Phần 177
Lạc Nam bầu bạn bên cạnh mấy nữ suốt một tuần…
Hôm nay trong phạm vi vạn dặm xung quanh Bình An Thành một lần xuất hiện cùng lúc ba cổ khí thế kinh thiên động địa…
Bên trong Kết giới chặt chẽ, ba thân ảnh như hoa như ngọc khoanh chân ngồi xếp bằng, mặc cho đầy trời Lôi Kiếp nện xuống cơ thể mình.
Đỉnh đầu Lý Trúc Loan là hư ảnh một con Mộc Thanh Tước cao quý, một đôi cánh lộng lẫy xòe ra lộng lẫy, trên thân được bao phủ bởi vô số lông vũ màu bích lục, một đôi mắt hiền hòa như ngọc thạch, mấy cái vũ mao tung bay trong gió, phiêu dật xuất trần, xinh đẹp không cách nào hình dung, tạo cho người khác cảm giác thoải mái như tắm gió xuân.
Mái tóc Lý Trúc Loan cũng thuần một màu xanh, vốn có chút lanh lợi nhí nhảnh như nàng hiện tại lại thanh cao thoát tục, như tiên tử trên chín tầng trời.
Sau lưng Nam Cung Uyển Dung, Kim Sát Bạch Hổ ngạo nghễ ngẩng đầu gầm rống, Kim sắc bộc phát vạn trượng, tứ chi linh động rắn chắc, móng vuốt sắc bén vàng rực, bộ lông trắng xen lẫn vằn vàng, ánh mắt tràn ngập sát khí, chấn nhíp linh hồn người khác.
Mái tóc vốn dĩ màu đen lả lướt của Nam Cung Uyển Dung nay đã biến mất, thay vào đó là một đầu tóc trắng xen lẫn ánh vàng, hết sức đặc biệt, nhưng càng khiến nàng cao quý xinh đẹp, có một chút dã tính.
Thái Cổ Long Tượng vững vàng uy nghiêm như một ngọn núi sau lưng Băng Linh Nhi, từng lớp vảy rồng bao phủ lấy thân voi, một đôi Băng Ngà lạnh lẽo xuyên qua khóe miệng, tứ chi như cột chống trời, tạo cảm giác bất khả xâm phạm.
Băng Linh Nhi thuần chân khả ái nay lại có thêm sự kiên cường, thân thể yêu kiều nhưng lại khỏe khoắn, toàn thân xuất hiện một loại khí chất ổn trọng khiến người khác có thể tin tưởng chỉ qua lần gặp đầu tiên.
Hiển nhiên việc luyện hóa Huyết Mạch khiến khí chất và vẻ ngoài của chúng nữ ít nhiều có sự thay đổi, tu vi đột phá Độ Kiếp cũng khiến tâm cảnh của các nàng đạt đến một cấp bậc mới.
Trước khi luyện hóa Huyết Mạch, tu vi của các nàng đều đã đạt đến Hợp Thể, vốn tưởng lần bế quan này chỉ đạt đến Hợp Thể Viên Mãn là mãn nguyện, nào ngờ Lạc Nam trở về dung hợp Hỗn Độn Mộc Khí vào trong Linh Giới Châu, làm đẳng cấp của nó gia tăng dữ dội, cường độ Linh Khí bên trong cũng vượt trội hơn gấp nhiều lần, nhờ đó làm nên tiền đề tốt giúp chúng nữ vượt qua dự kiến ban đầu, một hơi đột phá luôn Độ Kiếp.
Với ba loại Huyết Mạch Thần Thú, Lôi Kiếp gần như không tạo nên nguy hiểm cho các nàng, việc Độ Kiếp thuận lợi như nước chảy thành sông, rất nhanh thôi… Hậu Cung lại xuất hiện ba tôn Độ Kiếp Kỳ.
“Thiếp có lòng tin, sau khi thành công bố trí Tứ Phương Vô Phá Trận có thể lĩnh ngộ và đột phá Bát Cấp Chiến Trận Sư, thậm chí Bát Cấp Trung Kỳ!” Hoa Ngọc Phượng ánh mắt tràn ngập tự tin, khoác lấy tay phải Lạc Nam nhoẻn miệng cười rạng rỡ nói.
“Phượng nhi, phu quân rất tự hào về nàng!”
Lạc Nam sủng ái hôn nàng một ngụm… trong đầu vô thức nhớ lại vị Bách Hoa Tông Nhị Thánh Nữ lần đầu mình gặp mặt này, khi đó Hoa Ngọc Phượng mặc dù có thiên phú rất tốt của một Chiến Trận Sư, nhưng tài nguyên ở Bách Hoa Tông quá mức hạn chế, khiến nàng tiến bộ hết sức chậm chạp…
Kết quả cuối cùng, qua sự hỗ trợ của hắn và cố gắng không ngừng nghĩ của nàng, ngày Hoa Ngọc Phượng trở thành đệ nhất Chiến Trận Sư tại Việt Long Tinh còn không xa.
“Thiếp vẫn còn kém Thanh Tuyền và Ái Tâm!” Hoa Ngọc Phượng lắc đầu khiêm tốn nói.
Hai nữ kia, một người đã đột phá Bát Cấp Luyện Đan Sư, một người đã là Bát Cấp Luyện Khí Sư, mà nàng vẫn chậm chân hơn một chút.
“Ngốc, Tuyền nhi và Tâm nhi có sư phụ chỉ dạy, nàng đuổi theo sát nút là giỏi lắm rồi!” Lạc Nam cười nói.
Tiêu Thanh Tuyền có Đan Mộng Cơ hướng dẫn từ bé, mà Ái Tâm cũng có Ải Nhân Tộc Trưởng truyền thụ, Hoa Ngọc Phượng một người tự mình tìm tòi nghiên cứu, thua thiệt hơn rất nhiều.
Mặc dù trưởng lão của Bách Hoa Tông Hoa Ngọc Loan cũng là sư phụ nàng, nhưng chỉ dạy về mặt tu luyện Linh Lực, đối với trận pháp không biết gì cả…
“Thiếp có ngày hôm nay tất cả đều là nhờ phu quân!” Hoa Ngọc Phượng ánh mắt có chút mê ly, yêu say đắm nhìn nam nhân của mình.
Tô Nhan ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, sắc mặt có chút ảm đạm… nàng vẫn đang là Hợp Thể Viên Mãn đấy, muốn đột phá Độ Kiếp không biết phải đến bao giờ.
Bất chợt, một vòng tay ấm áp ôm lấy eo nàng, Lạc Nam thỏ thẻ vào tai Tô Nhan nói:
“Bảo bối đừng buồn, phu quân còn chuẩn bị hai loại Dị Mộc cho nàng đấy, đột phá Độ Kiếp dễ như trở bàn tay!”
Tô Nhan nghe vậy trái tim rung lên, thì ra hắn đã sớm vì đường đi của nàng trải sẵn thảm đỏ, không nhịn được cảm động, nàng kiểng chân chủ động hôn lên môi hắn…
Bách Hoa Tiên Tử yêu thương, Lạc Nam sao có thể từ chối?
Hai người tình cảm tràn đầy ôm hôn nồng nhiệt…
Hoa Ngọc Phượng cũng gia nhập vào bên trong từ phía sau ôm lấy lưng hắn.
Thiếp thân thị nữ Thủy Tích Quân ở phía sau nhìn lấy ba người thân mật, gương mặt mờ mịt hết sức đáng thương…
…
“Phu quân!”
Trên bầu trời, ba âm thanh kinh hỉ thốt lên, Uyển Dung, Trúc Loan, Linh Nhi thành công đột phá Độ Kiếp, mừng rỡ rơi lệ, như chim nhỏ sà vào lòng Lạc Nam…
Với xuất thân của các nàng trước đây, Độ Kiếp Kỳ là một cái gì đó hết sức xa vời, cao không thể chạm, nhưng hiện tại các nàng đã đặt chân vào đó khi tuổi tác còn rất trẻ, tất cả là nhờ nam nhân này ban tặng.
Không nói lời khách sáo làm gì, vô tận nhớ nhung và yêu thương chuyển thành hành động, ba đôi môi thơm ngát ngọt ngào hiến dâng, Lạc Nam vòng tay ôm chặt ba thân thể mềm mại, tận tình thưởng thức hương tân ngọc dịch của các nàng.
Tam nữ cùng Lạc Nam xa cách đã lâu, lúc này cảm nhận khí tức dương cương nồng đậm của hắn động tình đến cực hạn, hai mắt mê ly, thở hổn hển yêu kiều nói:
“Phu quân, yêu bọn thiếp!”
Lạc Nam cười ha ha một tiếng, ý niệm vừa động… đã mang theo ba nữ tiến vào Linh Giới Châu.
Một màn xuân phong vô độ lại diễn ra…
“Các ngươi để mặc thiếu gia phóng túng như vậy sao? Không sợ chậm trễ tiến độ tu luyện?” Thủy Tích Quân liếc mắt nhìn Tô Nhan mấy nữ hỏi, bản thân nàng trước đây cũng là một vị tu luyện cuồng nhân, đối với hành vi tuyên dâm của Lạc Nam và chúng nữ cảm thấy rất không quen.
Phốc…
Tô Nhan cùng Hoa Ngọc Phượng phì cười, lắc lắc đầu nói: “Cách thức tu luyện của phu quân khác với chúng ta, sau này ngươi sẽ hiểu… huống hồ song tu cũng là một loại hình thức tu luyện mà đúng không?”
Thủy Tích Quân trầm mặc, nàng theo bản năng muốn phản bác, nhưng nhớ đến thực lực của Lạc Nam và chúng nữ vượt xa mình cũng chỉ biết câm nín.
“Lần này phu quân đã buông tha ngươi, nhiệm vụ của thiếp thân thị nữ ngoài bưng trà rót nước còn phải giúp thiếu gia làm ấm giường, hầu hạ hắn và các vị thiếu phu nhân mặc quần áo sau khi hành sự, biết không?” Hoa Ngọc Phượng nhìn Thủy Tích Quân che miệng cười nói, nàng cũng muốn giúp phu quân nhà mình mau ăn nữ nhân này.
Thật sự thì phương diện sinh lý của Lạc Nam quá mức cường đại, bao nhiêu nữ nhân cũng không thể đánh bại hắn, mỗi lần lên giường đều là các nàng bị chơi đến không còn manh giáp, rất mất mặt.
Một người nam nhân không thể thỏa mãn nữ nhân của mình trên giường được xem là thất bại, tương tự một đám thê tử không thể thỏa mãn phu quân của mình cũng cảm thấy thiệt thòi cho hắn.
“Thật vậy chăng? Lần sau ta sẽ làm như lời thiếu phu nhân!” Thủy Tích Quân gật đầu nói, nàng ngay cả thân thể cũng không ngại cho hắn, còn sợ cái gì chứ?
Tô Nhan nghe hai người đối thoại mà đỏ cả mặt, Hoa Ngọc Phượng đã nếm mùi đời thì cũng thôi, Thủy Tích Quân ngươi cũng là trinh nữ giống như ta, vì sao có thể bạo dạn như vậy?
Nghĩ đến mình sắp được cùng hắn song tu luyện hóa hai loại Dị Mộc, trong lòng Tô Nhan thẹn thùng khó tả, cũng có một chút cảm giác chờ mong…
…
Ở trong Gia Tốc Trận cùng tam nữ đại chiến năm ngày, các nàng mặc dù đã đột phá Độ Kiếp, sức chịu đựng của thân thể khá mạnh mẽ, vẫn không chịu nổi Lạc Nam bá đạo chinh phạt.
Ba cổ thân thể trần truồng lười biếng trên giường nệm, đồi núi cùng đường cong hoàn hảo trập trùng, âm hộ mê người giữa hai chân vẫn còn chút lầy lội hơi ửng đỏ, da thịt trắng nõn ửng hồng có vô số dấu răng của hắn, có thể thấy đại chiến kịch liệt đến mức nào.
Lạc Nam vuốt ve mơn trớn từng tấc da thịt của tam nữ, bỗng nhiên lấy ra hai cái bình ngọc, trong ánh mắt khó hiểu của các nàng, dùng vuốt rồng rạch nhẹ mạch máu của Nam Cung Uyển Dung và Băng Linh Nhi, đem máu huyết của các nàng chứa đầy bình.
“Ngọc Phượng có việc cần dùng máu của hai nàng!” Lạc Nam mỉm cười giải thích nói.
Sau khi lấy máu xong, vết cắt trên da thịt hai nữ cấp tốc khép lại một cách hoàn mỹ, sự phục hồi của Thần Thú vốn luôn rất kinh khủng…
“Phu quân, chàng trở về từ khi nào? Thời gian qua có chuyện gì quan trọng không? Vì sao không thấy các tỷ muội?” Nam Cung Uyển Dung thò bàn tay ngọc ngà nắm lấy côn thịt hắn ôn nhu vuốt ve, môi thơm hé mở hỏi thăm.
Băng Linh Nhi cùng Lý Trúc Loan hướng hắn nhìn qua, hiển nhiên cũng muốn biết chuyện.
Lạc Nam nằm xuống, lựa tư thế thoải mái xen giữa các nàng, bốn người trần truồng ôm nhau, hắn bắt đầu trầm giọng thủ thỉ, đem chuyện xảy ra trong thời gian qua toàn bộ tâm sự với tam nữ.
Từ chuyện hắn ở Man Hoang Tinh đến Huyết giới, Dạ Lang Tiên Tinh đám thiên tài hàng lâm, bí mật Kỷ Nguyên Trống… chúng nữ trọng thương, nhờ Bất Tử Thụ cứu mạng, hiện tại đã bế quan trong Hóa Tiên Đài.
Tam nữ nghe mà cảm xúc biến ảo lên xuống liên tục, không nghĩ đến các nàng bế quan chưa được bao lâu, bên ngoài lại xảy ra kinh biến khủng khiếp đến như vậy.
“Phu quân, dựa theo lời chàng thực lực của bọn thiếp hiện tại vẫn không đủ đối kháng Tiên Lực?” Lý Trúc Loan có chút chán nản hỏi, vốn dĩ đại đột phá khiến lòng tin của nàng tăng mạnh, đột nhiên xuất hiện đối thủ cường đại như vậy…
“Đúng vậy, bất quá chỉ cần các nàng đem Linh Lực chuyển thành Tiên Lực, phát huy được sức mạnh của Thần Thú… nhất định sẽ trội hơn bọn chúng!” Lạc Nam gật đầu nói.
“Bọn thiếp đi Hóa Tiên Đài!” Băng Linh Nhi cùng hai nữ từ trong lòng hắn bật dậy, không nói hai lời hấp tấp mặc quần áo.
“Vội vã như vậy làm gì? Không bầu bạn phu quân thêm một chút?” Lạc Nam ngồi dậy đem ba nàng ôm lấy, vừa mới xuất quan lại muốn bế quan, cũng thật là…
“Hứ!” Ba nàng nũng nịu một tiếng, đem hắn đè xuống… ba đôi môi nóng bỏng lần lượt tìm đến hai chân nam nhân, đem côn thịt gân guốc dữ tợn kia bắt đầu liếm láp, lần lượt phun ra nuốt vào trong từng khuôn miệng.
“Ưm… sướng!” Lạc Nam thoải mái rên rỉ một tiếng, tận hưởng ba vị kiều thê phục vụ.
Hồi lâu sau, lại đem ba nàng đè xuống, xách thương lên ngựa…
“Được rồi! Các tỷ muội vẫn đang không ngừng cố gắng, bọn thiếp không thể như vậy mãi được!”
Đợi đến khi Lạc Nam đem tinh hoa bắn đầy áp bên trong các nàng, tam nữ lúc này mỏi mệt cố gắng rời giường, mặc lại y phục, phi thân tiến vào Hóa Tiên Đài.
Nhìn bóng lưng ba nàng biến mất, Lạc Nam cười khổ một tiếng, hắn hiểu và đồng cảm với suy nghĩ và hành động của các nàng.
Không muốn thua kém các tỷ muội là một, hơn nữa trong lòng mang áy náy vì không giúp được gì trong những biến cố xảy ra vừa qua, muốn bù đắp lại trong các trận chiến sắp tới.
Nhìn thấy các bảo bối của mình vất vả như thế, Lạc Nam chỉ có thể thầm than một tiếng:
“Suy cho cùng vẫn là do ta chưa đủ mạnh!”
Nếu Lạc Nam mạnh đến mức có thể đồ sát toàn bộ lũ thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh nhanh đến mức không cho bọn hắn có cơ hội chạy trốn, chúng nữ cũng đâu cần phải vất vả như vậy.