Phần 153
Nói là Cồn Cát, nhưng nơi này lại rộng lớn không khác gì một tiểu sa mạc…
Lạc Nam cùng Nam Cung Uyển Dung vừa đến, nơi này đã tập trung biển người mênh mông, phần lớn là khán giả…
Ánh mắt hắn lập tức nhìn lên một tòa lầu cao khang trang được dựng lên giữa cồn cát, tại bên trên nơi đó… một thân ảnh thiên sứ nhẹ nhàng ngồi xếp bằng, bàn tay đáng yêu chống cằm, hướng mắt nhìn xa xăm…
Bạch Liên Hoa…
Bên cạnh nàng, Thái Tử Bạch Thiên, hai vị Hoàng Tử Bạch Liệt, Bạch Dương thản nhiên uống rượu, từ đầu đến cuối chưa nhìn người bên dưới một lần…
“A, Là hắn!”
Cảm giác được có người nhìn chăm chú mình, Bạch Liên Hoa hướng nơi đó nhìn lại, nhìn thấy thanh niên Văn Lang cùng một vị tỷ tỷ hết sức xinh đẹp…
Lạc Nam hướng nàng vẩy vẩy tay, chợt cười thần bí lấy ra một khối Ngọc bội đặt lên miệng, sau đó nhanh chóng thu lại…
Bạch Liên Hoa giật mình, môi nhỏ hồng nhuận hé lớn thật lâu không khép lại, Truyền Âm Ngọc không phải là thứ nàng tặng Lạc Nam ca ca sao? Tại sao ở trong tay hắn chứ?
“Nàng lại cứu mạng ta rồi… tiểu công chúa!”
Giọng nói khi đó của Lạc Nam bất chợt thoang thoáng trong ký ức của nàng, Bạch Liên Hoa lập tức giật mình, gò má trở nên ửng đỏ…
“Thì ra Văn Lang cũng là Lạc Nam… đáng ghét thật, đâu mới thực sự là chàng…”
Tiểu cô nương nhận ra mình bị tên này lừa gạt thân phận, nhất thời hai má phụng phịu, khiến người ta thấy mà yêu…
Chỉ là ánh mắt vui mừng không che giấu được, mấy ngày qua nàng quấn quýt mẫu thân hỏi thăm tin tức Lạc Nam ca ca, chỉ nhận được một câu trả lời duy nhất: “Yên tâm, tên oan gia đó sẽ còn xuất hiện!”
Điều này khiến Bạch Liên Hoa không hiểu ra sao nên mải mê suy nghĩ, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ…
Không có chút thất lễ nào, nàng khẽ gật đầu chào Nam Cung Uyển Dung một cái.
Trong lúc nhất thời, Bạch Liên Hoa vốn đối với Thổ Chiến Đại Hội không mấy hứng thú lập tức thay đổi thái độ, âm thầm chờ Lạc Nam ca ca tỏa sáng…
Biểu hiện của Bạch Liên Hoa từ đầu đến cuối đều rơi vào mắt Bạch Dương cùng Bạch Liệt, nhận ra người trong mộng của mình liếc mắt ẩn tình cùng tên khốn Văn Lang, sát khí trong mắt hai người ngưng tụ thành thực chất…
Nếu có thể, bọn hắn sẽ đem Văn Lang tháo thành tám khối, lột da rút gân, giải trừ ghen ghét trong lòng…
“Đó là tiểu công chúa chàng kể sao? Quả thật như một thiên thần vậy…” Nam Cung Uyển Dung hướng Bạch Liên Hoa mỉm cười xem như đáp lại chào hỏi, lúc này quay sang Lạc Nam cười tủm tỉm nói.
Phu quân nhà mình đúng là khắc tinh của mọi nữ nhân, đi đến đâu cũng không tránh khỏi hai chữ đào hoa…
“E hèm, Liên Hoa cứu ta hai lần, ta thật tâm xem nàng là tiểu muội muội…” Lạc Nam ho khan nói, từ lúc phát sinh quan hệ với Hoa Thanh Trúc, hắn chưa biết có nên thẳng thắn với Bạch Liên Hoa hay không…
Chuyện của Nguyệt Kỳ cùng tỷ muội Hồng Liên còn chưa đưa ra ánh sáng đó…
“Chỉ là tiểu muội muội?” Nam Cung Uyển Dung bĩu lấy cánh môi, hai mắt tràn đầy vẻ không tin.
Phu quân nhà mình ngay cả Diễm gia một nhà mẫu nữ ba người đều mang đến giường ngủ, hiện tại lại thiện tâm kiêng cữ đôi mẫu nữ như hoa như ngọc này sao?
Lạc Nam chứng kiến ánh mắt như cười như không của nàng, mặt mo đỏ ửng nói ra: “Thuận theo tự nhiên là được…”
Dù da mặt hắn dày đến cỡ nào, cũng khó ở trước mặt thê tử đem chuyện thu sạch mẫu nữ nhà người ta đường hoàng nói ra khỏi miệng được, huống hồ Bạch Sa Hoàng Đế vẫn còn sống nhăn răng đấy.
Nam Cung Uyển Dung lần đầu thấy bộ dạng thú vị của hắn, che miệng cười khúc khích, kéo tay Lạc Nam tìm một hòn đá trống trải ngồi xuống…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Người đến ngày càng đông, âm thanh huyên náo không dứt…
Chợt, hư không trên cao nứt ra, hai thân ảnh già nua đột ngột từ bên trong bước ra, hai luồng khí tức ngập trời của Hợp Thể Kỳ phân biệt lan tỏa khắp không gian…
Trong lúc nhất thời, thiên địa hoàn toàn tĩnh lặng…
Hợp Thể Kỳ, dù đi đến bất kỳ đâu đều là khách quý, không ai dám thiếu tôn trọng…
Lạc Nam nhìn thấy hai tên lão già vừa đến, âm thầm cười một tiếng, thì ra là người quen củ…
Họ chính là Tam Lão cùng Tứ Lão.
Mặc dù xém chút mất mạng, nhưng Lạc Nam đối với hai lão già này cũng không có chút oán giận nào, dù sao mình xâm nhập địa bàn nhà người ta, bọn họ làm theo chức trách truy sát mình là chuyện đương nhiên…
Hai bên không có hận thù gì cả, chỉ là lập trường đối lập mà thôi… ở tu chân giới, lập trường đối lập cũng đủ ra sức đoạt mạng đối phương rồi.
Trong vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Tam Lão uy nghiêm mở miệng, giọng điệu chấn động bát phương:
“Hoan nghênh chư vị Hoàng Sa tuấn kiệt đặt chân đến Bạch Sa Đế Quốc!”
“Tham kiến hai vị Tiền bối!” Đám người điên cuồng hò hét, ánh mắt cuồng nhiệt…
Đạt đến Hợp Thể Kỳ, chính là mơ ước của vô số thiên tài ở đây…
Tứ Lão nhẹ gật đầu, ra hiệu tất cả yên tĩnh lại… lúc này nghiêm nghị tuyên bố:
“Thổ Chiến Đại Hội chính thức bắt đầu!”
…
Sau khi mở miệng tuyên bố, Tứ Lão đột ngột nâng lên bàn tay, thiên địa linh khí cấp tốc mà về, cuồn cuộn hội tụ, hướng về một vùng cồn cát dùng lực hấp lên…
ẦM ẦM ẦM…
Một vùng cồn cát theo chưởng ấn của Tứ Lão cấp tốc rung động, sau đó đột ngột dâng cao, so với mặt đất bình thường cao hơn tận trăm mét… tạo thành một đấu trường hình tròn có đường kính vừa đủ một cây số…
“Gia Cố!” Tam Lão quát khẽ, hai tay kết ấn đánh ra một cổ lực lượng mạnh mẽ thuộc về Hợp Thể Kỳ, đem toàn bộ phạm vi bên ngoài của Đấu Trường bao trùm…
Chỉ thoáng chốc, đấu trường trở nên cứng cáp, kiên cố hơn bao giờ hết…
Dù sao thực lực của đám thí sinh cũng rất mạnh, nếu không gia cố sẽ đem đấu trường đánh nát…
“Lực chưởng khống thổ hệ thật khủng bố”
Thấy tình cảnh này, đám tu sĩ cuồng nhiệt không thôi, dùng ao mắt khao khát nhìn về hai vị lão già, thật không hổ là Hợp Thể Kỳ cường giả.
Tam lão chỉ ngón tay vào đấu trường, dùng linh lực bao phủ âm thanh, thản nhiên nói:
“Mỗi lần Thổ Chiến Đại Hội đều có sự khác biệt… trong cuộc thi lần này, tất cả người dự thi tiến hành hỗn chiến trên đấu trường vừa được tạo ra, không giới hạn thời gian, kẻ nào bị ép rời khỏi phạm vi xem như thua cuộc, tám người cuối cùng còn sót lại được tiến vào vòng tiếp theo…”
Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao…
Số lượng tu sĩ Thổ Hệ tại Hoàng Sa Đại Lục nhiều vô số kể… thiên tài muốn dự Thổ Chiến Đại Hội nhìn sơ qua cũng hơn năm trăm người, chỉ vòng đầu tiên lập tức loại bỏ số lượng khủng bố, để lại vừa đúng 8 người… khắc nghiệt không cần nói cũng biết.
Hơn nữa trong trận chiến này, thực lực ngươi mạnh chưa chắc đã giành chiến thắng, bởi lẽ ngươi rất có thể sẽ bị rất nhiều tu sĩ khác vây công, hùng sư khó địch nổi bầy sói, thất bại là chuyện khó tránh khỏi…
Trong lúc nhất thời, không ít thiên tài vốn có lòng tin ở bản thân lập tức trầm mặt, đầu não điên cuồng suy nghĩ cách để tiến vào vòng trong…
Thậm chí một vài kẻ quen biết đã bắt đầu kết đội, bảo kê lẫn nhau…
Không quan tâm đám tu sĩ nghĩ gì, Tam lão cười nói:
“Tám người ưu tú vào vòng trong sẽ nhận được phần thưởng từ Bạch Sa Hoàng Triều như Vũ Kỹ, Đan Dược, Công Pháp… tuy nhiên các trận đấu sau đó sẽ chỉ chọn ra 3 vị trí đầu được phép tiến vào Cảnh Địa tu luyện!”
“Quy tắc các ngươi chắc hẳn đã biết, người dự thi phải đem toàn bộ thực lực áp chế ở mức Hóa Thần Sơ Kỳ, nếu là Thể Tu cũng chỉ được phép sử dụng lực lượng Ngũ Chuyển Sơ Kỳ… Nguyên tố được vận dụng duy nhất là Thổ Hệ, Pháp Bảo vũ khí không có hạn chết…”
Nói xong, ánh mắt hắn đảo quanh một vòng, nghiêm nghị quát:
“Chiến trận diễn ra trước mắt hàng vạn khán giả Bạch Đế Thành, lại được các cường giả cao cấp Bạch Sa Hoàng Triều âm thầm quan sát, kẻ nào gian lận lập tức bị trục xuất, phế bỏ tu vi để răn đe thiên hạ!”
“Nghe theo Tam Lão!” Đám người một lần nữa đồng thanh reo hò…
Ở trước mặt Hợp Thể Kỳ gian lận, trừ khi ngươi bị thần kinh hoặc không muốn sống…
Cùng lúc đó, hơn năm trăm người dự thi đồng loạt đem một thân tu vi hạ xuống Hóa Thần Sơ Kỳ, những người vốn ở đẳng cấp này đương nhiên không cần hạ, về phần kẻ to gan chưa đến Hóa Thần Kỳ mà muốn dự thi cũng có, nhưng con số ít đến đáng thương…
Lạc Nam ý niệm vừa động, áp chế Diễm Tâm Đỉnh cùng Kiếp Lôi Đỉnh bên trong Đan Điền… đem khí thế chỉ còn Hóa Thần Sơ Kỳ phát ra…
Về phần Thể Tu, hắn biết phân nặng nhẹ, không dùng lực quá Ngũ Chuyển Sơ Kỳ là được…
“Bắt đầu, tất cả lên chiến! Sinh tử tự chịu…” Tứ lão trầm giọng quát…
Tiếng nói vừa dứt.
VỤT VỤT VỤT…
Vô số tu sĩ phá không mà lên, thân ảnh bay ngập trời…
“Hoàng muội, ngôi vị quán quân lần này Hoàng huynh sẽ lấy về tặng muội!” Bạch Liệt ôn nhu nhìn Bạch Liên Hoa, hết sức tự tin nói…
“Haha, Nhị hoàng huynh thật biết nói đùa! Hoàng muội, huynh sẽ không để muội thất vọng!” Bạch Dương thâm tình nhìn Tiểu Công Chúa cười ha ha một tiếng, thi triển thân pháp mạnh mẽ, hóa thành một cơn bão cát tung bay…
Bạch Liên Hoa hướng hai vị Hoàng Huynh gật gật đầu động viên, rất nhanh ánh mắt lại nhìn chăm chú xuống dưới, hy vọng nhìn thấy thân ảnh nam nhân kia…
Biểu hiện của Bạch Liên Hoa rơi vào mắt Bạch Thiên, khiến hắn hơi nhíu mày, hình như nha đầu này có ý với tiểu tử vô danh kia?
Bạch Thiên đã đáp ứng Bạch Liệt trong cuộc giao dịch, sao có thể để tình huống như vậy xảy ra, lúc này ý vị thâm trường nhắc nhở:
“Hoàng muội, chú ý đến thân phận của muội… có một vài người khi sinh ra đã không đủ tư cách đứng cùng thế giới với chúng ta… hiểu ý huynh không?”
Bạch Liên Hoa nghe vậy bĩu môi không nói, nếu Hoàng Huynh Bạch Thiên biết Lạc Nam ca ca thân mang năm loại thuộc tính, lại thêm Dị Hỏa cùng Thể Tu… không biết có ngượng mồm hay không khi nói ra lời kiêu căng như vậy.
Theo nàng thấy, dù là tại một nơi Thiên Kiêu nhiều như sao trên trời như Huyền Hoàng Học Phủ, muốn tìm người có thể sánh bằng Lạc Nam cũng gần như bằng không đấy…
Đương nhiên trong lòng Bạch Liên Hoa, Lạc Nam ca ca ngoài thiên phú siêu quần ra, còn là một nam nhân hết sức ôn nhu, biết quan tâm, biết lắng nghe chia sẻ, đặc biệt là hiểu được nỗi lòng nàng…
Bạch Thiên thấy tiểu Hoàng muội không để lời nói của mình trong lòng, ánh mắt híp lại, trong lòng cười lạnh:
“Thôi mặc kệ, nếu nha đầu này vẫn còn u mê không tỉnh, bổn Thái Tử chỉ cần xóa sổ kẻ kia khỏi thế gian là được…”