Phần 189
ONG ONG ONG ONG…
Như nhận ra sự bất lực của các đồng bọn mình trước Tà Lực, Long Lực Đỉnh điên cuồng chấn động, điên cuồng xoay tròn, điên cuồng run rẩy.
Vô biên vô tận Chân Long Lực cùng Nghịch Long Lực đang chảy xuôi trong cơ thể Lạc Nam, chỉ chực chờ mà ra.
“Nếu đã biết đối thủ mạnh, đương nhiên phải bóp nát từ trong trứng nước, không để hắn trưởng thành!” Lạc Nam làm ra quyết ý phá không mà lên…
Từng mảnh, từng mảnh long lân màu đen kịch có hoa văn tử sắc bao trùm lấy thân thể…
Đến khi Lạc Nam bay đến đối diện cái đầu lâu khổng lồ của Vương Anh Tà Thể kia, Nghịch Long Lân đã bao trùm toàn bộ thân thể hắn như một kiện áo giáp.
Hóa Long Chiến Quyết – Nghịch Long Chiến Thân, kích hoạt!
Đối diện ánh mắt vô tình của Lạc Nam sau lớp vảy rồng, trong lòng Lạc Vũ mơ hồ dâng lên cảm giác bất an…
Trí nhớ của hắn giống như không được hoàn chỉnh, không thể nhận ra luồng lực lượng mà Lạc Nam đang sử dụng rốt cuộc là gì… nhưng bản năng cường giả cho hắn biết, Lạc Nam lúc này cực độ nguy hiểm, nguy hiểm đến mức có thể đòi mạng hắn.
Loại cảm giác này khiến Lạc Vũ cực kỳ khó chịu, thầm nghĩ ta đã đúc thành Vương Anh Tà Thể, khả năng thành thạo sử dụng và khai thác tiềm lực của Thể Chất vượt xa đám nữ nhân kia của ngươi, sau lưng còn có lượng lớn Thiên tài tiên giới phục tùng, làm sao phải sợ hãi chứ?
“Giả thần giả quỷ, đi chết cho ta!”
Lạc Vũ không kiên nhẫn nữa, hắn muốn dẹp tan cảm giác bất an trong lòng, Vương Anh Tà Thể rống lớn một tiếng, hai cánh tay hung tợn đập đến Lạc Nam…
Như đập một con muỗi vậy…
ẦM…
Không gian băng liệt trước cú đập này, hai bàn tay khổng lồ của Lạc Vũ khép chặt vào nhau, một cổ khí lãng khủng bố bao trùm vạn dặm.
“Ực… chẳng lẽ xong rồi sao?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh trong lòng dân lên hy vọng.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt bọn hắn trở nên cứng đờ, tia hy vọng vừa hình thành có dấu hiệu rạn nứt.
Bởi vì bọn hắn chứng kiến bờ vai của Vương Anh Pháp Tướng đang run rẩy lẩy, như đang cố gắng kháng cự một thứ gì đó…
“Nghịch Long Trảo!”
Âm thanh lạnh nhạt vang lên, đôi bàn tay đang khép chặt của Vương Anh Pháp Tướng đột ngột bị một thứ gì đó thô bạo xuyên thủng…
Đó là một đôi Long Trảo đen kịch khổng lồ, dễ dàng đâm xuyên đôi bàn tay của Vương Anh Pháp Tướng, sau đó dùng sức nghiền nát nó.
RỐNG…
Vương Anh Pháp Tướng chật vật rống lên một tiếng, vô cùng vô tận Tà Lực lại đem đôi tay của nó hồi phục như ban đầu, nhưng sắc mặt Lạc Vũ ẩn nấp bên trong lại cực kỳ khó coi.
Vương Anh Pháp Tướng lần đầu thua thiệt rồi…
“Cái gọi là Vương Anh Tà Thể rác rưởi, nên loại bỏ!” Lạc Nam thân mang Nghịch Long Chiến Thân lạnh lùng mở miệng.
RÀO…
Hư ảnh Nghịch Long uốn lượn trời cao từ trong cơ thể của hắn phá không mà ra, ở trên chín tầng trời hung hăng gầm thét, dùng ánh mắt như xem con kiến nhìn chằm chằm Lạc Vũ.
“Đồ Long Đệ Tứ Chưởng – Song Long Chưởng!”
Lại một hư ảnh Nghịch Long phá thể mà ra, theo chưởng ấn của Lạc Nam khai triển, Song Long giương nanh múa vuốt, ầm ầm lao đến Lạc Vũ.
“Tà Anh Chưởng!”
Lạc Vũ sắc mặt nghiêm nghị, điều khiển Vương Anh Pháp Tướng tung ra hai cái Tà Anh Chưởng, oán khi ngập trời, lấy cứng đối cứng…
ĐÙNG ĐÙNG…
Toàn bộ thế giới chỉ còn âm thanh va chạm giữa hai loại chưởng ấn mạnh mẽ…
Trong ánh mắt hãi hùng khiếp vía của Lạc Vũ và đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh, Nghịch Long Lực bá đạo nghiền ép Tà Lực, Song Long Chưởng xé tan Tà Anh Chưởng thành hư vô, đánh thẳng vào cơ thể Vương Anh Pháp Tướng.
ẦM ẦM ẦM…
Vương Anh Pháp Tướng liên tục thối lui, Tà Anh Lực có chút ảm đạm, hiển nhiên thiệt thòi không nhỏ.
“Không bị thương?” Lạc Nam ánh mắt lại là nghiêm túc, lần đầu tiên có kẻ ăn phải Song Long Chưởng trực diện nhưng chẳng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nào.
Sức phòng ngự của Vương Anh Pháp Tướng có chút vượt qua dự tính của hắn.
“Không phải nó phòng ngự mạnh, mà vì tu vi của công tử hiện tại thua Lạc Vũ quá nhiều, nếu chiến cùng cấp thì một chưởng vừa rồi có thể phá nát phòng ngự của Vương Anh Pháp Tướng rồi!” Kim Nhi cảnh tỉnh nói.
Đừng quên Lạc Nam hiện tại chỉ là Hợp Thể Viên Mãn, còn Lạc Vũ đã là Độ Kiếp Hậu Kỳ rồi.
Lạc Nam muốn vượt cấp miểu sát người bình thường không quá khó khăn, nhưng kẻ thù lúc này là Lạc Vũ, một tên đã từng là đại năng… muốn hạ đối phương không dễ dàng như vậy.
“Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc sử dụng lực lượng gì?” Lạc Vũ oán độc gầm thét, lần đầu tiên hắn bắt đầu lo ngại Vương Anh Pháp Tướng của mình không đủ dùng.
Nhưng Lạc Nam đâu rảnh bận tâm trả lời Lạc Vũ, đánh nhanh thắng nhanh.
“Nếu Đệ Tứ Chưởng không gây quá lớn thương tổn cho ngươi, như vậy thì…”
“Đồ Long Đệ Lục Chưởng – Cuồng Long Chưởng!”
NGAO NGAO NGAO NGAO…
Nghịch Long hư ảnh đột ngột biến lớn lên mấy lần, Nghịch Long Lực điều động như chưa từng có, sắc mặt Lạc Nam nghiêm nghị vận chuyển chưởng pháp giữa hai tay.
Hư ảnh Nghịch Long vờn quanh cơ thể hắn bằng ánh mắt ngông cuồng mà táo bạo không xem ai ra gì.
RỐNG…
Cuồng Long Chưởng gầm thét mà ra, uy thế mênh mông cuồn cuộn không cách nào để hình dung…
Chưa dừng lại ở đó, như cảm giác không đủ dùng… Lạc Nam hai tay tiếp tục hóa chưởng, lạnh lùng quát:
“Đồ Long Đệ Thất Chưởng – Vĩ Long Chưởng!”
Hư ảnh Nghịch Long khác xuất hiện, lần này nó ngưng tụ toàn thể sức mạnh cơ thể vào phần đuôi, một chưởng của Lạc Nam vừa tung ra, đuôi rồng đã hung hăng hướng Lạc Vũ đập xuống.
“Đồ Long Đệ Bát Chưởng – Giáng Long Chưởng!”
Lại có hư ảnh Nghịch Long lao vút lên thiên không, sau đó lấy tư thái bá đạo từ trên trời giáng thẳng xuống đầu Vương Anh Pháp Tướng.
Ba loại chưởng ấn vừa xuất hiện, Long Lực Đỉnh trong cơ thể Lạc Nam phải dừng lại vài nhịp, hiển nhiên Nghịch Long Lực có phần không đủ dùng, cần có chút thời gian khôi phục.
Sắc mặt Lạc Nam xám trắng nhưng ánh mắt lại sáng ngời đen láy như sao trời.
“Tà Anh Hộ Thân!”
Lạc Vũ gầm thét, Vạn Lâu Xích một lần nữa tách biệt thành vô số cái đầu lâu lớn nhỏ xoay tròn xung quanh cơ thể khổng lồ của Vương Anh Pháp Tướng để gia tăng phòng ngự.
“Tà Anh Pháo!”
Lạc Vũ cũng muốn bung sức, lấy ra hai hạt chuỗi trên cổ hòa vào cơ thể của Vương Anh Pháp Tướng để cung cấp năng lượng, miệng lớn như hắc động giữa cái bụng của nó lại ngưng tụ Đạn Pháo khổng lồ, nhưng lần này là tận ba viên…
NGAO…
Tiếng Long ngâm vang vọng cửu thiên thập địa, Cuồng Long, Vĩ Long, Giáng Long hung hăng mà đến…
“Chết cho ta!” Lạc Vũ rít gào, tam đại Tà Anh Pháo oanh tạc.
Trong vô vàn ánh mắt hội tụ giữa chiến trường, các loại công kích chạm nhau…
…
ẦM ẦM ẦM…
Trong ánh nhìn chăm chú của vô số người, Cuồng Long Chưởng, Vĩ Long Chưởng, Giáng Long Chưởng chính thức va chạm cùng ba quả Tà Anh Pháo…
HỰ… PHỐC…
Toàn bộ tu sĩ Hợp Thể trở xuống đang chăm chú nhìn đột ngột cảm thấy đau nhức kịch liệt ở tai và mắt, bên trong có máu tươi chảy ra, cả thế giới xung quanh trở nên mờ ảo…
Hiển nhiên sự va chạm của Nghịch Long Lực cùng Tà Lực quá mức khủng bố, vượt qua khỏi giới hạn mà bọn hắn có thể theo dõi…
Miễn cưỡng quan sát được tình hình chỉ có Độ Kiếp Kỳ và Bát giai yêu thú trở lên…
Chỉ thấy Cuồng Long Chưởng hung hăng ngông cuồng đến cực điểm, trực tiếp dùng toàn bộ thân rồng của mình nghiền ép Tà Anh Pháo…
Vĩ Long Chưởng dồn toàn bộ Nghịch Long Lực vào phần đuôi, như một chiếc roi có thể đánh nát cả bầu trời, hung hăng quất vào Tà Anh Pháo, đem nó tạc thành hai nửa.
Giáng Long Chưởng từ trên bầu trời giáng xuống, cùng lúc đó Tà Anh Pháo bắn ngược lên…
ẦM…
Chỉ thấy chín tầng mây bạo liệt, Tà Anh Pháo biến mất tung tích, hư ảnh Nghịch Long tiếp tục giáng xuống.