Phần 111
“Bốn loại Dị thuộc tính?”
Nhìn thấy song Hỏa và nhị Lôi huyền phù quanh thân thể Lạc Nam, ngay cả Đan gia song tổ cũng vô thức bật thốt lên trong miệng…
Bọn hắn không thể ngờ rằng, mình bế quan thời gian chưa lâu, trong thiên địa lại xuất hiện một thanh niên yêu nghiệt như vậy…
Tuổi chừng hai mươi có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ đã hết sức kinh người rồi, hiện tại lại sở hữu đến tận bốn loại dị Thuộc Tính, dù lấy tâm cảnh ngàn năm không đổi của bọn hắn, vẫn không tránh khỏi kinh ngạc…
“Trách không được có thể lọt mắt xanh của nữ cường nhân này…” Đan Diễm Cơ cắn chặt cánh môi đỏ mọng, thiên phú của Lạc Nam quả thật kinh khủng…
Nếu nàng gặp hắn trước tiên, cũng sẽ không nhịn được muốn thu làm đệ tử…
Trong lúc nhất thời, trong lòng không nhịn được ghen ghét đố kỵ, dùng ánh mắt u oán nhìn Võ Tam Nương đang dương dương đắc ý…
“Hừ, mới có nhiêu đó đã kinh ngạc? Nếu Tiểu Nam của lão nương bọc phát toàn bộ chẳng phải hù chết các ngươi?” Võ Tam Nương hai đùi chéo nhau đàn hồi, trong lòng âm thầm xem thường…
Chỉ là ánh mắt kiêu ngạo vẫn không sao che giấu được…
Hỏa Lực đứng mũi chịu sào càng là ánh mắt hãi hùng, một loại cảm giác bất an lan tràn khắp tâm khảm…
Bất quá nếu đã ngưng tụ công kích, hắn đã không còn đường lui nữa rồi…
Bởi vì với tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ ở thời điểm hiện tại, dù đã phục dụng 2 loại Đan Dược đỉnh cấp, thì thi triển loại vũ kỹ bậc cao như Minh Hỏa Diệt Giang Sơn cũng hơi quá sức, một khi triển khai không thể thu hồi…
“Đến nước này, liều mạng!”
Hỏa Lực nghiến chặt hàm răng ken két, Hỏa Cầu trên đỉnh đầu to tướng như một vầng thái dương, dốc hết sức bình sinh điều động hầu hết Hỏa Hệ linh lực…
Gương mặt dữ tợn của hắn ngày một tái đi, nhưng uy lực của công kích lại gia tăng khủng bố…
Rốt cuộc, khi linh lực cơ thể hầu hết bị rút cạn, cũng là lúc Hỏa Lực tung ra đòn chí mạng…
“Chết đi tiểu tử!”
Hỏa Cầu đột ngột dùng tốc độ khủng bố biến mất trước mặt đám đông, chỉ có Luyện Hư Kỳ trở lên mới miễn cưỡng nhìn thấy nó đang xuyên qua tầng tầng không gian, đem theo thế hủy diệt bao trùm cơ thể Lạc Nam…
“Haha, biến mất đi thiếu niên thiên tài…”
Hỏa Lực cười gằn dữ tợn, trong ánh mắt chất chứa sự tham lam vô bờ bến, giường như hai loại Dị Hỏa của người thanh niên kia đã sắp là vật trong túi hắn…
Lạc Nam ánh mắt lơ đễnh, thân thể thậm chí còn không thèm chuyển động, chỉ là bên trong ánh mắt, Lôi cùng Hỏa hoàn mỹ dung hợp…
Bên trong bàn tay, một vật thể tinh xảo hoàn mỹ được hình thành… trước khi toàn thân hắn bị Hỏa Cầu bao trùm…
Theo sau đó…
“Nguy hiểm!” Đan gia song tổ như chứng kiến điều gì, đồng thanh bật thốt lên nhắc nhở Hỏa Lực…
“Hừ, lắm chuyện!” Võ Tam Nương cau mày hừ một tiếng, bất quá không có ý định ngăn cản…
Bởi vì nàng biết, kết cục đã định…
Quả nhiên…
Trước ánh mắt co rụt lại của đám đông, một tiếng nổ vang trời ngang nhiên xuất thế, tạo thành từng cơn sóng chấn động dữ dội nghiền nát từng mảnh từng mảnh không gian…
Mà nơi phát ra âm thanh, không phải vị trí Lạc Nam bị Hỏa Cầu khủng bố bao phủ, ngược lại đến từ thân hình to xác của Hỏa Lực…
Ngập trời Lôi Hỏa đan xen vào nhau, một vụ nổ lớn khiến không gian băng liệt xuất hiện giữa không trung, lấy Hỏa Lực làm trung tâm lan tràn khắp bốn phương tám hướng…
“Tiểu Chu Thiên Trận” Bách Vô Sinh thản nhiên liếc mắt, theo sau đó hai bàn tay nhẹ nhàng vũ động, vô số tinh vân gia trì, tạo thành một Chu Thiên Trận ngăn cách phạm vi chiến đấu giữa Lạc Nam và Hỏa Lực, tránh tổn hại không gian Hải Châu Đại Lục…
Vô số người thấy tình cảnh này âm thầm thán phục, không hổ danh là Bách Hiệu Trưởng, giơ tay nhấc chân bố trí trận pháp tinh thâm, quá mức kinh khủng…
Chỉ là không ai nhận ra rằng, trong ánh mắt vị Bách Linh hiệu trưởng này ẩn giấu một tia rung động rất nhỏ, bởi vì vụ nổ lớn do người thanh niên kia gây ra khiến trận pháp hắn bố trí ẩn ẩn lay động…
Điều này sao có thể không làm hắn giật mình?
Mặc dù Tiểu Chu Thiên Trận là do hắn tiện tay bố trí, nhưng nói thế nào hắn cũng là Bát Cấp Chiến Trận Sư, thực lực mạnh hơn Lạc Nam đâu chỉ ngàn lần?
Đổi lại là Luyện Hư Kỳ tự bạo cũng không làm Trận Pháp của hắn lay động được…
“Người này…” Nhìn chằm chằm Lạc Nam khuất thân trong biển lửa, Bách Vô Sinh ánh mắt lấp lóe, không biết suy nghĩ điều gì…
Tiểu Chu Thiên Trận không những bao trùm phạm vi công kích, còn khiến người bên ngoài dễ dàng quan sát tình cảnh xung quanh sau lần trao đổi chiêu thức…
“Hít… làm sao có thể?”
Mà khi chứng kiến tình cảnh, vô số âm thanh hít khí lạnh vang lên…
Bởi vì bọn họ nhìn thấy tình cảnh quá mức rung động…
Trước mặt Lạc Nam, một con Đại Quy ngang trời che chắn, thân thể nó bao phủ tầng tầng Phệ Thiên Mộc, ngăn trở toàn bộ Hỏa Cầu do Hỏa Lực ném vào…
Mặc dù sau khi dư uy công kích của Hỏa Cầu ngày một yếu đi, Mộc Quy cũng bị tiêu hủy thành hư vô…
Nhưng nó đã đảm nhiệm tốt vai trò của mình, ngay cả góc áo của Lạc Nam vẫn hoàn hảo…
“Dị Mộc? Ai đó nói cho ta đây rốt cuộc là chuyện gì?” Đan Diễm Cơ ánh mắt trừng lớn, môi đỏ mở to không khép lại được…
Một thanh niên sở hữu nhiều loại Dị Thuộc Tính như thế, từ lịch sử của Việt Long Tinh hình thành đến nay, chưa từng diễn ra…
Đan Vô Hành cũng siết chặt nắm đấm, trong mắt của một Độ Kiếp Kỳ như hắn lần đầu xuất hiện vẻ tham lam với tiểu bối Hóa Thần Kỳ…
Đáng tiếc có nữ cường nhân Võ Tam Nương nhìn chằm chằm, hắn chỉ có thể nuốt thèm thuồng vào bụng…
“Thiên Đạo Chi Tử, sở hữu nhiều loại Dị thuộc tính là bình thường…” Đám lão già Thiên Cơ Điện hai mặt nhìn nhau cảm thán, tự tẩy não chính mình…
Theo kẻ thù của Lạc Nam ngày một mạnh, vai trò của Mộc Quy ngày càng ít được thể hiện… nhưng đừng vì thế mà xem thường khả năng của nó đó là sai lầm…
Trong chiến đấu cùng cấp, Mộc Quy vẫn là bức thành trì bất khả xâm phạm, khiến bất kỳ kẻ địch nào cũng đau đầu khi đối diện với nó…
Minh Hỏa Diệt Giang Sơn mặc dù khủng bố, lại thêm hai loại Đan Dược đỉnh cấp gia trì, nhưng nói gì thì nói… nó vẫn là công kích do Hóa Thần Kỳ phát ra… có thể đem Mộc Quy tiêu diệt đã là rất khá rồi…
Lạc Nam không bị thương dù chỉ một sợi tóc, vậy còn Hỏa Lực?
“Không… nhất định là ta đang mơ!” Một âm thanh khàn khàn yếu ớt pha lẫn mê mang phiêu đãng trong không gian…
Hỏa Lực trợn trừng ánh mắt đỏ ngầu bất lực nhìn thân thể bị tàn phá một cách thê thảm của mình…
Không biết từ bao giờ, một bên mặt của hắn đã bị phá hủy, để lộ xương sọ đầu lâu trắng phếu ra ngoài…
Thân hình vạm vỡ bị chấn nát, chỉ còn vài khối thịt vụn khảm nạm trên xương cốt đổ gãy… máu huyết toàn bộ biến mất, tứ chi hóa thành hư vô…
Từ thê thảm không đủ hình dung trạng thái của Hỏa Lực lúc này…
“Sao có thể mạnh như vậy?” Hỏa Lực quên đi cơn đau, tất cả chỉ còn đả kích…
Đường đường là Hợp Thể Kỳ hắn, áp chế tu vi, phục dụng đan dược đỉnh cấp lại bị một hậu bối đánh bại triệt để…
Tĩnh… tĩnh lặng hồi lâu…
“Ông trời ạ… ai có thể giải thích cho ta vì sao?” Một tên Luyện Hư Sơ Kỳ ôm đầu thốt lên, trong mắt đều là khó hiểu…
Đó là suy nghĩ của vô số người lúc này…
Bọn hắn hoàn toàn không rõ, vì sao người nhận công kích là Lạc Nam, nhưng kẻ sắp chiến tử lại là Hỏa Lực?
“Lại là chiêu thức này?” Á Liên Nga mắt đẹp nhìn chằm chằm bóng lưng người thanh niên, nàng cũng từng ăn phải chiêu này khi tỷ thí cùng hắn…
“Vô ảnh, vô hình… ám sát, lần trước hắn còn nương tay với ngươi…” Tinh Linh Nữ Vương thở nhẹ một hơi, áp chế Phản Thiên Mộc trong người đang muốn lao ra hòa quyện cùng Phệ Thiên Mộc…
Dị Mộc gặp Dị Mộc, vô hình sinh ra lực hấp dẫn mà cả chính nàng cũng phải áp chế…
Á Liên Nga nghe sư phụ nói âm thầm gật đầu, khi tỷ thí với nàng… hắn không hề dùng đến Dị Hỏa, cũng đủ khiến nàng chật vật đôi chút… phải biết khi đó nàng không hề áp chế tu vi, vẫn là Luỵên Hư Hậu Kỳ đấy…
Có thể thấy, Hỏa Lực ăn một đòn này chí mạng đến thế nào…
“Không phải Hỏa Lực yếu, cũng không phải Thăng Hỏa Đan và Kim Đấu Đan vô dụng, mà vì người này quá mức yêu nghiệt…” Tinh Linh Nữ Vương nhìn chằm chằm bóng lưng Lạc Nam, môi đỏ mọng mấp máy…
Đổi lại nàng là Hỏa Lực, chỉ sợ cũng phải ăn quả đắng…
…
Xa xa…
Thành Bích nghiêm mặt, môi mềm nhẹ cong: “Là Linh Cấp Vũ Kỹ sao? Chẳng lẽ là Trung Phẩm Linh Cấp?”
U Cơ, Bảo Kiều cùng Lệ Huân cũng chau mày, bởi vì loại Vũ Kỹ kinh khủng này các nàng không có chút thông tin nào…
“Không, ít nhất cũng là Linh Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ” Thiên Diệp Dao phủ định, âm thanh tràn ngập thích thú…
Bởi vì theo nàng biết, dù là Võ Tam Nương cũng không sở hữu loại Vũ Kỹ như vậy, ai là người cho hắn đây?
…
“Tiểu tử, bài ẩn không ít nha!” Võ Tam Nương nhẹ liếm khóe môi đầy đặn đỏ rực của mình, tự hào nhìn đồ đệ…
Mặc kệ người xung quanh nghĩ gì…
“Không chết sao?” Lạc Nam hơi thất vọng lẩm bẩm…
“Thân thể của hắn dù sao cũng là của Hợp Thể Kỳ, Lôi Liên Vô Ảnh đã rất lợi hại, công tử đừng mơ hảo!” Kim Nhi bĩu môi…
Đúng, chính là Linh Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ: Lôi Liên Vô Ảnh…
Trong lúc Hỏa Lực dồn toàn bộ uy lực công kích Lạc Nam, thì hắn cũng không nhàn rỗi…
Điều động Lôi Hỏa Huyền Công, dung hợp 4 loại Lôi Hỏa hình thành một đóa Liên Hoa trong suốt nơi lòng bàn tay…
Khác với lần trước khi chiến với Á Liên Nga, lần này Lạc Nam mượn Lôi Hỏa Huyền Công tạo ra một đóa Liên Hoa vô hình dung hợp cả Lôi cùng Hỏa, xuyên toa không gian ám sát Hỏa Lực một cách bí ẩn…
Lôi Liên Vô Ảnh từng khiến top 15 Hoàng Kim Bảng như Á Liên Nga thời kỳ toàn thịnh chật vật…
Lần này Lạc Nam sử dụng lại là bản cải tiếng có dung hợp thêm Dị Hỏa…
Đổi lại nếu Hỏa Lực chỉ là một Hóa Thần Hậu Kỳ bình thường đã sớm trở thành tro bụi rồi…
Bất quá hắn đã cách cái chết không xa…
Ánh mắt Lạc Nam lập lòe hưng phấn, thứ hắn nhắm đến lúc này, ngoại trừ Dị Hỏa của Hỏa Lực, còn có Linh Hồn của một Hợp Thể Kỳ nữa kìa…
Chỉ cần thôn phệ, Tu Vi Hồn Lực của Lạc Nam hắn nhất định sẽ có đại đột phá…
Nghĩ là làm, không dây dưa dài dòng, Lạc Nam thoát một cái biến mất…
Tốc Biến…
Bàn tay nắm chặt, Bạo Tinh Quyền triển khai…
Trong mắt Hỏa Lực ẩn chứa sự điên cuồng, nếu đối thủ đã muốn dồn hắn vào chỗ chết, như vậy hắn sẽ không nể mặt ai cả, âm thầm khôi phục Hợp Thể Kỳ tu vi muốn hồi mã thương Lạc Nam…
“Ai cho ngươi gan chó?” Võ Tam Nương như cười như không truyền âm…
Hỏa Lực nghe vậy như gặp trọng kích, vốn chỉ còn đầu lâu và xương cốt toàn thân rung lên canh cách, chỉ thoáng chút nữa đã vỡ ra…
“Hạ thủ lưu tình!”
Bạo Tinh Quyền của Lạc Nam sắp nện vào Hỏa Lực, một âm thanh già nua trầm đục mang theo ý nhị cầu khẩn vang lên…