Phần 72
Xung quanh Cơ Nhã, ba vầng trăng tròn vận chuyển, đem nàng bảo vệ bên trong, hình thành một lớp phòng ngự tuyệt đối.
Huyết Nhị các đòn công kích đều trở nên vô dụng, trái lại bị Cơ Nhã đánh cho chật vật không chịu nổi, chỉ có thể vừa đánh vừa lùi, ánh mắt tràn ngập oán độc.
Hắn cũng được xem là hàng ngũ thiên tài ở Huyết Giới, đến một tinh cầu cấp thấp như Việt Long Tinh cứ tưởng có thể hiên ngang hoành hành, nào ngờ lọt ra một đám nữ nhân Hậu Cung từng người từng người mạnh mẽ đến cực điểm, quả thật đáng hận a…
Bất quá nghĩ đến ác chủ bài chưa ra, tâm lý Huyết Nhị lại có phần nắm chắc… không phải tự nhiên mà trận này lại là quần chiến, Hậu Cung… các ngươi cứ tạm thời đắc ý đi.
…
Một bên khác chiến tuyến, Thủy Nương Khanh thân thể oai phong lẫm liệt, tay cầm Thương Lôi Chiến Thủy, Niết Bàn Linh Thủy lưu chuyển quanh thân, lôi đình cuồn cuộn, chưa xuất kích đã tạo nên áp lực kinh hồn.
Đối diện với nàng, Huyết Nhất thần sắc ngưng trọng, nữ nhân trước mặt tu vi ngang bằng với hắn, nhưng lại tạo cho Huyết Nhất một cảm giác nguy hiểm hết sức cường liệt.
“Không thể xem thường!” Huyết Nhất nghiêm nghị nói một tiếng, bất chợt xuất ra một kiện quan tài khổng lồ, con Huyết Sát Cương Thi bên trong cao đến hàng chục mét, thân thể đỏ thẫm như sắt nung, ầm ầm ngồi dậy.
“Tiếp cận Bát Chuyển Thể Tu?” Đám người đứng xem ánh mắt híp lại, con Huyết Sát Cương Thi này tu vi không kém Nửa Bước Độ Kiếp cường giả.
Thủy Nương Khanh nhìn đối thủ lấy ra Cương Thi hùng mạnh, sắc mặt vẫn điềm tĩnh thong dong, chỉ là bên trong ánh mắt loáng thoáng có một tia bạo lệ như thú nộ, chiến ý kéo căng.
“Thi Nhân Huyết Công – Hợp Nhất!”
Huyết Nhất dù lấy ra Cương Thi mạnh mẽ nhưng lại chẳng dám chủ quan, trái lại đôi tay kết ấn, thi triển công pháp chủ tu của hắn.
RỐNG…
Huyết Sát Cương Thi gào rống, cái miệng mở lớn…
Trong ánh mắt kinh ngạc của đám người, thân thể Huyết Nhất toàn bộ hóa tan thành máu, sau đó chủ động chui vào trong miệng Huyết Sát Cương Thi.
Mọi chuyện tưởng như là một quá trình nhưng diễn ra chỉ trong thoáng chốc, trong ánh mắt tưởng như vô tình vô cảm của Huyết Sát Cương Thi đã xuất hiện lý trí, mà bản thân nó tưởng chừng chỉ là một Thể Tu lại có thể điều động cuồn cuộn Huyết Linh Lực, một thân Linh tu cũng đạt đến Hợp Thể Viên Mãn.
“Nhân Thi Hợp Nhất, không tệ!” Một đám Huyết Sứ giải hài lòng nhìn trạng thái hiện tại của Huyết Nhất.
Nói chính xác, Huyết Nhất đã hoàn toàn dung hợp cùng Huyết Sát Cương Thi, tuy hai mà một, trở thành một Linh Thể Song Tu.
Đây là trạng thái hoàn mỹ nhất của người sở hữu Huyết Sát Cương Thi tại Huyết Hoàng Địa, trong hàng ngàn đệ tử mới có một người thành công.
Huyết Nhất không thể nghi ngờ là thiên phú rất khủng bố, cảm nhận được thân thể cường đại và kích thước to lớn của mình, lòng tin của Huyết Nhất gia tăng chưa từng có.
“Huyết Cự Mâu!”
Huyết Nhất òm òm quát lên, Huyết Châu của hắn rời khỏi cơ thể, sau đó hóa lỏng và thay hình đổi dạng thành một kiện Chiến Mâu to lớn, vừa tay với thân thể cao chục mét của Huyết Nhất ở thời điểm hiện tại.
“Nữ nhân, tận hưởng sự phẫn nộ đến từ ta đi!”
Huyết Nhất cười lạnh lùng, thể và linh kết hợp, hai tay cầm chặt Huyết Cự Mâu hướng đỉnh đầu Thủy Nương Khanh nện xuống, hung hăng đến cực điểm.
ĐÙNG ĐÙNG…
Đầu Mâu còn chưa tới, không gian đã tầng tầng bị nghiền nát thành mảnh vỡ, hiển nhiên sức mạnh của Huyết Nhất lúc này đã tương đối kinh khủng.
Thủy Nương Khanh mỉm cười lạnh nhạt, Thương Lôi Chiến Thủy cầm trong tay bùng phát Lôi đình và Niết Bàn Linh Thủy, chặn ngang trước mặt.
ẦM…
Huyết Cự Mâu nện xuống thân Thương Lôi Chiến Thủy, Thủy Nương Khanh thân thể vẫn thẳng tắp kiêu ngạo, mà Huyết Nhất kinh sợ phát hiện mình không thể nào tiến thêm một bước.
Thân ảnh nhỏ bé của nữ nhân này lại vững vàng như vậy, dù thế nào cũng chẳng thể dời bước.
“Chết!” Thủy Nương Khanh hét lớn một tiếng, Thương Lôi Chiến Thủy bất chợt quét ngang.
ẦM…
Cự Huyết Mâu bị đánh bật, Huyết Nhất âm thầm hãi hùng, nữ tử trước mặt như một cái hung thú đang dần thức tỉnh.
“Ngày tàn của ngươi đã đến!”
Thủy Nương Khanh hé mở đôi môi màu tím mê người nghiêm nghị quát, mái tóc xám khói tung bay, Thương Lôi Chiến Thủy vũ động, từ thể nội của nàng, một tiếng thú rống như thời hồng hoang phá thể mà ra…
GRÀO…
Sau lưng Thủy Nương Khanh, một hư ảnh hung mãnh cao hàng trăm trượng bất chợt hiện thế…
Một con Thần Thú toàn thân lòe mênh mông lôi đình, kiên đình nhạc trì, uy nghiêm dũng mãnh, bá đạo kiêu ngạo, như đế vương trong Lôi, vảy bạc kiên cố, sát phạt dị thường.
“Không thể nào…” Ngưu Ngũ Bá cùng một đám yêu thú U Nguyên Đại Lục kinh hãi thốt lên.
Mà Ngự Thú Chiến Tông một đám cũng là lòi cả hai tròng mắt.
Lôi Kỳ Lân… hư ảnh thần thú sau lưng Thủy Nương Khanh lúc này chính là Lôi Kỳ Lân, một giống loài chỉ có trong truyền thuyết, một trong những thần thú chưởng khống Lôi Đình bá đạo nhất thiên địa.
Bọn hắn chưa từng thấy qua loài thần thú này, nhưng so với những gì cổ tịch miêu tả ghi chép lại, quả thật là giống y như đúc.
“Đó chỉ là hư ảnh mà không phải chân thật!” Thiên Vạn Bảo hít sâu một hơi nói.
“Các chủ nói không sai, Lôi Kỳ Lân này chỉ là hư ảnh… so với thần thú thật sự kém hơn không biết bao nhiêu lần!” Quy Linh Lão Nhân có chút ghen ghét nói.
Đám người đồng ý gật đầu, chỉ là vẫn không nhịn được kinh hãi trong lòng, Thủy Nương Khanh rốt cuộc tu luyện công pháp gì? Ngay cả hư ảnh Thần Thú cũng có thể triệu hoán đi ra.
Rất nhanh, bọn hắn có câu trả lời…
Thủy Nương Khanh lạnh lùng gằn từng chữ nói: “Lôi Lân Bá Thương Quyết – Lôi Lân Nộ!”
Thương Lôi Chiến Thủy trong tay ong ong tác hưởng, Thủy Nương Khanh động tác mạnh mẽ mà dứt khoát, thân như lôi đình lóe lên biến mất.
Xuất hiện một lần nữa đã đứng trên đỉnh đầu Huyết Nhất, trường thương trong tay đâm xuống…
RỐNG…
Lôi Lân Nộ, hư ảnh Lôi Kỳ Lân sau lưng nàng ngửa đầu lên trời gào rống, sau đó hòa vào một thương kia, uy lực không có cách nào để hình dung.
Trước sự bá đạo của Thủy Nương Khanh, cảm giác nguy hiểm ngập tràn cõi lòng Huyết Nhất, hắn cắn chặt răng, nâng lên Huyết Cự Mâu đón đỡ.
ĐÙNG…
Lôi Lân Nộ, cơ thể to lớn của Huyết Nhất trùng xuống, một đôi cánh tay tê rần dữ dội, bất quá cũng thành công ngăn cản thế công của Thủy Nương Khanh.
“Lôi Lân Bá Thương Quyết – Lôi Lân Vĩ!”
Thủy Nương Khanh nhếch miệng cười tà, cán thương trong tay bất chợt trấn xuống…
RỐNG…
Hư ảnh Lôi Kỳ Lân sau lưng nàng không cam lòng yếu kém, nó xoay thân lại, dùng cái đuôi như lưỡi tầm sét của mình nện xuống đầu Huyết Nhất.
“Đừng hòng!” Huyết Nhất thực lực hiện tại cũng rất không tồi, vậy mà gắng gượng thân thể đứng phắt mà lên, chuyển thủ thành công, đầu Huyết Cự Mâu hướng về chuôi Thương của Thủy Nương Khanh đâm mạnh.
ĐÙNG…
Không gian bạo tạc, biển cả thét gào, hai người liên tục lùi lại vài chục bước trên không trung sau cú va chạm.
Thủy Nương Khanh ánh mắt nghiêm nghị, Thương Lôi Chiến Thủy trong tay nàng chỉ là hàng Linh Cấp Thượng Phẩm, so với Huyết Cự Mâu từ Huyết Châu đạt đến Chân Cấp hóa thành của Huyết Nhất kém hơn không ít.
Bất quá nhờ tu luyện Lôi Lân Bá Thương Quyết đến tầng thứ hai, thực lực đã đủ chiến một trận.
Hai người không ngừng sáp lá cà trên không trung, Mâu và Thương không ngừng va chạm, từng đòn đều là chí mạng cùng cực.
Thủy Nương Khanh có hư ảnh Lôi Kỳ Lân trợ trận, nhưng thân thể tiệm cận Bát Chuyển Thể Tu của Huyết Nhất cũng không phải dạng vừa.
Hai người không ai nhường ai, cuối cùng Thủy Nương Khanh vững vàng áp chế một đầu, đánh cho Huyết Nhất liên tục bại lui, trên cơ thể khổng lồ liên tục xuất hiện vết thương khiến trong lòng hắn kinh hãi.
“Nữ nhân này có tốc độ khôi phục vết thương thật là khủng bố, nhất định là Niết Bàn Linh Thủy của nàng!” Huyết Nhất âm thầm suy nghĩ.
Trong lúc chiến đấu cùng Thủy Nương Khanh, hắn nhận ra tốc độ khôi phục của nàng chính là ưu thế, Niết Bàn Linh Thủy phát huy quá tốt lợi thế của nó.
“Hừ, bất quá nếu ngươi muốn trong thời gian ngắn đánh bại ta đó là nằm mơ, đợi đến khi ác chủ bài ra trận, cho ngươi biết thế nào là lễ độ!” Huyết Nhất cười gằn, trong lòng tràn ngập tự tin, tiếp tục cố gắng chống đỡ công kích mạnh mẽ của nàng.
“Lôi Lân Sát!” Thủy Nương Khanh lại một thương trấn xuống, hư ảnh Lôi Kỳ Lân vươn ra móng vuốt cào đến, thân thể yêu kiều lại khiến kẻ khổng lồ như Huyết Nhất một lần nữa phun máu.
“Nhẫn, ta phải nhẫn!” Huyết Nhất cắn răng, chưa đến thời điểm then chốt, phải ép bức sự chống chịu của bản thân đến cực hạn.
Thủy Nương Khanh nhìn thấy ý đồ ẩn nhẫn chờ thời trong mắt Huyết Nhất, trong lòng nàng cười nhạt:
“Ta cũng muốn xem ngươi còn giấu bài gì? Liệu có thể sánh ngang huyết mạch Thủy Kỳ Lân của ta hay không?”
…
“Thủy Hoang Chiến Điển!”
Yên Nhược Tuyết môi thơm khai mở, hình xăm trên lưng trần của nàng bất chợt hiện lên, chỉ đáng tiếc không ai có thể nhìn thấy.
Nàng mặc kệ Huyết U đứng ở phía đối diện, hạ người rơi xuống mặt nước, bàn tay đặt xuống lòng biển, môi thơm mở ra:
“Thủy Hoang Chiến Điển!”
Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ Thủy linh lực trong lòng biển như được đế vương hiệu triệu, chúng nó cấp tốc tiến về… sau đó hóa thành từng luồng từng luồng Thủy Linh Lực tinh thuần tiến vào cơ thể yêu kiều của nàng.
“Không ổn! Mau ngăn cản nàng thi triển một chiêu đó!” Một tên Tứ Tâm Huyết Sứ nghiêm nghị lớn tiếng nói.
Huyết U gật đầu, Huyết Châu cầm chặt trong tay hướng về Yên Nhược Tuyết ném xuống.
ĐÙNG…
Huyết Châu nghiền nát hư không, cấp tốc biến lớn hướng đỉnh đầu Yên Nhược Tuyết trấn xuống.
“Hừ!” Yên Nhược Tuyết hừ lạnh một tiếng, xem ra đám Huyết Hoàng Địa này đối với trận chiến tại Bạch Sa Hoàng Triều của nàng có nghiên cứu.
Thủy Hoang Tộc chính là chủng tộc thổ thủy thiện chiến, đánh nhau trên mặt đất… bọn hắn có thể hấp thu toàn diện Thổ Linh Lực trong đất để gia tăng tu vi trên diện rộng. Tương tự, khi đánh nhau trên mặt biển, Yên Nhược Tuyết cũng có thể hấp thu toàn diện Thủy Linh Lực trong lòng biển để gia tăng tu vi.
Nàng muốn đem tu vi nâng đến nửa bước Độ Kiếp, đem Huyết U diệt sát thành cặn bã.
Nào ngờ Huyết Sứ nhận ra ý đồ của nàng, gấp rút hạ lệnh Huyết U ra tay ngăn cản.
Đứng trước viên Huyết Châu đang nện xuống, Yên Nhược Tuyết đành phải thu tay lại, mà vài trăm dặm bán kính mặt biển dưới thân nàng đã trở thành một tòa biển chết, ngay cả tia linh khí mỏng manh cũng không còn sót lại.
“Thật kinh khủng, chỉ trong thời gian ngắn, nàng ấy đã hấp thu vô vàn Thủy Linh Lực, tu vi đạt đến Hợp Thể Viên Mãn rồi!” Thái Linh Lão Nhân không nhịn được khiếp đảm.
“Lần trước tại Bạch Sa, nàng ấy hấp thu Thổ Linh Lực trên diện rộng biến ngàn dặm lãnh thổ trở thành đất chết, lần này lại biến vài trăm dặm đại dương trở thành biển chết, quá mức kinh khủng!” Thiên Diệp Dao trực tiếp chứng kiến hai trận chiến, âm thanh run rẩy nói.
“Công pháp của Hậu Cung tu luyện, toàn là hàng khủng bố chưa từng nghe qua!” Đám đông âm thầm ghen tị, đối với tên khốn kiếp Hậu Cung Chi Chủ đang bế quan càng ghen tị hơn.
Một đám nữ nhân như tiên tử như vậy cùng chung một nam nhân, bọn hắn có thể không đố kỵ ghen ghét sao?
“Thật phiền phức!” Yên Nhược Tuyết nhếch miệng, thô bạo tung ra hai cái Thủy Chiến Quyền và Thổ Chiến Quyền, đem Huyết Châu đánh bật trở lại.
Huyết U tiếp lấy Huyết Châu, ý đồ ngăn cản nữ nhân này thi triển loại thuật pháp kia đã làm được, hắn cũng không cảm thấy thất vọng.
“Dù không lên đến nửa bước Độ Kiếp, Hợp Thể Viên Mãn cũng đủ rồi!” Yên Nhược Tuyết lạnh nhạt ung dung, lấy ra một sợi xiềng xích xanh biếc ném vào lòng biển.
Đứng trong hàng ngũ Hải Châu Đại Lục, tông chủ Hải Cung Hải Ứng Thiên lập tức trừng to mắt.
Bởi vì sợi dây xích Yên Nhược Tuyết vừa ném vào biển chính là Pháp Bảo trấn cung của Hải Cung bọn hắn – Cầm Hải Xích.
Trong lúc nhất thời, cảm xúc trong lòng đám người Hải Cung phức tạp đến cực điểm, hận không thể đi lên đòi lại pháp bảo của mình.
Cầm Hải Xích có công dụng rất tốt trong biển rộng, rất nhanh đã thể hiện một mặt khó chịu của nó.
Vô số thanh xiềng xích được ngưng tụ từ nước biển lao đến Huyết U trên không trung, muốn đem hắn trói chặt thành đòn bánh tét.
“Khốn kiếp, bất quá nội tình của Huyết Hoàng Địa chúng ta không phải vài kiện pháp bảo quê mùa này có thể so sánh!” Huyết U sắc mặt tự tin, hé miệng la lên:
“Huyết Võng!”
Trước sự quấy rối không ngừng của Cầm Xích Hải, hắn không phải dạng vừa lấy ra một kiện pháp bảo hình chiếc võng được ngưng tụ từ vô tận máu huyết, đạt đến Chân Cấp Hạ Phẩm, đem nó ném xuống biển.
ẦM ẦM…
Huyết Võng rất nhanh bành trướng đến vạn trượng, đem cả một mặt biển cả bao trùm bên dưới nó, khả năng phòng ngự và vây nhốt kinh khủng vô cùng…
Một đám xiềng xích do Cầm Xích Hải từ lòng biển lao lên, toàn bộ đều bị Huyết Võng ngăn chặn và thâu tóm, không tiếp tục quấy rối đến Huyết U.
Yên Nhược Tuyết có chút bất ngờ, không nghĩ đến lần đầu mình dùng đến Cầm Xích Hải đã gặp phải khắc tinh, bất quá cũng nhờ có nó mà câu được một kiện pháp bảo lợi hại của Huyết U, cũng coi như không tệ.
Nghĩ đến đây, Yên Nhược Tuyết thi triển Thủy Hoang Phân Thân, một thân thể giống nàng y đúc bất chợt hiện ra, cả hai cùng lao đến Huyết U:
“Thủy Chiến Quyền – Thổ Chiến Quyền!”