Phần 65
Cả một đám Độc Tu nhìn từng dòng Chí Tôn Độc Tuyền từ trên cao đổ xuống như thác nước mà thèm nhỏ dãi.
Chưa bao giờ bọn hắn lại được nhìn thấy loại độc hệ tài nguyên cao cấp với số lượng nhiều đến như vậy.
Lạc Nam cũng chậc lưỡi liên tục, Chí Tôn Độc Tuyền này rốt cuộc từ đâu ra? Vì sao lại xuất hiện có quy luật như thế, chẳng lẽ nó đã có được linh trí?
Toàn trường lại không có tâm trạng suy nghĩ như hắn, cả đám đã bắt đầu điên cuồng bay đến bên cạnh dòng thác đang đổ xuống, trực tiếp khoanh chân ngồi xếp bằng ở giữa không trung, bắt đầu vận chuyển công pháp đem từng chút từng chút Chí Tôn Độc Tuyền rút ra và hấp thụ.
Ngũ Độc Kiếm Đế và Lữ Độc Song Đế cũng đã sớm trông mà thèm, bất quá chủ công chưa lên tiếng, ba người không dám hấp tấp lao lên.
“Tiến lên đi, đoạt được bao nhiêu tùy thuộc vào các ngươi.” Lạc Nam gật đầu ra hiệu.
“Đa tạ chủ công.”
Như chỉ chờ có thế, ba người cũng liền bay đến cạnh dòng chảy, dùng Công Pháp rút lên độc khí tinh khiết trong Chí Tôn Độc Tuyên và luyện hóa.
Lạc Nam nhìn mà vuốt cằm, toàn bộ Độc Tu đang có mặt ở hiện trường đa số đều là Thánh Hoàng đến Thánh Đế, có một chút là Chí Tôn…
Nhưng tất cả bọn hắn đều có chung một đặc điểm, đó là không dám dùng cơ thể tiếp xúc trực tiếp với bất kỳ một giọt Chí Tôn Độc Tuyền nào, mà là thông qua Công Pháp rút ra lực lượng Độc Khí tinh thuần bên trong và luyện hóa.
Cái này cũng dễ hiểu thôi, Chí Tôn Độc Tuyền là tài nguyên độc hệ cấp cao, nó có thể ăn mòn cả Cửu Phẩm Chí Bảo Không Gian thì cơ thể của ngươi chẳng là cái thá gì đối với nó.
Cho nên dù ở đây toàn là độc tu cao cấp, bọn họ cũng không dám trực tiếp đụng vào Chí Tôn Độc Tuyền mà chỉ dám rút ra Độc Khí ẩn chứa bên trong, cẩn thận hấp thụ từng chút một.
Đây cũng là lý do Độc Gia đã từng chiếm hữu Vạn Độc Lâm, tiếp xúc Chí Tôn Độc Tuyền nhiều năm nhưng chưa từng rút cạn được nó…
Bằng không một khi cơ thể chạm vào, e rằng ngay cả Thể Chí Tôn cũng sẽ bị bào mòn nhục thân.
Sự đặc biệt này của Chí Tôn Độc Tuyền làm Lạc Nam nảy sinh ý định điên rồ…
Nghĩ là làm, ánh mắt của hắn hiện lên vẻ hừng hực.
Ngay lập tức, Lạc Nam như hóa thành con thiêu thân, cả người trực tiếp lao thẳng vào dòng thác dữ dội đang đổ xuống.
ẦM!
Bá Y bao phủ quanh thân nhanh chóng tan biến thành hư vô…
Theo sau đó…
“AAAAA…” Lạc Nam nhịn không được gào thét thảm thiết.
Chí Tôn Độc Tuyền như hàng triệu con kiến đang cắn xé cơ thể hắn, gặm nhắm từng khối huyết nhục, ăn mòn toàn diện không sót lại thứ gì.
Chỉ trong nháy mắt, da thịt của Lạc Nam toàn bộ biến mất, chỉ còn lại một bộ xương, hai con mắt, một trái tim và vùng đan điền được Bất Hủ Kinh Văn bao phủ che đậy, toàn bộ Linh Hồn trốn vào trong Hồn Đỉnh để tránh bị tiêu tan.
Mà tiếng la hét của hắn cũng kinh động đám người đang tu luyện.
Tất cả mở to mắt, nhìn thấy Phật Cốt lấp lóe hào quang ở giữa dòng thác đang tuôn xuống, cố gắng kháng cự sự xâm nhập của Chí Tôn Độc Tuyền, cả đám tê dại cả da đầu:
“Tên yêu nghiệt này điên rồi, vô duyên vô cớ tự sát làm cái gì?”
“Nhảy vào Chí Tôn Độc Tuyền một cách trực tiếp, tự tìm đường chết chính là đây.”
“Móa, lão phu sống từng ấy năm chưa từng thấy trường hợp nào như vậy.”
Ngũ Độc Kiếm Đế, Lữ Độc Song Đế cũng lồi cả mắt ra, không hiểu vì sao chủ công trầm ổn của mình lại đột ngột phát rồ lao vào tự sát.
Nhưng không…
Bất Diệt Viêm, Niết Bàn Linh Thủy, Sinh Mệnh Huyền Mộc… các loại Dị Thuộc Tính toàn lực bùng phát xung quanh Phật Cốt, cố gắng đắp nặn lại cơ thể của Lạc Nam.
Chỉ bất quá Chí Tôn Độc Tuyền ẩn chứa độc lực quá mức dữ dội, ngay khi từng chút da thịt vừa mới thành hình đã lập tức bị nó ăn mòn triệt để chẳng còn chút cặn.
Tất cả đều không khuất phục, Bất Diệt Viêm vẫn cứ tiếp tục cháy lên, các loại Dị Thuộc Tính vẫn cứ tiếp tục hoạt động.
17 vị Pháp Tướng trong 17 tôn Đại Đỉnh cũng ngửa đầu gầm rống, cung cấp sức mạnh cho các loại lực lượng có thể trị thương.
Chưa dừng lại ở đó, Bất Tử Dịch Thủy đã chuẩn bị sẵn, cất giấu trong đan điền cũng điên cuồng được luyện hóa.
Linh Hồn của Lạc Nam điều động tất cả, cố gắng xây lại cơ thể dưới sức tác động khủng bố của Chí Tôn Độc Tuyền.
Đây chính là Luyện Thể đỉnh cao, luyện từ Phật Cốt cho đến da thịt, máu huyết, lục phủ ngũ tạng…
Hàng vạn lần, hàng chục vạn lần cơ thể hình thành rồi lại hủy diệt…
Các Độc Tu xung quanh trơ mắt nhìn cảnh tượng khó tin này, trong lúc nhất thời bọn hắn thậm chí còn quên cả tu luyện.
Cả đám chỉ hận không thể ngửa đầu lên trời rít gào:
“Tên điên này dùng Chí Tôn Độc Tuyền để luyện thể?”
Không sai, chính là Luyện Thể.
Chí Tôn Độc Tuyền, tưởng chừng là loại tài nguyên tu độc cấp cao, Lạc Nam lại lợi dụng đặc tính của nó biến thành hoàn cảnh lý tưởng cho mình luyện thể.
Nhiều lần phá rồi lại lập, cơ thể của hắn đã dần dần trụ vững được dưới áp lực dữ dội của Chí Tôn Độc Tuyền.
Tu vi Thể Tu chính thức phá tan bình cảnh, từ Thể Thánh Vương đột phá Thể Thánh Tôn.
Nhưng tất cả vẫn chưa dừng lại…
Với mức độ tàn phá kinh người của Chí Tôn Độc Tuyền, thể tu của Lạc Nam lần đầu tiên được rèn luyện một cách tối đa và hiệu quả nhất, vượt trên cả ăn thịt Bạo Không Thú.
Thể Thánh Tôn Sơ Kỳ, Thể Thánh Tôn Trung Kỳ…
Thể Thánh Tôn Hậu Kỳ…
Khi chính thức đạt đến ngưỡng sức mạnh cơ thể của Thể Thánh Tôn Hậu Kỳ, Lạc Nam đã đúc lại nhục thân hoàn toàn mới mẻ, như lột xác thay da đổi thịt, trần truồng khoanh chân ngồi giữa làn thác đổ của Chí Tôn Độc Tuyền như một lão tăng nhập định.
Tình cảnh xảy ra lúc này trở nên cực kỳ quỷ dị.
Khi mà hàng nghìn Độc Tu khác chỉ dám lơ lửng cạnh bên, hấp thụ Độc Khí từ Chí Tôn Độc Tuyền bốc lên thì lại có một kẻ trực tiếp ngồi bên trong dòng thác do Chí Tôn Độc Tuyền tạo thành, mặc cho vô vàn Độc Lực khủng bố rơi vào cơ thể vẫn không hề hấn gì, chỉ để lại một chút xói mòn trên da thịt sau đó lập tức khôi phục hoàn hảo.
“Sinh ra kháng tính rồi…” Lạc Nam trong lòng thầm hừ một tiếng.
Cơ thể của hắn sau khi đột phá Thể Thánh Tôn Hậu Kỳ đã trực tiếp không còn bị Chí Tôn Độc Tuyền tác động…
Như những lần luyện thể trước, lúc này Chí Tôn Độc Tuyền đã chẳng khác nào tài nguyên luyện thể cấp thấp, chẳng mang đến chút hiệu quả nào cho Lạc Nam.
Hắn cũng không bận tâm toàn trường đang dùng ánh mắt như nhìn quái vật xem lấy hắn, hiện tại mới chuyển sang luyện độc.
Tài nguyên luyện độc lại bị ưu tiên đem ra luyện thể, hiện tại mới chính thức tận dụng tối đa khả năng của Chí Tôn Độc Tuyền.
Bên trong đan điền, Độc Đỉnh hưng phấn rung động, xoay tròn liên tục.
Lạc Nam trực tiếp há mồm, hung hăng đem Chí Tôn Độc Tuyền nuốt vào trong bụng như rồng hút nước cho Độc Đỉnh hấp thu.
“Điên thật rồi!”
Các vị độc tu lại được dịp trợn mắt há hốc mồm.
Nhìn thấy Lạc Nam một mình như trâu uống nước cướp đoạt Chí Tôn Độc Tuyền, cả đám nhao nhao hoảng sợ hắn sẽ lấy sạch sẽ, liền không còn tâm tình tiếp tục quan sát hắn, ngược lại bắt đầu vận chuyển công pháp thu lấy Độc Khí, cố gắng thu hoạch càng nhiều càng tốt.
“Phu quân… thiếp sướng a…” Độc Nhi rên rỉ trong khoái cảm bên trong Độc Đỉnh.
Khi Chí Tôn Độc Tuyền tiến vào, nàng chỉ cảm thấy như được tắm trong cam lộ, Độc Hệ của nàng trở nên tinh khiết chưa từng có, cường đại hơn chưa từng có.
Kích thước của Độc Đỉnh bắt đầu to hơn… từng bước một lớn lên…
Lạc Nam cũng đã cảm giác được sự biến hóa và lợi ích mà Chí Tôn Độc Tuyền mang đến.
Người khác chỉ có thể hấp thụ Độc Khí rút ra từ dòng chảy, còn hắn trực tiếp đem mọi thứ nuốt vào, hiệu quả mang đến cực kỳ kinh người.
Ngay cả Độc Thần Pháp Tướng cũng đang giang rộng hai tay, tận hưởng dòng chảy Chí Tôn Độc Tuyền bao phủ lấy nó.
Ngay khi hắn dự định đem tất cả nguồn Chí Tôn Độc Tuyền này chuyển hóa thành tu vi, bên tai bỗng nhiên vang lên tiếng nhắc nhở của Kim Nhi:
“Công tử, uống vào Ngộ Đạo Tửu đi sẽ thấy điều kỳ diệu.”
Lạc Nam giật mình, Ngộ Đảo Tửu là bầu rượu được Dị Nguyên Hội ban tặng khi tham gia giao lưu hội, đến nay vẫn chưa có cơ hội sử dụng đây mà.
Kim Nhi đã nhắc nhở chắc chắn có diệu dụng, hắn liền lấy ra một bầu rượu ngửa đầu uống vào.
Chính là Ngộ Đạo Tửu.
ONG!
Rượu vừa vào cơ thể, cả linh hồn của Lạc Nam liền vang lên tiếng chuông ngân như đại đạo vang vọng, đầu não của hắn trở nên thanh tỉnh trong suốt chưa từng có, tất cả tạp niệm đều bị xua tan.
Cảm giác được Chí Tôn Độc Tuyền mang đến cuồn cuộn Độc Lực Tinh Khiết, những luồng Độc Lực này chẳng thua kém bất kỳ Phật Lực, Nghịch Long Lực hay Nguyên Lực mà hắn đang sở hữu.
Hai mắt Lạc Nam lóe sáng, một suy nghĩ táo bạo trào dâng…
Hắn tinh thần minh mẫn chưa từng có, nghiêm nghị khoanh chân ngồi xếp bằng, đón nhận từng dòng Chí Tôn Độc Tuyền thẩm thấu khắp mọi ngõ ngách…
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ngâm tụng…
Thiên Văn Quy Hoa Quyết vô thức vận chuyển…
Độc Đỉnh bên trong đan điền mãnh liệt xoay tròn, khi tất cả Chí Tôn Độc Tuyền luân chuyển trên thân đỉnh, tiến vào trong đỉnh…
Lạc Nam liền kết hợp giữa Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và Thiên Văn Quy Hoa Quyết, chuyển hóa tất cả Chí Tôn Độc Tuyền thành những đường văn tự có màu xanh lục nồng đậm với đầy rẫy độc tố kinh hồn.
Những đường văn này khảm trực tiếp bên trên thân Độc Đỉnh y như cách mà Bất Hủ Kinh Văn hoạt động…
Một đường… hai đường… ba đường… mười đường… một trăm đường…
“Phu quân… đây là?” Độc Nhi không dám tin vào mắt mình nhìn từng đường văn khiến nàng trở nên mạnh mẽ được sinh ra, hô hấp không thông, hít thở dồn dập:
“Đừng nói là đường văn!? Độc Lực tinh khiết ngưng tụ thành văn? Thế gian này thật sự tồn tại sao? Chẳng lẽ là Độc Văn?”
Đúng vậy, cả thế gian này từ trước đến nay vốn không tồn tại cái gọi là Độc Văn.
Cũng giống như trước đây, thế gian cũng đã từng có thời điểm chưa tồn tại Ma Văn, Phật Văn, Nguyên Văn hay Long Văn… chúng nó đều do những nhân vật khoáng thế kỳ tài, thiên phú tuyệt thế từ cổ chí kim khai mở mà ra, từ đó truyền thừa nối liền không dứt, vô vàn hậu bối các thế hệ sau mới được hưởng lợi, biết đến các loại đường văn này.
Ngày hôm nay, Lạc Nam chính thức đặt chân vào hàng ngũ sánh bằng những vị tiền bối đó.
Thông qua sự hỗ trợ của Ngộ Đạo Tửu, thông qua sự kết hợp của Thiên Văn Quy Hoa Quyết và Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, thông qua ngộ tính và thiên phú xuất chúng của hắn.
Lạc Nam trở thành vị khai sáng đầu tiên trong thiên hạ sáng tạo ra một loại đường Văn hoàn toàn mới mẻ cho Độc Tu sử dụng, gia tăng chiến lực, gia tăng độ nguy hiểm của các loại độc.
Độc Văn…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thương khung chấn động, càn khôn đảo điên.
Một con mắt hờ hững uy nghiêm, bá đạo tuyệt luân không cách nào hình dung bất chợt từ giữa vô tận tinh không mở ra, ánh mắt của nó khóa chặt lấy thân ảnh Lạc Nam.
Vào thời khắc khi một vị nhân vật khai sáng ra một cánh cửa mới cho nền văn minh tu luyện của Nguyên Giới, Đại Đạo Chi Nhãn của Nguyên Giới mở ra khóa chặt lấy hắn.
“Quy tắc công nhận… Độc Văn chính thức được khai sinh, ngươi chính là Độc Văn Tổ Sư.”
Linh tính của Nguyên Giới đã chính thức công nhận Độc Văn thuộc về một phần của thế giới này, còn ghi nhận Lạc Nam chính là tổ sư của Độc Văn, là người đầu tiên khai sáng và sở hữu Độc Văn trên thế gian.
Ở Vạn Độc Lâm hay kháp lãnh thổ Tây Châu không ai đủ tư cách phát hiện con mắt này tồn tại…
Nhưng ở một số nơi tại Nguyên Giới, không ít cự đầu, đại năng bất chợt mở mắt ra, khó tin nhìn lên tinh không, kinh dị thốt lên:
“Đại Đạo Chi Nhãn? Cứ tưởng đạo pháp Nguyên Giới đã ở mức bảo hòa, không ngờ vẫn còn có kẻ khai sáng ra một cánh cửa mới?”
“Hiện tượng này rất giống năm đó khi Đông Hoa Chí Tôn tự thân sáng tạo ra Nguyên Văn!”
Lạc Nam không biết động tĩnh mình gây ra kinh động đến cả Đại Đạo Chi Nhãn và rất nhiều tồn tại khủng bố.
Hắn lúc này vẫn chìm đắm trong loại Độc Văn mới mở mà mình vừa sáng tạo, toàn bộ tinh thần đều giành cho nó.
Chí Tôn Độc Tuyền không ngừng được chuyển hóa sang Độc Văn, đem số lượng của nó liên tục gia tăng dữ dội.
1000 Đường… 2000 đường… vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Tất cả Độc Văn được sinh ra trở thành những cánh hoa với màu sắc huyền bí dung nhập vào Bỉ Ngạn Hoa…
Bỉ Ngạn Hoa từ giờ phút này càng thêm lộng lẫy, diễm lệ nhưng đầy chết chóc.
Khi Độc Văn chính thức đạt đến con số 3000 đường, Độc Nhi đã sớm hưng phấn đến mức ngất đi, sung sướng không khác nào lần đầu được Lạc Nam đưa lên đỉnh.
Lạc Nam vẫn ở trạng thái huyền diệu khó lường, công hiệu của Ngộ Đạo Tửu vẫn còn chưa hết…
Lần đầu sáng lập ra Độc Văn, thần trí của hắn hưng phấn tột đỉnh, thuận thế sáng lập nên một môn Công Pháp tương ứng với đó.
Kết hợp giữa hiểu biết và lý giải từ những công pháp mà mình đang sở hữu với kinh nghiệm từng sáng tạo nên Nghịch Thế Thần Thông trong Vạn Kiếp Luân Hồi, Lạc Nam tập trung hoàn thiện một môn công pháp.
Tầng thứ nhất, thông qua ngộ tính và khả năng của một Độc Tu, sử dụng Độc Lực tinh thuần khai mở Độc Văn.
Tầng thứ hai, Độc Văn có thể thay đổi tồn tại ở nhiều trạng thái như lỏng, khí… để thích nghi với vô vàn loại Độc khác nhau, gia tăng độ nguy hiểm nhằm hạ sát nạn nhân bị nhắm đến một cách vô thanh vô tức.
Tầng thứ ba, điều động Độc Văn gia tăng sức mạnh cho Độc Hệ Vũ Kỹ…
Tầng thứ tư, khảm Độc Văn lên cơ thể để đối kháng các loại độc từ phía kẻ thù.
Tầng thứ năm, Độc Văn kết hợp Độc Vực khiến Độc Vực càng khủng bố.
Tầng cuối cùng, khảm Độc Văn lên Pháp Tướng hoặc Chí Tôn Pháp Tướng hệ Độc để chiến đấu.
Bởi vì liên quan đến cả Chí Tôn Pháp Tướng, môn công pháp này của Lạc Nam có thể xem là Chí Tôn cấp Công Pháp.
Thành tựu của hắn lúc này chính thức sánh ngang sư phụ Đông Hoa Chí Tôn, tự khai sáng một loại Đường Văn mới, tự tạo ra một môn Công Pháp cường đại mới.
Tuy rằng chỉ là Nhất Phẩm Chí Tôn Công Pháp, nhưng một vị Thánh Tôn đích thân sáng tạo ra đã là nghịch thiên.
Lạc Nam nở nụ cười, chậm rãi nói:
“Đặt tên ngươi là Ngự Độc Thiên Kinh!”
Tên nghe đơn giản nhưng bao hàm sự cuồng ngạo của một Độc Tu, có thể thống ngự vạn Độc trong thiên hạ.
Cảm giác được Ngộ Đạo Tửu đã mất hết tác dụng, Lạc Nam trở về trạng thái bình thường, không còn tách biệt với mọi thứ xung quanh như trước nữa.
Hắn hít sâu một hơi, hài lòng nhếch miệng:
“Đây là lúc tăng tu vi!”