Phần 167
Thời gian thấm thoát, mười năm cứ thế trôi qua.
Một ngày này toàn bộ Bá Đỉnh chấn động, một tên nam tử phong thần tuấn lãng, tà dị tiêu sái, thân thể cân đối săn chắc đến mức hoàn mỹ bước ra.
Nhìn dáng vẻ của hắn, ngay cả chúng nữ Yên Nhược Tuyết đã sớm nhìn quen đang canh giữ bên ngoài cũng lóe lên dị sắc bên trong ánh mắt.
“Thể Thánh Đế Sơ Kỳ!” Lạc Nam ngửa đầu thét dài một tiếng sảng khoái.
Luyện thể trong Bá Đỉnh, hấp thụ hàng trăm loại tài nguyên cao cấp, Lạc Nam rốt cuộc đạt đến Thể Thánh Đế Sơ Kỳ, tu vi đuổi kịp Hồn Tu và Nguyên Tu.
Hắn nhìn vẻ mặt hoa si của chúng nữ Hậu Cung, nhất thời nở nụ cười xấu xa:
“Thấy thế nào? Đẹp trai không?”
“Tạm được.” Chúng nữ che miệng cười khẽ.
“Các nàng cũng tiến bộ không ít nha.” Lạc Nam âm thầm gật gù, hắn quan sát thấy không ít thê tử đã đủ điều kiện đột phá, chỉ cần đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng nữa là quân lâm Chí Tôn cảnh giới.
“Mười năm rồi, bọn thiếp cũng không thể chậm trễ.” Diễm Nguyệt Kỳ ngạo kiều nói.
“Tận mười năm rồi?” Lạc Nam cả kinh, tu luyện không biết năm tháng, hắn không nghĩ mình đã mất đến từng ấy thời gian để đột phá Thể Thánh Đế.
“Thế cục Ẩn Châu sao rồi?” Hắn nhịn không được hỏi.
“Trước đừng quan tâm cục diện Ẩn Châu, vẫn còn rất nhiều người bọn thiếp không dám hỗ trợ khôi phục, cần chàng quyết định.” Đan Mộng Cơ lên tiếng.
“Dẫn ta đi xem nào!” Lạc Nam gật đầu.
Thanh Long Phủ rất rộng lớn, chúng nữ cũng chia những nhóm người trọng thương ra từng phòng khác nhau.
Phòng đầu tiên là nơi Thập Khánh Huyên, Thi Mộ Tuyền, Huyết Yêu Cơ an nghỉ.
Phòng thứ hai là nơi của Tu La Đại Trưởng Lão, chúng nữ biết đây là bà ngoại của Lạc Nam nên chu đáo bố trí riêng một phòng.
Phòng thứ ba là nơi của một đám Ẩn Không Tộc, Sinh Tử Nhất Tộc.
“Bách Luyện Khí Tôn đâu?” Lạc Nam âm thầm lo lắng, vị tiền bối này đứng ra cứu nguy trong gang tấc, ân tình đó hắn sẽ không quên.
“Không biết a, bọn thiếp đã lấy tất cả những thứ có thể lấy ở chiến trường, ngoài những quan tài kia ra… Bách Luyện Khí Tôn không rõ tung tích.” Chúng nữ lắc đầu.
Lạc Nam hít sâu một hơi, hy vọng Bách Luyện Khí Tôn có thủ đoạn giữ mạng, hiện tại chỉ có thể tạm gác lo lắng sang một bên.
Đứng ngoài phòng thứ nhất, Lạcna m vuốt cằm hỏi: “Tình huống của Huyết Chiêu Dương, Phạm Thanh Thuyên sao rồi?”
Huyết Yêu Cơ là sư phụ của Huyết Chiêu Dương, Thập Khánh Huyên là sư phụ của Phạm Thanh Thuyên, nếu hai nữ đệ tử này tỉnh lại thấy mình vẫn chưa hỗ trợ sư phụ bọn họ trị thương, chắc chắn sẽ tìm đến mình liều mạng.
“Tịnh Dạ Tiên Tử, Huyết Chiêu Dương, Phạm Thanh Thuyên, La Âm Khinh Nhạn và Lôi Di Quân đều được bọn thiếp dùng đan dược hỗ trợ, vẫn đang bế quan hồi phục.” Yên Nhược Tuyết đáp.
“Các nàng làm rất tốt.” Lạc Nam hài lòng tán thưởng, với những Chí Tôn cường giả như mấy nữ nhân này, dù có đan dược trợ giúp thì cũng phải mất vài chục năm để khôi phục toàn thịnh.
Bất quá hắn không vào phòng đầu tiên, mà là đẩy cửa tiến vào phòng thứ hai.
Nhìn thấy Tu La Đại Trưởng Lão bị chuyện của mình cuốn vào, hiện tại chỉ còn lại Linh Hồn đang nằm an tường trên giường, sắc mặt Lạc Nam hiện lên vẻ phức tạp.
Bởi vì là một vị Hồn Tu, cơ thể của bà không sánh bằng những nhân vật thiện chiến như Huyết Yêu Cơ, trong vụ nổ cơ thể đã nát bấy, chỉ còn lại Linh Hồn đang ngủ say.
Tổn thất quá nghiêm trọng.
Mẫu thân Ninh Vô Song vẫn còn đang bế quan chưa hay biết gì, các cô con dâu cũng không dám hé môi về tình cảnh của Tu La Đại Trưởng Lão, bằng không mẫu thân phải đau lòng chết mất.
“Ta sẽ nỗ lực giúp bà đúc lại cơ thể.” Lạc Nam thở dài nói.
“Chàng đừng lo lắng.” Nhận ra tâm sự của hắn, Tuế Nguyệt ôn hòa lên tiếng nói:
“Bọn thiếp kiểm kê chiến lợi phẩm, trong bảo khố của Sinh Tử Nhất Tộc có một viên Cửu Trọng Lập Thể Đan, đây là đan dược cao cấp sánh ngang Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, có tác dụng trọng tu đúc lại cơ thể ngay lập tức.”
“Không sai, có Cửu Trọng Lập Thể Đan… ngày sau thân thể của Tu La Đại Trưởng Lão sẽ càng cường đại hơn.” Tiêu Thanh Tuyền mấy nữ Luyện Đan Sư gật đầu tán thành.
“Vậy thì quá tốt.” Lạc Nam hưng phấn nói: “Các nàng mau lấy ra!”
Tuế Nguyệt phất tay, một bình thủy tinh trong suốt đã xuất hiện.
Bên trong bình thủy tinh lơ lửng một viên đan dược chứa lực lượng khí huyết và sinh mệnh vô cùng nồng đậm, đan dược có màu da người, bên trên là vô số các đường kinh mạch đang luân chuyển cực kỳ sống động.
Cửu Trọng Lập Thể Đan.
Lạc Nam không tiếc chút nào, trực tiếp đem Cửu Trọng Lập Thể Đan đặt vào Linh Hồn đang nhắm mắt của Tu La Đại Trưởng Lão.
Trong khoảnh khắc, một cái kén nhộng nhanh chóng bao phủ cả chiếc giường, đem cả Tu La Đại Trưởng Lão đều bao phủ kín kẽ, bắt đầu quá trình đúc lại cơ thể.
“Thật thần kỳ…” Lần đầu chứng kiến công hiệu của Cửu Phẩm Chí Tôn Đan, chúng nữ đều thán phục không thôi, đặc biệt là mấy nữ Luyện Đan Sư càng là hưng phấn siết chặt tay, tương lai các nàng cũng muốn luyện được đan dược cao cấp như thế.
Lạc Nam và mấy thê tử lặng lẽ rời khỏi phòng, lúc này hắn mới một mình tiến vào phòng thứ nhất.
“Ngươi chưa chết à?” Huyết Yêu Cơ vô lực ở trên giường mắng.
Thập Khánh Huyên thở dài một tiếng không nói câu nào.
Thi Mộ Tuyền có chút bất mãn liếc xéo hắn, thầm nghĩ ta giúp ngươi nên mới rơi vào thảm cảnh, kết quả nữ nhân của ngươi lại đề phòng ta.
Ba nàng hiện tại đều có chung một tình huống, đó là dù tính mạng không còn lo ngại nhưng đã chẳng khác nào phế nhân, ngay cả cử động tự do cũng không làm được, chỉ có thể mở miệng yếu ớt.
Lạc Nam có chút áy náy nhìn Thi Mộ Tuyền, hắn không hề do dự lấy ra một bồn dịch thủy, bên trong chính là Cường Thi Trì và Bất Tử Dịch Thủy pha trộn, có cả Dịch Thần Kỳ nên hiệu quả là gấp một trăm lần, đủ để giúp nàng phục hồi Thi Thân.
Tuy rằng đều tiêu hao tài nguyên cao cấp đủ khiến vô số người tranh đoạt, nhưng đối với quan hệ giữa hắn và Thi Mộ Tuyền… hắn sẽ không keo kiệt.
“Tuyền tỷ khổ cực, đệ lập tức giúp ngươi hồi phục.” Lạc Nam muốn đem Thi Mộ Tuyền bế vào trong bồn.
“Đừng! Ta không quen dùng bồn tắm xa lạ, dùng bồn của ta.” Thi Mộ Tuyền phất tay, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một cái bồn tắm màu trắng trong suốt.
Lạc Nam ánh mắt hiện lên vẻ quái lạ, bởi vì hắn đã nhìn thấy một chiếc Rương Đặc Biệt như kim cương đang nằm yên lặng ở trong bồn.
“Được rồi!” Trong lúc chuyển dung dịch sang bồn của Thi Mộ Tuyền, hắn vô thanh vô tức đem Rương Đặc Biệt thu lấy, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Không nghĩ đến khó khăn như vậy, phải chờ đến thời điểm Cửu Cảnh Chí Tôn như nàng trọng thương hấp hối, cơ duyên xảo hợp mới thu giữ được chiếc Rương Đặc Biệt này, bằng không chẳng biết phải chờ đến ngày tháng năm nào.
Làm xong tất cả, Lạc Nam đem Thi Mộ Tuyền bế vào trong bồn tắm của nàng, chuyển nàng sang một phòng khác để nàng bắt đầu quá trình trị thương.
Hắn lại bước đến giường nhìn Huyết Yêu Cơ cùng Thập Khánh Huyên cười tủm tỉm.
“Cười cái rắm a.” Huyết Yêu Cơ thô tục khinh bỉ nói: “Xem cái cách nữ nhân của ngươi đối xử với người đã cứu ngươi đây, không cho ta dù chỉ là một viên đan dược.”
Lạc Nam bĩu môi: “Lần này bọn chúng mưu đồ toàn Nguyên Giới, nếu không nhờ ta đánh bậy đánh bạ phát hiện kịp thời, e rằng sau đó Thất Thập Tông và Tu La Giáo bị diệt thế nào cũng không phản ứng được đâu, đây là việc chung của tất cả, không phải của cá nhân ta.”
“Về phần nữ nhân của ta cũng chỉ lo lắng hai người quá mạnh nên mới cẩn thận như thế, xin thông cảm.”
“Không cần nói nhiều về vấn đề này!” Thập Khánh Huyên đi thẳng vào vấn đề:
“Ngươi dự định thế nào?”
“Các nàng có hai lựa chọn.” Lạc Nam nâng lên hai ngón tay:
“Một là tiếp tục trở về Thiên Cơ Lâu, hai là phải chấp nhận giao ước của ta lập ra.”
“Giao ước gì?” Hai nữ nhíu mày, các nàng hiển nhiên không muốn tiếp tục trở về Thiên Cơ Lâu để bị hạn chế tự do.
“Đơn giản lắm.” Lạc Nam chậm rãi nói:
“Chúng ta bắt đầu quan hệ hợp tác, các nàng tuyệt đối không được có bất kỳ suy nghĩ hay hành động nào làm ảnh hưởng đến lợi ích, an nguy, tự do của ta và tất cả những người thân thiết của ta.”
“Thất Thập Tông và Tu La Giáo phải xuất động lực lượng khi ta cần đến, thậm chí cả hai nàng cũng phải ra mặt đối địch khi ta cần.”
“Xú tiểu tử, lão nương không phải nô lệ của ngươi.” Huyết Yêu Cơ nghiến răng nghiến lợi.
“Ngươi đừng quá đáng.” Thập Khánh Huyên hừ một tiếng nói:
“Thanh Thuyên đã cảm ứng được sự tồn tại của ta, ngươi nếu tiếp tục nhốt ta, nàng sẽ tìm ngươi tính sổ.”
“Tính sổ? Ta hiện tại là Tu La Thánh Tử, quyền lực trong tay, Phạm Thanh Thuyên hay Huyết Chiêu Dương có thể làm gì được ta?” Lạc Nam thản nhiên nói:
“Thậm chí ta có thể sử dụng an nguy của hai nàng để áp chế Phạm Thanh Thuyên và Huyết Chiêu Dương, nhưng ta không phải người như thế nên mới cho hai nàng lựa chọn.”
“Chưa kể Phạm Thanh Thuyên đã cùng ta lập giao ước, Thất Thập Tông sẽ phò tá ta để tìm kiếm tung tích của nàng.”
“Ngươi…” Thập Khánh Thuyên tròn xoe mắt, không ngờ tiểu tử này đã đi đến một bước như vậy.
“Quên nói cho hai nàng biết thêm một chuyện, lão bà của ta là Nam Thiên Tố cũng đang trùng kích Cửu Cảnh Chí Tôn.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Lại thêm Thi Mộ Tuyền, Bách Luyện Khí Tôn, phe cánh của ta ngày càng mạnh mẽ, đừng tưởng hai nàng quan trọng đến mức ta phải nhẫn nhịn.”
“Ngươi khá lắm.” Thập Khánh Huyên lạnh lùng nói.
“Khanh khách, không hổ danh là Tu La Thánh Tử, phong cách hành sự như thế này lão nương rất tán thưởng.” Huyết Yêu Cơ cười rộ lên như một yêu nữ.
“Các nàng đồng ý?” Lạc Nam vui vẻ hỏi.
“Trừ việc ngươi có thể sai khiến hai ta vì ngươi xuất thủ, mọi điện kiện còn lại đều đồng ý.” Hai nữ nhân gọn gàng dứt khoát đồng tình, hiển nhiên đã bị hắn thuyết phục.
Lạc Nam vuốt cằm suy nghĩ, như vậy có nghĩa hai nàng sẽ không giúp hắn đánh nhau nhưng sẽ cử ra lực lượng dưới trướng, lực lượng của hai nàng chính là Thất Thập Tông và Tu La Giáo, so với việc điều động hai nàng có gì khác nhau?
Nữ cường nhân a, đúng là xem trọng mặt mũi mà thôi.
“Thành giao!” Lạc Nam vỗ tay hài lòng:
“Cả nhà đều vui, các nàng khôi phục thực lực và tự do, còn ta cũng không sợ các nàng nhắm đến.”
“Phi, ai là cả nhà của ngươi?” Hai nữ nhân gắt một tiếng.
Lạc Nam không quan tâm, lấy ra hai bình Thiên Đạo Thủy.
Hai nữ cường nhân dùng ánh mắt ngu ngốc xem lấy hắn, thầm nghĩ Thiên Đạo Thủy có thể khống chế Cửu Cảnh Chí Tôn như chúng ta sao?
Thiên Đạo Thủy là Cửu Phẩm Chí Tôn cấp tài nguyên, hai nàng là Cửu Cảnh Chí Tôn hùng mạnh, nếu như hai nàng làm trái lời thề thiên đạo, cùng lắm là bị phản phệ mà thôi, cũng không chết được, tiểu tử này quá ngây thơ rồi.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến hai nàng nuốt nước bọt.
Chỉ thấy Lạc Nam lấy ra hai giọt dung dịch kỳ lạ hòa tan cùng Thiên Đạo Thủy, ung dung nói:
“Đây là Dịch Thần Kỳ, có thể phóng đại tác dụng của Thiên Đạo Thủy lên gấp một trăm lần.”
“Thật sự?” Huyết Yêu Cơ âm thầm hoài nghi.
Chỉ có Thập Khánh Huyên là lắc đầu thở dài, nàng đã sớm nhận biết Dịch Thần Kỳ khi còn ở trong đan điền của hắn, không còn cơ hội nào nữa rồi.
“Thử liền biết.” Lạc Nam đưa hai bình Thiên Đạo Thủy cùng Dịch Thần Kỳ đến trước mặt hai nàng.
Hai nữ nhìn trừng trừng lại hắn…
“À quên mất.” Lạc Nam cười hắc hắc, hai nàng ngay cả ngón tay cũng không thể động, làm sao uống vào?
Nhìn lấy hai bờ môi yêu kiều hơi chút tái nhợt, Lạc Nam trong lòng khẽ động, liền đem một bình ngậm vào trong miệng.
Trong ánh mắt bất khả tư nghị của Thập Khánh Huyên, Lạc Nam cúi đầu hôn xuống bờ môi của Huyết Yêu Cơ, dịch thủy truyền vào…