Phần 139
“Được không thế?”
Chứng kiến Hi Vũ cùng Lạc Sương đối mặt hai tên Chí Tôn Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo, tuy chỉ là Nhất Cảnh Chí Tôn và Nhị Cảnh Chí Tôn, nhưng các vị trưởng lão Nam Thiên Môn cũng lo lắng truyền âm.
Nếu như các nàng xảy ra chuyện gì không may, bọn hắn thật sự không còn mặt mũi để nhìn mặt Lạc Nam a.
“Các nàng không phải nữ nhân thiếu lý trí, đã quyết định như vậy ắt hẳn đã suy tính kỹ càng.” Trấn Nam Chí Tôn ngưng giọng hồi đáp:
“Ngược lại là các ngươi, cẩn thận một chút đi!”
Chiến lực tổng thể của Thiên Lệnh Giáo mạnh hơn Nam Thiên Môn, tu vi của các trưởng lão cũng cao hơn.
Các vị trưởng lão của Nam Thiên Môn buộc phải vận dụng đến Đan Dược từ Luyện Đan Đường cung cấp để tạm thời gia tăng tiểu cảnh nhằm đối ứng.
Thậm chí cần đến sự hỗ trợ của Kiếm Huyền Hưng, Kiếm Hoàng giận và Khai Thế Quân đám thế lực phụ thuộc.
Tuy nói trận chiến giữa Nam Thiên Môn và Thiên Lệnh Giáo không cho phương thứ ba xen vào, bất quá Kiếm Phách Tộc và Khai Tinh Kiếm Phái đều là thế lực phụ thuộc của Nam Thiên Môn nên ngoại lệ.
Nhưng dù là như thế, trưởng lão Nam Thiên Môn cũng cực kỳ chật vật, phải cần đến Hi Vũ và Lạc Sương đứng ra chống đỡ.
Lạc Sương đối mặt Cửu Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo, tu vi Nhất Cảnh Chí Tôn.
Hi Vũ đối mặt Bát Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo, tu vi Nhị Cảnh Chí Tôn.
“Hai con tiện nhân, nghĩ rằng chúng ta cũng yếu như 100 tên sát thủ?” Cửu Trưởng Lão ánh mắt âm trầm, Chí Tôn uy áp cuồn cuộn tiến ra, hung hăng ép lên cơ thể Lạc Sương.
Ở phía bên cạnh, Bát Trưởng Lão cũng bùng nổ Nhị Cảnh Chí Tôn chi uy, đè ép trực diện lên người Hi Vũ.
Trước tình cảnh đó, Lạc Sương không dám có chút xem thường.
Nàng trực tiếp mở ra Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, mượn sự cuồng ngạo từ tận xương tuỷ của thể chất cường đại, không khuất phục trước mọi địch nhân mà ngạnh kháng Chí Tôn Uy Áp.
Trong khi đó, Hi Vũ cũng hít sâu một hơi, trịnh trọng quát lên:
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn – Trẫm có chiến lực của Chí Tôn!”
ẦM ẦM ẦM…
Quy tắc thiên địa phủ xuống, Kim Khẩu Ngọc Ngôn phát huy diệu dụng, khí tức trên thân Hi Vũ điên cuồng gia tăng trở thành Chí Tôn cấp cường giả, sở hữu Chí Tôn Lực.
Mái tóc hoàng kim cao quý óng ả của nàng chuyển sang màu trắng xóa như bạch tuyết, hiển nhiên đã đánh đổi số lượng lớn tuổi thọ rồi.
Ban đầu Hi Vũ dự định sẽ sử dụng Kim Khẩu Ngọc Ngôn đem tu vi của đối thủ hạ xuống Thánh Đế, nhưng muốn dùng thần thông lên người một vị Chí Tôn, cái giá phải trả sẽ đắt hơn rất nhiều việc sử dụng thần thông để bản thân mình có được chiến lực của Chí Tôn.
Nàng không muốn hóa thành một bà lão khi Lạc Nam trở về, vì vậy lựa chọn phương án thứ hai.
Bằng vào thủ đoạn đặc biệt của mình, tạm thời Lạc Sương và Hi Vũ đều thành công ngăn chặn uy áp của hai vị Thiên Lệnh Trưởng Lão.
“Thì ra là ỷ lại thể chất và Tuyệt Thế Thần Thông?”
Chứng kiến tình cảnh như vậy, hai vị Trưởng Lão khinh miệt cười: “Thể chất và Thần Thông của các ngươi trụ được bao lâu đây?”
Thanh âm vừa dứt, bọn hắn đã mãnh liệt biến mất, đưa tay xé rách không gian.
Lần nữa hiện thân, Cửu Trưởng Lão đã xuất hiện sau lưng Lạc Sương, Sát Thế cuộn trào dữ dội, trên tay đeo một cái Liệt Trảo, hung hăng cắm vào thân thể nàng.
Như chỉ chờ có thể, trong mắt Lạc Sương nổi lên một văn tự cổ xưa và huyền bí, trực tiếp đem chiến lực của nàng đề thăng cấp mười lần.
Bí Tự – Đấu!
Chưa dừng lại ở đó, Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể ầm ầm phát huy khả năng của nó, trực tiếp vô hiệu hóa hàng nghìn tầng Sát Thế dữ dội của Cửu Trưởng Lão.
KENG!
Binh Nhân Tộc – Sát Chiến Thiên Thương hiện ra trong tay Lạc Sương, kết hợp với Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, lập tức đem số lượng Sát Vực và Chiến Vực mà nàng có thể tỏa ra đạt đến con số 500 tầng.
Từ bên trong Sát Chiến Thiên Thương, Thương Thế mãnh liệt càn quét, thương ngân động thiên, khí thế như hồng.
“Sát Chiến Thương Pháp – Hoành Quân!”
Lạc Sương trong lòng thét dài, trường thương trong tay quét về phía sau.
KENG!
Thanh âm kim loại va đập dữ dội, nàng vậy mà thành công đem Liệt Trảo của Cửu Trưởng Lão đánh lui.
GÁY!
Cùng lúc đó, một tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần, uy nghi vạn cổ chấn động thương khung.
Hư ảnh Bất Diệt Điểu vỗ cánh ngẩng đầu cao ngạo sau lưng Hi Vũ, bằng vào chiến lực của một Chí Tôn, Bất Diệt Viêm của nàng lúc này đã mạnh mẽ hơn bao giờ hết, cuồn cuộn thiêu đốt một chưởng hung ác của Bát Trưởng Lão thành hư vô.
“Trời ạ, các nàng vậy mà thành công chống lại hai vị Chí Tôn rồi.” Không biết bao nhiêu người âm thầm khiếp sợ:
“Yêu nghiệt chân chính, Lạc Nam là yêu nghiệt, nữ nhân của hắn cũng là yêu nghiệt…”
“Chẳng trách Thiên Lệnh Giáo quyết tâm tiêu diệt, nếu để đám yêu nghiệt này trưởng thành, còn thiên lý nữa sao?”
“Hừ, các ngươi cũng quá xem thường trưởng lão của Thiên Lệnh Giáo, bọn hắn vẫn chưa đấu hết sức đâu.”
Quả nhiên đúng là như thế.
Trưởng lão của thế lực như Thiên Lệnh Giáo có chiến lực vượt trên Chí Tôn bình thường.
Mắt thấy Lạc Sương và Hi Vũ chặn đứng được thế công của mình, cả hai vẫn bình tĩnh, chỉ mới là thăm dò mà thôi.
“Chí Tôn Kỹ – Cuồng Sát Vô Ảnh Trảo!”
Cả hai đồng thanh quát lên, thân thể bọn hắn bỗng nhiên tan biến như không hề tồn tại, tiến vào trạng thái vô hình vô ảnh, ngay cả cường giả đồng cấp cũng không thể cảm ứng được.
“Lĩnh Vực Lực Đẩy!” Hi Vũ trầm giọng nói.
ẦM ẦM ẦM…
Chí Tôn Ma Lực và Chí Tôn Lôi Lực của nàng dung hợp vào nhau, tạo thành Lĩnh Vực Lực Đẩy bao phủ chiến trường.
Nàng cũng hiểu Lĩnh Vực Lực Đẩy của mình khó lòng ngăn chặn hai vị Chí Tôn, nhưng mục đích của nàng là muốn thông qua nó để cảm ứng được vị trí của bọn hắn.
Quả nhiên khi Lĩnh Vực Lực Đẩy bao phủ, hai vị Thiên Lệnh Trưởng Lão muốn tiếp cận các nàng phải phá vỡ những lực đẩy xung quanh, từ đó vị trí bại lộ.
“Chết!” Lạc Sương không bỏ qua cơ hội, chiến lực đã bạo tăng gấp mười lần, mang theo Sát Chiến Thiên Thương cường thế đâm đến.
“Ma La Thiên Chinh – Côn Lôn Bất Diệt Ấn!”
Hi Vũ cũng triển khai hai thủ đoạn cường đại của bản thân, Ma La Thiên Chinh dồn nén lực đẩy nghiền ép trấn ra, Côn Lôn Bất Diệt Ấn được dung hợp từ Bất Diệt Viêm và Chí Tôn Lôi Lực điên cuồng oanh tạc.
“Phát hiện thì như thế nào?” Hai vị Thiên Lệnh Trưởng Lão nở nụ cười khinh miệt, Liệt Trảo trong tay vẫn tàn nhẫn cắm đến, nghênh chiến trực diện.
ĐÙNG! ĐÙNG!
Không gian nổ tung, Lạc Sương phun ra một ngụm máu liên tục lùi về phía sau, mà Hi Vũ cũng toàn thân chấn động, sắc mặt có chút tái nhợt.
Hiển nhiên dù chiến lực gia tăng gấp 10 lần nhờ Bí Tự Đấu, Lạc Sương vẫn khó rút ngắn khoảng cách giữa trời và đất của Thánh Đế và Chí Tôn.
Trong khi đó Hi Vũ nhờ vào có được chiến lực của Chí Tôn nên tình huống khá hơn một chút.
Trước đây các nàng dựa vào ưu thế chênh lệch về mặt vũ kỹ, về thủ đoạn công kích để vượt cấp chiến đấu.
Nhưng trưởng lão của Thiên Lệnh Giáo cũng đều sài hàng đẳng cấp Chí Tôn, khiến ưu thế của các nàng liền không còn chút nào.
“Hừ, thật phiền phức.” Cửu Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão ánh mắt phát lạnh.
Tuy rằng bọn hắn thành công áp đảo nhưng lại chưa giết được đối thủ ngay lập tức, điều này đối với bọn hắn chính là sỉ nhục, đường đường là Chí Tôn lại chưa thể diệt Thánh Đế, quá mức mất mặt.
“Cho hai ả biết thế nào là Chí Tôn chân chính, là lực lượng không thể mô phỏng.” Cửu Trưởng Lão đề nghị.
“Khà khà, lão phu cũng muốn cướp huyết mạch Bất Diệt Viêm, Bí Tự Đấu và Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, đều là thứ tốt nha.” Bát Trưởng Lão hứng thú bừng bừng, trong mắt ngập tràn tham lam.
Cả hai kết ấn, lạnh lùng gầm lên:
“Triệu hồi Chấp Sát Pháp Tướng!”