Phần 228
Hai chủng tộc Thần Thú hàng đầu Yêu Vực, mỗi bên đều có nội tình cường đại và khó lường, lúc này bỗng nhiên Bất Tử Điểu Tộc đánh vào Chân Long Hoàng Tộc mà chưa một lời báo trước, thử hỏi Long Càn làm sao không phẫn nộ?
Nhưng phẫn nộ thì phẫn nộ, Long Càn vẫn cảm thấy có chỗ bất thường trong chuyện này, tại sao Bất Tử Điểu Tộc vô duyên vô cớ tiến quân trong khi mình vừa tuyên bố lột xác Chí Tôn Pháp Tướng thành công?
Chẳng lẽ Bất Tử Điểu Tộc chỉ muốn thăm dò thực hư về chiến lực của mình, hay đã đánh hơi biết được tình huống của Chí Tôn Pháp Tướng nên mới triển lộ dã tâm?
“Long Càn, Ngũ Thái Tử – Long Hiên của ngươi đang ở đâu?”
Nhìn thấy Long Càn xuất hiện, Bất Viêm Tung lập tức chất vấn.
“Là ngươi… không ngờ ngươi còn sống.” Long Càn ánh mắt híp lại nhìn Bất Viêm Tung, trong lòng càng thêm thận trọng.
Là người cùng thế hệ, năm đó rất nhiều nhân vật nhận biết Bất Viêm Tung, cứ nghĩ rằng đây mới là người sẽ trở thành tộc trưởng của Bất Tử Điểu Tộc.
Nào ngờ về sau đệ đệ của Bất Viêm Tung là Bất Viêm Hoành lên ngôi, đại đa số người đều đoán rằng huynh đệ bọn hắn tranh quyền đoạt vị, cuối cùng người thắng lợi là Bất Viêm Hoành.
Không ngờ hôm nay Bất Viêm Tung xuất hiện, hơn nữa còn dùng thái độ chất vấn nói chuyện với mình, Long Càn gân xanh nổi lên đầy mặt, gằn từng chữ một:
“Ngũ Thái Tử của Chân Long Hoàng Tộc chúng ta, từ bao giờ đến lượt ngươi bận tâm?”
“Hahaha.” Bất Viêm Tung nộ quá hóa cười:
“Quả nhiên là có tật giật mình, Long Hiên phối hợp Nhị Trưởng Lão của các ngươi trộm mất Bất Diệt Viêm quý giá của tộc ta, còn dám lươn lẹo?”
“Cái gì?” Long Càn lập tức biến sắc, nội tâm mãnh liệt trầm xuống.
Xem ra là có kẻ âm thầm khích bác ly gián rồi.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức hồi đáp: “Long Hiên đã chết vào tay kẻ đứng sau Thiên Tượng Chí Tôn từ lần trước, các ngươi đừng để trúng kể của kẻ đó.”
Mặc dù không biết Long Hiên rốt cuộc là rơi vào tay ai, nhưng Long Càn vẫn đem mọi tội trạng đổ lên đầu chủ nhân của Thiên Tượng Chí Tôn.
Nhưng hắn càng giải thích, càng khiến Bất Viêm Tung biểu lộ khinh thường.
Bởi vì khi đó chính Long Hiên đã thi triển Long Hồn và khí tức của Chân Long Hoàng Tộc cực kỳ chuẩn xác, cho dù có người khác giả dạng thành Long Hiên cũng không thể chân thật đến như vậy được.
Trừ khi người đó cũng mang huyết mạch Chân Long Hoàng Tộc, vậy khác nào cũng là thành viên của Chân Long Hoàng Tộc ra tay? Chưa kể còn tên trưởng lão Bát Cảnh Chí Tôn.
“Long Hiên sớm không chết, muộn không chết… lại chết ngay thời điểm Bất Tử Điểu Tộc đánh đến Chân Long Hoàng Tộc, ngươi nghĩ thế gian này có chuyện trùng hợp như thế sao?”
Bất Viêm Tung lạnh lùng lên tiếng, hắn đâu phải trẻ em lên ba mà dễ dàng bị vài lời của Long Càn thuyết phục.
Thân là cường giả hàng đầu, Bất Viêm Tung chỉ tin tức vào những gì mình tận mắt nhìn thấy và cảm nhận được mà thôi.
“Ý ngươi là Chân Long Hoàng Tộc sợ các ngươi nên phải giết Long Hiên xóa bỏ chứng cứ?” Đại trưởng lão Long Kiệt tính tình nóng nảy lập tức quát hỏi.
“Còn không phải sao?” Bất Viêm Tung mỉa mai.
“Đúng là muốn chết!” Long Kiệt ngạo nghễ nói: “Tộc trưởng hiện tại chiến lực tăng mạnh còn chưa có kẻ để thị uy, hôm nay lựa chọn Bất Tử Điểu Tộc các ngươi.”
Long Càn sắc mặt tối sầm, lại không thể biện hộ, chỉ có thể ra vẻ công chính, nghiêm nghị nói:
“Bất Tử Điểu Tộc các ngươi nên sáng suốt, tránh bị kẻ gian khiêu khích, mọi chuyện cần phải điều tra rõ ràng.”
Nghe thấy như vậy, Bất Viêm Hoành truyền âm cho Tứ Trưởng Lão dưới trướng nói:
“Tính cách ngươi chu toàn, ngươi cảm thấy lời của Long Càn đáng tin không?”
Tứ Trưởng Lão ánh mắt lấp lóe, cân nhắc đủ loại vấn đề, liền chắp tay đáp:
“Với phong cách hành sự của Long Càn, nếu như thực lực đại tăng nhờ lột xác Chí Tôn Pháp Tướng thành công, chắc chắn sẽ không thèm giải thích nếu bị ta vu oan, mà sẽ thẳng thừng đáp trả bằng sức mạnh.”
“Vậy nên khả năng cao là hắn có tật giật mình, muốn kéo dài thời gian để nguỵ tạo chứng cứ.”
Bất Viêm Hoành nhẹ nhàng gật đầu, hắn cũng đã nhận thức Long Càn nhiều năm, biết đối phương là kẻ lòng dạ ngoan tuyệt, ra tay tàn nhẫn, thích sử dụng bạo lực giải quyết vấn đề, nhất là đối với những kẻ yếu hơn mình.
Vậy nên không có chuyện Long Càn hạ mình xuống nước giải thích như hiện tại, chắc chắn là có ý đồ.
“Mặc kệ thế nào, Chân Long Hoàng Tộc một là giao ra Long Hiên, hai là để chúng ta kiểm tra linh hồn.” Bất Viêm Hoành cường thế nói.
“Khinh rồng quá đáng.” Long Khung Vẫn và một đám trưởng lão Long Tộc phẫn nộ không thôi.
Long Càn vốn đang rất căm phẫn vì những chuyện xảy ra trong thời gian qua, nay lại bị Bất Tử Điểu Tộc nhiều lần ép sát, nhất thời cũng nhịn không được gầm lên:
“Ta thấy Bất Tử Điểu Tộc các ngươi mới là vừa ăn cắp vừa la làng, chắc là muốn tìm cớ đến thăm dò bổn tọa đây mà, có ngon cho ta kiểm tra Bất Diệt Sơn của các ngươi.”
Long Tộc cường giả gật đầu tán thành, dù sao chuyện Bất Diệt Viêm ở Bất Diệt Sơn bị đánh cắp chỉ là lời nói một phía của Bất Tử Điểu Tộc, bọn hắn cũng cần chứng cứ.
“Dám làm không dám nhận, một đám giun hèn mọn!” Bất Viêm Tung khinh bỉ nói.
“Muốn chết!” Long Kiệt rốt cuộc không nhịn được.
NGAO!
Hiện ra bản thể là một vị Chân Long hình thể vạn trượng, toàn thân bao phủ hàng nghìn Long Văn, Long Uy cái thế.
Chí Tôn Long Lực hội tụ vào Long Trảo, hung hăng vồ đến Bất Viêm Tung.
“Lão già cút về đi!” Bất Viêm Tung ánh mắt lấp lóe lôi đình, thiên không dậy sấm, một cột Chí Tôn Lôi Kiếp giáng xuống, kết hợp Bất Tử Hoả rít gào, hung hăng chấn vỡ Long Trảo của Long Kiệt.
“Chiến!”
Bất Viêm Không phụ trách lãnh quân, ngửa đầu gầm thét:
“Nổi trống, kết lấy Bất Tử Phần Thiên Trận!”
GÁY GÁY GÁY GÁY…
Chỉ chờ có thé, chục vạn Tử Điểu Quân cùng nhau ngửa đầu gáy vang, bùng lên ngọn lửa cường đại hàng đầu trong số các loại Yêu Tộc.
Mỗi một thành viên của Tử Điểu Quân đều bạo phát Bất Tử Hoả cuồn cuộn thiêu đốt, bên trong đó còn ẩn chứa Chiến Vực, Sát Vực và Quân Vực vô cùng dữ dội.
Mà khi chục vạn đại quân cùng làm điều đó, Bất Tử Hoả dung hợp thành một Bất Tử Hoả Điểu khổng lồ bao phủ thiên địa, thiêu đốt không gian, huỷ diệt tất cả, mang theo các loại Thế hùng mạnh không cách nào hình dung giáng xuống toàn bộ địa bàn Chân Long Hoàng Tộc.
“Trời ạ, uy thế kinh khủng quá…” Vô số cường giả đến từ các tộc khác đang quan chiến mà rùng mình.
Tử Điểu Quân quả nhiên danh bất hư truyền.
“Không thể để bọn chúng đánh đến.” Long Khung Vẫn biến sắc quát:
“Kết trận nghênh đón – Tứ Phương Long Trận!”
Kim Long Quân dưới sự thống lĩnh của Kim Long Thành Chủ phóng thích Kim Long Lực, hình thành một con Kim Long khổng lồ, sát phạt như kiếm.
Băng Long Quân dưới sự thống lĩnh của Băng Long Thành Chủ phóng thích Băng Long Lực, ngưng tụ thành Băng Long cự đại, kiên cố như sơn.
Lôi Long Quân dưới sự thống lĩnh của Lôi Long Thành Chủ, triệu hoán vô tận Lôi Đình hợp sức thành hư ảnh Lôi Long giáng xuống, táo bạo tàn phá.
Hoả Long Quân dưới sự thống lĩnh của Hoả Long Thành Chủ, Hoả Long Lực dung hợp thành Hoả Long kiệt ngạo bất tuần, thiêu đốt trường không.
Chưa dừng lại ở đó, Long Khung Vẫn đứng giữa trung tâm bốn đội quân, khả năng của một Thống Quân Sư được triển lộ không chút bỏ sót, điều động Kim Long, Băng Long, Lôi Long và Hoả Long phân ra bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, sau đó điên cuồng giáp công vào Bất Tử Hoả Điểu đang hung hăng lao đến.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Va chạm dữ dội, dư ba quét ngang, chấn động trăm vạn dặm địa vực.
GÁY!
Bất Tử Hoả Điểu cường hoành đến cực điểm, bởi vì thân thể nó được liên kết từ Bất Tử Hoả của chục vạn đại quân, liên miên bất tuyệt bổ trợ cho nhau, không thể bị dập tắt.
Ngọn lửa Bất Tử luôn là ngọn lửa khó chơi bậc nhất, bởi vì nó sẽ không úa tàn.
Lần lượt Kim Long, Băng Long, Lôi Long và Hoả Long từ giằng co chuyển sang bị thiêu đốt, đau đớn gầm rống.
“HỰ…” Long Khung Vẫn nhận phản phệ không nhỏ, cơ thể lùi lại một bước, khóe môi rỉ máu:
“Tử Điểu Quân danh bất hư truyền, không ngờ bốn chi Long Quân của chúng ta không phải đối thủ.”
“Nếu đã vậy thì…” Long Càn như bậc đế hoàng, cuồng ngạo hạ lệnh:
“Long Hoàng Quân, cho nó biết đâu mới là Quân Trung Chi Thần!”
NGAO!
Long ngâm chấn thiên, Long Hoàng Quân số lượng chỉ có một vạn, nhưng mỗi một thành viên đều là Chân Long chân chính tạo thành.
Bọn hắn cùng nhau kết ấn, động tác nhất nhất như một, điều động Chân Long Lực, Long Văn, Long Vực, Chiến Vực, Sát Vực.
Trong khoảnh khắc, Long Hoàng Quân Hồn là một con Chân Long khủng bố hiện ra.
Cơ thể của nó mang theo số lượng Long Văn khổng lồ và chằn chịt, phủ kín tầng tầng lớp lớp, mỗi một lần uốn lượn đều khiến càn không rung chuyển, bá đạo lao lên.
GÁY!
Bất Tử Hoả Điểu không hề e sợ, hung hăng nghênh đón Long Hoàng Quân Hồn.
OÀNH!
Đinh tai nhứt óc, thiên địa lắc lư, vô số Yêu Thánh Hoàng, Yêu Thánh Đế lân cận màn nhỉ vỡ tan, sắc mặt trắng bệch, khiếp sợ đến cực điểm trước hai đội quân hàng đầu Yêu Vực giao đấu.
Trong đó Long Hoàng Quân được tạo thành từ Chân Long, có thể chồng chất Long Văn, Long Vực lên nhau gia tăng sức mạnh, còn Tử Điểu Quân được tạo thành từ Bất Tử Điểu, có thể sử dụng Bất Tử Hoả vừa tấn công vừa trị liệu…
Hai bên không ai nhường ai, đại quân giao chiến, có thể thế công của Long Hoàng Quân mạnh hơn Bất Tử Điểu Quân nhưng khả năng hồi phục của Bất Tử Điểu Quân lại vượt trội hơn.
Trong lúc nhất thời, hai vị Thống Quân Sư hàng đầu hai tộc là Bất Viêm Không và Long Khung Vẫn chính diện so tay, điều binh khiển tướng…
Sau mỗi một đợt va chạm, lại có không ít quân sĩ trọng thương thổ huyết…
Nhưng cả hai không bận tâm, ngược lại đã dồn toàn bộ tâm trí vào cuộc chiến này, tử thương là điều không thể tránh khỏi.
“Long Khung Vẫn, hôm nay để Yêu Vực biết ai mới là đệ nhất Thống Quân Sư.”
Bất Viêm Không lạnh lùng hừ một tiếng, một tay phất ra, Thông Đạo Không Gian xuất hiện.
Tử Điểu Quân dồn lực đánh vào Thông Đạo Không Gian, đem thế công dịch chuyển đến giữa trung tâm của Long Hoàng Quân.
“Ngươi vẫn còn kém lắm.” Long Khung Vẫn không chịu thua kém, bạo phát Long Vực và Long Văn của mình dung hợp cùng Long Hoàng Quân, một lần nữa đề thăng sức mạnh chống lại.
Trong lúc nhất thời bất phân thắng bại…
“Hôm nay đem toàn tộc các ngươi biến thành giun đất nướng.”
Bất Viêm Tung lãnh khốc nói, hiện ra bản thể Bất Tử Kiếp Điểu, đôi cánh là Lôi Hoả dữ dội với sức công phá kinh người, mang theo ngập trời Bất Tử Hoả và Chí Tôn Lôi Kiếp hàng lâm.
“Sợ ngươi sao?” Long Cổ híp mắt, bản thể Thượng Cổ Chân Long mang theo khí tức như đến từ nguyên thuỷ hiện ra.
Long Vực mở, 5000 đường Long Văn phủ kín thân rồng, Chí Tôn Chân Long Lực chưởng đến.
“Hừ, đừng tưởng già là mạnh, hôm nay để bổn tọa vặt râu rồng của ngươi.” Bất Viêm Tung lãnh khốc nói.
“Vậy để lão phu nhổ hết lông gà của ngươi.” Long Cổ gầm lên.
Cả hai trong lòng giận dữ, điên cuồng kịch chiến…
Bởi vì thân phận đặc thù, chiến lực của bọn hắn hoàn toàn không hề kém cạnh Tộc Trưởng hai tộc, đại chiến liền khiến vạn dặm hóa thành bình địa, chẳng ai dám đến gần.
“Chúng trưởng lão lên!” Cửu Đại Trưởng Lão của Bất Tử Điểu Tộc ngửa đầu gáy vang gia nhập chiến trường.
“Khốn kiếp…” Tình cảnh này khiến Chân Long Hoàng Tộc biến sắc.
Bởi vì số lượng Chân Long Trưởng Lão tổn thất lần trước, hiện tại số lượng Trưởng Lão của bọn hắn ít hơn, chắc chắn không phải đối thủ.
Nhưng điều đó không phải vấn đề quá lớn, bởi vì dưới trướng Chân Long Hoàng Tộc còn có Hoả Long, Kim Long, Băng Long và Lôi Long.
Từ trong bốn toà Long Thành, hàng loạt Hoả Long Chí Tôn, Kim Long Chí Tôn, Băng Long Chí Tôn và Lôi Long Chí Tôn cũng lao vào tham chiến, hỗ trợ cho các Chân Long Trưởng Lão.
Có thêm bốn tộc dưới trướng chi viện, đám trưởng lão Chân Long Hoàng Tộc lúc này mới thở ra một hơi, áp lực giảm đi rất nhiều.
Cả đám nhao nhao hóa thành từng tôn Chân Long ngang dọc bầu trời, đại chiến cùng Bất Tử Điểu.
Cùng với đó, Hộ Pháp của hai tộc cũng chẳng ai chịu thua kém ai, lao vào nhau sống chết.
Bất Tử Hoả bùng nổ khắp trời, các loại Long Lực triền miên gào thét, cảnh tượng kinh hoàng như ngày tận thế.
Địa bàn của Chân Long Hoàng Tộc đã có một nửa bị xới tung lên.
Cảnh tượng này khiến mí mắt Long Càn không ngừng co giật…
Long Tộc có hắn, Đại Trưởng Lão và Thượng Cổ Chân Long là Cửu Cảnh Chí Tôn.
Còn bên Bất Tử Điểu Tộc cũng có Bất Viêm Tung, Bất Viêm Hoành và Đại Trưởng Lão là Cửu Cảnh.
“Bất Viêm Hoành, trận này vốn là khó phân thắng bại, cùng lắm là lưỡng bại câu thương mà thôi.” Long Càn nghiến răng nghiến lợi:
“Ngươi thật sự muốn cùng tộc ta đồng quy vu tận.”
Bất Viêm Hoành trong lòng cười nhạt, nếu là bình thường… hắn đương nhiên sẽ không ngu xuẩn lưỡng bại câu thương với Chân Long Hoàng Tộc.
Nhưng đừng quên lần này hắn đã kết minh được với một nhân vật đáng tin cậy… chỉ đang chờ đợi thời cơ ra tay mà thôi.
Vậy nên Bất Viêm Hoành ngoài mặt ra vẻ phẫn nộ quát:
“Nếu không phải Chân Long Hoàng Tộc các ngươi trộm mất Bất Diệt Viêm, bổn tọa đâu làm đến mức này?”
“Bổn Hoàng không có làm.” Long Càn ngửa đầu rít gào, trong lòng uỷ khuất đến cực điểm.
Nhưng biểu hiện của Long Càn càng khiến Bất Viêm Hoành nghi ngờ, nếu là bình thường… đứng trước sự khiêu khích của mình, Long Càn đã sớm lao lên chiến đấu, tại sao bây giờ lại nhiều lần nhún nhường giải thích trong khi thực lực vừa tăng nhờ lột xác Chí Tôn Pháp Tướng?
Rõ ràng có tật giật mình, đáng nghi ngờ trăm ngàn chỗ.
Nghĩ đến đây, Bất Viêm Hoành cường ngạnh nói:
“Để bổn tọa xem thử, sau khi lột xác Chí Tôn Pháp Tướng, ngươi mạnh đến mức nào!”
Long Càn chân mày giật giật liên tục, trong lòng thầm chửi má nó, bị đối phương nhiều lần đụng vào chỗ đau.
Hắn rốt cuộc không nhịn được nữa, cuồng nộ gào thét:
“Không cần đến Chí Tôn Pháp Tướng, bổn Hoàng cũng có thể bại ngươi!”
GÁY! NGAO!
Khoảnh khắc như thiên thạch va chạm sao băng, Long Càn và Bất Viêm Hoành kịch chiến…
Yêu Vực chấn động…