Phần 3
“Quả nhiên là tại đó sao…”
Lạc Nam thẫn thờ thật lâu, trong lúc hắn còn đang chật vật ở những nơi hẻo lánh, hai tiểu công chúa của hắn đã và đang nhảy múa tại sân khấu hàng đầu Nguyên Giới.
Điều này khiến cảm xúc của hắn phức tạp lộn xộn… ngậm ngùi, kiêu ngạo… không biết phải diễn tả như thế nào.
Nhưng ít nhất hắn biết được các nàng vẫn an toàn… như vậy là đủ.
Vô thức nở nụ cười, sự mất mát khi bị Bích Tiêu đoạt lại cái yếm cũng vơi đi phần nào.
“Nàng ta là ai? Ngươi gọi nàng là sư thúc, chẳng lẽ là?” Vân Duyên lúc này mới tiến đến hỏi với vẻ mặt ngưng trọng, khí tràng vừa rồi của Bích Tiêu mang đến thật sự quá lớn.
Lạc Nam gật đầu, cũng không có gì phải che giấu: “Sư phụ của chúng ta tên thật là Quỳnh Tiêu, người vừa rồi quả thật là sư muội của sư phụ, nàng gọi Bích Tiêu Nương Nương.”
Vân Duyên âm thầm giật mình, thì ra là sư muội của sư phụ, chẳng trách thực lực khủng bố.
“Sư thúc cường đại như vậy, tại sao không nhờ nàng báo thù?” Vân Duyên chớp chớp mắt.
“Chuyện của tiền bối phức tạp, ta làm sao biết rõ?” Lạc Nam lắc đầu thở dài.
Vân Duyên như có điều suy nghĩ, lại nhớ đến chuyện vừa rồi, nhất thời phụng phịu:
“Hừ, ngươi ngay cả áo yếm của sư thúc cũng dám trộm, đúng là gan to bằng trời.”
“Ta làm sao đủ thực lực trộm của sư thúc?” Lạc Nam sắc mặt tối sầm:
“Huống hồ sư huynh của ngươi mỹ nhân vây quanh, cần gì phải làm như thế?”
“Biết đâu ngươi có sở thích đặc biệt thì sao?” Vân Duyên nhỏ giọng thì thầm.
“Cẩn thận cái mông.” Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi.
Vân Duyên liếc xéo hắn, lại không dám tiếp tục ngỗ nghịch, đành phải xoay người tiến vào bên trong.
Ở phía xa xa, Tiểu Hầu Nhi gãi gãi đầu nhỏ giọng hỏi: “Hồng Ma, ngươi có phát hiện công chúa biểu hiện kỳ quái hay không?”
“Kỳ quái chỗ nào?” Viên Hồng Ma ngờ vực.
“Ngày thường công chúa rất đoan trang cao quý, cực kỳ ít nói chuyện… tại sao khi ở cùng với tên kia thì lại có cảm giác giống một tiểu cô nương.” Tiểu Hầu Nhi thành thật ngây ngô hỏi.
“Ta làm sao biết?” Viên Hồng Ma vò đầu bức tai, hỏi hắn cách đánh lộn thì được, còn hỏi chuyện nam nữ khác nào tra tấn hắn?
Hắc Y Nhân cùng Bạch Y Nhân liếc mắt nhìn nhau, âm thầm biểu lộ nghiêm nghị.
Hai người cũng nhận ra sự thay đổi một cách hết sức tự nhiên của Vân Duyên, chuyện này chẳng biết là tốt hay xấu, quyết định phải mật báo cho hai vị công chúa còn lại.
Mà lúc này, sáu cái lỗ tai của Tiểu Hầu Nhi đột nhiên giật giật, chợt kinh dị hô lên:
“Ta nghe trộm được có kẻ muốn nhắm vào Lạc Nam.”
“Hả?” Lạc Nam lập tức chú ý.
Phải biết rằng Tiểu Hầu Nhi chính là Lục Nhĩ Mỹ Hầu, nó sở hữu sáu cái lỗ tai có thể nghe thông vạn vật.
Mặc dù ở Nguyên Giới thì quy tắc thiên địa cao cấp hơn, không gian kiên cố hơn khiến phạm vi nghe trộm bị ảnh hưởng, thậm chí có khả năng bị cường giả phát hiện và ra tay trừng phạt… nhưng cũng không thể hoài nghi những âm thanh lọt vào tai của nó được.
Nhất là khi kẻ địch của Lạc Nam càng ngày càng nhiều, bị người khác tìm cách đối phó là lẽ đương nhiên.
“Kẻ nào muốn tính kế ta?” Lạc Nam nghiêm nghị hỏi.
“Ta không biết a.” Tiểu Hầu Nhi lắc đầu thành thật đáp:
“Trong ba kẻ nói chuyện có một tên khá lợi hại, xém chút đã phát giác được nên ta không dám nghe trộm nữa.”
“Ba người sao?” Ánh mắt Lạc Nam lóe lên.
“Không sai, có hai nam một nữ, giọng điệu còn khá trẻ.” Tiểu Hầu Nhi nói rằng.
Lạc Nam nở nụ cười quỷ dị: “Khà khà, có lẽ ta đã đoán được là ai.”
Hắn nhìn Tiểu Hầu Nhi đề nghị: “Bọn hắn ở nơi nào? Ngươi mau dẫn đường.”
“Sắp có chiến đấu sao?” Tiểu Hầu Nhi liền trở nên hưng phấn, ngay cả Viên Hồng Ma cũng nghiêng đầu vểnh tai lắng nghe.
“Nếu đúng là đám mà ta đoán, sẽ có chiến đấu.” Lạc Nam nói:
“Nhưng e rằng Thánh Hoàng chưa xen vào được.”
“Ta nghĩ nên thương lượng với Vân Duyên công chúa rồi quyết định.” Bạch Y Nhân tính tình cẩn thận liền mở miệng khuyên nhũ.
“Không thể, bọn hắn cực kỳ thận trọng, cần phải lập tức xuất kích.”
Lạc Nam quả quyết nói.