Phần 177
ẦM!
Lạc Nam giận dữ đóng lại cửa phòng, ngã lưng xuống giường, chợt hoài niệm sự ôn nhu như nước của Yên Nhược Tuyết, Bạch Tố Mai các nàng.
Mấy nữ cường nhân như Huyết Yêu Cơ này quá mức phiền toái, đau hết cả đầu… mỗi lần tiếp xúc với các nàng đều vô cùng căng thẳng, phải cẩn thận ứng phó từng chút một.
Mang theo tâm tình buồn bực, Lạc Nam lấy ra đồ vật đạt được từ chiếc Rương Đặc Biệt cấp Kim Cương thu từ bồn tắm của Thi Mộ Tuyền quan sát, hy vọng có thể ra được đồ tốt nào đó để xoa dịu phiền muộn của mình.
Chợt ánh mắt Lạc Nam trở nên quái dị.
Trong tay hắn lúc này là một khối vuông, ở khắp bề mặt các cạnh là những lỗ nhỏ li ti lấm tấm, toàn bộ có màu đồng cổ kính, bên trong lại khá rỗng, cầm lên cực kỳ đầm tay.
“Loa?”
Không sai, thứ mà Lạc Nam đang cầm là một cái loa, tuy rằng được thiết kế theo kiểu cổ xưa… nhưng đồ vật này gợi lên rất nhiều ký ức đã phủ bụi của hắn.
Chỉ cần là người hiện đại ở tiểu tinh cầu chỉ toàn phàm nhân đó, không ai không biết đến sự tồn tại của cái loa, thứ công cụ dùng để khuyếch đại âm thanh này.
“Cửu Phẩm Chí Bảo – Cảm Âm Loa, có khả năng phóng thích âm thanh với tần số khủng bố, chi phối cảm xúc của tất cả những sinh linh nghe được theo ý chủ nhân, có tác dụng đặc biệt trong nhiều hoàn cảnh.”
Thông tin từ cái loa truyền vào đầu hắn.
Lạc Nam lập tức ngồi thẳng lưng, không xem thường cái loa này, ngược lại ánh mắt dần trở nên cháy bỏng hơn bao giờ hết.
Chỉ có kẻ ngốc mới xem thường tác dụng mà âm thanh mang đến.
Âm thanh phù hợp có thể khuyết đại sự lo lắng, sợ hãi, vui vẻ, hạnh phúc, cảm động, hào hùng… đủ mọi cảm xúc lên gấp nhiều lần.
Một đoạn phim buồn chưa chắc lấy được sự cảm động của người xem, nhưng nếu kết hợp với một thủ khúc da diết cảm động vào thì khác, có thể khiến phần lớn người nước mắt như mưa…
Một quang cảnh hào hùng bi tráng, nếu thêm thanh âm hài kịch vào… toàn bộ phong cảnh sẽ bị phá hư.
Đó là tác dụng thần kỳ mà âm thanh có thể mang đến.
Chỉ cần tận dụng tốt Cảm Âm Loa, Lạc Nam tin tưởng mình có thể tận dụng khá nhiều chuyện.
Đùa nghịch Cảm Âm Loa, Lạc Nam phát hiện bên trong đã tích hợp sẵn vô số thể loại âm thanh, chỉ cần một ý niệm của hắn là sẽ trực tiếp phát ra theo ý muốn.
Khóe môi nở nụ cười tà, hắn đem Cảm Âm Loa thu vào, trong đầu đã nghĩ ra không ít kịch bản thú vị.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
Vài ngày sau…
“Trương Tiểu Thư, chúng ta lại gặp mặt.”
Lạc Nam mỉm cười nhìn Trương Nhã Trâm ngồi ở phía đối diện tại một gian phòng xa hoa ở Trân Bảo Lâu.
“Lạc công tử rồng đến nhà tôm, không biết có gì chỉ giáo?” Trương Nhã Trâm ngồi vắt chân ở phía đối diện, thái độ có phần tùy ý.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, nữ nhân đúng là chủng tộc thù dai… rõ ràng vị Trương tiểu thư này vẫn chưa quên việc hắn từ chối đề nghị của nàng, thậm chí còn nhờ đến Dị Nguyên Hội bố chí mạng Lưới Truyền Tống Trận.
Bất quá không có tâm trạng cùng với nàng giận hờn vu vơ, Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề:
“Tại hạ có khoảng một nghìn loại công pháp từ Thánh Hoàng đến Chí Tôn, vài trăm kiện Pháp Bảo, một lượng tài nguyên tu luyện kha khá…”
“Tất cả đều muốn quy đổi sang nguyên liệu đúc Chí Tôn Pháp Tướng cao cấp dành cho Yêu Tộc.”
Hắn đặt một chiếc Nhẫn Trữ Vật lên trên bàn.
Không sai, đã có thê tử từ trong Yêu Tướng Thần Điện tiến ra, Lạc Nam liền bắt tay vào chuẩn bị nguyên liệu đúc Chí Tôn Pháp Tướng cho các nàng, mục tiêu là trong vòng 20 năm… toàn bộ nữ nhân bên cạnh mình đều sẽ đột phá Chí Tôn.
Trương Nhã Trâm quét mắt vào Nhẫn Trữ Vật, biểu lộ ngưng trọng một lúc, mới cong môi cười nói:
“Xem ra nhân lúc Ẩn Châu hỗn loạn, Lạc công tử thu hoạch không ít đâu.”
Là người có kiến thức, chỉ vừa nhìn trong Nhẫn là nàng biết được lai lịch của đại lượng vật phẩm đến từ đâu.
Chủ yếu là các đại thế lực ở Ẩn Châu rồi…
“Vận khí tốt mà thôi, Trương Tiểu Thư cảm thấy thế nào? Từng ấy tài nguyên đổi được bao nhiêu nguyên liệu?” Lạc Nam hỏi.
“Tài nguyên tuy nhiều nhưng đẳng cấp có cao có thấp, tiểu nữ chỉ đổi được khoảng một trăm loại nguyên liệu đúc Chí Tôn Pháp Tướng cho công tử.” Trương Nhã Trâm thương lượng:
“Đương nhiên nếu công tử trở thành khách khanh của Trân Bảo Lâu, ta sẽ tặng thêm năm mươi loại nữa xem như lòng thành.”
“Một trăm thì một trăm đi.” Lạc Nam thoải mái nói.
Trương Nhã Trâm xém chút lao lên cắn hắn, ngươi thà chết cũng không muốn dính đến quan hệ với Trân Bảo Lâu của ta đúng không?
Bất quá đây dù sao cũng là một bút làm ăn lớn, Trương Nhã Trâm liền phân phó người đi chuẩn bị.
Nàng lặng lẽ pha trà và rót cho hắn, Lạc Nam cũng không khách khí đưa lên miệng thưởng thức, đồng thời tùy ý hỏi:
“Không biết Trân Bảo Lâu có tin tức về đám cường giả bí ẩn mặc áo choàng với những con mắt?”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
“Ồ, Lạc công tử có hứng thú với đám người đó?”
Trương Nhã Trâm nhìn Lạc Nam nhếch môi.
“Haha, đối với bọn hắn… sợ rằng toàn bộ Nguyên Giới đều hiếu kỳ chứ không chỉ riêng ta.” Lạc Nam cười nhạt.
Sau khi nhóm cường giả bí ẩn đó cường ngạnh xen vào cuộc chiến giữa những đại cường giả Ẩn Châu và rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn khác, ngoài số ít người đã nắm được thông tin như Trương Nhã Trâm, sợ rằng không có ai là không muốn biết nhiều hơn về bọn hắn.
“Chuyện này thứ lỗi cho tiểu nữ không thể trả lời.” Trương Nhã Trâm nhẹ nhàng lắc đầu.
“Vì sao? Tại hạ có thể ra giá thích hợp.” Lạc Nam nói.
“Cái giá là công tử trở thành người của Trân Bảo Lâu.” Trương Nhã Trâm bình thản nói.
Lạc Nam khóe miệng co giật, nữ nhân này vẫn luôn tìm cách lôi kéo mình vào bằng được a.
Thấy vẻ mặt thất vọng của hắn, Trương Nhã Trâm nói thêm một chút: “Thân phận của những cường giả đó đặc thù, nếu công tử muốn tìm hiểu… có thể đến Trung Châu.”
“Lại là Trung Châu?” Lạc Nam âm thầm buồn bực.
Bất quá hắn chú ý đến lời nói trước đó của Trương Nhã Trâm hơn, thân phận đặc thù? Những người đó diệt đi Thi Thần Tông, cường ngạnh phá đi đại chiến giữa Ẩn Châu và chư vị cường giả… rốt cuộc có thân phận gì đặc thù?
Tuy nhiên Trương Nhã Trâm đã kiên quyết không nói, hắn cũng không còn cách nào khác.
Bầu không khí thoáng rơi vào trầm lặng…
Trương Nhã Trâm vẫn tiếc nuối vì không thể lôi Lạc Nam trở thành khách khanh của Trân Bảo Lâu mặc dù đã đưa ra rất nhiều lợi ích.
Thân là một người quản lý sản nghiệp trải rộng toàn Nguyên Giới của Trân Bảo Lâu như nàng, đương nhiên không khó nhìn ra phần lớn thiên hạ Tây Châu, Kiếm Châu… đều đã nằm trong tầm kiểm soát của Lạc Nam.
Tuy rằng hắn chưa bùng nổ dã tâm nhất thống đại châu như Thiên Tượng Chí Tôn ở Đông Vực vì cảm thấy chưa đủ lông đủ cánh, bất quá những thế lực hàng đầu ở Kiếm Châu và Tây Châu đều có quan hệ mật thiết với hắn.
Có thể nói ở Tây Châu và Kiếm Châu lúc này, chỉ cần Lạc Nam giậm chân một cái, cách cục của hai đại châu đều sẽ vì hắn mà thay đổi.
“Vậy Trương tiểu thư có biết, nhân vật đứng sau giật dây âm mưu của Ẩn Châu là ai?” Lạc Nam trịnh trọng nói:
“Nếu Trương tiểu thư cung cấp thông tin này, tại hạ sẽ cân nhắc trở thành khách khanh của Trân Bảo Lâu.”
Theo cách nhìn của hắn, kẻ chủ mưu phía sau Ẩn Châu còn quan trọng hơn thân phận của đám người thần bí.
Bởi vì tuy rằng đám người thần bí rất lợi hại, nhân số của bọn hắn vẫn có giới hạn… trong khi nếu kế hoạch động trời dưới lòng đất Ẩn Châu thành công, số lượng sẽ lên đến nghìn vị Chí Tôn, hơn nữa còn liên tục phục sinh và bồi dưỡng, con số cường giả tiếp tục gia tăng không ngừng, mức độ nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Đáng tiếc, lần này Trương Nhã Trâm lại lườm hắn: “Trân Bảo Lâu không phải vạn năng chuyện gì trong thiên hạ cũng biết, chúng ta chỉ là một thế lực kinh doanh có chút quan hệ mà thôi, so với Nguyên Giới vẫn chỉ là hạt cát bé nhỏ, nếu như chuyện gì Trân Bảo Lâu cũng biết, chúng ta đã sớm độc bá thiên hạ.”
Lạc Nam nhìn thẳng nàng, muốn từ ánh mắt Trương Nhã Trâm nhìn ra chút khác thường, đáng tiếc đôi mắt của nàng thuần một sự trong veo phẳng lặng, không giống như đang nói dối.
Nếu lời của Trương Nhã Trâm là sự thật, vậy thân phận của kẻ kia còn nằm ngoài mạng lưới tình báo của Trân Bảo Lâu, quá mức đáng sợ.
“Công tử có thể đến Thiên Cơ Lâu, nghe nói Thiên Cơ Lâu Chủ là nhân vật thần thông quảng đại, không gì không biết.” Trương Nhã Trâm đề nghị.
“Ách…” Lạc Nam âm thầm chột dạ, ngoài mặt lại ra vẻ tiếc hận:
“Đáng tiếc Thiên Cơ Lâu hành tung quá mức khó lường, hiện tại chẳng ai biết Thiên Cơ Lâu đang tọa lạc ở đâu.”
“Nói cũng đúng…” Trương Nhã Trâm cười khổ.
Mà lúc này, một vị Trưởng Lão của Trân Bảo Lâu cũng xuất hiện, mang theo một chiếc Nhẫn Trữ Vật chứa các loại tài nguyên đúc Chí Tôn Pháp Tướng theo đúng yêu cầu của Lạc Nam.
“Công tử có thể kiểm tra.” Trương Nhã Trâm nói.
“Không cần, tại hạ vẫn là tin tưởng các vị.” Lạc Nam lắc đầu, trực tiếp đem Nhẫn Trữ Vật thu lấy.
Trương Nhã Trâm cũng không khách khí đưa Nhẫn Trữ Vật của hắn cho vị Trưởng Lão, giao dịch xem như hoàn thành.
Nàng từ lồng ngực lấy ra một khối Lệnh Bài bằng gỗ, bên trên có điêu khắc hai chữ “Siêu Cấp” đưa đến trước mặt Lạc Nam, ung dung cười nói:
“Đây là Lệnh Bài tượng trưng cho thân phận Khách Hàng Siêu Cấp của Trân Bảo Lâu, toàn bộ Nguyên Giới không có đến một trăm vị khách như vậy, công tử đã đủ điều kiện để sở hữu nó.”
“Ồ, có đặc quyền gì không?” Lạc Nam hứng thú hỏi.
“Đặc quyền thì có rất nhiều.” Trương Nhã Trâm thoải mái liệt kê:
“Thứ nhất, các loại hình dịch vụ cơ bản, phụ trợ tu luyện, vui chơi giải trí ở Trân Bảo Lâu sẽ hoàn toàn miễn phí với công tử và người đi cùng công tử, điển hình như sử dụng Truyền Tống Trận, sử dụng Gia Tốc Trận, nghỉ ngơi tại phòng khách quý, tìm bạn lữ song tu hầu hạ…”
“Thứ hai, Khách Hàng Siêu Cấp khi mua sắm vật phẩm ở Trân Bảo Lâu sẽ được giảm hai mươi phần trăm giá niêm yết.”
“Thứ ba, đủ điều kiện tham gia các buổi đấu giá bí mật mà chỉ Khách Hàng Siêu Cấp của Trân Bảo Lâu mới được mời.”
“Thứ tư, Trân Bảo Lâu sẽ thể hiện thái độ tôn kính tuyệt đối, ít nhất phải là nhân vật cấp Trưởng Lão trở lên mới được quyền tiếp đãi công tử.”
“Cuối cùng, Khách Hàng Siêu Cấp có thể trực tiếp liên hệ với những Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư, Chiến Trận Sư, Phù Sư, Cổ Trùng Sư, Chí Tôn… của Trân Bảo Lâu để giao dịch khi có nhu cầu mà không cần phải đến chi nhánh.”
“Cũng tiện lợi đấy…” Lạc Nam hứng thú cười tà:
“Ta khá ưa thích quyền lợi thứ ba, không biết những buổi đấu giá bí mật của Trân Bảo Lâu khi nào sẽ diễn ra?”
“Không có thời gian cố định.” Trương Nhã Trâm nói:
“Còn tùy thuộc vào cao tầng của Trân Bảo Lâu, khi nào có nhiều vật phẩm hay ho mới tổ chức đấu giá đặc biệt, có thể là hàng nghìn năm, vạn năm… thậm chí là lâu hơn mới xảy ra một lần.”
“Đa tạ.” Lạc Nam gật gù tiếp nhận Lệnh Bài Khách Hàng Siêu Cấp, khóe môi nhếch lên.
So với Thẻ Hội Viên cấp Kim Cương, khối lệnh bài này hiển nhiên đáng giá để sở hữu hơn rất nhiều, toàn bộ Nguyên Giới chỉ có không đến một trăm người nắm giữ, đủ thấy sự trân quý của nó.
Sau này để tiết kiệm Nguyên Thạch, hắn thậm chí có thể dẫn cả một đội quân đến sử dụng ké Gia Tốc Trận để tu luyện…
Bất quá làm vậy quá mất mặt, Lạc Nam chỉ suy nghĩ một chút mà thôi.