Phần 48
Lạc Nam yên tâm giao Vạn Thú Giáp cho Lê Sa và Hợp Văn Chiến Trận cho các nữ đệ tử của Đông Hoa Cung tập luyện.
Lúc này nhìn thấy vây quanh Thiên Cơ Lâu đã có vô số người, hắn liền khoác vào áo choàng, âm thầm lặng lẽ tiến vào bên trong, mở cửa đón khách.
KẼO KẸT…
Đại môn vừa mở ra, một giọng nói lạnh như băng đã vang vọng:
“Ta muốn biết phương pháp giết chết Lạc Nam!”
Sắc mặt Lạc Nam và không ít người nhất thời trở nên quái dị.
Đưa mắt nhìn đến, chỉ thấy một vị mỹ phụ tư dung tuyệt mỹ, bất quá lúc này toàn thân như đang có nộ hỏa phun trào, hai mắt long lên sòng sọc, hừng hực sát khí như hóa thành thực chất khiến vô số người vô thức lùi lại bước chân.
Ngoại trừ Thổ Hàn Duệ còn có thể là ai?
Lạc Nam âm thầm nhứt cả trứng, biết rằng người phụ nữ này hận mình nhưng không ngờ lại hận đến như vậy, Thiên Cơ Lâu vừa mới mở cửa đã tiến đến tìm kiếm tung tích, rõ ràng hận không thể ăn tươi nuốt sống.
Không ít người cũng nhỏ giọng nghị luận: “Lạc Nam cũng không phải kẻ ngu, sợ rằng lúc này đã cao chạy xa bay trở về Kiếm Châu, làm sao còn dám ở lại Nam Vực chờ bị Thiên Lệnh Giáo và hàng loạt thế lực truy sát?”
“Các ngươi nắm bắt thông tin chậm quá đó, hiện tại mọi phương hướng rời khỏi Nam Vực đều đã bị các vị Chí Tôn cường thế phong tỏa, ngay cả đường về Kiếm Châu thì Phục Kiếm Thành cũng phối hợp với Thổ Hành Tông ra sức ngăn chặn, nhằm tìm kiếm và tru diệt yêu nghiệt như Lạc Nam.” Một vị Thánh Đế lớn tiếng nói.
“Hít, nếu nói vậy thì hiện tại Nam Vực đã bế quan tỏa cảng, Lạc Nam chắp cánh khó thoát.”
“Chắc chắn hắn còn ở tại Nam Vực.”
Lạc Nam nghe mà chân mày giật giật, Nam Vực hảo thủ đoạn a, vậy mà chung tay muốn giết hắn, bất quá lão tử có Thiên Cơ Lâu trực tiếp viễn độn hư không, các ngươi ngăn được cái rắm a.
“Lâu chủ, giá cả tin tức mà ta cần thế nào?” Thổ Hàn Duệ thúc giục.
“Mười loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính hoặc phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng trong top 5.” Lạc Nam trực tiếp sử dụng công phu sư tử ngoạm.
“Cái gì?”
Không đợi Thổ Hàn Duệ phản ứng, toàn trường đã chửi ầm lên:
“Ở đâu ra cái giá trên trời như vậy?”
“Đây đâu phải giá trên trời, đây là mức giá không thể chấp nhận được.”
“Gặp quỷ hút máu rồi.”
Sắc mặt Thổ Hàn Duệ cũng trở nên cực kỳ khó coi, xém chút nữa đã lao lên cùng Thiên Cơ Lâu liều mạng, nghiến răng nghiến lợi:
“Lâu chủ ngươi cắt cổ người sao? Một tên tiểu bối mà thôi, nào có giá trị đến mức đó?”
“Một tên tiểu bối có thể khiến hàng loạt Chí Tôn Thế Lực khốn đốn, một tên tiểu bối là Nam Thiên Đại Hộ Pháp, Đông Hoa Cung Chủ và những bí mật khác chưa ai biết.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Thiên Cơ Lâu vẫn luôn đưa ra cái giá công bằng, chỉ bất quá nhân vật mà Phó Tông Chủ ngươi muốn điều tra khác xa thường nhân mà thôi.”
“Thậm chí nói hơi khó nghe một chút, cái giá ta đưa ra đã là cực kỳ ưu ái bởi vì nể mặt ngươi là người mở hàng đầu tiên ở Nam Vực.”
Nói đùa, hắn thật sự cảm giác cái giá như thế là quá rẻ để biết cách giết mình rồi, với tầng tầng lớp lớp thủ đoạn hộ thân, muốn giết hắn nghĩ dễ hơn làm.
“Hừ!” Thổ Hàn Duệ phẫn nộ hừ lạnh một tiếng, dứt khoát quay người rời đi.
Nàng ta hiểu rằng với cái giá mà Thiên Cơ Lâu đưa ra, toàn bộ Nguyên Giới cũng không có bao nhiêu thế lực đáp ứng được, huống hồ gì là một Thổ Hành Tông nho nhỏ của mình.
Nhìn theo bóng lưng của Thổ Hàn Duệ, ánh mắt của không ít người trở nên quái dị.
Dù sao thì những gì Thổ Hàn Duệ trải qua khi đối mặt với Lạc Nam thật sự người bình thường khó mà chấp nhận nổi a, tâm cảnh của nàng thật sự đáng khen ngợi đấy.
Đổi lại là người khác, quyết định bế quan vạn năm để lấy lại tinh thần, bình tĩnh nội tâm là điều hoàn toàn có thể xảy ra.
Cảm ứng được ánh nhìn khác thường từ đám đông phía sau, Thổ Hàn Duệ cắn chặt răng, sắc mặt càng trở nên vô cảm, thân thể tan biến mất dạng.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
“Các vị còn ai muốn lấy tin tức vị Đông Hoa Cung Chủ kia nữa không?”
Lạc Nam đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, thanh âm lạnh nhạt hỏi.
Toàn trường tĩnh lặng đến cực điểm, hiển nhiên bọn hắn đã biết thân biết phận, làm sao trả đủ mức giá kinh khủng như vậy.
Lạc Nam âm thầm đắc ý, đưa ra mức giá như thế sẽ không còn ai tiếp tục quấy rầy, đồng thời khiến thân phận và bản lĩnh của mình càng trở nên bí hiểm khó lường trong mắt thế gian, ngày sau ai muốn đối phó mình sẽ phải cân nhắc thật cẩn thận.
“Ta vẫn muốn tin tức Lạc Nam!”
Một tiếng quát thánh thót yêu kiều vang lên.
Sắc mặt Lạc Nam thoáng cái trở nên mộng bức, ngươi trả giá nổi sao?
Toàn trường cũng đồng loạt giật mình, vội vàng đưa mắt nhìn về phía người vừa lên tiếng.
Chỉ thấy đó là một thiếu nữ tuổi chừng đôi mươi, trời sinh như hoa như ngọc, có được dung nhan xinh đẹp và khí chất cao quý rung động lòng người.
Nàng khoác trên thân một kiện trường bào vàng kim óng ánh, hai chân như ngọc cách không nhẹ bước, nhìn qua là biết có bối cảnh không tầm thường.
“Ồ, đây chẳng phải là Thiếu Chí Tôn của Kim Vương Tông sao?” Lập tức liền có người nhận ra thân phận của nữ tử.
“Thì ra là Kim Tiên Tiên, nghe nói nàng là thiên tài hàng đầu của Kim Vương Tông, tuổi còn rất trẻ đã là Thánh Đế Trung Kỳ cường giả.” Không ít nam nhân ánh mắt lóe sáng, vẻ ngưỡng mộ trên mặt không che giấu chút nào.
“Kỳ quái, nghe nói Thổ Hành Tông và Kim Vương Tông có quan hệ thù địch, vì sao Kim Tiên Tiên muốn tin tức Lạc Nam? Có liên quan gì?” Vài người ngơ ngác.
“Kim Tiên Tiên tuy rằng thân phận bất phàm, nhưng cái giá của Thiên Cơ Lâu đưa ra quá khủng bố, bán hết Kim Vương Tông cũng trả không nổi đâu.”
Mặc kệ xung quanh ồn ào bàn tán, Kim Tiên Tiên như một đóa hoa hoàng kim chói mắt dưới ánh mặt trời, nàng bước đến phía trước Thiên Cơ Lâu, khéo léo chắp tay hành lễ:
“Kim Tiên Tiên gặp qua lâu chủ, ta cần tin tức của Lạc Nam.”
“Được thôi, cái giá như vừa rồi.” Lạc Nam thản nhiên đáp, cũng không tin nữ nhân này sẽ trả nổi.
Nào ngờ Kim Tiên Tiên lắc đầu: “Tiểu nữ không muốn giết Lạc Nam như Thổ Hàn Duệ, cái giá sẽ không cao đến mức đó đâu.”
“Thế cô nương muốn gì?” Lạc Nam nhướn mày.
Kim Tiên Tiên sóng mắt luân chuyển, bờ môi hồng đỏ hé mở, giọng điệu đương nhiên hồi đáp:
“Tiểu nữ muốn biết cách gả cho Lạc Nam!”
“PHỐC!” Lạc Nam và toàn trường cùng lúc phun ra một ngụm.
“Khụ khụ khụ…” Lạc Nam ho sặc sụa, ánh mắt trở nên cổ quái nhìn nữ nhân này, hoài nghi mình nghe lầm:
“Cô nương vừa nói gì bổn lâu chủ nghe không rõ.”
“Tiểu nữ muốn biết cách lấy lòng Lạc Nam để trở thành nữ nhân của hắn.” Kim Tiên Tiên hít sâu một hơi, thẳng thắng nói:
“Đó là hình tượng đấng lang quân mà tiểu nữ mong chờ bấy lâu.”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, vô số thanh niên, nam nhân âm thầm đố kỵ, hận không thể thay thế vị trí của Lạc Nam.
Kim Tiên Tiên là nữ thiên tài nổi tiếng ở Nam Vực, muốn có dung mạo thì có dung mạo, muốn có thiên phú thì có thiên phú, mà ngay cả bối cảnh chống lưng cũng có nốt.
Nữ nhân như vậy rõ ràng là tình nhân trong mộng của rất nhiều nam nhân đồng trang lứa.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi, Lạc Nam rõ ràng là một tên yêu nghiệt bậc nhất, tướng mạo và bối cảnh đều không có khuyết điểm, khiến nữ nhân tơ tình là chuyện bình thường.
Chỉ bất quá đại đa số nữ nhân tính khí rụt rè, sẽ không trực tiếp truy cầu như Kim Tiên Tiên như vậy, còn chạy đến Thiên Cơ Lâu tìm kiếm phương pháp.
Lạc Nam cũng hết nói nổi rồi, Kim Tiên Tiên này nhìn qua rất không tệ, nhưng bên cạnh hắn đã sớm thê thiếp thành đàn…
Hắn đã qua rồi cái thời nhìn thấy mỹ nhân là nổi lên cảm giác chinh phục, vì vậy bình tĩnh nói:
“Lạc Nam thật ra rất đơn giản, vấn đề nam nữ đối với hắn bây giờ là thuận theo tự nhiên, tùy vào vận mệnh đưa đẩy sắp đặt mà không cố gắng cưỡng cầu.”
“Nếu số mệnh sắp đặt để ngươi và hắn gặp nhau, từ đó sinh ra tình cảm, vậy cho dù ngươi là một nữ tử phàm trần không chút tu vi hắn cũng sẽ lựa chọn.”
“Ngược lại nếu đã không có duyên phận, dù ngươi có là một thần nữ hay một vị nữ Chí Tôn diễm tuyệt thiên hạ cũng không lọt vào mắt hắn được.”
“Là như thế sao…” Kim Tiên Tiên lẩm bẩm một câu, hai mắt ngày càng rạng rỡ như ngộ ra điều gì, liền hướng Lạc Nam chắp tay:
“Đa tạ lâu chủ làm tỉnh người trong mộng, không biết cái giá sẽ là gì? Tiểu nữ cố gắng chi trả.”
“Lần đầu xem như ưu đãi, tin tức này cũng chẳng quá quan trọng nên không thu phí.” Lạc Nam phất phất tay, hắn còn chưa đến mức thèm muốn tài sản của nữ nhân ái mộ chính mình.
Kim Tiên Tiên nghe vậy càng thêm bội phục, Thiên Cơ Lâu Chủ đúng là cao nhân hiếm thấy a.
Đạt được đáp án hài lòng, nàng cảm tạ hắn xong liền rời khỏi hiện trường, hóa thành một tia kim quang xẹt ngang chân trời, để lại không ít thanh thiếu niên ngẩn ngơ nhìn theo.
Bọn hắn càng nghĩ càng căm tức và đố kỵ, nữ thần trong lòng mình lại đang nghĩ cách để theo đuổi một nam nhân khác.
Lạc Nam thầm nhứt cả trứng, mở hàng xem như không suôn sẻ a, hai vị khách đầu tiên đều muốn tin tức của mình.
Bất quá cũng khá may, vị khách thứ ba liền không tiếp tục như vậy…
Đây là một lão già lưng còng, trên tay chống gậy, mái tóc rối tung che phủ cả khuôn mặt như sương như khói, khàn khàn giọng lên tiếng:
“Lão phu là Truy Vong Lão Nhân, muốn truy cầu một đạo tin tức!”
Nghe thấy lão già giới thiệu, đại đa số người đều không biết Truy Vong Lão Nhân là ai, nhưng chỉ có vài lão quái vật biến sắc, kinh hô nói:
“Ngươi thật sự là Truy Vong Lão Nhân?”
“Không sai!” Truy Vong Lão Nhân điềm nhiên nói.
“Vị tiền bối này, Truy Vong Lão Nhân là ai thế? Nam Vực chưa nghe qua nhân vật này a.” Một người trẻ tuổi hỏi.
“Chính là người thuộc một gia tộc cổ xưa.” Lão già ngưng giọng trả lời:
“Năm đó Nam Vực đại chiến với Kiếm Châu, số lượng cường giả ngã xuống nhiều không đếm xuể, rất nhiều cường giả hàng đầu của Nam Vực đến khi chết liền mất đi tung tích, ngay cả táng thân ở đâu trong chiến loạn cũng chẳng ai biết được…”
“Trong tình cảnh đó, một gia tộc đã tình nguyện đứng ra tìm kiếm các mảnh vụn thi thể hoặc xương cốt để an táng đàng hoàng, gia tộc đó được xưng là Truy Vong Gia Tộc.”
“Nhưng theo thời gian, các thành viên của Truy Vong Gia Tộc đều mất tích một cách bí ẩn trong quá trình tìm kiếm thi thể, Truy Vong Gia Tộc có đến hàng nghìn người lại giống như bóc hơi khỏi nhân gian, nghe đồn cuối cùng chỉ còn lại duy nhất một lão nhân già nhất gia tộc còn sống…”
“Hít, ly kỳ như vậy?” Những người không biết đến chuyện này hít sâu một ngụm khí lạnh, không ngờ đến ở Nam Vực còn có chuyện thần bí đến như vậy.
Truy Vong Lão Nhân như xác nhận điều này, tiến đến trước mặt Lạc Nam chắp tay thành khẩn:
“Thiên Cơ Lâu Chủ, lão thân muốn biết nguyên nhân toàn bộ tộc nhân của Truy Vong Gia Tộc mất tích.”
Toàn trường đưa mắt nhìn nhau, chẳng ngờ đến người sống sót duy nhất của Truy Vong Gia Tộc là Truy Vong Lão Nhân cũng không biết nguyên nhân thực sự bên trong việc mất tích của các tộc nhân nhà mình.
Truy Vong Gia Tộc muốn đi tìm các thi thể cường giả chiến tử không có manh mối, nhưng cuối cùng ngay cả chính Truy Vong Gia Tộc cũng bóc hơi.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, hắn cũng chẳng nghĩ đến Nam Vực còn có chuyện như thế này, liền hướng trong lòng dò hỏi:
“Thiên Cơ Lâu, tin tức của Truy Vong Lão Nhân cần bao nhiêu Điểm Danh Vọng?”
“KENG, không đủ Điểm Danh Vọng!” Thiên Cơ Lâu hồi đáp.
Lạc Nam xém chút nhảy dựng, toàn bộ trái tim xém chút văng thẳng ra ngoài, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Phải biết rằng hắn đang có trên 200 vạn Điểm Danh Vọng, bất kỳ một tin tức nào liên quan đến Chí Tôn Thế Lực cũng có thể điều tra đi ra, ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng không ngoại lệ.
Ấy vậy mà sự mất tích của Truy Vong Gia Tộc lại huyền bí đến mức 200 vạn Điểm Danh Vọng cũng không đủ…
Chẳng lẽ liên quan đến ranh giới kia?
“Lâu Chủ?” Thấy Lạc Nam trầm ngâm, Truy Vong Lão Nhân dò hỏi.
Lạc Nam hít sâu một hơi, trịnh trọng nói: “Tin tức này không phải ngươi có thể tiếp xúc, bổn lâu chủ dù muốn nói cho ngươi thì ngươi cũng không trả nổi cái giá mà ta mong muốn.”
“Ngươi…” Truy Vong Lão Nhân như bị kích động, nổi giận mắng:
“Ngươi rốt cuộc có phải Thiên Cơ Lâu hay không? Vì sao tin tức nào cũng không đáp ứng được?”
“Không phải bổn lâu không đáp ứng được, mà vì cái giá ngươi trả không nổi.” Lạc Nam hờ hững đáp.
“Lão phu không tin!” Truy Vong Lão Nhân bùng nổ thực lực của một vị Tứ Cảnh Chí Tôn, hung hăng chưởng về phía Lạc Nam.
Lạc Nam nhàn nhạt lắc đầu, ý niệm vừa động.
ONG!
Thiên Cơ Lâu chấn động, một luồng khí thế áp bách cực đại phủ xuống, trực tiếp trấn áp lên người Truy Vong Lão Nhân.
PHỐC…
Truy Phong Lão Nhân điên cuồng thổ huyết, thân thể như một tấm giẻ rách bay thẳng ra ngoài.
Toàn trường tĩnh lặng…
Nếu trước đó bọn hắn còn hoài nghi độ chân thật của Thiên Cơ Lâu, thì hiện tại liền đã có người đứng ra nghiệm chứng.
Đường đường là Tứ Cảnh Chí Tôn, lại là nhân vật duy nhất còn sống sót từ thời xa xưa như vậy… kết quả Thiên Cơ Lâu Chủ dùng một ý niệm trấn áp đến trọng thương, chật vật chưa từng có.
Rõ ràng Thiên Cơ Lâu Chủ không hề nói dối, vụ việc mất tích của Truy Vong Gia Tộc không hề tầm thường, ít nhất ngay cả một Tứ Cảnh Chí Tôn cũng vô pháp khám phá hư thực.
Truy Vong Lão Nhân đứng dậy, hướng Lạc Nam kinh sợ chắp tay:
“Vừa rồi lão đầu ta quá mức xung động, đa tạ Lâu Chủ giơ cao đánh khẽ.”
“Cả một gia tộc của mình vô duyên vô cớ biến mất, tâm tình của ngươi bổn lâu có thể hiểu được.” Lạc Nam phất tay:
“Đi đi!”
Truy Vong Lão Nhân không dám nói thêm lời nào, viễn độn rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của lão già, ngay cả bản thân Lạc Nam cũng nhịn không được muốn điều tra bí ẩn phía sau việc mất tích của Truy Vong Gia Tộc.
Liên quan đến cảnh giới bên trên kia, ngay cả hắn cũng ức chế không nổi sự hiếu kỳ.
Bất quá hắn biết với thực lực hiện tại còn kém xa lắm… ngu ngơ xen vào một đại bí mật, nói không chừng là tự tìm đến tai họa.
Phải nhanh chóng mạnh lên.