Phần 34
“Lý Bách tiểu tử, lão phu nhớ không lầm thì ngươi vừa đổi điểm cống hiến lấy một môn Vũ Kỹ ở Tàng Kinh Các, vì sao trở về sớm như vậy?”
Tại chốt chặn, một vị lão đầu Chấp Sự nghi hoặc hỏi, ông ta biết Lý Bách vừa rời tông tu luyện vũ kỹ, vì sao nhanh như thế liền trở về rồi?
“Bẩm Trương Chấp Sự, môn vũ kỹ này vừa vặn hợp với tiểu tử, không mất nhiều thời gian liền tu luyện thành công.” Lạc Nam ra vẻ đắc ý hồi đáp, phất nhẹ cánh tay, một cơn bão cát liền cuồn cuộn hình thành trong lòng bàn tay.
Đây là môn Vũ Kỹ mà Lý Bách vừa mới tu luyện tên gọi Cuồng Sa Chưởng.
“Không tệ không tệ, rất có tiền đồ, đệ tử của Thổ Hành Tông chúng ta ngày càng tiến bộ.” Lão đầu chấp sự hài lòng gật gù liên tục.
“Nhờ noi gương của Thiếu Chủ mà thôi, Thiếu Chủ đã là Thánh Đế, đám đệ tử chúng ta còn kém xa lắm.” Lạc Nam ra vẻ thán phục sùng bái nói.
“Haha, nói rất hay.” Lão đầu chấp sự ngạo nghễ đáp:
“Phóng nhãn khắp Nam Vực, Thổ Hành Thiếu Chủ nhà chúng ta cũng là rồng phượng trong loài người, sợ rằng ngay cả cái gọi là Nam Thiên Đại Hộ Pháp ở Kiếm Châu kia bất quá cũng chỉ như thế mà thôi.”
Lạc Nam lảo đảo xém chút ngã sấp, trong lòng thầm mắng tên già chết tiệt, vô duyên vô cớ lôi ta vào làm gì?
Bất quá qua lời nói của lão già, Lạc Nam cũng biết được tên tuổi của mình quả thật đã truyền đến Nam Vực, chỉ bất quá với quan hệ thù địch giữa hai châu lục, e rằng tu sĩ Nam Vực chẳng ưa gì Nam Thiên Đại Hộ Pháp a.
Lão già chấp sự sau khi kiểm tra cẩn thận tỉ mỉ Lệnh Bài đệ tử của Lạc Nam một phen, lúc này mới phất tay nói:
“Tiểu tử ngươi vào đi thôi, chăm chỉ tu luyện sớm ngày đột phá Thánh Tôn!”
“Đa tạ chấp sự…” Lạc Nam chắp tay cung kính, thản nhiên bước vào địa bàn của Thổ Hành Tông, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Quả thật kiểm tra nghiêm ngặt vô cùng, vừa rồi nhìn qua thì giống như lão già chấp sự cùng hắn trò chuyện thân mật, thực chất chính là cố ý kéo dài thời gian, sử dụng thần thức quét ngang quét dọc trên người hắn, sau khi đã xác định hắn thực sự là Lý Bách mới để hắn tiến vào.
Tiến vào không gian Thổ Hành Tâm, Lạc Nam nhịn không được âm thầm cảm thán, mỗi một đại thế lực quả thật đều có nét đặc sắc riêng của bọn họ.
Không gian bên trong Thổ Hành Tông là một phiến đại địa mênh mông nhìn không thấy điểm cuối, các tòa kiến trúc khổng lồ đa phần đều do cát đá hoặc đất kiên cố tạo thành, chủ yếu là hình dạng Kim Tự Tháp có màu nâu sậm uy nghi và cổ kính, Thổ Hệ Thuộc Tính nồng đậm vượt xa thói thường, ngay cả Linh Thổ Đỉnh trong đan điền của Lạc Nam cũng cảm thấy phấn khích.
Toàn bộ Thổ Hành Tông lúc này đang trong bầu không khí hết sức cuồng nhiệt, giăng đèn kết hoa trên các Kim Tự Tháp, đệ tử tầng tầng lớp lớp ăn mặc trang trọng, quân đội khoác Thổ Kim Giáp hành quân bố trận…
Một lễ đường do đại địa nâng đỡ tọa lạc giữa không gian, những bảo tọa trang trọng sừng sững.
Tất cả đều chuẩn bị cho cuộc đại hôn của Thổ Hành Thiếu Chủ sắp tới…
Đây là cơ hội để Thổ Hành Tông ăn mừng khi thiếu chủ nhà mình tiến vào Thánh Đế, vừa là cơ hội để Thổ Hành Tông phô trương sức mạnh và nội tình, kinh sợ các thế lực khác.
Lạc Nam mặt không biểu tình tránh bị nghi ngờ, không nhanh không chậm trở về nơi tu luyện là một căn phòng ở tầng dưới cùng bên trong một Kim Tự Tháp.
Bởi vì Lý Bách là đệ tử tinh anh nên mới có phòng riêng, đổi lại là những đệ tử bình thường thì phải ở tại khu tập thể, cùng tu luyện với các huynh đệ tỷ muội.
Bên trong Thổ Hành Tông có năm tòa Kim Tự Tháp, một tòa ở trung tâm và bốn tòa phân biệt ở các hướng Đông Tây Nam Bắc.
Tòa kim tự tháp cao nhất, nguy nga nhất ở trung tâm chính là nơi ở của Thổ Hành Chí Tôn và các người có quan hệ thân mật với hắn, bao gồm thê thiếp, nhi tử, nữ nhi cùng kẻ hầu người hạ.
Tòa kim tự tháp ở hướng bắc là nơi ở của các vị Trưởng Lão.
Tòa kim tự tháp ở hướng nam là nơi ở của quân đội.
Tòa kim tự tháp ở hướng đông là nơi cất chứa bảo khố, tàng kinh các, các loại nội tình quan trọng, có cường giả trấn thủ hẳn hoi.
Tòa kim tự tháp ở hướng nam là nơi Lạc Nam đang ở, hay nói đúng hơn là của đệ tử tinh anh cho đến những chân truyền đệ tử.
Còn các tòa đại sơn nằm phía sau Thổ Hành Tông là nơi tiềm tu của những lão quái vật có bối phận cao hơn cả tông chủ, chủ yếu là các đời tông chủ trước đó vẫn còn chưa chết.
Theo như Lạc Nam được biết, những lão quái vật ở các tòa đại sơn đó chỉ xuất hiện khi Thổ Hành Tông lâm vào nguy cơ hủy diệt mà thôi, đa số thời gian bọn hắn vẫn đang cố gắng truy cầu cánh cửa hư vô mờ mịt kia.
Lạc Nam trong vai Lý Bách ở tòa kim tự tháp hướng nam tầng thấp nhất, ở tầng giữa là nơi của các chân truyền đệ tử, còn trên đỉnh cao nhất chính là chỗ đang giam cầm Địa Trưởng Lão của Đông Hoa Cung.
Có thể thấy nàng đang ở vị trí dễ gây chú ý nhất, một chút động tĩnh xảy ra liền bị bốn phương tám hướng xung quanh phát giác được ngay lập tức, có muốn trốn chạy cũng không tài nào làm được.
Nếu Lạc Nam không đến cứu, mười phần mười nàng sẽ bị cưỡng ép gả cho Thổ Hành Thiếu Chủ, ngay cả cơ hội tự bạo cũng không được.
Mặc dù hắn và Địa Trưởng Lão chưa gặp nhau lần nào… nhưng đừng nói nàng là trưởng lão, ngay cả một tiểu đồ đệ bình thường của Đông Hoa Cung cũng sẽ được hắn bảo hộ tuyệt đối.
Không chỉ riêng vì trách nhiệm của một người làm Cung Chủ, mà hắn không muốn bản thân sẽ hổ thẹn nếu ngày sau được gặp lại bà nương Đông Hoa Chí Tôn kia.
“Đáng ghét, nếu Bích Tiêu sư thúc không lấy lại áo yếm thì ta đã dễ dàng hành động hơn rất nhiều.”
Lạc Nam âm thầm suy nghĩ, tìm cách lên đỉnh kim tự tháp để gặp Địa Trưởng Lão.
“Vạn Thú Tiên Ma Biến!”
Không do dự, hắn liền hóa thành một con chuột nhỏ.
Để tránh bị nghi ngờ vì sự mất tích của Lý Bách, Lạc Nam giải trừ Nhập Thân Phù, ném Lý Bách hôn mê bất tỉnh lên giường, còn bản thân thì lén lén lút lút lẻn ra ngoài.
Chít… chít… chít…
Từ trong phòng Lý Bách, con chuột nhỏ nhỏ hèn hèn chậm rãi chui ra, không dám sử dụng bất kỳ thủ đoạn đẩy nhanh tốc độ nào vì lo lắng sẽ bị cảm ứng được, một đường dùng bốn cái chân trèo lên các bật thang kim tự tháp cực kỳ khốn đốn, băng qua từng căn phòng của các đệ tử, thậm chí đụng mặt không ít người… bất quá cả đám tu sĩ đương nhiên sẽ không để ý đến một con chuột tầm thường, cứ mặc kệ nó.
Bất quá kích thước của kim tự tháp thật sự quá lớn, Lạc Nam phải mất đến mấy ngày mấy đêm mới bò lên được đến đỉnh.
Kim tự tháp càng lên cao không gian càng thu hẹp, cuối cùng ở đỉnh cao nhất chỉ có một gian mật thất duy nhất.
Dựa theo thông tin Thiên Cơ Lâu cung cấp, mật thất trên đỉnh kim tự tháp này vốn là nơi Địa Trưởng Lão tu luyện, nàng cũng phụ trách quản lý số lượng lớn đệ tử ở kim tự tháp phía nam, là tình nhân trong mộng của vô số nam nhân Thổ Hành Tông.
Đáng tiếc cuối cùng nơi nàng thường tu luyện lại trở thành ngục giam của nàng…
“Chít chít…” Lạc Nam phát hiện phía trước mật thất còn có một bà lão với mái tóc hoa râm canh gác.
Thổ Hành Tông cẩn thận đến cực điểm a, bà lão tóc hoa râm này là cường giả Chí Tôn hàng thật giá thật.
Dựa theo ký ức từ Lý Bách, Lạc Nam biết bà lão này chính là Nhị Trưởng Lão của Thổ Hành Tông, dù là ở Nam Vực cũng là nhân vật thanh danh hiển hách.
“Ở đâu ra con chuột nhắt?”
Thần thức quét qua, không khó nhìn thấy con chuột Lạc Nam đang ở gốc bật thang, bà lão nhất thời hừ lạnh một tiếng:
“Ngay cả ruồi cũng không lọt, càng đừng nói một con chuột.”
Chí Tôn Lực ngưng tụ, một luồng chỉ lực hung hăng bắn xuống, uy lực đến mức không gian cũng phải rung động.
OÀNH.
Con chuột chính thức tan biến ngay khi vừa tiếp xúc với Chí Tôn Lực, bà lão mặt không biểu tình, hiển nhiên nó đã hóa thành hư vô, không cần thiết phải bận tâm.
“Phù… phù… mụ nội nó, đối xử với một con chuột lại dùng cả Chí Tôn Lực? Bà già điên.”
Lạc Nam điên cuồng mắng, cũng may hắn canh thời gian cực kỳ chuẩn xác, ngay khi luồng Chỉ Lực vừa bắn xuống cũng là lúc hắn thi triển Dịch Chuyển Tức Thời, đồng thời cũng nhờ vậy mà thuận lợi trót lọt lẻn vào nơi cần đến.
Thông thường khi thi triển Dịch Chuyển Tức Thời, Không Gian sẽ xuất hiện dao động gợn sóng, kiểu gì cũng sẽ bị cường giả Chí Tôn phát hiện.
Nhưng vừa rồi khi Lạc Nam thi triển Dịch Chuyển Tức Thời, bà lão tóc hoa râm chỉ nghĩ rằng không gian dao động là do Chí Tôn Lực của bà ta gây nên mà thôi, dù sao thì Chí Tôn là cường giả có khả năng tác động vào không gian, chuyện không gian phát sinh gợn sóng khi Chí Tôn công kích là vô cùng bình thường.
“Haizz, một con chuột…”
Giữa bầu không khí tĩnh lặng vang lên thanh âm u sầu pha lẫn một chút thất vọng, hiển nhiên kỳ tích đã không phát sinh.
Lạc Nam nghe được giọng nói, ngẩng cái đầu nhỏ nhìn lên, nhất thời hai mắt tỏa sáng.
Hấp dẫn nha…