Phần 170
Ngay tại Bạch Nguyệt Căn Cứ…
Thập trưởng lão của Bạch Nguyệt Tộc sắc mặt cực kỳ khó coi, lại lần nữa phải ngắt đi Hồn Lực đang truyền đến từ phía Thổ Hồn Tiên Vương.
“Hừ, Thổ Vực Tinh thật là vô dụng, chưa gì đã gặp phiền phức lớn rồi!”
Thập trưởng lão bực mình hừ lạnh…
Hắn biết Thổ Vực Tinh đang gặp khó khăn, cũng biết Thổ Hồn Tiên Vương đang liên tục cầu cứu.
Nhưng mà lúc này… Bạch Nguyệt Tộc đang không hề rảnh rỗi, ngay cả bản thân còn lo chưa xong, làm sao nghĩ đến chuyện cứu viện?
Chỉ thấy lúc này, một đám gần trăm nữ nhân hung hăng càn quấy đánh vào Bạch Nguyệt Tộc, trên thân mặc lấy Cách Hồn Y cực kỳ khó chịu, trên người lại trang bị vô số Tiên Đan có công dụng bảo vệ Linh Hồn, số lượng nhiều như là kẹo.
Bồng Lai Tiên Đảo các vị đệ tử, mỗi người các nàng đều đeo mặt nạ lạnh lùng, so với Bạch Nguyệt Tộc càng thêm ra vẻ thần bí, toàn bộ đều có tu vi Ngọc Tiên trở lên…
Lạc Yên dẫn đầu chúng nữ đệ tử, theo sau Đại Đảo Chủ Âu Dương Thương Lan hung hăng đánh vào Bạch Nguyệt Tộc.
Đại chiến hết sức căng thẳng…
Gần trăm nữ nhân ỷ vào Cách Hồn Y mà không xem Bạch Nguyệt Tộc ra gì, bộc phát thế công mạnh mẽ, cùng lúc đối kháng hàng ngàn hộ pháp của Bạch Nguyệt Tộc.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là Thương Vực của Âu Dương Thương Lan đang bao phủ toàn trường, đem chiến lực của toàn thể Bạch Nguyệt Tộc tinh nhuệ suy yếu hơn một nửa, cực kỳ khủng bố.
Nhưng bấy nhiêu đó không phải thứ mà Bạch Nguyệt Tộc cảm thấy khó chơi nhất…
Thứ khiến bọn hắn khó chịu cực độ chính là nữ tử mang tên Lạc Yên kia.
Rõ ràng chỉ là một Ngọc Tiên và một Ngọc Hồn, nhưng mỗi khi có trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc đánh đến với ý đồ diệt sát đám nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo lại bị Lạc Yên đánh bật trở về.
Càng làm bọn chúng phát điên chính là, Lạc Yên sở hữu một con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, hơn nữa hình như sử dụng còn thông thạo và đẳng cấp cao hơn cả Bạch Nguyệt Tộc bọn chúng.
Rốt cuộc ai mới là Bạch Nguyệt Tộc?
Mặc dù vừa thắc mắc vừa phẫn nộ vì Lạc Nam dùng Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đối phó chính Bạch Nguyệt Tộc bọn hắn, nhưng trong đại chiến hỗn loạn, đâu ai rảnh rỗi truy cứu nguyên nhân trong đó.
ẦM ẦM ẦM…
Bầu không khí có chút náo nhiệt, đại chiến vẫn đang nổ ra, Lạc Nam nhớ như in lời căn dặn của Đại Đảo Chủ nên không dám làm trái:
“Bảo vệ các nàng, không để bất kỳ đệ tử nào hy sinh trong trận chiến… mọi chuyện còn lại để cho ta!”
Lời nói của Âu Dương Thương Lan mang theo tự tin tuyệt đối, mang theo uy thế bất phàm, Lạc Nam đành phải tuân thủ.
Chính vì thế mà hiện tại, khi Âu Dương Thương Lan đang bị Bạch Nguyệt Dương cùng chư vị trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc vây quanh, Lạc Nam vẫn đang khoanh tay bình thản, tọa trấn bên cạnh đám nữ đệ tử Bồng Lai, để các nàng làm thịt từng tên Hộ Pháp một, mà khi có nàng nào xảy ra nguy hiểm hắn sẽ lập tức xuất thủ.
Điển hình như lúc này…
Một vị nữ đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo bị cùng lúc ba tên Hồn Vương cấp Hộ Pháp bao vây, Hồn Lực ầm ầm ngưng tụ khóa chặt lấy nàng, ba cái Bạch Nguyệt Chưởng do Hồn Lực ngưng tụ hung hăng vồ đến, nếu trúng công kích này… dù có Cách Hồn Y bảo vệ cũng mất đi khả năng chiến đấu.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, hắn nhận ra nữ đệ tử này tên là Tiểu Linh, chính là một trong số các vị sư tỷ buộc hắn phải mát xa làm lễ nhập môn dưới suối nước nóng.
Bát Hoang Hoành Thiên Viêm vũ động trên lưng, dưới chân Lạc Nam lại có một đám mây bồng bềnh trong suốt như làn gió.
Tốc Môn mở ra, Huyễn Quang Vô Cực thi triển đến cực hạn.
Đạt đến một loại tốc độ khủng bố chưa từng có, Lạc Nam đã hóa thành một luồng sáng xuất hiện bên cạnh Tiểu Linh.
Nhìn ba cái Bạch Nguyệt Chưởng đánh đến, hắn chỉ nhàn nhạt nói một tiếng:
“Đế Hồn Đệ Bát Kỹ – Giải Hồn!”
Hồn Kỹ đứng hàng thứ tám bên trong Đế Hồn Thập Nhị Kỹ của Đế Hồn Kinh, lần đầu tiên đụng độ với Đạm Đài Uyển hắn cũng có mang ra sử dụng.
Lúc này đây, Giải Hồn tiếp tục phát huy tác dụng then chốt.
Chỉ thấy Hồn Lực của Lạc Nam ầm ầm tiến ra, chỉ thoáng chốc đã hình thành một cái vòng xoáy trong suốt quay vòng tròn xung quanh thân thể.
Ba chiêu Bạch Nguyệt Chưởng đánh vào bên trong vòng tròn lập tức bị phân giải không còn sót lại chút nào, trở nên vô hại đến cực điểm.
Lạc Nam một tay đẩy Tiểu Linh ra ngoài, Lôi Hỏa bao trùm nắm tay, Cuồng Thú Quyền hung hăng đấm.
ĐÙNG…
Một vùng không gian trước mặt sụp đổ, ba tên Hồn Vương như giẻ rách bay ra ngoài, điên cuồng phun máu.
“Đa tạ tiểu Yên sư muội!” Tiểu Linh cười tươi rói lên tiếng, rất nhanh đã quay người công kích một tên Ngọc Hồn Hộ Pháp của Bạch Nguyệt Tộc đang đứng gần.
Lạc Nam chưa kịp đáp lại nàng đã nhìn thấy nữ đệ tử khác của Bồng Lai Tiên Đảo đang bị mười tên Ngọc Hồn Hộ Pháp bao vây.
Thân thể hắn một lần nữa biến mất, mười thanh Vũ Hoàng Kiếm bá đạo tề xuất, Lôi Hỏa ngập trời.
Phập phập phập phập…
Mười tên Ngọc Hồn thậm chí chưa kịp phản ứng, trái tim đã vỡ tan, Vũ Hoàng Kiếm vô tình xuyên thấu lồng ngực, ngay cả một tia vết máu cũng chẳng lưu lại.
Lạc Nam như mãnh hổ gia nhập bầy cừu, lực lượng tinh anh của Hộ Pháp Bạch Nguyệt Tộc ở trước mặt hắn chẳng có khả năng uy hiếp.
Không phải vì Lạc Nam quá mạnh, mà vì chiến lực của bọn chúng đang bị suy yếu không ngừng.
“Có Thương Vực của Đại Đảo Chủ… trận chiến này không khó đánh!” Lạc Nam âm thầm cảm thán một tiếng.
RĂNG RẮC…
Hàng loạt không gian sụp đổ.
Chỉ thấy bên trên chiến trường, Âu Dương Thương Lan hay tay cầm Ngân Dạ Song Thương, một tay Ngân Thương tinh khiết lấp lánh, một tay Dạ Thương thần bí nguy hiểm.
Thương Vực bá đạo đến cực điểm bùng nổ, phạm vi bao trùm chính là toàn bộ chiến trường, một nửa căn cứ Bạch Nguyệt Tộc… như một nữ chiến thần cao ngạo không thể hình dung.
Ngân Dạ Song Thương một khi tụ họp đầy đủ chính là Đế Cấp Thượng Phẩm.
Ở tình huống bình thường, Âu Dương Thương Lan chỉ là Thiên Vương muốn nhận chủ Pháp Bảo Đế Cấp Thượng Phẩm gần như không có khả năng, càng đừng nói sử dụng đến nó.
Nhưng mà có Hồng Nhi uy hiếp, Ngân Dạ Song Thương ngoan ngoãn trở thành vũ khí chuyên dụng của Âu Dương Thương Lan, mặc dù nàng vẫn chưa thể phát huy toàn lực của nó, nhưng dù sao Đế Cấp cũng là Đế Cấp, lại thêm Thương Vực bùng nổ, đem cao tầng Bạch Nguyệt Tộc hung hăng áp chế.
“Khốn kiếp, Thương Vực quá mức bá đạo… mà nàng còn là một Hồn Tu với Linh Hồn tinh khiết hơn chúng ta, quá khó áp chế!”
Đại trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc sắc mặt cực kỳ khó coi, Bạch Nguyệt Chưởng vừa mới đẩy ra đã bị Âu Dương Thương Lan một thương phá diệt.
“Bồng Lai Tiên Đảo mạnh mẽ như vậy lẽ ra nên sớm thống nhất Hải Vực Tinh rồi mới đúng, vì sao bọn chúng vẫn điệu thấp thời gian dài như vậy?”
Bạch Nguyệt Dương hít sâu một hơi, vết thương lần trước mà Dạ Thương đâm vào tay hắn đã khép lại, tuy nhiên lúc này trong lòng còn chút kiêng kỵ, đang đợi thời cơ thích hợp mới ra tay.
Âu Dương Thương Lan vừa phải chống lại vài chục tên trưởng lão, vừa phải dùng Thương Vực hỗ trợ đám đệ tử đối kháng hàng ngàn Hộ Pháp của Bạch Nguyệt Tộc, mỗi thời mỗi khắc đều cần tiêu hao nguồn năng lượng cực lớn.
Bạch Nguyệt Dương là một con cáo già, hắn đang chờ đợi lúc Âu Dương Thương Lan suy yếu nhất sẽ tập kích nàng.
Con mắt thứ ba trên trán Bạch Nguyệt Dương từ lâu đã mở ra, chỉ chờ thời cơ thích hợp nhất.
“Liên thủ hợp kích, tiêu hao lực lượng của nàng càng nhanh càng tốt!” Bạch Nguyệt Dương gầm thét nói.
“Tuân mệnh!”
Vài chục tên trưởng lão nghiêm nghị gật đầu, bọn hắn mỗi một người đều là Hồn Vương Viên Mãn, có thể thấy thực lực tổng thể của Bạch Nguyệt Tộc tương đối khủng bố.
Nếu không phải chúng nữ Bồng Lai Tiên Đảo đều là nhân tố có thể lấy ít địch nhiều, vượt cấp chiến đấu… chỉ sợ đã sớm bị nghiền thành cặn bả rồi.
“Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận!”
Đại trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc gầm thét lên, hai tay mãnh liệt kết ấn.
“Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận!” Hàng loạt trưởng lão đồng thanh gầm lên.
Từng con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của bọn hắn chấn động dữ dội, vô tận Hồn Lực cùng lúc tụ hợp vào nhau.
Hồn Lực ngưng thực đến cực điểm, một con Mắt khổng lồ màu trắng đột ngột hiện ra giữa hư không, lấy lực lượng do đám trưởng lão cung cấp, ánh mắt uy nghiêm mà vô tình khóa chặt thân ảnh Âu Dương Thương Lan.
“Đoạt Hồn!”
Đại trưởng lão dẫn đầu một đám trưởng lão gầm thét.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận, chính là trận pháp gắn kết Linh Hồn của tất cả trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc, sau đó thông qua Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn ngưng tụ thành một con mắt khủng bố Đoạt Hồn đối thủ, uy lực đề thăng theo cấp số nhân.
Đây là trận pháp mạnh nhất của Bạch Nguyệt Tộc, lúc này lấy ra đối phó Âu Dương Thương Lan.
Hồn Lực bá đạo từ con mắt khổng lồ tiến ra trấn áp mà xuống.
“Hừ…”
Âu Dương Thương Lan đau đớn rên lên một tiếng, nàng cảm giác Linh Hồn của mình đang bị cưỡng ép rút ra khỏi cơ thể, để con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn khổng lồ kia hút vào.
“Làm tốt lắm!” Bạch Nguyệt Dương hưng phấn, để xem nữ nhân ngươi còn dám kiêu ngạo.
“Chết!”
Âu Dương Thương Lan đâu dễ gì bại trận? Ngân Thương trong tay nàng lóe sáng, không chút do dự ném mạnh mà lên.
Một Thương xuyên thấu vân tiêu, hướng về con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đâm đến.
Mũi thương bao trùm Thương Vực và cả Hồn Lực của Âu Dương Thương Lan nàng.
ĐÙNG!
Ngân Thương va chạm dữ dội, con Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn ở trên không trung xém chút bạo liệt.
“Phốc!”
Hàng loạt trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc miệng phun máu tươi, đau đớn Linh Hồn muốn chết đi sống lại.
“Khốn kiếp… Thương của nữ nhân kia rốt cuộc là cấp bậc gì? Chẳng lẽ là Tôn Cấp sao?”
Đau đớn xém chút nữa khiến đám trưởng lão phát điên, Ngân Thương mạnh mẽ vượt xa dự đoán của bọn hắn.
Thương Vực mạnh mẽ đủ sức tác động toàn bộ chiến trường như hiện tại một phần là nhờ Ngân Dạ Song Thương cung cấp lực lượng.
“Toàn bộ uống vào Bổ Hồn Đan!” Bạch Nguyệt Dương trầm giọng quát.
Đám trưởng lão nghe vậy gật đầu, cùng nhau lấy ra Tiên Đan Vương Cấp bổ trợ Linh Hồn nuốt vào.
Bạch Nguyệt Tộc dù sao cũng là thế lực không nhỏ, nội tình của bọn hắn cũng không hề đơn giản chút nào.
Bổ Hồn Đan vừa vào, Linh Hồn lấy lại sức sống, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Trận tiếp tục hướng Âu Dương Thương Lan nghiền ép.
“Hừ, thay vì phá trận… ta sẽ giết từng kẻ lập trận!”
Âu Dương Thương Lan nhếch lên bờ môi, Dạ Thương còn lại trong tay cũng đã như sao băng xuyên thấu mà đến.
Ở trước một Thương đen kịch này, đám trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc hoảng sợ phát hiện hoàn toàn không nhìn thấy quỷ tích di chuyển của nó dù bọn hắn có Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn hỗ trợ.
“HỰ!”
Mãi đến khi Dạ Thương xuyên thấu lồng ngực một tên trưởng lão, đám người mới kịp định thần.
ẦM!
Thân thể tên trưởng lão bạo tạc, chết đến không thể chết hơn được nữa…
“Mặc kệ nàng ta! Đoạt Hồn!”
Bạch Nguyệt Dương gầm lên.
Chúng trưởng lão cắn chặt răng bất chấp cái chết của đồng bọn, Đoạt Hồn mạnh mẽ đến cực điểm ép đến Âu Dương Thương Lan.
“Hự…”
Âu Dương Thương Lan đứng trước số lượng cường giả khủng bố bao vây rốt cuộc cũng xuất hiện dấu hiệu tiêu hao, khóe môi rỉ ra một tia máu, Linh Hồn rung lên.
“Thời cơ đã tới!”
Bạch Nguyệt Dương mừng rỡ quá đỗi, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn trên trán mở lớn, đắc ý quát lạnh:
“Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn!”
XOẸT…
Hai con mắt trái phải của Bạch Nguyệt Dương đóng lại cùng lúc, con mắt ở giữa trán lại bùng nổ đến cực điểm…
“Diệt Hồn!” Bạch Nguyệt Dương sắc mặt dữ tợn quát.
Một tia Hồn Lực như tia hủy diệt từ con mắt bắn mạnh mà ra, xẹt ngang hư không sẵn sàng tiêu diệt tất cả.
Mà khi Bạch Nguyệt Dương ra tay, toàn thể tu sĩ Bạch Nguyệt Tộc cùng nhau rùng mình.
Con mắt ở giữa trán của Bạch Nguyệt Dương tên là Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn, nó là khắc tinh của mọi Linh Hồn.
Bởi vì chỉ cần để nó bắn trúng, Linh Hồn của ngươi sẽ lập tức hủy diệt, trừ khi đẳng cấp Linh Hồn cao hơn Bạch Nguyệt Dương quá nhiều mới thoát nạn.
Nhờ Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn mà Bạch Nguyệt Dương thống lĩnh Bạch Nguyệt Tộc chẳng ai dám không phục, đây là con mắt chỉ hoàng tộc Bạch Nguyệt Tộc mới sở hữu.
Hiện tại chỉ có Bạch Nguyệt Dương và Bạch Nguyệt Vật mà thôi.
Chứng kiến Âu Dương Thương Lan bị thương, Bạch Nguyệt Dương mới thi triển một đòn chí mạng này.
Bạch Nguyệt Diệt Hồn bắn thẳng mà đến, nhắm ngay đầu Âu Dương Thương Lan.
“Ha hả, ngươi chết chắc!” Bạch Nguyệt Tộc đám đông tràn đầy hưng phấn.
Chỉ cần Âu Dương Thương Lan vừa chết, Thương Vực sẽ giải trừ, Bồng Lai Tiên Đảo đám đệ tử dù lợi hại cũng giống như cá nằm trên thớt mà thôi.
Tuy nhiên…
Khi toàn bộ Bạch Nguyệt Tộc tưởng chừng Âu Dương Thương Lan bị thương Linh Hồn, chỉ nghe nàng cười quỷ dị một tiếng:
“Cá cắn câu rồi!”
Nói xong, một bình thủy dịch thần bí xuất hiện trong tay, Âu Dương Thương Lan ngửa đầu uống sạch, Linh Hồn lấy tốc độ khủng bố hoàn hảo như lúc ban đầu, ngay cả một chút tổn thương cũng không có.
“Làm sao có thể? Tẩy Hồn Thủy?”
Toàn bộ Bạch Nguyệt Tộc chấn động.
Thân là Hồn Tu chân chính, bọn hắn đương nhiên có kiến thức để nhận ra Tẩy Hồn Thủy và công dụng khủng bố của nó.
Chỉ là không ai ngờ… Âu Dương Thương Lan trong thời khắc nguy hiểm nhất lại xuất ra thứ này uống vào.
Lạc Nam đứng ở xa xa nhếch môi, trước khi chiến với Bạch Nguyệt Tộc… hắn đã trang bị cho chúng nữ đầy đủ thủ đoạn phòng thân.
Tẩy Hồn Thủy vừa thu được ở Hồn Thiên Giới không lâu đương nhiên cũng nằm trong số đó.
Âu Dương Thương Lan giả vờ trọng thương Linh Hồn để dẫn dụ Bạch Nguyệt Dương ra tay.
Trong giây phút nguy hiểm lại uống vào Tẩy Hồn Thủy đảo ngược ván cờ, ngoài khả năng tẩy sạch Linh Hồn, Tẩy Hồn Thủy còn cung cấp nguồn năng lượng cực lớn để trị thương Linh Hồn trong lúc khẩn cấp.
“Không xong rồi!”
Bạch Nguyệt Dương trong lòng hãi hùng, con mắt thứ ba trên trán cấp tốc nhắm lại.
Đáng tiếc, Âu Dương Thương Lan trong khoảnh khắc đã theo sát mà đến, Ngân Dạ Song Thương bay vọt trở về, hung hăng đâm vào tia Diệt Hồn do Bạch Nguyệt Dương vừa mới bắn ra.
“AAAAA”
Âm thanh thê lương vang vọng tinh không, thân thể Bạch Nguyệt Dương rung lên bần bật, Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn tràn ra huyết lệ.
“Âu Dương Thương Lan, chúng ta không chết không thôi!”
Bạch Nguyệt Dương như dã thú trọng thương gầm thét, oán độc lên đến đỉnh cao.