Phần 146
“KHÔNGGGGGG!”
Một tiếng tê tâm liệt phế rống lên, Ngự Hàn hai mắt sung huyết ngửa đầu lên trời gào thét đến khàn cả giọng, cho đến cuối cùng càng là phun một ngụm máu tươi… trời đất như sập xuống.
Thao Thôn Cẩu là yêu thú đầu tiên của hắn, cả hai sống cùng từ nhỏ đến lớn, tình cảm vượt qua chủ tớ, chính vì thế mà Ngự Hàn luôn ôm Thao Thôn Cẩu trong lòng, chưa từng đem nó nhốt vào không gian chứa đựng yêu thú…
Chứng kiến Thao Thôn Cẩu vì cứu mình mà chết thảm, ngay cả linh hồn cũng triệt để bị Hợp Linh Chưởng triệt để hủy diệt, không để lại chút cặn nào…
Khả năng Hủ Thực của Thao Thôn Cẩu mặc dù lợi hại, nhưng đứng trước lực lượng chí cao như Tam Sắc Lôi và Đế Diễm thì lực bất lòng tâm…
Nhìn bộ dạng của Ngự Hàn, Lạc Nam không có chút nào thương tiếc, trái lại sát niệm càng thêm ngưng thực.
Muốn giết người cướp của thì phải có giác ngộ bị giết, lần trước tại khảo hạch cửa thứ ba, trước khi chạy trốn Ngự Hàn còn buông lời uy hiếp, lại luôn muốn cướp lấy Tiểu Sư của hắn…
“Ta cùng ngươi liều mạng!” Ngự Hàn triệt để mất đi lý trí, trong cuộc chiến này hắn hoàn toàn trở thành kẻ trắng tay, không còn gì để mất nữa…
Tu vi Hóa Thần Viên Mãn bùng phát, điên cuồng lao đến Lạc Nam, thân ảnh cấp tốc phình to…
“Hàn đệ điên rồi, hắn muốn tự bạo!” Ngự Quốc âm thầm chửi mắng, cắm đầu chạy như điên… hắn mới không ngu xuẩn ở lại nơi này chờ chết…
Trong mắt Ngự Quốc, yêu thú chỉ là công cụ chiến đấu mà thôi… chỉ cần thành công chạy trốn về Ngự Thú Chiến Tông, hắn sẽ nhờ trưởng bối bắt cho mình vài con khác… cần gì phải liều mạng.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Không gian chấn động kịch liệt, cơ thể Ngự Hàn như một quả bom nổ tung trong không gian…
Đáng tiếc, ở thời điểm hiện tại, dù là Hóa Thần Kỳ tự bạo cũng không đủ dùng trước mặt Lạc Nam, liên tục thi triển Tốc Biến vài lần, hắn đã thoát khỏi trung tâm vụ nổ… từ đầu đến cuối chưa từng quay lại nhìn một lần.
Trong mắt Lạc Nam, Ngự Hàn từng là bại tướng dưới tay hắn, thì suốt đời cũng chỉ là bại tướng… giết hắn vì không muốn tương lai phải bỏ thời gian giải quyết phiền phức, đơn giản thế thôi.
Thân ảnh Lạc Nam như sao băng, lấy tốc độ khủng bố truy sát Ngự Quốc…
“Không được!” Ngự Quốc hoảng sợ hét ầm lên, nào còn chút cao ngạo như lúc ban đầu? Bị hung thần truy sát khiến hắn sắp đái ra máu rồi.
“Ngươi cũng nên theo hắn!” Lạc Nam thản nhiên cười, Trọng Kiếm lại ra, một thức Liệt Địa trấn xuống…
“RÀO…”
Ngự Quốc cứ tưởng chết chắc rồi, thân ảnh to lớn của Thổ Nguyên Cá Mập lại lao lên, vươn cái hàm rộng dữ tợn của mình hướng Lạc Nam lao đến…
Lạc Nam nhíu mày, đành chuyển mục tiêu công kích từ Ngự Quốc sang Thổ Nguyên Cá Mập…
ĐÙNG…
Hai đòn công kích va chạm, Lạc Nam chỉ cảm thấy cánh tay tê rần, thân thể buộc lui về mấy bước…
Mà Thổ Nguyên Cá Mập cũng đau đớn gầm một tiếng, hàm răng bị vỡ vụn hết một phần ba rồi…
Ngự Quốc nhân cơ hội này, vui mừng quá đỗi điên cuồng chạy như bay, không quên dùng ánh mắt oán độc nhìn Lạc Nam gào thét:
“Ta sẽ đem thân phận của ngươi công bố trước toàn thiên hạ, Tam Sắc Lôi Kiếp, ba loại Dị Hỏa, Hồn Tu, Thể Tu, truyền thừa của Cực Băng Ma Quân… tất cả đều công bố, để ngươi trở thành mục tiêu mà vô số cường giả săn giết… HAHAHA”
“Xuyên Tinh Chỉ!” Một chỉ được Lạc Nam ngưng tụ từ Lôi cùng Hỏa, nhắm về phía Ngự Quốc bắn mạnh…
Xuyên Tinh Chỉ xuyên thấu không gian mà đi, sát khí đầy trời.
RỐNG…
Thổ Nguyên Cá Mập không để Lạc Nam đạt được ý đồ, nó vươn ra cái miệng rộng phun ra một cột vòi rồng bằng đất, đem Xuyên Tinh Chỉ ngăn cản bên trong…
Với thực lực Lục giai Viên Mãn của mình, Thổ Nguyên Cá Mập dư sức cầm chân Lạc Nam một khoảng thời gian để Ngự Quốc đào tẩu…
Bóng lưng Ngự Quốc xa dần, sắc mặt Lạc Nam trầm xuống…
Diễm Nguyệt Kỳ đang bận chiến cùng Lão già sư phụ…
Mà Hoa Thanh Trúc lại bị Thiết Bọ Cạp dùng sức phòng ngự khủng bố cầm chân…
Mắt thấy kẻ địch sắp tẩu thoát thành công, bên trong Linh Giới Châu có dị động…
“Là nàng?” Lạc Nam cảm nhận được tình huống bên trong, vui mừng quá đỗi…
Ý niệm vừa động, đã đem một thân ảnh triệu hoán ra ngoài…
Mỹ nhân vừa ra, không gian càng thêm tỏa sáng…
Một thân Kim Huyền Bảo Y lấp lánh cao quý ôm sát thân thể yêu kiều, mái tóc đen tuyền búi cao cài trâm ngọc, cái cổ trắng ngần thon thả lung linh, môi đỏ má đào, mi thanh mục tú…
Không có sự thành thục lạnh lùng của Hoa Thanh Trúc, không có sự quyến rũ nóng bỏng của Diễm Nguyệt Kỳ… nhưng lại thanh cao nhã nhặn, như một tiểu thư nơi khuê cát, nhìn thì ôn nhu gần gũi, nhưng lại xa xa không thể với tới.
Chứng kiến khí tức trên người nàng, Lạc Nam hài lòng gật đầu, không kịp thăm hỏi, chỉ vào Ngự Quốc đang điên cuồng chạy trốn nói:
“Uyển Dung, toàn lực đoạt mạng hắn…”
Không sai, mỹ nữ mang nồng đậm nét tiểu thư thanh cao này chính là Nam Cung Uyển Dung, nàng lại là người đầu tiên xuất quan trong số chúng nữ…
Nam Cung Uyển Dung vừa mới xuất quan, cảm thấy tự thân của mình tiến bộ như một giấc mơ, nhớ lại những gì Lạc Nam tin tưởng mà trong lòng ngọt lịm…
Bất chợt được hắn triệu hồi ra ngoài khiến nàng hơi ngơ ngác, đánh giá tình hình xung quanh…
Nghe Lạc Nam vừa nói, nàng vội tập trung tinh thần, biết nam nhân nhà mình đang đại chiến, mắt đẹp liếc theo bóng lưng Ngự Quốc đang chạy trốn… môi thơm hé mở:
“Tất cả theo ý quân…”
Tiếng nói vừa dứt, thân thể yêu kiều của nàng bỗng chốc hóa thành một luồng kim quang, lấy tốc độ khủng bố xẹt ngang chân trời, chỉ để lại từng luồng tàn ảnh vàng rực lộng lẫy…
Kim Quang Lượt Ảnh…
Thân pháp đạt đến Linh Cấp Trung Phẩm mà Lạc Nam mua cho nàng.
“Kim Hệ Tu Sĩ?” Hoa Thanh Trúc hơi bất ngờ thốt lên…
Kim hệ linh căn là một loại thuộc tính hiếm thấy, cũng rất khó tu luyện…
Nhưng một khi luyện thành, Kim hệ lại đáp ứng đầy đủ các yếu tố cần thiết: Tốc độ, sát phạt, bền bỉ…
Nhắc đến Kim Hệ, nữ nhân khiến nàng ấn tượng nhất chính là Thiên Diệp Dao.
Hoa Thanh Trúc không ngờ đến bên cạnh Lạc Nam còn có một nữ tử chuyên dùng Kim Thuộc Tính.
“Hừ, đúng là quỷ phong lưu!” Hoa Thanh Trúc hừ một tiếng, gia tăng lực đạo trong tay, liên miên bất tuyệt công kích Thiết Bọ Cạp khiến nó khổ không thể tả…
Mà Diễm Nguyệt Kỳ từ lâu đã biết sự tồn tại của Nam Cung Uyển Dung, thứ làm nàng cảm thấy kinh ngạc nhất chính là sự tiến bộ vượt bậc về mặt tu vi của nữ nhân này…
Từ Nguyên Anh một đường thẳng tắp đến Hóa Thần Viên Mãn mới chịu xuất quan…
Hoàn cảnh tu luyện trong Linh Giới Châu thật sự là quá tốt, lại thêm Công Pháp, vật phẩm các loại Lạc Nam dành cho các nàng đều là hàng tuyển chọn… muốn không tiến bộ vượt bậc cũng khó.
Trong lúc nhất thời, Diễm Nguyệt Kỳ trong lòng tràn ngập chờ mong…