Phần 157
“Tiểu tinh linh, ngươi xinh đẹp đến mức làm ta ngại ngùng ra tay!” Một tên nam tử béo mập thuộc Dạ Lang Tiên Tinh nhìn Tinh Linh Nữ Vương cười nhạt, đôi mắt tràn ngập tham lam và dục vọng chiếm hữu, khóe miệng liếm láp không thôi.
Hắn quyết định dù phải cùng Lục Lang trở mặt, mỹ nữ này mình nhất định phải được.
Đối diện với nam tử mập, Á Hy Thần y phục đỏ thẫm, mạn che mặt đã sớm vụn vỡ, lộ ra một trương phong tình dị vực phương Tây có thể cuốn hút linh hồn người khác, chỉ là đôi môi anh đào lúc này chỉ còn lại màu đỏ của máu.
Trên tay phải nàng… một thanh Trường Kiếm xanh thẳm như ngọc bích, trên tay trái lại là một tấm Thuẫn được ngưng tụ từ Dị Mộc Phản Thiên.
Vũ Khí của Á Hy Thần chính là Trường Kiếm và Trọng Khiên, nàng khi lâm trận như một nữ tướng tây phương, tràn ngập một loại khí chất cường giả, khiến người khác hận không thể đè dưới thân mà chinh phục…
Bất quá lúc này, trong ánh mắt của Á Hy Thần chỉ có sự thê lương và phẫn nộ…
Nàng thê lương vì bản thân kém cỏi, đã dùng toàn lực nhưng vẫn không làm gì được đối phương…
Nàng phẫn nộ là vì đối thủ từ đầu đến cuối chỉ xem nàng như một con mồi tùy lúc có thể đùa giỡn và bỡn cợt, bằng không với tu vi Hợp Thể Viên Mãn của nàng đã sớm bị giết chết.
Nhìn thấy Á Hy Thần biểu tình như vậy, thân dưới của nam tử mập mạp cứng lên, bất quá tiểu huynh đệ của hắn chỉ như quả ớt, dù có phản ứng cũng như không có…
Bất quá dù là vậy, hắn không hề ngăn cản dục vọng đối với nàng, đưa mũi hít thở một hơi trong không khí, thu sướng nói:
“Nàng thật thơm tho, không hiểu vì sao ta chỉ hít một hơi đã cảm thấy Tiên Lực thông thuận dễ chịu, quả là cực phẩm a!”
“Chết!” Á Hy Thần làm sao chịu được sỉ nhục như thế? Linh Lực toàn thân vận chuyển điên cuồng, một Kiếm hướng đỉnh đầu nam tử mập trảm xuống.
BỤP…
“Haizz, vì sao chúng ta không hảo hảo trò chuyện đây?” Nam tử mập thong dong vươn tay chụp lấy lưỡi Kiếm.
Trong ánh mắt không cam lòng của Á Hy Thần, hắn nhẹ nhàng siết chặt…
RĂNG RẮC…
Tinh Linh Kiếm, pháp bảo trấn đảo của Tinh Linh đạt đến Linh Cấp Cực Phẩm dễ dàng vụn vỡ thành vô số mảnh vụn…
Nam tử mập mạp nhìn khuôn mặt tái nhợt của nàng trong lòng sinh ra cảm giác khoái trá, tại Tiểu Tiên Giới hắn nào hưởng qua đãi ngộ trêu ghẹo mỹ nhân cấp bậc như vậy?
Chẳng trách Thí Luyện Chi Địa có thể khiến người khác hướng tới như vậy…
Bàn tay béo mập muốn hướng vòng eo Tinh Linh Nữ Vương vòng qua…
Á Hy Thần thân thể rung lên, Linh Lực trong Đan Điền điên cuồng kích nổ, nàng muốn triển khai tự bạo.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, tình cảnh người thanh niên ấy nắm tay nữ nhi Á Nhi rong chơi mơ hồ xuất hiện trong lòng nàng, khóe môi Tinh Linh Nữ Vương nở một nụ cười thỏa mãn, âm thầm nghĩ:
“Á Nhi, kiếp sau mẫu thân nhất định sẽ tìm phụ thân cho ngươi, nhân tuyển do ngươi quyết định!”
Mắt thấy bản thân Tinh Linh Nữ Vương sắp tự bạo, nam tử mập mạp lại là sắc mặt vặn vẹo quát:
“Tự bạo được sao?”
Tiên Lực vận chuyển cuồn cuộn một chưởng đánh vào đan điền Á Hy Thần…
PHỐC…
Á Hinh Thần sắc mặt đại biến, nàng chỉ cảm thấy lực lượng đang được kích nổ của mình bị phá vỡ, mà đan điền cũng bị ảnh hưởng trầm trọng, vô lực rơi xuống…
“Tiện tỳ, ở trước mặt ta ai cho ngươi nghĩ nam nhân khác?”
Nam tử mập trong lòng phẫn hận quát, hắn hoàn toàn không nghĩ tới trước khi quyết định tự bạo nữ nhân xinh đẹp này sẽ mỉm cười rạng rỡ như vậy, nhưng nụ cười ấy lại không dành cho hắn, ánh mắt của nàng hướng về một hình bóng sâu thẳm khác trong linh hồn.
Điều đó khiến tham vọng chiếm hữu của nam tử mập bị phá vỡ, hắn chuyển từ dục vọng sang phẫn nộ, muốn tự tay tước lấy mạng sống của nàng.
“Ăn không được thì đạp đổ, chết đi cho ta!”
Nam tử mập nhưng tốc độ nhanh chóng vô cùng, thấy Á Hy Thần đang rơi tự dao xuống mặt đất, hắn thả người truy kích.
RỐNG…
Trong khoảnh khắc đó, một tiếng hung thung gào rống như đến từ thượng cổ vang lên, hư ảnh Thanh Phong Dực Long xoẹt ngang bầu trời mang theo cuồn cuộn gió lốc…
Á Liên Nga vậy mà nhanh hơn cả nam tử mập một bước, đem Á Hy Thần ôm chặt vào trong ngực, đôi mắt như ánh sao đã bao phủ bởi nước mắt:
“Nữ Vương, là ta chậm trễ!”
Đan điền của Á Hy Thần bị Tiên Lực đánh trúng đã bắt đầu rạn nứt, tu vi tụt dốc không phanh, chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành một phế nhân…
Á Hy Thần nhìn Á Liên Nga thực lực mạnh mẽ vượt xa mình, trong mắt xuất hiện một tia tự hào, khóe môi đẫm máu yếu ớt rù rì:
“Liên Nga, Tinh Linh Đảo có ngươi chính là phúc phận… đáp ứng ta, dù bất cứ giá nào cũng phải mang Tinh Linh Tộc di chuyển đến Bình An Thành, có được hay không?”
“Ta vạn phần đồng ý, Nữ Vương đừng tiếp tục nói sẽ động đến vết thương!” Á Liên Nga chảy xuôi nước mắt…
Tinh Linh Nữ Vương mỉm cười, cố gắng nén cảm giác muốn nhắm mắt của mình, đang định nói gì đó…
Nam tử mập đã truy sát theo sau.
…
Nhìn thấy nam tử mập đằng đằng sát khí giết đến, đôi mắt sáng ngời vốn có của Á Liên Nga trở nên đỏ thẫm như máu, nàng đem Tinh Linh Nữ Vương cõng lên trên lưng, cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo nhất có thể…
RỐNG…
Huyết mạch Thanh Phong Dực Long sục sôi, hư ảnh khổng lồ của nó mang theo kình phong ngập trời gào thét, bên trong bão táp ẩn ẩn xuất hiện lôi đình, mang theo thế công hung mãnh vượt qua Độ Kiếp Sơ Kỳ lao vọt đến…
“Con bò sát ngu ngốc!” Nam tử mập lại là cười nhạt xem thường, trong tay xuất hiện một đôi Chùy gai thô bạo Cực Cấp Hạ Phẩm, Tiên Lực vận chuyển kinh người, không nói hai lời hướng hư ảnh Thanh Phong Dực Long nện mạnh.
RỐNG…
Không gian ngàn dặm xung quanh bạo liệt, Thanh Phong Dực Long không cam lòng ngửa đầu lên trời rống một tiếng, sau đó ầm ầm nổ tung…
Mượn lực phản chấn đến từ đó, Á Liên Nga vận chuyển Phong Linh Lực, đôi cánh Tinh Linh kịch liệt huy động, mang theo Tinh Linh Nữ Vương đào tẩu.
“Liên Nga, mặc kệ ta! Mau bỏ ta xuống…” Âm thanh yếu ớt cất lên bên tai, Á Hy Thần sắc mặt mềm yếu vô lực, đối thủ thật sự quá mạnh… nàng không muốn vì mình mà Á Liên Nga cũng lâm vào nguy kịch.
“Chỉ cần còn một hơi thở, Liên Nga sẽ không bỏ rơi Nữ Vương!” Á Liên Nga cắn môi đến mức rướm máu, một đôi Phong Dực bất chợt xuất hiện sau lưng nàng, so với cánh tinh linh to hơn không biết bao nhiêu lần, đem tốc độ gia tăng đến đỉnh điểm.
Tốc độ này chỉ kém Tần Mộng Ảnh một chút mà thôi… Thanh Phong Dực Long cũng là Thần Thú nổi danh về mặt tốc độ.
Bất quá nếu Thái Cổ Tử Mộc Điệp thiên về tốc độ vô hình vô ảnh không âm thanh không tiếng động, thì Thanh Phong Dực Long lại có phong cách hoàn toàn ngược lại, tốc độ của nó hung hăng dữ dằn như gió lốc, sẵn sàng quét tan tất cả những chướng ngại vật.
“Chạy đi đâu?” Nam tử mập mạp cười nhạt, thu hồi Song Chùy, một thanh Trường Cung rực rỡ hỏa diễm xuất hiện trên tay, nhất thời nhiệt độ không gian như trở nên bốc cháy, nóng bức dị thường.
Xạ Liệt Cung, Cực Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo.
Nam tử mập có thể vì Á Hy Thần mà hạ quyết tâm trở mặt với Lục Lang chứng minh thân phận của hắn không hề đơn giản… bởi vì hắn cũng là người của Lục gia, vai vế ngang hàng với Lục Lang.
Trong tay đương nhiên sở hữu nhiều Pháp Bảo lợi hại.
Nhìn thấy Á Liên Nga cõng lấy Á Hy Thần đã biến thành điểm nhỏ xíu trên bầu trời, nam tử mập mạp cười lạnh kéo căng dây cung, một thanh Liệt Diễm Tiễn đặt vào dây, nhắm ngay bóng dáng Á Liên Nga bắn mạnh…
VỤT…
Liệt Diễm Tiễn như sao băng lướt ngang bầu trời, đem không ít sinh mạng xấu số tại Chiến Trường xuyên thủng, lấy tốc độ cuồng bạo và sát khí cường liệt nhắm ngay mục tiêu.
Á Liên Nga tóc gáy dựng thẳng, một cảm giác bất an lan tràn cõi lòng khiến nàng phải quay mặt lại…
Nhìn thấy Liệt Diễm Tiễn phá tan hư không nhắm đến chính mình, tròng mắt xinh đẹp của Á Liên Nga co rụt lại, nàng không nói hai lời, trong tay đồng thời xuất hiện một thanh Trường Cung cùng vô số mũi tên…
Cung Tiễn cũng là sở trường của Á Liên Nga nàng…
Hít sâu một hơi, lực căng dây cung, bắn mạnh…
XOẸT XOẸT XOẸT…
Nhất cung thất tiễn…
Á Liên Nga một lần bắn ra bảy mũi tên, chúng nó như tự hình thành linh tính xếp thành đường thẳng, hung hăng lao đến Liệt Diễm Tiễn…
Tại chiến trường bao la, việc hai mũi tên gặp nhau đã khó, nhưng nay lại là bảy thanh Phong tiễn liên tiếp va chạm chính diện với Liệt Diễm Tiễn trong tay nam tử mập mạp.
Khả năng thiện xạ của Á Liên Nga khiến nam tử mập mạp phải lau mắt mà nhìn, cho dù là hắn cũng không bắn được như vậy… bất quá rất nhanh, khóe miệng nam tử mập nhếch lên đầy khinh bỉ:
“Bắn nhiều tiễn thì đã sao? Có thể đối kháng cùng Liệt Diễm Tiễn và Xạ Liệt Cung của ta sao?”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Quả nhiên không ngoài suy đoán của nam tử mập, Liệt Diễm Tiễn của hắn đẳng cấp quá cao, trực tiếp nghiền nát bảy mũi tên của Á Liên Nga, tiếp tục nhắm đến nàng lao mạnh…
Bất quá hành động bắn tên đáp trả của Á Liên Nga không phải vô ít, tốc độ của Liệt Diễm Tiễn rõ ràng đã chậm hơn và chệch hướng đi một chút khi va chạm cùng bảy mũi tên của nàng…
Nhân cơ hội đó, đôi Phong Dực trên lưng lắc mạnh, Á Liên Nga thành công né tránh một tiễn kinh người…
“Con mồi xinh đẹp, để ta tiễn ngươi đi một đoạn!”
Hết sức đột ngột, một luồng sát khí trào dâng, một tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh khác bỗng nhiên nhắm đến nàng, vô tận Tiên Lực phun trào, một chưởng hướng phần lưng mềm mại vỗ mạnh xuống…
Á Liên Nga sắc mặt đại biến, sau lưng nàng cõng lấy Tinh Linh Nữ Vương đang trọng thương, nếu ăn thêm một chưởng này, sinh mệnh của Á Hy Thần dù thần tiên cũng khó cứu.
Mọi thứ nói thì dài nhưng lại diễn ra quá nhanh, trong khoảnh khắc nguy cấp, Á Liên Nga không còn cách nào khác phải quay ngược người lại…
Một lớp Long giáp xuất hiện trước người nàng, chính là vảy đến từ Thanh Phong Dực Long.
Phốc…
Một chưởng vỗ thẳng lòng ngực, Long giáp toàn diện nát vụn, mà Á Liên Nga cũng thổ huyết bay ngược, lòng ngực cơ hồ bị chấn đến bấy bá.
XOẸT…
Đúng lúc đó, nam tử mập mạp lại bắn tiên… Liệt Diễm Tiễn lấy thế đoạt mạng nhắm ngay đầu Á Liên Nga.
“Thuấn Di!”
Tại lúc ngàn cân treo sợi tóc, thiên phú của Á Liên Nga kích hoạt, Phong Dực cùng cánh Tinh Linh vũ động đem thân thể của nàng dịch chuyển một đoạn, Phong Linh Lực tiêu hao vô cùng, bất quá cũng thành công né tránh một cung chí tử.
“Liên Nga, mau thả ta xuống, ngươi muốn chết sao?” Á Hy Thần thê mỹ khóc, trong lòng đau đớn như bị oanh tạc, hận bản thân mình ngay cả sức tự bạo cũng không còn…
Đan điền nàng vỡ nát, lúc này đây Á Hy Thần chẳng khác nào phế nhân…
Thuấn Di giúp Á Liên Nga và Á Hy Thần sống được một mạng, nhưng Thuấn Di và Tốc Biến khá tương tự, khoảng cách thi triển cực ngắn, thân ảnh của hai nữ lại một lần nữa xuất hiện trong tầm ngắm của nam tử mập và đồng bọn mới gia nhập.
“Tinh Thần Hàng Ma!”
Mắt thấy Á Liên Nga và Á Hy Thần sắp bị giết chết, đang cùng hai tên Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh đại chiến Bạch Tố Mai ngửa đầu quát to…
Vô số ánh sao lấp lánh rực rỡ giữa trời đêm, Tinh Thần lực cuồn cuộn mà xuống, hướng về nam tử mập cùng đồng bọn trấn xuống…
“Cái quỷ gì?” Nam tử mập hai người kinh dị ngẩng đầu, nhìn thấy Thái Bạch Thôn Tinh Xà dám đối với hai người tấn công, nhất thời âm thầm cười lạnh cùng nhau phóng xuất tiên lực, ngăn cản Tinh Thần Hàng Ma của nàng.
“Chiến đấu cùng chúng ta mà dám phân tâm chi viện?” Hai tên đối thủ của Bạch Tố Mai nhất thời phẫn nộ, nữ yêu xà này đang chiến đấu với bọn hắn lại dám phân tâm cứu viện người khác? Muốn chết sao?
Quả nhiên nhân cơ hội đó, hai cái Chưởng Ấn ngập trời Tiên Lực đã được bọn hắn ngưng tụ, hung hăng hướng cơ thể khổng lồ của Bạch Tố Mai chưởng đến…
“RỐNG…”
Bạch Tố Mai đau đớn rống lên, Tinh Thần lực sáng chói trên người cấp tốc ảm đạm, vảy rắn rụng rời pha lẫn máu tươi như mưa, nếu không phải bản thể yêu thú lợi hại… nàng đã chết rồi.
“Các ngươi đều phải chết!” Bạch Tố Mai cưỡng ép thương thế kịch liệt, Tinh Thần Biến kích hoạt đến cực hạn, bất chấp cái gọi là di chứng…
Trong khoảnh khắc đó, vô số Tinh Thần Lực như bị nàng hút sạch vào trong miệng, lực lượng toàn thân như muốn bùng nổ, tu vi từ Bát giai Hậu Kỳ trước đó một lần nữa tăng đến Viên Mãn.
Bạch Tố Mai đã sử dụng Tinh Thần Biến một lần để chiến đấu, đem tu vi từ Bát giai Sơ Kỳ lên Bát giai Hậu Kỳ, hiện tại nàng muốn phá vỡ giới hạn của bản thân… một lần nữa đem Hậu Kỳ nâng đến Viên Mãn…
“RỐNG…”
Và đương nhiên cái giá phải trả không hề nhỏ…
Da rắn lấp lánh có phần không chịu nổi di chứng sưng vù lên, Bạch Tố Mai thân thể trắng tinh khiết nay đỏ thẳm một màu huyết sắc, đau đớn khiến linh hồn nàng chết lặng…
Bất quá cũng nhờ như vậy, mà Bạch Tố Mai một lần nữa có thể đối kháng hai tên đối thủ…