Phần 55
“Giọng nói này…”
Bởi vì phần lớn cuộc đời của Bồ Ma Thụ là ẩn mình trong Mê Linh Sâm Lâm, số người mà lão tiếp xúc chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, vì vậy đều ghi nhớ giọng nói của bọn họ.
Cho nên khi nghe thấy âm thanh vừa từ không gian truyền ra, Bồ Ma Thụ hoài nghi mình nghe lầm.
“Chẳng lẽ lão phu vì quá chờ mong mà sinh ra ảo giác?” Bồ Ma Thụ âm thầm nghi hoặc.
Nhưng không…
RĂNG RẮC…
Không gian sụp đổ, Thiên Phạt Điểu Sư băng cắt hư không lao vọt ra, phía trên lưng là thân ảnh tên thanh niên nam tử quen thuộc.
“Ngươi…” Bồ Ma Thụ toàn thân chấn động, kích động đến mức vô vàn cành cây, rể kia lắc lư làm đại địa run lẩy bẩy.
Ở khoảnh khắc, một cảm giác mừng rỡ như điên dâng trào trong lòng Bồ Ma Thụ, có cảm giác như khải tử hoàn sinh, cả cuộc đời dài đẳng đẳng hiếm khi nào tâm tình kích động như vậy.
Khác với Ngọc Giao Đảo hoàn toàn chưa từng nhận thức Lạc Nam nên không đánh giá được mức độ đáng gờm của hắn.
Còn Bồ Ma Thụ thì lại khác…
Năm đó Lạc Nam ôm bắp đùi Bích Tiêu Nương Nương tiến vào Mê Linh Sâm Lâm cùng Bồ Ma Thụ thương lượng, vậy nên Bồ Ma Thụ cho rằng hắn có cường giả khủng bố là Bích Tiêu chống lưng, lại thêm hắn lấy thân phận đồ đệ của Thiên Cơ Lâu Chủ cũng không phải tầm thường.
Cho nên hiện tại khi nhìn thấy Lạc Nam xuất hiện, Bồ Ma Thụ liền biết kiếp nạn lần này của Mê Linh Sâm Lâm được hóa giải rồi…
Trong lúc nhất thời, đại lượng tinh huyết đang sôi sục chậm rãi lắng xuống.
Đã nhìn thấy hy vọng trở mình, Bồ Ma Thụ đâu có ngu xuẩn mà lựa chọn cái chết, cùng địch nhân đồng quy vu tận?
“Ngươi là người nào?” Hải Long Chí Tôn gằn giọng quát.
Ngay cả Hải Long Lão Tổ ánh mắt cũng híp lại.
Bọn hắn không đánh giá cao tu vi của Lạc Nam, nhưng lại nhận ra tọa kỵ Thiên Phạt Điểu Sư của hắn cực kỳ bất phàm và thái độ biến hóa của Bồ Ma Thụ.
Vậy nên ba người vô thức cho rằng Lạc Nam là một kẻ con ông cháu cha nào đó, trước khi tìm hiểu kỹ càng không tiện dây vào.
Lạc Nam nhếch miệng cười nhạt, ánh mắt nhìn xuống hai phần ba diện tích Mê Linh Sâm Lâm đã bị san bằng mà nhíu chặt chân mày.
Năm đó vài lần hắn chơi khăm Hải Long Cung đều luôn ở trạng thái che kín diện mạo, cho nên Hải Long Cung không nhận ra hắn cũng là bình thường.
Cũng không có ý định giải thích, Lạc Nam điềm tĩnh nói:
“Hải Long Cung có hai lựa chọn, một hàng hay chết!”
“Thiên Phong Chí Quốc chỉ có con đường chết!”
“Khẩu khí thật lớn!” Thiên Phong Chí Tôn lập tức phẫn nộ.
Hắn đột phá Chí Tôn cường giả, trở thành nhân vật có thể cùng Hải Long Cung sóng vai, kết quả ở đâu chạy ra một tên tiểu tử phán định hắn tội chết, thử hỏi làm sao có thể không phẫn nộ?
“Để trẫm xem ai mới là người chết!” Thiên Phong Chí Tôn gầm lên một tiếng.
Cơ thể hóa thành cuồng phong, Vũ Đao Pháp Tướng theo sát phía sau, kết hợp với chủ nhân phát động công kích.
Cuồng Phong Đao hiện lên giữa bầu trời, mang theo Đao Thế và Sát Thế kinh thiên động địa hung hăng trảm xuống đầu Lạc Nam.
“Tiểu Vũ Kết Giới!”
Lạc Nam mãnh liệt triển khai thần thông.
Một cổ kết giới cấp tốc mở rộng đem phạm vi cả Mê Linh Sâm Lâm bao trùm.
Hiển nhiên sau khi trở thành Thánh Tôn, phạm vi của Tiểu Vũ Kết Giới của Lạc Nam đã có thể mở rộng gấp đôi.
Trong khoảnh khắc, bất kể là hai tên Hải Long, Bồ Ma Thụ hay Thiên Phong Chí Tôn đều rùng mình phát hiện tu vi của mình rơi xuống Thánh Đế tối đỉnh.
Lạc Nam cất tiếng cười dài, 200 hành tinh cùng lúc xoay tròn, Oanh Thiên Tổ Phù bùng phát sóng xung kích, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên cánh tay.
Lạc Hồng Kiếm ngân vang mang theo Quần Tinh Tụ Hội, hư ảnh biển sao sáng rực trên thiên không phủ xuống lực lượng.
Chưa dừng lại ở đó, Chư Thần Hoàng Hôn cũng được triển khai, biển sao liền cùng bầu trời đỏ rực như máu hòa làm một thể.
“Sáng Thế Kiếm Pháp!”
Lạc Nam trực tiếp nghênh đón Thiên Phong Chí Tôn lúc này chỉ còn là một vị Thánh Đế, một kiếm bá đạo bổ xuống.
“XOẸT!”
Kiếm ảnh xé tan bầu trời, toàn bộ sức mạnh hội tụ vào một kiếm như có thể chém ra một phiến đại thiên giới bao la hùng vĩ.
“Không xong!” Trong lòng Thiên Phong Chí Tôn dâng lên cảm giác báo động mãnh liệt.
Trực giác của một vị Chí Tôn khiến hắn cảm nhận được nguy hiểm tột cùng, vội vàng ra lệnh cho Vũ Đao Pháp Tướng lao lên ngăn chặn Lạc Nam, còn bản thân thì liên tục lùi lại.
“Dục Tiên Dục Tử – Định Hồn!”
Lạc Nam mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, kết hợp cả hai loại thủ đoạn.
Ngay lập tức Thiên Phong Chí Tôn toàn thân rùng mình, dương tinh dưới đũng quần cuồng phún, thở hổn hển và nặng nhọc, thần kinh căng cứng.
Cũng vì lên đỉnh đột ngột, sự cảnh giác của hắn đột ngột biến mất, trúng phải Định Hồn, cơ thể dừng lại trong thoáng chốc.
Lạc Hồng Kiếm bá đạo trảm xuyên đao mang, nghiền nát tầng tầng lớp lớp không gian, trực tiếp trảm từ đầu của Thiên Phong Chí Tôn rọc thẳng xuống.
PHỐC!
Máu tươi phun trào, thân thể Thiên Phong Chí Tôn liền chia thành hai mảnh.
“KHÔNG…”
Linh hồn Thiên Phong Chí Tôn sợ hãi gầm thét, từ cơ thể bị chém nát vội vàng lao ra ngoài, điên cuồng hướng về bên ngoài Tiểu Vũ Kết Giới bỏ trốn.
Đáng tiếc… Lạc Nam khi còn là Thánh Vương Viên Mãn đã có thể kết hợp các loại thủ đoạn, bất ngờ chém cho Huyết Thương Thiên phải bỏ chạy.
Nên biết rằng Huyết Thương Thiên sở hữu Chí Tôn Pháp Tướng nằm trong top 100, lại còn là Chí Tôn đã đột phá hàng chục vạn năm, lão quái vật chân chính.
Còn hiện tại Lạc Nam đã đột phá Thánh Tôn, chiến lực tăng lên gấp mấy lần, Thiên Phong Chí Tôn lại không thể sánh bằng Huyết Thương Thiên.
Chiến lực của mình đại tăng còn kẻ thù thì yếu hơn, Lạc Nam làm sao để đối phương đào tẩu?
Lần này về Tây Châu, kẻ hắn muốn giết đầu tiên vốn dĩ là Thiên Phong Chí Tôn.
Kẻ này từng ngấp nghé Vũ Lăng Phi nhưng lại khiến nàng rơi vào thảm cảnh.
Kẻ này cũng góp phần gây nên cái chết của Lạc Chiến Quốc và Lạc Chiến Chinh.
Không thể giữ lại, ngay cả tư cách làm U Hồn Nô Lệ cũng không có.
CHIẾU!
Lạc Thần Cung hiện ra lộng lẫy mỹ lệ như ngân hà, Bá Lực ngưng tiễn, dây cung kéo căng.
Ngay khi linh hồn của Thiên Phong Chí Tôn sắp rời khỏi phạm vi Tiểu Vũ Kết Giới, Lạc Thần Tiễn đã xuyên thấu không gian tìm đến…
“Đừng mà…”
Thiên Phong Chí Tôn hãi hùng gào thét, đứng trước sức mạnh của Binh Nhân Tộc như Lạc Thần Cung ở đẳng cấp Chí Bảo, bất kỳ thủ đoạn nào cũng đều vô nghĩa.
Linh Hồn của Thiên Phong Chí Tôn chính thức phá toái, biến thành vô số chất dinh dưỡng được Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn nuốt vào.
Lạc Nam nhận ra các loại Chí Bảo mà mình sở hữu đa phần đều là Nhất Phẩm Chí Bảo, vì vậy cũng muốn tăng cường đẳng cấp cho chúng nó.
“Không thể nào…”
Thanh âm nuốt nước miếng mãnh liệt vang lên.
Thì ra trong lúc Lạc Nam bận làm thịt Thiên Phong Chí Tôn, Hải Long Lão Tổ và Hải Long Chí Tôn đã rời khỏi phạm vi Tiểu Vũ Kết Giới, đang dùng ánh mắt kiêng kỵ cực độ xem lấy hắn.
“Các hạ rốt cuộc là ai?” Hải Long Chí Tôn ngưng trọng hỏi, thủ đoạn của kẻ này quá mức quỷ dị, nhìn Thiên Phong Chí Tôn chết nhanh chóng như thế, hai người cảm giác cực kỳ hoang đường.
Đừng nói là bọn hắn, ngay cả Bồ Ma Thụ cũng đang nghẹn họng nhìn trân trối.
Bồ Ma Thụ vốn tưởng rằng Lạc Nam sẽ nhờ đến Bích Tiêu hoặc Thiên Cơ Lâu Chủ ra tay giúp đỡ.
Nào ngờ Lạc Nam lại tự thân tiêu diệt Chí Tôn.
Hơn thế lúc này Bồ Ma Thụ vẫn ở trong phạm vi của Tiểu Vũ Kết Giới, cảm giác được tu vi của mình rơi xuống Yêu Thánh Đế, vậy chẳng phải cũng có thể bị Lạc Nam làm thịt bất kỳ lúc nào?
“Thật kinh khủng, tốc độ trưởng thành của hắn thật không phải người…”
Lần đầu tiên trong đời, Bồ Ma Thụ bắt đầu cảm thấy khái niệm yêu nghiệt chân chính, vượt qua cả Cửu Yêu Chí Tôn năm đó.
“Ta là ai?” Lạc Nam đạm mạc lên tiếng:
“Ta là kẻ vừa giết chết Thái Tử của các ngươi…”
“Ngươi…” Hải Long Lão Tổ cùng Hải Long Chí Tôn gắt gao nhìn chằm chằm.
Không hề nhẫn nhịn, cả hai đứng ở ngoài Tiểu Vũ Kết Giới nên đã khôi phục tu vi, bằng vào trạng thái toàn thịnh, hai con Thủy Long uốn lượn giữa bầu trời, huy động vạn trượng sóng thần từ Hằng La Đại Hải, hăng hăng đánh đến Lạc Nam.
Lạc Nam cũng lười tiếp tục động thủ, mục đích hắn lập nên Tiểu Vũ Kết Giới bao phủ Mê Linh Sâm Lâm là vì muốn hai con rồng này rời khỏi nhằm tránh tiếp tục hủy họa khu rừng này mà thôi.
Lúc này kế sách đã thành công, liền ung dung lên tiếng:
“Giao cho các nàng!”
Thanh âm vừa dứt, Đông Hoa Cung trong lòng bàn tay đã xoay tròn.
“Khanh khách! Cứ để lão nương!”
Tiếng cười quyến rũ pha lẫn hưng phấn vô vàn, thân ảnh Yên Thê dã tính khó thuần đạp không bước ra.
Sau khi thành công đột phá Chí Tôn, nàng đã không nhẫn nhịn được muốn xem thử chiến lực của mình đang ở mức nào.
Cảm nhận được khí thế của Yên Thê, Hải Long Lão Tổ khinh thường cười lạnh: “Chỉ là Nhất Cảnh Chí Tôn vừa đột phá cũng muốn ngăn cản chúng ta.”
“Thử rồi mới biết nhé lão già.” Yên Thê hừ một tiếng, hai tay cấp tốc kết ấn, bờ môi mộng đỏ yêu kiều quát:
“Địa Tướng – Hỏa Tướng hiện thân đi!”
ẦM ẦM…
Theo tiếng quát của nàng, vô cùng vô tận Thổ Chí Tôn Lực và Hỏa Chí Tôn Lực bắt đầu kết tụ.
Rất nhanh, hai vị Chí Tôn Pháp Tướng khổng lồ đã hiện ra phía sau lưng.
Trong đó Địa Tướng như cự nhân bằng đất khổng lồ, kiên cố và bền bỉ lại tràn ngập sức mạnh, còn Hỏa Tướng lại như hỏa diễm cự nhân, biển lửa thiêu đốt khắp toàn thân khiến không gian vặn vẹo.
Địa Tướng ngửa đầu gầm thét, Địa Tướng đưa lưng về phía đối thủ, cơ thể hóa thành một bức tường thành khổng lồ ngăn chặn từng đợt sóng thần oanh tạc, làm suy yếu lực lượng của nó.
Hỏa Tướng há miệng rít gào, toàn thân hóa thành biển lửa trùng thiên, cuồn cuộn thiêu đốt vạn trượng sóng thần thành hơi nước, làn khói bóc lên nghi ngút.
“Đây là hai tên Pháp Tướng gì thế?” Nhìn thấy tình cảnh này, Hải Long Cung hai vị Chí Tôn biểu lộ nghi hoặc.
Bất quá bọn hắn cũng không sợ, đối phương chỉ ngăn được công kích của mình mà thôi, liền một lần nữa phát động công kích dữ dội.
“Kết hợp đi!” Yên Thê lãnh ngạo khẽ cười.
ẦM ẦM.
Khoảnh khắc này Địa Tướng và Hỏa Tướng bất chợt dung nhập lấy nhau, đại địa và biển lửa hòa quyện, thay hình đổi dạng, hóa thành một vị Chí Tôn Pháp Tướng hoàn toàn khác.
Thân mặc Nham Thạch Chiến Giáp nặng nề, cơ thể khổng lồ với chằn chịt các mạch dung nham nóng chảy vờn quanh, đỉnh đầu là một miệng núi lửa đang hừng hực bóc khói…
Đây mới chính là hình thái thực sự của Nham Tương Địa Hỏa Tướng, trước đó chỉ là trạng thái phân tách hai loại lực lượng riêng biệt của chúng mà thôi.
Mà Chí Tôn Pháp Tướng hạng 26 liền cho thấy sức mạnh khủng khiếp của nó.
Chỉ thấy miệng núi lửa trên đầu nó sôi sùng sục, tuôn ra vô tận dung nham đỏ rực lan tràn khắp toàn thân.
Những dung nham này như chất kích thích khiến vô số mạch dung nham trên cơ thể nó phát ra ánh sáng.
“Nổ đi!” Yên Thê quyết liệt hé môi.
Nham Tương Địa Hỏa Tướng lao vọt về phía thế công của hai vị Hải Long Cung Chí Tôn, những mạch dung nham như ngòi nổ của một quả bom, điên cuồng oanh tạc.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Từ cơ thể Nham Tượng Địa Hỏa Tướng liên tục phát sinh các vụ nổ lớn, dung nham bùng phát, uy lực ngập trời như hàng trăm ngọn núi lửa đang phẫn nộ.
XÈO XÈO XÈO…
Thủy Long Lực bị dung nham nuốt sạch không sót lại chút cặn nào, vụ nổ bao phủ thân rồng khổng lồ của hai vị Hải Long Chí Tôn.
Lạc Nam nghẹn họng nhìn trân trối, hắn biết rằng Nham Tượng Địa Hỏa Tướng có khả năng công kích rất sát phạt thô bạo nhưng cũng không ngờ lại đến mức độ này, vậy mà kích nổ các mạch dung nham khắp toàn thân, biến mình thành những ngọn núi lửa khổng lồ đang bạo tạc để nghiền ép tiêu diệt đối thủ.
Đáng nói ở chỗ Nham Tượng Địa Hỏa Tướng lại không bị uy lực của vụ nổ do mình tạo ra ảnh hưởng, có thể thản nhiên ở bên trong đó mà không hề hấn gì, chỉ có kẻ địch ở gần là lãnh đủ tất cả.
Phốc… phốc… phốc…
Máu tươi cuồng phún, vảy rồng tả tơi, Hải Long Chí Tôn như diều đứt dây rơi xuống, Hải Long Pháp Tướng của hắn cũng bị các vụ nổ chôn vùi.
Chỉ có Hải Long Lão Tổ tu vi cao hơn quá nhiều nên vẫn ương ngạnh chống lại bất chấp thương tích đầy mình, Thủy Long Trảo vồ thẳng đến trước mặt Yên Thê.
“Cung chủ cứu ta nha.” Yên Thê thánh thót cầu cứu Lạc Nam.
Nàng cũng biết tự lượng sức, tuy rằng Chí Tôn Pháp Tướng của nàng mạnh hơn nhiều nhưng tu vi nàng thua Hải Long Lão Tổ tận ba tiểu cảnh giới.
Lạc Nam dở khóc dở cười, chỉ đành đem Tuyết Linh Phân Thân của Tuyết Mộng hiện ra.
Ngay lập tức Băng Hàn Vĩnh Cửu bao phủ khắp trời, Gia Tốc Tổ Phù kích hoạt, Tuyết Linh Phân Thân dễ dàng đông cứng Thủy Long Trảo của Hải Long Lão Tổ đến mức rạn nứt.
“Lại là Tứ Cảnh Chí Tôn, làm sao có thể?”
Chứng kiến Tuyết Linh Phân Thân, ngay cả Hải Long Lão Tổ và Bồ Ma Thụ đều thất thanh hét lớn.
Bối cảnh của Lạc Nam sâu đến bao nhiêu? Tứ Cảnh Chí Tôn mà hắn có thể điều động?
“Bắt sống!” Lạc Nam hờ hững nói.
Yên Thê và Tuyết Linh Phân Thân nhận lệnh… bắt đầu quá trình săn bắt rồng.
Lạc Nam biết cuộc chiến sẽ không kéo dài bao lâu, trong lòng chỉ có thể cảm khái…
Thương hải tang điền, thế sự vô thường a…
Năm đó hắn bị Hải Long Cung ép đến mức phải trốn khỏi Hằng La Đại Hải, Hải Long Chí Tôn và Hải Long Lão Tổ đều là nhân vật cao cao tại thượng, như những tồn tại cao xa không thể chạm tới trong mắt Lạc Nam.
Hiện tại không cần hắn ra tay, người dưới trướng của hắn liền có thể đem những tồn tại đã từng ép đến hắn thở không nổi này giải quyết.
Đúng như Lạc Nam dự đoán…
Thời điểm Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng hiện thế, kết hợp với Nham Tương Địa Hỏa Tướng, mọi thứ liền ngã ngũ.
Hải Long Chí Tôn bị một tòa núi lửa khổng lồ do Nham Tương Địa Hỏa Tướng tạo ra vây khốn.
Hải Long Lão Tổ bị Vĩnh Băng Ngưng Sát hóa thành tượng băng…
Nhìn thấy cảnh tượng này, Bồ Ma Thụ cố nén trong lòng rung động, hít sâu một hơi:
“Hải Long Cung xong rồi…”