Phần 71
Trương tiểu thư thật sự bị chọc giận, sau khi giao dịch đầy đủ tài nguyên cần thiết mà Lạc Nam yêu cầu liền không thèm nói với hắn thêm câu nào, cả việc hỗ trợ tìm kiếm đội ngũ Chiến Trận Sư bố chí mạng Lưới Truyền Tống Trận cũng bị nàng ném ra sau ót.
Lạc Nam không quá bận tâm, đạt được đầy đủ nguyên liệu giúp Huyết Hàn Lệ đúc Ngự Huyết Hồn Tướng liền rời khỏi Trân Bảo Lâu, trở về Kinh Lôi Thành.
“RỐNG, Đỉnh Lôi Chí Quốc thật sự muốn bao che hung phạm của Chân Long Hoàng Tộc sao?”
Thanh âm phẫn nộ rít gào, chỉ thấy bên ngoài Kinh Lôi Thành lúc này đang lơ lửng hai tên nam tử đang đứng trên đầu hai con rồng.
Hai người bọn hắn toàn thân đều tỏa ra khí tức Yêu Chí Tôn nồng đậm, lông tóc tung bay trong gió, thân mặc hoàng bào có thêu hình ngũ trảo chân long, diện mạo uy nghi cương nghị, bề nghễ cao quý.
Mà tọa kỵ dưới thân bọn hắn cũng cực kỳ bất phàm, một con là Hỏa Long toàn thân đầy rẫy Hỏa Long Lực nóng hừng hực như núi lửa, một con khác là Băng Long toàn thân bao phủ bởi những tảng băng u hàn tạo ra vô số hàn khí, chúng nó đều là Yêu Thánh Đế Viên Mãn.
Lạc Nam vuốt cằm, liền nhận ra bản thể của hai tên nam tử Yêu Chí Tôn, bọn hắn đều là Chân Long Hoàng Tộc hóa hình nhân loại, mà Băng Long và Hỏa Long dưới chân rất có thể là hai thành viên thuộc Sát Long Vệ bị xem như tọa kỵ.
Trước tình cảnh quần long áp thành, tu sĩ ở Đỉnh Lôi Chí Quốc lại biểu lộ tương đối bình tĩnh, thân là người của Chí Tôn Quốc Vận, đừng nói là hai tên Chân Long Chí Tôn uy hiếp, ngay cả đích thân Chân Long Tộc Trưởng đến cũng đừng mong dọa sợ được bọn hắn.
Bởi vì thế lực hình thành và phát triển theo hình thức của một quốc gia sẽ có Quốc Vận phù hộ, chiến đấu một khi xảy ra tại Kinh Lôi Thành thì tu sĩ Đỉnh Lôi Chí Quốc chẳng ngán bất kỳ kẻ nào, ngay cả một Tiểu Thánh cũng chưa từng biểu lộ sợ hãi hay kiêng dè trên khuôn mặt.
Lạc Nam thấy cảnh này mà âm thầm tán thưởng, Chí Tôn Quốc Vận đúng là có sự tự tôn của Chí Tôn Quốc Vận, mỗi người đều khí độ bất phàm nha.
Phần phật…
Óng tay áo tung bay, một lão già thân mặc y phục của thái giám, đầu tóc bạc trắng, nước da hồng hào, thân hình béo mập ngự không bay lên, đứng trên cổng thành, phất trần trong tay khẽ lay động, giọng điệu the thé nói:
“Thì ra là Chân Long Hoàng Tộc, bổn công công là Đại Tổng Quản của Đỉnh Lôi Cung, nhũ danh Tiểu Quế Tử.”
“Phốc!” Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm, ánh mắt cổ quái nhìn lão già mập mạp trắng hồng, ai đặt cho ngươi cái tên hay quá vậy? Còn là nhũ danh?
Một vị Chân Long Chí Tôn hừ lạnh: “Bổn tọa là Cửu Trưởng Lão của Chân Long Hoàng Tộc – Long Diên.”
Người còn lại cũng ngạo nghễ nói: “Bổn tọa là Bát Trưởng Lão của Chân Long Hoàng Tộc – Long Cùng.”
Tiểu Quế Tử làm bộ giật mình, chắp tay khách khí nói: “Thì ra là Điên Khùng hai vị Chân Long Trưởng Lão, thất kính thất kính.”
“Hahaha!” Toàn trường cười phun.
“Đáng ghét, là Diên và Cùng.” Hai tên Chân Long Trưởng Lão cấp Chí Tôn giận dữ đính chính.
Tiểu Quế Tử vội vàng bồi tội: “Thì ra là bổn công công nghe lầm, là Long Duyên và Long Cùn hai vị trưởng lão.”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, vị công công này cũng thật biết cách gây thù chuốc oán a.
Quả nhiên hai tên Chân Long Trưởng Lão sắc mặt càng thêm lạnh lẽo, làm sao còn không hiểu mình bị tên thái giám trước mặt cố tình trêu chọc?
Chí Tôn uy áp bùng nổ, cả hai gằn từng chữ một:
“Đừng khua môi múa mép, chúng ta cảm nhận được khí tức Long Tộc Huyết Mạch ở địa bàn Đỉnh Lôi Chí Quốc của các ngươi, mau để chúng ta vào thành khám xét.”
“Đúng là vậy.” Tiểu Quế Tử gật đầu:
“Năm đó bệ hạ của chúng tôi ở một đấu giá hội mua được hai quả trứng Lôi Long, hiện tại đang nuôi chúng nó như Thần Thú bảo hộ Lôi Đỉnh Cung, ắt hẳn đó là khí tức các vị muốn tìm.”
“Hừ, đừng có giảo biện.” Long Diên lạnh lùng phủ định:
“Chúng ta cảm ứng được khí tức của nhân loại sở hữu huyết mạch Long Tộc, không phải hai con Lôi Long mà ngươi nói đến.”
“Oan uổng…” Tiểu Quế Tử làm ra bộ mặt ủy khuất khiến người ta tê dại cả da đầu:
“Đỉnh Lôi Chí Quốc chúng ta là nhân loại quốc vận, làm sao sẽ có người sở hữu huyết mạch Long Tộc?”
“Không cần chối cãi!” Long Cùng hờ hững nói:
“Năm xưa đã có hai Sát Long Vệ bí ẩn chết đi ở Tây Châu, tộc trưởng ra lệnh trưởng lão chúng ta đích thân điều tra ngọn nguồn, cho nên lần này đã mang theo Tam Phẩm Chí Bảo – Tuần Long Giám, có thể cách không cảm ứng những kẻ lai tạp Long Tộc hàng vạn dặm.”
Nói xong, từ trong tay lấy ra một mặt kính hình tròn như Long Nhãn, bên trong mặt kính có một hư ảnh Chân Long Hoàng Tộc đang bay ra, móng vuốt của nó liên tục chỉ về phía Lôi Đỉnh Cung.
“Có sai lầm không?” Tiểu Quế Tử ngờ vực hỏi: “Tuần Long Giám của các vị cảm ứng được khi nào?”
“Bảy ngày trước.” Long Diên đanh thép đáp.
Lạc Nam âm thầm giật mình, bảy ngày trước chính là thời điểm hắn sử dụng Nghịch Long uy áp hù dọa hai con Lôi Long bên trong cột khi tiến vào Lôi Đỉnh Cung, không ngờ chỉ thoáng chốc ngắn ngũi đó đã bị Chân Long Hoàng Tộc đánh hơi được, quả thật là hảo thủ đoạn.
Mà theo lời của Long Cùng, nguyên nhân bọn hắn xuất hiện ở đây là vì muốn tìm hiểu nguyên nhân cái chết của hai tên Sát Long Vệ trong quá khứ.
Hai tên đó hình như là bị Lạc Nam dụ dỗ vào trong Mê Linh Sâm Lâm, sau đó hắn và chúng nữ hợp lực vây công đến chết nha…
“Móa nó, chẳng lẽ ta đúng là tai tinh theo lời của Huyền Lôi Đế Tôn?” Lạc Nam âm thầm nhứt cả trứng.
Rõ ràng hai tên Chân Long Trưởng Lão này tìm đến Đỉnh Lôi Chí Quốc gây sự là vì hắn, miệng của Huyền Lôi Đế Tôn cũng quá linh đi.
Hắn âm thầm theo dõi tiếp cục diện, xem thử Huyền Lôi Đế Tôn có bán mình ra hay không.
“Thật thứ lỗi.” Tiểu Quế Tử lên giọng nói:
“Hiện tại cục diện Tây Châu phức tạp, Độc Tu từ khắp nơi kéo về, cường giả bí ẩn thực lực kinh thiên hiện thế, Đỉnh Lôi Chí Quốc không muốn tiếp xúc với người ngoài.”
“Hai vị Chân Long Trưởng Lão chờ mười năm nữa lại đến kiểm tra!”
Sắc mặt hai tên Chân Long Trưởng Lão mãnh liệt trầm xuống, hạ giọng gây sự:
“Xem ra Đỉnh Lôi Chí Quốc thật sự không xem Chân Long Hoàng Tộc ra gì, muốn kết thù sao?”
Tiểu Quế Tử híp mắt cười, lại gật gù nói:
“Đúng vậy đấy, cho nên hai các ngươi tốt nhất thì cút về Yêu Vực mà thể hiện!”
“Hay!” Toàn trường ào ào vỗ tay, vô số người hướng về Tiểu Quế Tử sùng bái gào thét:
“Đại Tổng Quản quá chất, ngữ xuất kinh nhân, thật là đệ nhất công công.”
Lạc Nam chép miệng liên tục, hai tên Chân Long Trưởng Lão lần này quả thật là đá nhầm thiết bảng rồi.
Bất kỳ một Chí Tôn Thế Lực nào đều có sự kiêu ngạo của bọn hắn và cực kỳ xem trọng mặt mũi, đối với những Chí Tôn Quốc Vận như Đỉnh Lôi Chí Quốc càng là như thế, bởi vì quốc gia càng cường thịnh càng đồng lòng thì Quốc Vận càng hùng mạnh, tuyệt đối không thể tỏ ra lép vế hay thua kém so với địch nhân.
Vậy nên cho dù Chân Long Hoàng Tộc nội tình có mạnh hơn Đỉnh Lôi Chí Quốc thì cũng chẳng cần thiết phải e ngại.
Bởi lẽ Chân Long Hoàng Tộc ở tận xa xôi Yêu Vực, còn Tây Châu là địa bàn của Đỉnh Lôi Chí Quốc.
Nếu thật sự xảy ra xung đột, Chân Long Hoàng Tộc có dám dốc tất cả lực lượng đánh vào Đỉnh Lôi Chí Quốc ở Tây Châu hay không?
Làm không cẩn thận, nói không chừng toàn bộ Long Tộc đều gặp phải các đại thế lực ở Tây Châu vây giết, đến lúc đó táng thân lại Tây Châu, Yêu Tộc đồng minh muốn chi viện cũng gặp muôn vàn gian khó.
Cho nên nếu không có được ưu thế tuyệt đối về mặt thực lực, ngươi tốt nhất đừng kiêu ngạo ở địa bàn của người ta.
Hai tên Chân Long Chí Tôn chạy đến uy hiếp một Chí Tôn Quốc Vận đang cường thịnh? Vẫn còn chưa đủ a…
Quả nhiên Long Diên và Long Cùng cũng thừa hiểu đạo lý này, tuy mạnh mồm uy hiếp nhưng không dám tấn công, biết rằng Đỉnh Lôi Chí Quốc không dễ chọc, liền híp mắt lại uy hiếp:
“Giỏi cho một tiểu quốc nho nhỏ dám vuốt râu Chân Long, ngày hôm nay có thể tạm nhẫn các ngươi, nhưng một khi tu sĩ của các ngươi xuất hiện ở nơi khác, đừng trách chúng ta độc ác.”
“Các ngươi muốn nhẫn, lúc này bổn công công không nhẫn nữa, ngược lại muốn thử chiến lực của hai tên Điên Khùng các ngươi.” Tiểu Quế Tử cười lạnh một tiếng, hiển nhiên cũng đã bị thái độ của hai con rồng chọc giận.
Trong nháy mắt, phất trần trong tay mãnh liệt phất ra.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Vô số sợi lông từ phất trần vậy mà bay thẳng lên bầu trời, lập tức ngưng tụ thành một cơn bão sấm sét ẩn chứa sát thế và sức công phạt kinh thiên động địa.
Bão sấm sét vừa hình thành, lập tức không chút lưu tình đánh thẳng xuống đầu hai tên Chân Long Trưởng Lão.
“Muốn chết!” Hai tên này cũng gầm lên giận dữ:
“Chân Long Thân!”
NGAO! NGAO!
Theo hai tiếng Long Ngâm từ thể nội rít gào, thân thể bọn hắn nhanh chóng được bao bọc bởi từng lớp vảy rồng xanh thẳm như ngọc thạch, uy nghiêm vô cùng.
Chưa dừng lại ở đó, bên trên Chân Long Thân của bọn hắn còn hiện lên hàng nghìn đường Long Văn, uy thế cực kỳ dữ dội.
Bọn hắn một người là Nhất Cảnh Chí Tôn, một người là Tam Cảnh Chí Tôn.
Chí Tôn Chân Long Lực vận chuyển, hình thành bốn cánh Long Trảo khổng lồ bóp nát hư không, lấy cứng đối cứng với bão sấm sét.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Va chạm chính diện giữa bầu trời, không gian chấn động, từng luồng sấm đánh vào vảy rồng tóe lửa, dư ba công kích lan tràn quét ngang bốn phương tám hướng.
RỐNG!
Băng Long và Hỏa Long dưới chân hai tên Chân Long Trưởng Lão cũng phẫn nộ gầm rống, há mồm phun ra cuồn cuộn Băng Hỏa vào thẳng Kinh Lôi Thành.
“Hai con súc sinh cũng muốn tác quái?”
Trong thành chợt hiện hàng loạt khí tức Thánh Đế, bọn hắn chân giẫm lôi đình, thần sắc nghiêm nghị, điều động vô vàn Kiếp Lôi từ trên trời giáng xuống, uy thế cuồn cuộn nghiền nát cả Băng Long Lực và Hỏa Long Lực.
Không hổ là một đám tu luyện lôi hệ, tính khí táo bạo dị thường, một đám tu sĩ từ trong Kinh Lôi Thành bay ra, mỗi người đều thể hiện chiến ý kinh khủng, liên tục thi triển các loại Lôi Hệ Vũ Kỹ khác nhau oanh kích về phía mấy tôn cự long.
Hai con Băng Long và Hỏa Long tuy mạnh lại không thể chống nổi địch nhân vừa mạnh lại còn vừa đông, chỉ trong nháy mắt đã bị đánh đến long lân bong tróc, máu me đầm đìa.
Mà Tiểu Quế Tử càng là lấy một địch hai, Tam Cảnh Chí Tôn chiến lực toàn diện bùng phát, phất trần trong tay không ngừng phất ra, mỗi một lần phất là vô số sợi lông sẽ hiển hóa thành vô số tia Kiếp Lôi oanh tạc bừa bãi.
Hai tên Long Tộc Chí Tôn sắc mặt tái xanh, bọn hắn nhận ra Lôi Hệ Nguyên Khí ở nơi này vượt xa các loại Nguyên Khí khác, vì vậy tu sĩ Lôi Hệ như Tiểu Quế Tử càng đánh càng hăng, thế công đánh ra sẽ được thiên địa cộng hưởng, nhờ vậy mới có thể một mình độc chiến cả hai người mình.
Mà rất nhiều cường giả khác của Đỉnh Lôi Chí Quốc vẫn chưa ra tay, lần này thật sự trêu vào thiết bảng.
Nghĩ đến đây, hai tên Long Tộc Chí Tôn cưỡi lên tọa kỵ vừa đánh vừa lùi, chủ yếu là phòng thủ để có thể đào tẩu.
Nhìn bọn hắn chật vật rút lui, Tiểu Quế Tử ánh mắt híp lại, nâng lên cánh tay muốn ra hiệu các tu sĩ bên trong thành không tiếp tục truy đuổi.
Dù sao thì Chân Long Hoàng Tộc cũng không phải thế lực đơn giản, tuy rằng Đỉnh Lôi Chí Quốc có thể không sợ nhưng cũng không muốn thật sự đến mức người chết ta sống, giết hai tên Trưởng Lão không phải là chuyện nhỏ, một khi chuyện đó xảy ra thì thù hận liền vô pháp hóa giải, vì vậy cũng chỉ đánh đuổi chứ không muốn tiêu diệt.
Nào ngờ lúc này, từ trong Kinh Lôi Thành vang lên tiếng gầm phẫn nộ:
“Mấy con giun Chân Long Hoàng Tộc chết tiệt, các ngươi nghĩ đây là nơi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi hay sao? Ta là người các ngươi muốn tìm!”
Toàn trường còn chưa kịp phản ứng, một đạo Vô Ảnh Thiên Lôi đã mãnh liệt bắn ra, Tốc Biến kết hợp Dịch Chuyển Tức Thời, tốc độ đến mức không tưởng chặn ngang trước mặt mấy tên Long Tộc đang đào tẩu.
Còn ai khác ngoài Lạc Nam?
Chỉ thấy hắn trên tay cầm Kiếp Lôi Đỉnh, thần thái lãnh khốc vô cùng, toàn thân bao trùm bên trong cuồn cuộn Kiếp Lôi, dường như hận cả thế gian không biết hắn có tu luyện Lôi Lực vậy.
“Tiểu Vũ Kết Giới!”
Không đợi tất cả phản ứng, Lạc Nam liền trực tiếp mở ra Tuyệt Thế Thần Thông.
Ngay lập tức, tu vi hai tên Chân Long Chí Tôn thoáng cái hạ xuống chỉ còn Thánh Đế tối đỉnh.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm nâng lên, Bá Lực mãnh liệt bao phủ, Lạc Nam trảm thẳng xuống đầu một con Hỏa Long đang trọng thương.
“Muốn chết!” Long Cùng nộ hống:
“Đỉnh Lôi Chí Quốc các ngươi khinh người quá đáng, vậy mà thật sự truy cùng diệt tận?”
Thanh âm vừa dứt, bọn hắn đã cùng nhau thi triển Long Lực Quyền.
Lạc Nam cười gằn, bên cạnh còn xuất hiện thêm cả Tuyết Mộng Thiên Nữ và Tuyết Linh Phân Thân của nàng, cả hai đều bạo phát Lôi Hệ Thuộc Tính.
ẦM ẦM…
Tuyết Mộng Thiên Nữ cùng Tuyết Linh Phân Thân thành công đón đỡ thế công của Long Diên và Long Cùng.
Kiếp Lôi Đỉnh được Lạc Nam cầm bằng hai tay, cuồng bạo nện xuống đầu Hỏa Long.
RỐNG!
Nó không phục ngửa đầu rít gào, một Hỏa Long Pháo đã ngưng tụ trong miệng muốn bắn Lạc Nam.
Lạc Nam nhếch mép, Lục Đạo Luân Hồi Tâm điên cuồng chấn động, Yêu Đạo mở ra, khí thế như của một vị Yêu Tộc Bá Chủ hung hăng nghiền ép.
“HỰ…” Hỏa Long vốn đang trọng thương từ trước, làm sao chống nổi Yêu Đạo tác động? Cả đầu lập tức choáng váng, toàn thân run rẩy như cầy sấy, ngay cả Hỏa Long Pháo cũng vô thức nuốt ngược trở về.
ĐÙNG! PHỐC!
Kiếp Lôi Đỉnh trấn áp, đầu rồng nổ tung, máu tươi bắn lên tận trời, xác rồng bị nổ cả đầu rơi tự do xuống đất.
“KHÔNG!” Long Diên và Long Cùng nộ hống.
“Đã nói ta là kẻ các ngươi muốn tìm!” Lạc Nam nở nụ cười tàn khốc, Nghịch Long Vực cuồn cuộn quét ngang.
Thần Thông – Vạn Long Triều Bái!
NGAO!
Nghịch Long vừa ra, vạn long khuất phục, linh hồn của cả Long Diên và Long Cùng run lên lẩy bẩy:
“Làm sao nhân loại lại có Nghịch Long Huyết?”
“Lôi Phong Chưởng!”
Trong lúc bọn chúng bị áp chế, Tuyết Mộng đã thi triển Gia Tốc Tổ Phù bất ngờ tập sát, Tứ Cảnh Chí Tôn thực lực bùng nổ, chưởng thẳng xuống đầu Long Diên.
ĐÙNG!
Thân rồng nổ tung, thì ra Long Diên đã thi triển Long Đằng Thoát Xác bỏ chạy thục mạng.
Ở phía bên này, Lạc Nam lại dùng Kiếp Lôi Đỉnh nện chết thêm tên Băng Long, gọn gàng dứt khoát thu hai bộ long thi vào trong Nhẫn.
Mắt thấy Long Cùng cũng định thi triển Long Đằng Thoát Xác đào vong giống Long Diên, Lạc Nam hừ một tiếng:
“Tử Giới!”
Tử Giới cấp tốc bao trùm, muốn vây giết cả Long Cùng.
Đã xác định cùng Chân Long Hoàng Tộc kết thù, Lạc Nam muốn giết một tên thì đỡ một tên, chẳng cần nhân nhượng.
“Chí Bảo – Tuần Long Giám!”
Nào ngờ vào thời khắc sinh tử tồn vong, Long Cùng lấy ra Chí Bảo kích hoạt.
RỐNG!
Từ trong Tuần Long Giám, hư ảnh một con Chân Long Hoàng Tộc khổng lồ đến cực điểm, nó được ngưng tụ từ Chí Tôn Long Lực đầy mạnh mẽ, ẩn chứa sức mạnh của một vị Tam Cảnh Long Chí Tôn phá không bay ra, lao về phía Lạc Nam oanh sát.
“Hahaha.” Long Cùng phá lên cười dữ tợn:
“Chí Bảo sẽ không bị kết giới của ngươi áp chế, nó sẽ nghiền nát các ngươi!”
“Thật vậy sao?” Lạc Nam hài hước liếc mắt nhìn, bàn tay khẽ nâng.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Một tòa kiến trúc chậm rãi xoay tròn bên trong lòng bàn tay hắn, mang theo đó là tiếng Long Ngâm xông tận thương khung nối liền không dứt, mỗi một tiếng Long Ngâm đều khiến linh hồn Long Cùng tê dại.
“Thăng Long Thành dung hợp cùng Tử Long Điện…” Lạc Nam bá đạo nói:
“Lần đầu hiển uy!”