Phần 121
“Phú tiểu thư! Ta có chuyện cần rời khỏi Chiến Hạm… phiền nàng mang theo Đại Đảo Chủ mấy người trở về Hải Vực Tinh!” Lạc Nam hít sâu một hơi, trầm giọng nói ra.
Cẩm y thanh niên muốn trả thù mối hận tiêu diệt phân thân, hắn làm sao không muốn đòi lại công bằng cho Võ Tam Nương của mình?
Đã gặp được, bằng mọi giá phải diệt sát mới hả cơn giận dữ.
Phú Nhược Linh nhìn ánh mắt của Lạc Nam, lại thấy tình huống phía sau cũng cảm nhận được không ổn, khuyên can nói ra:
“Lạc Yên cô nương thiên phú ngút trời, cẩn trọng trong mọi hành động mới đúng… đụng độ với kẻ thù ở nơi này rất không khôn ngoan!”
“Đây là thù không đội trời chung!” Lạc Nam nhấn mạnh, nói tiếp:
“Không cần Phú tiểu thư cho phép, ta vẫn tự rời khỏi Đại Chiến Hạm được!”
Phú Nhược Linh bất đắc dĩ, quả thật Thiên Địa Hội không được phép xen vào tranh đấu giữa người khác.
Nàng hết cách khuyên can Lạc Nam, chỉ có thể hứa hẹn nói:
“Ta sẽ mang Âu Dương tỷ tỷ các nàng về Hải Vực Tinh, Lạc Yên cô nương cứ yên tâm!”
“Đa tạ!” Lạc Nam gật đầu, đang muốn nhảy khỏi Đại Chiến Hạm.
“Lạc Yên cô nương có thể sẽ cần thứ này!” Phú Nhược Linh lôi kéo hắn, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một tấm phù chú.
“Đây là?” Lạc Nam khó hiểu.
“Dịch Hành Phù, chỉ cần bóp nát nó có thể lập tức dịch chuyển về phạm vi lãnh thổ của Phú gia chúng ta…” Phú Nhược Linh nghiêm túc nói:
“Khi gặp nguy hiểm, Lạc Yên cô nương có thể dùng nó để quay về Hải Vực Tinh!”
Lạc Nam nghe vậy thật sâu nhìn nàng một chút, trầm ngâm hỏi: “Phú tiểu thư vì sao tốt với ta như vậy?”
Phú Nhược Linh thản nhiên đáp: “Ta không muốn một thiên tài kinh diễm như cô nương gặp chuyện không may!”
“Thành ý của Phú tiểu thư ta nhận!” Lạc Nam không khách khí thu lấy Dịch Hành Phù.
Thứ này là đồ tốt, có thể nhanh chóng quay về Hải Vực Tinh rất hợp với ý của hắn, tránh để Đại Đảo Chủ các nàng sau khi xuất quan sẽ lo lắng.
Vốn dĩ Lạc Nam định sau khi làm thịt cẩm y nam tử sẽ để Thục Phi mang mình trở về, nhưng có Dịch Hành Phù cũng không cần quấy rối nàng đang bế quan.
Ân tình của Phú Nhược Linh hắn đã nhớ kỹ, Lạc Nam không muốn nợ ân tình của người khác.
Sau khi trở về, hắn quyết định đến Phú gia một chuyến, hỗ trợ nàng giải quyết hôn sự với Đồ Huy.
Không tiếp tục nhiều lời, Lạc Nam vươn người nhảy khỏi Đại Chiến Hạm…
Phú lão đúng lúc gia tăng tốc độ, Đại Chiến Hạm lao vụt đi mất dạng… chỉ còn lại một mình Lạc Nam cô độc giữa hư không.
Phú Nhược Linh ngoáy đầu nhìn lại, bóng dáng thiếu nữ tuyệt mỹ dần dần khuất xa, nàng lẩm bẩm một tiếng:
“Rốt cuộc Lạc Yên là người như thế nào…”
Lạc Nam dừng lại giữa tinh không, Phi Thuyền của cẩm y nam tử cũng nhanh chóng tiếp cận.
“Giỏi, rất giỏi…” Cẩm y nam tử cười tà nhìn Lạc Nam, khóe môi cong lên đầy ý vị:
“Không ngờ kẻ hủy phân thân của bổn công tử lại là một nữ nhân tuyệt mỹ, vừa hay có thể hiếp xong giết!”
Thiếu nữ trước mắt là Ất Tiên, chẳng trách năm xưa có thể diệt trừ phân thân của hắn…
Chỉ là trước ánh mắt trợn tròn của cẩm y thanh niên, chỉ thấy thiếu nữ đột ngột đưa tay lên mặt kéo xuống.
Một tên nam tử cao lớn, thân thể cân đối, diện mục tuấn lãng xuất hiện, đôi mắt đen trắng tà dị nhìn chằm chằm vào cẩm y thanh niên, bên trong ẩn chứa vô tận sát khí.
“Nghe cho kỹ, người lấy mạng chó của mày… Lạc Nam!”
Lạc Nam âm thanh như đến từ cửu u địa ngục nói ra.
Báo thù cho nữ nhân của mình, hắn phải lấy thân phận của một nam nhân, một người làm phu quân.
Hình dạng Lạc Yên tạm thời không cần thiết…
“Nam nhân?” Cẩm y nam tử vẫn chưa hết bất ngờ, sau khi nghe lời nói của Lạc Nam bất chợt phì cười vì phẫn nộ:
“Cuồng vọng! Dám giết đi phân thân của ta, mặc kệ ngươi là nam hay nữ… hôm nay cũng phải chết!”
“Nghe cho kỹ, kẻ giết ngươi tên là…”
“Ta đối với tên người sắp chết không có hứng thú biết!” Lạc Nam cắt ngang, sát khí bạo động, thân thể đã mãnh liệt biến mất.
Bát Môn Độn Giáp toàn diện kích hoạt, Lôi Hỏa cuồn cuộn ngập trời, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm phủ lên sau lưng.
Tốc Biến triển khai…
Lạc Hồng Kiếm xuất hiện trên tay, Lạc Nam muốn cùng Tiểu Hồng Nhi báo thù cho Tam Nương ma ma của nàng.
Dường như cảm nhận được tâm tình phẫn nộ của Lạc Nam, lại thêm ngày thường Võ Tam Nương cực kỳ yêu thương Tiểu Hồng Nhi.
Trong khoảnh khắc đó, một luồng lực lượng bá đạo quét ngang từ Lạc Hồng Kiếm xuất hiện.
Chính là Kiếm Vực!
Lạc Nam tay cầm Lạc Hồng Kiếm, tu vi bạo phát, Thể Tu kích hoạt, Lôi Hỏa vờn quanh…
Sát khí mãnh liệt như hóa thành thực chất, Kiếm Vực cao cao tại thượng khóa chặt lấy cẩm y thanh niên.
Ở trong khoảnh khắc này, cẩm y thanh niên sắc mặt từ kiêu ngạo đã chuyển thành vô tận hoảng sợ.
Cảm giác tử vong dâng lên tận cõi lòng, hai chân của hắn như sắp nhũn ra, ở giữa đũng quần đã ướt át nước.
Khủng bố… hắn đang đối diện với con quái vật khủng bố gì thế này?
Cẩm y thanh niên hoàn toàn mất đi khả năng nhận thức… trong đầu chỉ còn lại cảm giác bất lực, hèn yếu.
Hắn muốn quay người bỏ chạy, nhưng ở trong Kiếm Vực của Lạc Hồng Kiếm lúc này, chỉ có Lạc Nam di chuyển tự do.
“Chết!”
Hàn mang trong mắt Lạc Nam đại thịnh, Lạc Hồng Kiếm nhắm ngay giữa đầu Cẩm y thanh niên chẻ xuống.
Hắn muốn trảm đôi, chưa bao giờ Lạc Nam gấp rút giết đi một người đến như thế, dường như để cẩm y thanh niên sống thêm một chút chính là tội lỗi tày trời.
“To gán, bằng tiểu tử chưa đột phá Ngọc Tiên như ngươi cũng muốn giết công tử?”
Trong thời khắc mấu chốt, từ trong phi thuyền của cẩm y thanh niên, một giọng nói già nua lẫm liệt vang lên.
Lạc Nam ánh mắt híp lại, hắn đã sớm biết trong thuyền có người…
Một tên Vương giả.