Phần 212
“Đâu? Nữ nhân đó lại có chiêu trò gì?”
Lạc Nam đưa mắt nhìn qua.
Lý Mãng chẳng biết lấy đâu ra một con Khôi Lỗi cỡ nhỏ chỉ lớn bằng nắm tay, bất quá lúc này con Khôi Lỗi lại mở miệng nói ra thanh âm của nữ nhân, tràn ngập khiêu khích:
“Mời Thánh Tử lên đài đánh bại tất cả thiên tài ở nơi này, tự khắc ta sẽ có biện pháp giúp ngươi vào Long Tộc.”
“Hừ.” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng:
“Chỉ là một Tu La Sứ Giả nho nhỏ lại dám đặt điều kiện với bổn Thánh Tử? Dù ngươi có là nữ nhi hay đồ đệ của Tam Trưởng Lão, bổn Thánh Tử cũng có vô số biện pháp trừng phạt.”
Lý Mãng âm thầm rùng mình, hắn đã chứng kiến qua một góc nhỏ thủ đoạn của Lạc Nam, biết rằng nam nhân này đáng sợ như thế nào, hy vọng bà chủ đừng chọc giận hắn a.
“Trừng phạt thì trừng phạt thôi, bất quá trước mắt Chân Long Hoàng Tộc canh giữ nghiêm cẩn, sợ rằng Thánh Tử sẽ không có biện pháp tiến vào.” Khôi Lỗi nhỏ lại thản nhiên nhún vai đáp:
“Tạm biệt nhé…”
“Khoan đã!” Lạc Nam chân mày giật giật:
“Đại cục làm trọng, cứ làm theo lời ngươi đi.”
Sau khi cân nhắc, hắn nghĩ lại vị nữ nhân này tâm tư kín đáo, từ thời điểm Tu La Thánh Chiến đến giờ chưa từng có hành động lỗ mãng, muốn mình lên đài đánh bại tất cả ắt hẳn cũng có chủ đích, tạm thời cứ nhẫn nhịn một lần.
Hơn nữa vừa lúc cũng muốn thu chút Điểm Danh Vọng, nhân tiện dạy cho đám Yêu Tộc dám ở phía sau ghen ghét đố kỵ mình một bài học.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam ý niệm vừa động, cơ thể nặng nề liền giáng lâm Lôi Đài.
Mà đối thủ của hắn trước mặt chính là Trư Hùng Tuấn.
“Thế nào? Ngươi muốn đánh phải không?” Hắc Trư nghiến răng nghiến lợi nhìn tên “Man Ngưu” vừa mới xuất hiện.
Tâm trạng của nó đang cực kỳ lo lắng khi thấy Tôn Hầu Tử bị bắt đi, đang rầu rỉ không vui lại thấy một con trâu tầm thường dám lên đài khiêu khích, nhất thời cực kỳ bực mình, muốn dạy dỗ con trâu này một trận.
“Cút xuống đi heo!” Lạc Nam lười nói nhảm, Dịch Chuyển Tức Thời bao phủ lấy Hắc Trư, nó còn chưa kịp phản ứng liền bị ném xuống Lôi Đài.
“Ây da, Không Gian Lực?” Hắc Trư tức giận kêu ột ột, không ngờ mình trong lúc lơ là lại bị đối phương chơi xấu.
Đang không phục muốn nhảy lên, lại nghe thấy con Man Ngưu kia truyền tin:
“Ngoan ngoãn ở dưới Lôi Đài thu thập Nhẫn Trữ Vật đi!”
“Khoan đã, giọng nói này…” Hắc Trư nhất thời nhịp tim đập thình thịch, hai mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Lạc Nam thầm nghĩ:
“Tên yêu nghiệt này không ngờ cũng ở đây, để hắn thay thế Tôn Hầu Tử cũng tốt a, sau đó lại nhờ vả hắn tìm kiếm Tôn Hầu Tử.”
Nghĩ đến đây, Hắc Trư ra hiệu con Bọ Hung bình tĩnh, chờ đợi thời cơ hành động.
“Một con Man Ngưu lại nắm giữ Không Gian Chi Lực cũng thật hiếm thấy, chẳng trách có can đảm bước lên Lôi Đài.”
Nhìn thân ảnh bình thường của Lạc Nam lúc này, một đám Yêu Tộc hứng thú nghị luận:
“Xem ra là chủng loại biến dị hoặc may mắn ăn được tài nguyên cao cấp nào đó nên mới thức tỉnh Không Gian Hệ.”
“Con trâu kia, ngươi muốn chọn vị nào ở đây làm Phối Ngẫu?” Một vị mỹ nhân đến từ Tinh Tinh Tộc hứng thú hỏi.
“Tất cả mỹ nhân ở đây đều thuộc về Ngưu Gia.” Lạc Nam ngạo nghễ nói:
“Kẻ nào không phục lên chiến, hoặc là tất cả các ngươi cùng lên!”
“Hít…” Hắc Trư cùng Bọ Hung nhít thời hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam như nhìn thấy lão đại, mức độ trang bức của tên này đã vượt qua hai người chúng ta rồi.
“Lớn mật!” Toàn trường bị sự phách lối của Lạc Nam chọc giận, một tên Kim Xí Đại Bằng Tộc quát lớn:
“Ngưu Tộc từ bao giờ lại có kẻ ngông cuồng không biết lớn nhỏ như vậy?”
“Chúng ta không biết hắn.” Ngưu Tộc Trưởng lẫn trong đám thú vội vàng thanh minh:
“Kẻ này không thuộc Ngưu Tộc chúng ta.”
Ngưu Tộc rất sợ bị con Man Ngưu kia làm liên luỵ, thực lực của bọn hắn ở Yêu Vực chỉ là tầm thường so với các đại tộc Thần Thú hay Ma Thú a.
“Hahaha, vậy bổn thiếu chủ giết hắn, Ngưu Tộc các ngươi đừng tìm ta gây phiền toái.” Có tiếng cười sảng khoái vang lên.
ẦM ẦM.
Lôi Đài chấn động, một con Viễn Cổ Cự Tượng hình thể như núi, toàn thân bao bọc bên trong Hoàng Kim Giáp nặng nề bước lên, khí thế của Yêu Thánh Đế Viên Mãn không chút nào che giấu.
“Ồ, đó là Tượng Hùng, đệ nhất thiên tài Viễn Cổ Cự Tượng Tộc, xem ra hắn nhìn tên Man Ngưu kia không vừa mắt rồi.” Không ít Yêu Thú thấy vậy chậc lưỡi.
Tượng Hùng ánh mắt bặm trợn nhìn Lạc Nam gằn từng chữ: “Mau triển lộ bản thể của ngươi, ta sẽ cân nhắc cho ngươi toàn thây.”
“Cút xuống đi!” Lạc Nam chẳng thèm nói lời nào, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt đến tột cùng, bên trong đan điền là 300 hành tinh đang gào thét.
Một quyền hung hăng đấm thẳng, băng cắt hư không.
Tượng Hùng ngay cả phản ứng cũng không kịp, chỉ cảm thấy khắp cả đất trời đều là một quyền kinh thiên động địa.
Hai mắt như muốn lòi ra, Hoàng Kim Giáp toàn thân nát bấy, cơ thể như đạn pháo bắn ngược ra ngoài.
TỦM.
Nó rơi vào Hồ Bán Nguyệt, mặt nước dâng lên cột sóng khổng lồ.
Hắc Trư đã sớm chờ đợi điều này, tranh thủ đám đông còn đang kinh ngạc lại trấn lột tài sản.
“Một quyền? Làm sao có thể mạnh như vậy?” Hàng nghìn Yêu Tộc thiên tài trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn nhận ra ngoài yếu tố bất ngờ khi đấm xuyên không gian, bên trong một quyền kia còn ẩn chứa nguồn sức mạnh cực kỳ kinh khủng, đủ sức nghiền nát Hoàng Kim Giáp như Cửu Tinh Thánh Bảo của Tượng Hùng.
Đã có không ít mỹ nhân ánh mắt lóe sáng lên… hưng phấn nhìn chằm chằm thân ảnh Man Ngưu kia.
Tuy rằng bề ngoài tầm thường, chiến lực và thiên phú không chê vào đâu được a.
Lại thêm ngông cuồng hống hách, rất hợp khẩu vị của đại đa số Yêu Tộc.
“Lên nhanh đi! Ngưu Gia còn trở về ôm mỹ nhân.” Lạc Nam ngửa đầu gầm thét.
Cảm Âm Loa kích hoạt, tiếng trống trận, tiếng binh đao chấn vang bầu trời, tạo nên bầu không khí cực kỳ hoành tráng.
Cả đám Yêu Tộc thiên tài vô thức lùi lại một chân, âm thầm khiếp đảm.
“Hừ, bằng vào tốc độ của bổn thiếu chủ, để xem ngươi làm sao có thể đấm được ta.”
Vẫn có kẻ không phục.
Theo tiếng gáy vang, một luồng ánh kim như lưu tinh xẹt qua Lôi Đài, tốc độ nhanh như phản lực, xé rách cả không khí, mang theo vô tận Sát Thế đâm thẳng về phía Lạc Nam.
Lạc Nam híp mắt lại, thì ra là thiên tài của Kim Xí Đại Bằng Tộc.
Nhưng mọi thứ vẫn chẳng có gì khác biệt, kết quả y như cũ.
Mặc kệ tốc độ của tên Kim Xí Đại Bằng này nhanh đến đâu, Lạc Nam vẫn bình tĩnh tại chỗ tung ra một quyền.
Trong khoảnh khắc, tên Kim Xí Đại Bằng chỉ cảm thấy toàn bộ thiên địa đều đang giam cầm bản thân mình, muốn né tránh cũng không tài nào làm được, một cổ áp lực khổng lồ hàng lâm lên cơ thể khiến thân thể linh hoạt của mình như bị thái sơn áp đỉnh.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, còn chưa kịp đáp lên Lôi Đài, Kim Xí Đại Bằng liền bị chấn bay như diều đứt dây.
“Quá nhàm chán…” Lạc Nam chép chép miệng.
Hắn đã quen đối đầu với đám quái vật trên Chí Tôn Bảng, vậy nên khi đụng độ mấy tên tiểu thiên tài cùng cấp bậc với Triệu Lăng Tà này thật sự không có tính khiêu chiến chút nào a.
Chưa kể bản thân mình còn đang chiếm tiện nghi, bởi vì tu vi đã đạt đến Thánh Đế tối đỉnh, trong khi đại đa số kẻ ở đây còn ở mức Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ, Yêu Thánh Đế Viên Mãn mà thôi.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Đã có kẻ bắt đầu hoài nghi thân phận của Lạc Nam.
“Một con trâu núi được cao nhân lánh đời thu nhận mà thôi.” Lạc Nam thản nhiên đáp:
“Hôm nay Ngưu Gia rời núi chính là để tìm kiếm thê thiếp, trở về trong núi cùng Ngưu Gia duy trì nòi giống, sinh hạ một bầy trâu lai tạp đủ loại, thành lập chủng tộc mới.”
Đám đông khóe môi co quắp, bất quá nghĩ đến việc con hàng này vậy mà được cao nhân giáo dục, chẳng trách chiến lực kinh khủng như vậy.
“Đừng làm mất thời gian của Ngưu Gia.” Lạc Nam mất kiên nhẫn nộ hống:
“Lên chiến!”
Tiếng gầm của hắn trộn lẫn sóng xung kích từ Oanh Thiên Tổ Phù, trực tiếp chấn thủng màn nhỉ của hàng loạt Yêu Thánh Hoàng trở xuống, ngay cả Yêu Thánh Đế cũng đầu óc lùng bùng như muốn nổ tung.
“Tất cả cùng lên, cho con trâu này thấy nội tình của chúng ta.” Thiếu Chủ Kim Ô Tộc gầm thét lên.
Bị Lạc Nam khiêu khích thành công, hàng trăm, hàng nghìn Yêu Thú như phát cuồng lao thẳng lên Lôi Đài.
Lạc Nam nở nụ cười gằn, 400 hành tinh toàn lực bạo phát, 17 vị Chí Tôn Pháp Tướng đồng loạt mở mắt.
Không sử dụng bất kỳ vũ kỹ hay công pháp nào để tránh bại lộ thủ đoạn, chỉ đơn thuần là sức mạnh ẩn trong cơ thể đang điên cuồng bùng nổ.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Hắn đứng giữa trung tâm Lôi Đài liên tục đấm ra bốn phương tám hướng, mỗi một đấm đền chấn động thương khung, nghiền nát không gian, tầng tầng lớp lớp nghiền nát tất cả.
Hồ Bán Nguyệt kịch liệt lắc lư, tất cả mỹ nhân Yêu Tộc há to môi đỏ, vội vàng bay lên không trung né tránh dư ba dữ dội.
Từng đôi mắt đẹp trừng lớn nhìn lấy tất cả bản thể Yêu Thú khổng lồ ngay cả phạm vi Lôi Đài còn chưa kịp đặt chân vào đã bị sức mạnh khủng khiếp oanh tạc bay tán loạn.
Bọn nó bay lên không trung một đoạn, sau đó rơi xuống mặt đất tạo nên địa chấn kinh động khắp nơi.
“Quá đẹp trai…”
Thực lực quyết định ý thức, lúc này tất cả mỹ nhân thiên tài ở các tộc hai mắt đã đầy ngôi sao sáng, biểu lộ trên khuôn mặt như bị chuốc say, từng nàng đều động tình đến cực điểm.
Tên Man Ngưu bình thường trước đó hiện nay đã trở nên cao lớn và anh tuấn không gì tả nổi ở trong mắt các nàng.
Bất quá khi đưa mắt nhìn lại, chẳng thấy bóng dáng của vị Man Ngưu kia đâu nữa…
“Hảo lang quân của chúng ta đâu?” Một đám mỹ nữ oanh oanh yến yến phân ra tìm kiếm, lại chẳng phát hiện tung tích người tình trong mộng ở nơi nào.
Trong khung cảnh hỗn loạn, chẳng ai chú ý đến một Bọ và một Heo đang hí hửng thu thập chiến lợi phẩm.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
“Là nơi này à…”
Cách Hồ Bán Nguyệt không đến nghìn dặm, Lạc Nam đứng tại một sơn cốc nhỏ hoang vắng.
Vừa rồi Lý Mãng truyền âm cho hắn, nói rằng bà chủ hẹn gặp ở nơi này.
Như cảm ứng được điều gì, Lạc Nam nhướn mày nhìn lên, liền thấy một nữ nhân hai tay nâng đỡ một con Chân Long khổng lồ đang sùi bọt mép bay đến.
Nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, tóc trắng như sương, hai bên đầu có một đôi tai cáo, sau lưng thoáng ẩn thoáng hiện hư ảnh của chín cái đuôi Thiên Hồ lộng lẫy.
Nàng sở hữu vẻ đẹp yêu dị mị hoặc chúng sinh, theo Lạc Nam đánh giá… kém hơn Hồ Khinh Vũ nhưng cũng đủ khiến nhiều nam nhân phải thần hồn điên đảo.
Hạ xuống trước mặt Lạc Nam, nữ Thiên Hồ đem con Chân Long đang hôn mê bất tỉnh ném sang một bên, chớp chớp đôi mắt mê hoặc hành lễ:
“Huyết Tu La tham kiến Lạc Thánh Tử.”
“Thiên Hồ Tộc?” Lạc Nam ánh mắt híp lại, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn chuyển động quan sát, nhất thời nở nụ cười gằn:
“Ngay cả mỹ nhân Thiên Hồ này cũng là Khôi Lỗi, bản thể thật sự của ngươi đâu?”
Hắn thật sự kinh ngạc trước thủ đoạn của nữ nhân này, mỹ nữ Thiên Hồ trước mặt rõ ràng có được sự sống, cơ thể chẳng khác nào một sinh mệnh thật thụ, có linh hồn và cả tu vi, hơn nữa còn tu luyện Mị Công cường đại.
Nhưng mặc kệ tất cả, Thiên Hồ này vẫn chỉ là một con Khôi Lỗi được tạo ra, vị Huyết Tu La Sứ Giả, đồ đệ của Tu La Tam Trưởng Lão vẫn chưa lộ diện.
Có thể tạo nên Khôi Lỗi chân thật đến mức độ như thế này, tạo nghệ Khôi Lỗi của nữ nhân này đã cao đến mức dọa người.
Nếu không phải Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đã thăng lên Cửu Phẩm Chí Bảo, tuyệt đối không thể nhìn ra sơ hở.
“Bản thể của tiểu nữ ở đâu không quan trọng…” Thiên Hồ chớp chớp mắt cười duyên, đưa tay chỉ vào Chân Long đang sùi bọt mép nói:
“Quan trọng ở chỗ con rồng này chính là Ngũ Thái Tử của Chân Long Hoàng Tộc, mà Thiên Hồ Khôi Lỗi này của ta chính là ái thiếp đang được hắn yêu thương nhất.”
“Lợi hại.” Lạc Nam trong lòng thầm khen một tiếng, không hổ là nhân vật có dã tâm tranh đoạt ngôi vị Thánh Nữ Tu La Giáo, chỉ bằng vào thủ đoạn sử dụng Thiên Hồ Khôi Lỗi gả vào Long Tộc, hơn nữa phu quân còn là Ngũ Thái Tử của Chân Long Hoàng Tộc, đủ thấy khả năng nằm vùng của nàng bất phàm.
Càng đáng sợ hơn, chân thân của nàng vẫn chưa từng lộ diện đã có thể bố cục tất cả những thứ này.
“Làm không tệ, vậy mà đem phu quân của Khôi Lỗi đánh cho hôn mê bất tỉnh để hoàn thành nhiệm vụ.” Lạc Nam cười nói.
“Tiểu nữ đâu có đánh hắn? Là Thánh Tử ngài đánh nha.” Thiên Hồ Khôi Lỗi bật cười nói:
“Vừa rồi Thánh Tử rất uy phong, đánh đến đất trời đảo lộn cũng không nhận ra kẻ mình vừa đánh.”
“Hả?” Lạc Nam nghe vậy khẽ vuốt cằm, lúc này mới hồi tưởng lại trong số hàng trăm, hàng nghìn Yêu Tộc vừa bị mình đánh bay có một con rồng.
Xem ra chính là Long Tộc Ngũ Thái Tử trước mặt rồi.
Hắn rốt cuộc hiểu vì sao nữ nhân này yêu cầu mình phải đánh bại tất cả thiên tài Yêu Tộc ở hiện trường, bởi vì trong số đó có cả tên “phu quân” Ngũ Thái Tử Long Tộc của nàng.
Yêu Tộc có một quy tắc chung, đó là thế lực của các con ông cháu cha bị đối thủ đánh bại trong cuộc tranh đoạt bạn tình một cách công bằng ở Hồ Bán Nguyệt sẽ không truy cứu, vậy nên các cường giả của Long Tộc sẽ không rảnh bận tâm đến việc Ngũ Thái Tử bất tỉnh nhân sự ở Hồ Bán Nguyệt, nhất là trong giai đoạn toàn tộc tập trung vào đại sự lột xác Chí Tôn Pháp Tướng kia.
Đổi lại ở hoàn cảnh khác, nếu Ngũ Thái Tử Long Tộc bị người khác động vào chắc chắn sẽ lớn chuyện, gây nên vô số kẻ chú ý.
Quả nhiên ngay từ đầu đã có chủ đích, xứng đáng là một trong những Tu La Sứ Giả ưu tú nhất.
Đây chính là chỗ tốt khi dưới tay sở hữu người tài…
“Nàng muốn ta dùng con hàng này để lẻn vào Long Tộc?” Lạc Nam hứng thú đánh giá Ngũ Thái Tử nói.
“Chính là như thế.” Thiên Hồ Khôi Lỗi chớp chớp mắt nhìn hắn:
“Thân là Tu La Thánh Tử, chắc chẳn ngài cũng không thiếu thủ đoạn nguỵ trang đâu nhỉ?”
Hắn nghe ra một chút khiêu khích trong lời nói của nữ nhân này, rõ ràng muốn xem thử khả năng nguỵ trang của hắn.
Nói về thủ đoạn nhập vai, Lạc Nam có rất nhiều.
Hắn có thể sử dụng Bách Diện Thiên Công phiên bản cải tiến của Tần Mộng Ảnh, hoặc nhờ Ỷ Vân giúp mình thay đổi diện mạo.
Nhưng muốn đánh lừa Long Tộc cường giả, ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng không thể phát hiện thì chỉ có một.
Luyện Huyết hóa Thân Thuật.