.
“Chúng ta chỉ hơi chủ quan một chút.” Thiên Khuyết nhàn nhạt lên tiếng:
“Không ngờ các ngươi cử ra một trong số những Thánh Đế hàng đầu để chiến với người yếu nhất bên phía ta, thật đáng xấu hổ.”
“Thánh Đế hàng đầu?” Võ Tam Nương lạnh nhạt nói:
“Lão nương rất yếu so với các tỷ muội.”
Ánh mắt chúng nhân lập tức biểu thị không tin, ngươi đường đường là Bách Võ Chiến Tộc còn yếu? Vậy chúng ta là phế vật à?
“Số 55 lên đi! Lần này cẩn thận một chút.” Thiên Lệnh Tam Trưởng Lão hừ lạnh.
Mọi thứ tĩnh lặng, bóng đêm phủ xuống, ngoại trừ Chí Tôn… khó ai cảm ứng được có kẻ đang lướt như sao băng bên trong những cái bóng huyền ảo.
Tốc độ của số 55 rất nhanh, lại là nhân vật nắm giữ khả năng dung hợp cùng hắc ám, di chuyển qua lại giữa các cái bóng, là một trong số những sát thủ hàng đầu chuyên gia ám sát.
Không cần lộ diện, hắn đã như u linh quỷ mị tiếp cận Võ Tam Nương, thu liễm mọi khí tức, Đoãn Đao khảm đầy kịch độc trống rỗng mọc ra giữa bầu trời, hung hăng xuyên qua lồng ngực nàng.
Võ Tam Nương cúi đầu, chứng kiến Đoãn Đao xuyên thủng cơ thể.
“Khặc khặc.” Số 55 cười quái dị, thầm nghĩ ngươi cường đại đến đâu đi chăng nữa, đụng phải kẻ chơi đùa cùng bóng tối như ta chẳng phải chỉ có con đường chết?
BÙM.
Bất chợt thân ảnh của Võ Tam Nương nổ tung như khói trắng, toàn thân biến thành một khúc gỗ.
“Không xong!” Số 55 đồng tử co rút lại, thì ra Đoãn Đao của mình chỉ đâm qua một khúc gỗ.
Cảm giác bất an dâng lên trong lòng, theo bản năng hắn muốn thối lui.
Nhưng ở khoảnh khắc sau đó, hắn phát hiện toàn thân của mình cứng đờ không thể nhút nhít.
Chẳng biết từ bao giờ, cái bóng của hắn đã bị người khác kéo ra, năm thanh Phi Tiêu sắc nhọn cắm vào trong hai tay, hai chân và phần đầu của cái bóng, định trụ ở giữa không gian.
Cái bóng bị đính chặt, dù không lộ diện bản thể thì số 55 cũng không thể di động dù chỉ một chút.
“Nhẫn Giả? Làm sao có thể?”
Số 55 trong lòng trầm xuống, Sát Thủ như hắn sợ nhất chính là đụng độ Nhẫn Giả, bởi vì Nhẫn Thuật của Nhẫn Giả chính là những thứ có thể khắc chế Sát Thủ, hơn nữa thủ đoạn của Nhẫn Giả quỷ dị khó lường vô cùng.
Kimono có thêu hình những đoá anh đào nở rộ, một vị thiếu phụ mang đậm vẻ đẹp cổ điển Á Đông đã lặng lẽ thay thế Võ Tam Nương tham chiến.
Chính là Lệ Huân.
Thông qua vị trí bị định trụ của cái bóng, nàng cảm ứng được nơi số 55 đang lẫn trốn trong những bóng râm bên dưới mặt đất.
Một thanh katana đen kịch được Lệ Huân rút ra, chuẩn xác trảm đến.
Cảm nhận được nguy cơ chí mạng, số 55 âm thầm gầm lên trong lòng:
“Bí Thuật – Tiểu Nhân Thoát Xác.”
ĐÙNG!
Nơi hắn đang đứng nổ tung, cơ thể nát vụn, số 55 biến thành một người tí hon với kích thước thu nhỏ gấp năm lần bình thường lao ra giữ mạng, cái bóng biến mất khỏi sự khống chế, thành công né tránh một trảm từ thanh katana âm trầm lạnh lẽo kia.
Ánh mắt số 55 đầy hung ác, mượn đà của vụ nổ, thân thể tí hon bắn thẳng đến Lệ Huân, hai tay liên tục duỗi ra phóng hàng loạt Phi Đao đầy hung hiểm về phía nàng.
Nhưng mà ngay sau đó đồng tử của người tí hon chợt co rụt lại, thân ảnh của Lệ Huân đột nhiên phân tán ra thành hàng trăm người.
“Phân thân ảo ảnh à? Diệt hết.” Số 55 không bận tâm, Phi Đao bắn hết về phía những phân thân.
BÙM BÙM BÙM BÙM…
Tất cả phân thân ảo ảnh đều phát nổ, sau đó biến thành những cọc gỗ vô hại rơi rụng.
“Lại là cọc gỗ? Người đâu?” Số 55 cảm thấy bất an dữ dội.
Từ dưới cái bóng tí hon của hắn, thân ảnh Lệ Huân bất chợt trồi ra, katana gọn gàng dứt khoát quét lên.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, từ hạ thể lên tới đỉnh đầu, số 55 phân tách thành hai mảnh cực ngọt, ngay cả lục phủ ngũ tạng, xương cốt, linh hồn đều bị chia đôi một cách hoàn mỹ, không thừ không thiếu, đôi bên cân xứng vô cùng, hướng về hai bên rơi rụng.
Nếu chém người thành đôi là một tác phẩm nghệ thuật, Lệ Huân sẽ là một nghệ nhân bậc thầy.
“ỰC…”
Vô số người nuốt một ngụm nước bọt, Nhẫn Giả thật là quỷ dị khó lường, Sát Thủ trong đồng cấp gặp phải bị khắc chế toàn diện.
Số 55 đã được xem là sát thủ nổi bật của Thiên Lệnh Giáo, chẳng ngờ sau khi dốc hết thủ đoạn vẫn bị giải quyết gọn gàng và tàn nhẫn như vậy.
“Cách áp chế Nhẫn Giả chính là tốc độ tuyệt đối.” Thiên Lệnh Tam Trưởng Lão phẫn nộ gầm lên:
“Số 50!”
Mệnh lệnh vừa ra, không khí như nổ tung, một luồng ảo ảnh mang theo vận tốc vượt qua ánh sáng hàng nghìn lần lao vọt đến Lệ Huân với sát khí lẫm liệt chưa từng có.
Bằng vào tốc độ kinh hồn của người thi triển, cái bóng thậm chí còn chưa kịp phản chiếu xuống, Nhẫn Giả sẽ khó lòng theo kịp và khống chế, cũng sẽ không cảm nhận được vị trí cụ thể khi di chuyển với tốc độ kinh khủng như thế.
“Đụng vào tỷ muội của ta? Không có cửa!”
Thiên Diệp Dao yêu kiều quát lên.
Nàng đứng im tại chỗ, đôi mắt vẫn luôn khép hờ đột ngột mở ra.
Vào thời khắc đó, toàn bộ thiên địa đều biến thành ánh hoàng kim sáng rực cực độ chói mắt.
Từ bên trong Diệt Thế Kim Đồng của Thiên Diệp Dao, hai luồng huỷ diệt mãnh liệt bắn ra, kim quang đầy trời, uy lực có thể diệt tuyệt nhân thế.
“Diệt Thế Chi Quang!”
Mà bất kể tốc độ của số 50 nhanh đến mức nào, cũng không thể nhanh bằng Diệt Thế Kim Đồng bắn phá.
Chưa đầy nửa hơi thở, hai luồng Diệt Thế Chi Quang đã chuẩn xác nhắm thẳng đầu số 50 oanh tạc.
“Đừng mơ tưởng!” Số 50 giận dữ nghiến răng:
“Bí Thuật – Hư Vô Trạng Thái!”
Vào thời khắc nguy cấp, toàn bộ cơ thể hắn đột ngột chuyển sang trạng thái Hư Vô.
CHIẾU!
Hai tia Diệt Thế Chi Quang bắn ra, vậy mà xuyên thấu cơ thể như xuyên qua không khí, chẳng để lại chút vết thương nào.
Số 50 đắc ý hừ lạnh, Bí Thuật Hư Vô Trạng Thái này có thể giúp hắn biến thành hư vô trong nháy mắt, từ đó né tránh mọi đòn tấn công dù nguy hiểm nhất.
Một lần nữa khôi phục, tốc độ của số 50 vẫn không giảm, đằng đằng sát khí tiếp cận Lệ Huân.
“Cẩn thận!” Các vị Thánh Đế của Nam Thiên Môn lo lắng thốt lên.
Mắt thấy Lệ Huân sắp rơi vào thế công…
PHỐC!
Đầu của số 50 bất chợt nổ tung, cơ thể của hắn cũng xuất hiện một cái lỗ máu.
Diệt Thế Kim Đồng nhắm lại, Thiên Diệp Dao đắc ý nở nụ cười:
“Một chiêu này chính là Vô Hình Diệt Thế!”
Khí tức sinh cơ của số 50 đoạn tuyệt, thi thể không nguyên vẹn ngã xuống dưới chân Lệ Huân.
“Thủ đoạn gì thế?” Không ít người ngơ ngác, còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Hảo thủ đoạn, hảo nham hiểm.” Một đám Chí Tôn Thiên Lệnh Giáo sắc mặt tái mét.
Thì ra hai luồng Diệt Thế Chi Quang ban đầu của Thiên Diệp Dao bắn ra chỉ nhằm đánh lạc hướng, sau đó nàng lại kích hoạt Vô Hình Diệt Thế, bắn ra Diệt Thế Chi Quang nhưng lại ở trạng thái vô hình vô ảnh, không thể chứng kiến được.
Số 50 thành công né được một đợt bắn phá tưởng chừng thoát nạn dễ dàng nhưng đâu biết Vô Hình Diệt Thế mới là ác mộng thật sự của hắn, chết không oan chút nào.
Vô Hình Diệt Thế có công năng quỷ dị khó lường không thua kém Vô Ảnh Thiên Lôi của Lạc Nam, chẳng qua nó chỉ áp dụng được cho Diệt Thế Kim Đồng mà thôi.
“Mạnh quá… các vị Hộ Pháp Phu Nhân mạnh quá.” Tu sĩ Thanh Long Thánh Địa nhảy cẫng lên đầy kính nể.
Chiến trận còn chưa thực sự bắt đầu, các vị Hộ Pháp Phu Nhân đã liên tục thông qua các thủ đoạn khó lường đánh giết đối thủ, điều này mang đến sỉ khí rất lớn cho Nam Thiên Môn từ trên xuống dưới.
Ngay cả Trấn Nam Chí Tôn cũng tán thưởng gật đầu: “Làm không tệ…”
VÙ…
Một đạo cuồng phong âm lãnh từ bên phía Thiên Lệnh Giáo điên cuồng bắn ra, lần này tốc độ còn nhanh hơn cả số 50, toàn bộ Thánh Đế chỉ có thể nghe thấy tiếng gió thổi mà không nhìn thấy nhân dạng hay dù chỉ là tàn ảnh.
Đây chính là số 49, đại ca của số 50, chứng kiến đệ đệ của mình chết thảm hắn đã phẫn nộ tột cùng, quyết tâm lấy lại danh dự.
Bằng vào tốc độ vượt xa cả đệ đệ, số 49 tự tin ngay cả Vô Hình Diệt Thế cũng không thể tinh chuẩn bắn trúng mình.
“Ta sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi!”
Bên trong làn gió, trong tay số 49 xuất hiện một thanh Phong Giáo với sát cơ và kịch độc cuộn trào, sẵn sàng phóng ra, xuyên thủng lồng ngực Thiên Diệp Dao.
Bỗng nhiên thân ảnh của Thiên Diệp Dao biến mất, bóng tối bao trùm số 49 vào trung tâm, một đôi mắt màu tím yêu dị, hững hờ khổng lồ mở ra giữa không trung, như nhìn con sâu cái kiến khóa chặt lấy hắn.
“Chuyện gì xảy ra?” Số 49 âm thầm giật mình, cắn răng đem tốc độ đẩy đến mức tối đa hòng thoát khỏi bóng tối và sự kiểm soát của đôi mắt.
Nhưng hắn lại kinh hoàng phát hiện dù mình có chạy đến chân trời gốc biển, hoàn cảnh xung quanh vẫn là một màu âm u đen kịch, đôi mắt cao cao tại thượng kia vẫn luôn dõi theo mình.
“Ảo giác, ta đã trúng ảo giác.” Số 49 kiến thức không tệ, lập tức nhận ra tình huống này.
Nhưng nhận ra là một chuyện, có thể thoát khỏi hay không lại là một chuyện khác.
Mộc Tử Âm chẳng biết từ bao giờ đã vô thanh vô tức mở ra đôi cánh Huyễn Dạ Mộc Điệp diễm lệ và nguy hiểm sau lưng.
Bên trên đôi cánh, những con mắt màu tím vẫn đang nhìn chằm chằm vào số 49.
Người bên ngoài chỉ nghe tiếng cuồng phong di động không ngừng từ số 49 phát ra, lại chẳng thấy hắn tập kích bất kỳ người nào bên phía đối thủ.
Các vị Chí Tôn thừa sức theo kịp tốc độ của hắn, phát hiện số 49 đang điên cuồng chạy lung tung ngay tại chỗ, sắc mặt sau mặt nạ rối loạn tột cùng, thần trí không ổn định.
Đã rơi vào ảo giác, tốc độ của ngươi nhanh đến mức nào cũng trở thành vô nghĩa.
“Huyễn Dạ Mộc Điệp, lại thêm một loại Hung Thú Thượng Cổ biến dị.” Biểu lộ của đám Thiên Lệnh Chí Tôn trở nên âm trầm, đám nữ nhân này thủ đoạn nhiều hơn dự kiến của bọn hắn.
Trước đó bọn hắn có được thông tin của các nàng, biết các nàng là thê tử của Lạc Nam nên xem như mục tiêu săn giết, nào đâu chiến lực của các nàng cũng vượt trội như vậy?
“Để thuộc hạ cứu hắn.” Số 40 chắp tay đề nghị.
Chỉ là hắn còn chưa kịp ra tay, Mộc Tử Âm đã thể hiện tốc độ kinh hoàng vượt qua cả số 49.
Nàng trực tiếp bước vào ảo giác của đối thủ, Tử Mộc Kiếm vô tình quét ngang.
PHỐC!
Một cột máu bắn lên tận trời.
Mãi đến khi chết, số 49 vẫn còn chìm trong ảo giác, khuôn mặt phía sau mặt nạ đầy hỗn loạn, hoàn toàn không cảm nhận được đau đớn.
Lúc này cái xác của hắn mới hiện ra trong mắt người quan chiến, chính là một thi thể không đầu, quanh thân vẫn còn cuồng phong luân chuyển chưa kịp tiêu tan…
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, vô thức đặt câu hỏi:
“Bên nào mới là sát thủ?”