Phần 87
“Tên khốn kiếp cướp con mồi của lão tử?”
Bên trong chiến trường, tên khổng lồ cũng bị động tĩnh mà Lạc Nam phát ra khiến cho giật mình.
Bản thân hắn cũng bị Diệt Thần Kiếm Trận cuốn vào, bất quá với cường độ thân thể của Cửu Cảnh Thể Chí Tôn, dù đón nhận vô vàn nhát chém thì làn da vẫn không xuất hiện một tia vết xướt, Diệt Thần Kiếm Trận của Lạc Nam chỉ có tác dụng gãi ngứa không hơn không kém.
Nhưng trơ mắt nhìn lấy hàng loạt con mồi bị Lạc Nam tiêu diệt, tên khổng lồ nổi trận lôi đình.
Hắn đang cực kỳ phẫn nộ, đang muốn phát tiết, tất cả Tu La Sứ Giả ở trong mắt hắn từ đầu đến cuối đều là sâu kiến, một kẻ muốn giết chết sâu kiến cho hả giận đương nhiên sẽ không nói tiếng nào.
Hiện tại hắn rốt cuộc mở miệng, âm thanh như sấm động thương khung cho thấy hắn đang phẫn nộ đến mức nào.
Lạc Nam cũng đã sớm rút kinh nghiệm, vừa tranh thủ khôi phục được một chút lực lượng trong Bá Đỉnh đã lập tức thi triển Dịch Chuyển Tức Thời bỏ chạy thục mạng.
Bất quá hiện tại tên khổng lồ đã quyết tâm nhắm vào hắn, việc kết giới bị thu nhỏ càng khiến tầm kiểm soát của hắn trở nên dễ dàng hơn, bất kể Lạc Nam dịch chuyển đến địa phương nào cũng không thoát khỏi tầm mắt.
Một tay duỗi ra trực tiếp bóp nát thiên địa, xuyên qua tầng tầng lớp lớp không gian nhắm xuống đầu Lạc Nam đập xuống.
Lạc Nam dường như không kịp phản ứng tốc độ khủng khiếp của đối phương, như một con ruồi bị đập xuống.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Đại địa chấn động, mặt đất lún sâu thành cái thung lũng khổng lồ, Lạc Nam bị nghiền ép xuống tận đáy như rơi vào địa ngục.
Một đám Tu La Sứ Giả ngơ ngác nhìn nhau, vừa rồi còn uy phong lẫm lẫm không ai bánh, lấy sức một người đào thải hàng nghìn Tu La Sứ Giả, kết quả hiện tại bị đập như chó chết.
“Sống nổi không thế?” Cả đám trong lòng tự hỏi.
Cảm ứng bên dưới thung lũng hoàn toàn mất đi khí tức của sự sống, tên khổng lồ hừ lạnh một tiếng thu tay lại, ánh mắt dời sang mục tiêu khác.
Toàn trường nhìn thấy cảnh này mà âm thầm rùng mình, ngay cả tên khổng lồ cũng cho rằng Lạc Nam đã chết, vậy thì không thể sống được nữa rồi.
“Phu quân!”
Thủy Triều Tịch trong lòng lo lắng đến cực điểm, nàng thi triển thân pháp lao vọt đến thung lũng muốn xem thử hắn có gặp phải vấn đề gì hay không, bản thân nàng không tin nam nhân của mình sẽ chết dễ dàng như vậy.
XOẸT!
Bất quá còn chưa kịp tiếp cận, cảm giác được nguy cơ mãnh liệt từ phía sau lưng, Thủy Triều Tịch vội vàng xoay người, Chuông Gọi Hồn lắc mạnh.
ONG ONG ONG…
Vô tận Hồn Lực tuôn trào trong tiếng chuông, tạo thành tầng tầng lớp lớp sóng âm oanh tạc, ngăn cản một luồng Đao Khí sắc bén vừa mới trảm đến.
Thủy Triều Tịch đưa mắt nhìn, đối thủ của nàng lúc này là vị Tu La Sứ Giả hình thể vạm vỡ, tay cầm một thanh đại đao có màu bạc trắng, bên trên thân đao có từng tia từng tia Lôi Văn luân chuyển lấp lóe sấm chớp, mang đến cảm giác áp bách vô cùng.
“Là kẻ này…” Thủy Triều Tịch trong lòng ngưng trọng, trong suốt quá trình diễn ra Tu La Thánh Chiến thì nàng cũng có âm thầm chú ý một số nhân vật lợi hại.
Trong đó tên nam tử dùng đại đao này thuộc một trong những kẻ có chiến lực đáng gờm, tu vi Thánh Đế Viên Mãn, Đao Pháp xuất thần nhập hóa, ngoài ra còn ngưng tụ được một loại đường văn đặc biệt là Lôi Văn, bùng nổ sức mạnh Lôi Đình cực kỳ dữ dội.
Không muốn cho Thủy Triều Tịch thời gian suy nghĩ, nam tử điều động 500 tầng Đao Vực kinh thiên động địa tạo thành Đao Thế với vô vàn luồng đao khí nguy hiểm bên trong, như một vòng xoáy sẵn sàng chém nát tất cả.
“Lôi Ảnh Đao Pháp – Tam Ảnh Trảm!”
Nam tử lạnh lùng quát, thân thể đột ngột phân tán thành ba tia Lôi Đình bắn ra ba phía, từ ba hướng khác nhau tập kích Thủy Triều Tịch.
Ba nhát Đao cùng lúc chém ra.
Mắt thấy sắp tiếp cận, ba tia Lôi Đình lại một lần nữa phân tán thành chín tia Lôi Đình.
“Lôi Ảnh Đao Pháp – Cửu Ảnh Trảm!”
Từ trong chín tia Lôi Đình, chín luồng đao mang ngập tràn sát cơ mãnh liệt bổ ra, không biết đâu là thật và đâu là giả.
Chưa dừng lại ở đó, bên trên lưỡi đao còn có hàng trăm đường Lôi Văn đang phát sáng mãnh liệt, bầu trời mây đen kéo đến, biển sấm sét giáng thẳng xuống đầu.
Hiển nhiên nam tử này muốn loại bỏ Thủy Triều Tịch càng nhanh càng tốt, vừa ra tay đã không giữ lại thực lực, thi triển một trong các thủ đoạn chiến đấu mạnh nhất của mình.
Thủy Triều Tịch hít sâu một hơi cảm giác được nguy hiểm dữ dội, đao pháp của đối phương quả thật xuất quỷ nhập thần, vừa nhanh vừa ảo lại vừa tràn ngập nguy hiểm.
Bất quá nàng cũng không phải quả hồng mềm dễ trêu.
Ngay khi công kích từ chín hướng ập tới thì ở bên trong cơ thể nàng, 1000 Linh Hồn Thánh Đế tối đỉnh bạo phát Hồn Lực.
Sức mạnh công kích của Thủy Triều Tịch lập tức bạo tăng gấp 1000 lần so với Hồn Thánh Đế tối đỉnh bình thường.
Toàn bộ lượng Hồn Lực khổng lồ ấy dồn nén vào Chuông Gọi Hồn trong tay.
Thủy Triều Tịch biểu lộ lạnh lùng, thong thả lắc chuông.
ONG.
Theo sau đó…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lấy nàng làm trung tâm, vạn dặm xung quanh điên cuồng vặn vẹo như sóng thần cuộn trào, tiếng chuông gọi hồn mạnh gấp 1000 lần oanh tạc bốn phương tám hướng.
BÙM BÙM BÙM BÙM…
Đao thế nổ tung, tám luồng Lôi Đình ảo ảnh tan biến, mà bản thể của tên nam tử cũng bị Hồn Lực khủng khiếp quét trúng, trực tiếp tại chỗ phun máu, ôm đầu rít gào:
“AAAAA…”
Linh Hồn như sắp vỡ vụn thành từng mảnh, cơn đau nhứt tê tâm liệt phế khiến hắn đau đớn như rơi vào địa ngục.
Chứng kiến tình cảnh này, không ít Tu La Sứ Giả cũng hít sâu một ngụm khí lạnh, không hiểu vì sao một vị Hồn Tu có thể bạo phát Hồn Lực kinh khủng đến mức vượt xa thói thường như vậy.
Cũng may tên nam tử dùng đao ý chí và nghị lực kinh người nên mới không lập tức ngã xuống.
Thủy Triều Tịch biểu lộ lạnh nhạt, sau khi luyện hóa toàn bộ Chí Tôn Long Hồn của Long Diên và một đám tài nguyên Hồn Tu cao cấp của Lạc Nam đưa đến, số lượng Linh Hồn mà nàng khai mở được đã vượt qua con số 1000.
Dù sao thì năng lượng bên trong Chí Tôn Long Hồn là quá nhiều so với một vị Hồn Thánh Đế như nàng, chưa kể còn có Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ gia tăng hiệu quả đến mức tối đa, hơn 1000 luồng Linh Hồn vẫn chưa làm nàng cảm thấy hài lòng.
Phải biết rằng Vạn Ứng Thiên của Vạn Linh Tộc có số lượng Linh Hồn nhiều gấp mấy lần nàng, hơn nữa mỗi luồng đều là Linh Hồn Chí Tôn, nàng còn kém xa lắm.
Nhưng dù là như thế, chiến lực của Thủy Triều Tịch lúc này không phải một kẻ đồng cấp có thể chống lại, trừ khi đối phương có thủ đoạn đặc biệt miễn nhiễm với công kích của Hồn Tu.
Thủy Triều Tịch cũng không có tâm tình truy cùng diệt tận, lúc này nàng đang lo lắng cho Lạc Nam hơn bất cứ thứ gì khác.
Vì vậy sau khi đánh bại tên nam tử dùng đao, nàng liền mặc kệ… toàn lực đuổi vào thung lũng.
Phát hiện Lạc Nam toàn thân nằm bẹp dưới đất, hai mắt nhắm nghiền, chẳng có hơi thở hay khí tức của sự sống, cơ thể nát bấy như thịt nhão.
Nội tâm Thủy Triều Tịch trầm xuống, trái tim như bị ai đó cầm kiếm xuyên qua, đau đến mức thở cũng thở không nổi, hai mắt đỏ ửng, lệ châu vô thức rơi xuống…
Vào thời điểm này, ngay cả Long Tiên Thánh Điển của hai người cũng đã mất đi phản ứng.
“Phu quân ngươi đừng dọa ta!” Thủy Triều Tịch âm thanh run rẩy.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/12/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-13.html
“Tiểu Nam!” Ninh Vô Song nhìn thấy cảnh tượng này xém chút hôn mê bất tỉnh.
“Phốc!” Ninh Huyền Tâm ở bên cạnh phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, chỉ cảm thấy linh hồn của mình như không tồn tại, mọi thứ xung quanh đều trở nên vô nghĩa.
“Ta không tin! Người tốt thường chết sớm, tai họa sống ngàn năm.” Dạ Thanh Thu thì thào:
“Ngươi là tai họa của vô số nữ nhân, làm sao có thể xảy ra chuyện?”
Nàng điên cuồng nốc rượu để cơn say làm dịu đi cảm giác đau đớn mãnh liệt trong lòng.
Nhưng lúc này đây càng say nàng lại càng tỉnh, càng say thì cơn đau càng dâng trào dữ dội, đôi mắt đẹp lóng lánh lệ quang.
Không chấp nhận hiện thực, Dạ Thanh Thu hóa thành một luồng hắc ảnh tan biến, nàng phải đích thân quan sát tận mắt.
Nam nhân của nàng chắc chắn không có vấn đề gì.
Ninh Vô Song và Ninh Huyền Tâm bị phong ấn tu vi, lúc này như hai nữ phàm nhân không thể phi hành, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dạ Thanh Thu một mình rời khỏi.
Mặc dù các nàng vẫn tin tưởng hắn sẽ tạo ra kỳ tích… nhưng một Thánh Tôn trúng một kích toàn lực của Thể Chí Tôn khủng bố như tên khổng lồ, mọi thứ đều có khả năng xảy ra.
“Phi, cái tên này gây náo động quá lớn, có bản lĩnh nhưng không biết điệu thấp, chết thảm rồi…” Mỹ phụ nhân đứng sau lưng Huyết Thánh Nữ thở dài tiếc nuối.
Huyết Thánh Nữ không nói câu nào, ánh mắt chỉ nhìn về phía thân ảnh bà lão trôi nổi bên trên Chiến Vũ Tinh, trong lòng thầm nghĩ:
“Đại trưởng lão, xem ra bà vẫn luôn quan tâm tới hắn a…”
Tên khổng lồ thật sự đã không còn để ý đến Lạc Nam, nó chuyển sang đánh đập các mục tiêu khác.
Bởi vì số lượng Tu La Sứ Giả bị Diệt Thần Kiếm Trận loại bỏ một mảng lớn, tên khổng lồ cũng chẳng còn bao nhiêu con mồi.
Tốc độ xuất thủ của nó rất nhanh, hình thể lại quá lớn làm không ít người muốn tránh cũng tránh không thoát, đánh đến Tu La Sứ Giả kêu cha gọi mẹ, nhất là khi kết giới ngày càng thu hẹp đến mức chỉ vừa vặn với tên khổng lồ.
Số lượng Tu La Sứ Giả còn lại chỉ vài chục người mà thôi.
Lúc này đây đã không còn khái niệm may mắn vượt qua vòng loại, mỗi một người đều buộc phải đối mặt với tên khổng lồ, phải dốc ra bản lĩnh thực sự, nhất là những con ác chủ bài vẫn luôn che giấu từ đầu đến giờ.
“Chí Tôn Bí Thuật – Tế Huyết Nhập Tôn!”
Một vị tu vi Thánh Đế tối đỉnh thi triển Bí Thuật, hiến tế đại lượng tinh huyết của bản thân, chuyển hóa tất cả Thánh Đế Lực thành Nhất Cảnh Chí Tôn Lực, sở hữu thêm cả Chí Tôn Uy Áp và sức mạnh của Chí Tôn cấp cường giả.
Lúc này hắn chỉ thiếu mỗi Chí Tôn Pháp Tướng, mọi thứ còn lại đều không khác gì một vị Chí Tôn hàng thật giá thật.
Tế Huyết Nhập Tôn này là một môn Bí Thuật lợi hại của Tu La Giáo, có thể dùng số lượng lớn Tu La Điểm để đổi lấy, muốn thi triển bắt buộc phải có tu vi Thánh Đế tối đỉnh, trong thời gian ngắn hiến tế tinh huyết đột phá Chí Tôn.
Vị Tu La Sứ Giả này đã chuẩn bị rất lâu cho khoảnh khắc này, sở hữu chiến lực Chí Tôn giúp hắn như hạc giữa bầy gà, lập tức nhân lúc người bên cạnh còn đang bất ngờ, cấp tốc quay sang công kích một tên đối thủ.
PHỐC!
Không kịp đề phòng, hai vị đen đuổi liền bị đánh bay khỏi kết giới, mất hết cơ hội.
Nhìn sang một người khác có hình thể nhỏ nhắn, lúc này phía trước y có đến hai tôn Khôi Lỗi cấp độ Chí Tôn sừng sững trước mặt bảo hộ, trên thân chúng nó còn được khảm vô số Trận Văn tùy thời sẽ kích hoạt, bộ dạng như muốn nói “thích thì bá vào đây” khiến các đối thủ còn lại âm thầm kiêng kỵ, tránh càng xa càng tốt.
Tu La Thánh Chiến không cho sử dụng ngoại lực… nhưng nếu Khôi Lỗi cấp Chí Tôn do đích thân ngươi luyện chế ra thì chẳng phải vấn đề gì.
Lại có kẻ khi đối mặt với công kích của tên khổng lồ, cơ thể hắn phân giải thành vô số giọt máu trôi nổi trong không khí, đợi khi nguy hiểm qua đi, những giọng máu này lại dung hợp trở về như cũ.
Một vị Tu La Sứ Giả là Phật Tu, hắn vận dụng tất cả lực lượng của bản thân, kết hợp thêm cả Chí Tôn Đan Dược gia tăng sức mạnh, thi triển Thần Thông triệu hoán 18 vị La Hán kết thành La Hán Trận bảo vệ xung quanh mình, có thể nghênh đón tối đa hai lượt công kích của tên khổng lồ.
Thậm chí có kẻ sở hữu Hư Vô Chi Lực từ đầu đến giờ vẫn luôn che giấu, vào thời khắc then chốt nhất hắn đã bạo phát Hư Vô Chi Lực hóa thành hư vô, không cho phép ai động vào chính mình.
Nói tóm lại đây đều là những vị Tu La Sứ Giả hàng đầu, đại đa số là Huyết Tu La có dã tâm ngấp nghé vị trí Thánh Tử và Thánh Nữ, làm sao có thể đơn giản?
Nhưng dù là như thế, đối mặt với tên to xác thực lực khủng bố vẫn không thể kéo dài được bao lâu.
Hơn nữa ác mộng lúc này mới chính thức bắt đầu.
RĂNG RẮC…
Chỉ nghe từ trong cơ thể tên khổng lồ như có thanh âm vỡ nát, theo sau đó… áp bách cực đại nghiền nứt cả kết giới xung quanh, tu vi của nó chính thức phục hồi Cửu Cảnh Thể Chí Tôn cấp độ cường giả.
“Ông trời của ta!” Sắc mặt Tu La Sứ Giả sau lớp mặt nạ thoáng cái trắng bệch không còn chút máu, chẳng lường trước được còn có một màn này.
Vào thời khắc quan trọng nhất, tên khổng lồ còn được phục hồi toàn thịnh.
“Cút hết cho ta!” Tên khổng lồ ngửa đầu cười dài, hai cánh tay mãnh liệt nâng lên, cất tiếng gầm thét:
“Đây là đòn cuối cùng, hy vọng các ngươi sống sót!”
“Ta chắc chắn phải làm được!”
Tu La Sứ Giả ngửa đầu rít gào, vận dụng tất cả thủ đoạn cuối cùng của bản thân và cầu nguyện.
ĐÙNG ĐÙNG…
Không gian sụp đổ, Chiến Vũ Tinh lắc lư, thiên băng địa liệt…
Từ vài chục vị Tu La Sứ Giả, không biết là tên khổng lồ vô tình hay cố ý, vậy mà vừa đủ còn sót lại 16 vị Tu La Sứ Giả nằm hấp hối trên mặt đất, cả đám chỉ còn duy nhất một hơi thở yếu ớt nhờ ý chí và nghị lực ngoan cường, cơ thể không ai còn nguyên vẹn.
Bất cứ thủ đoạn nào trước thực lực tuyệt đối đều bị chấn vụn, ngay cả vị Tu La Sứ Giả nắm giữ Hư Vô Chi Lực cũng bị dư ba khủng khiếp chấn bay khỏi kết giới một cách đầy uất hận.
“Chúng ta thành công rồi!”
16 vị Tu La Sứ Giả sống sót điên cuồng vui mừng, không đủ sức để mở miệng nhưng trong lòng bọn hắn đã thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không… dị biến đột ngột phát sinh.
Từ bên dưới thung lũng, tưởng chừng đã chết từ lâu… Lạc Nam bất chợt mở to hai mắt.
Hắn ôm lấy Thủy Triều Tịch trong sự ngỡ ngàng của nàng bay ra ngoài.
“Ngươi còn sống?” Tên khổng lồ hoài nghi nhân sinh.
Toàn trường trợn mắt há hốc mồm, Dạ Thanh Thu vừa mới tìm đến toàn thân chấn động, môi đỏ hé mở không sao khép lại được.
“Khà khà, lão tử giả chết!”
Lạc Nam cất tiếng cười quỷ dị, ôm eo Thủy Triều Tịch bước đến 16 tên Tu La Sứ Giả đang vô lực nằm trên đất.
“Cút hết cho ta!” Lạc Nam ngạo nghễ tuyên bố.
Hắn nhấc chân lên, một cước đá bay 16 vị Tu La Sứ Giả ra ngoài trong sự uất uất tột đỉnh của toàn trường, cả đám trong lòng mắng to:
“Vô sỉ a…”