Phần 188
Tiếng nói của Chấp Pháp Săn Ma vừa dứt, sắc mặt Bồng Lai Tiên Đảo chúng nữ sau lớp mặt nạ trở nên trầm xuống.
Tên khốn kiếp này, người ta đột phá Tiên Tôn liên quan đến ngươi cái rắm a, không thấy đang ẩn nấp để che giấu sao? Còn cố tình lớn tiếng tiết lộ.
Rõ ràng là Chấp Pháp Săn Ma cay cú vì Bồng Lai Tiên Đảo lần này thoát khỏi độc thủ của tên Đế Tử kia khi thành công chiến bại Bạch Nguyệt Tộc cùng Đồ gia liên thủ nên tiết lộ việc Thục Phi đột phá Tiên Tôn nhằm mượn các Tôn giới khác có điều kiện xâu xé Hải Vực Tinh.
Thục Phi phản ứng cực nhanh, sau khi vừa bị gọi lên nàng đã nhanh trí thông qua Lệnh Bài Truyền Tống trở về Cung Đình Thụ trong Linh Giới Châu.
Lạc Nam cảm nhận được Thục Phi thành công lẫn trốn, hắn lấy lại bình tĩnh ra vẻ kinh ngạc hỏi Chấp Pháp Săn Ma:
“Tiền bối nói Hải Vực Tinh chúng ta có người trở thành Tiên Tôn? Đây quả thật là chuyện đáng mừng, không biết người đó là ai?”
Toàn trường nghe vậy bừng tĩnh, đúng nha… lời của Săn Ma Điện các ngươi chưa chắc có thể tin tưởng, người đột phá Tiên Tôn là ai? Nói có sách mách có chứng, bởi vì đột phá Tiên Tôn sẽ tạo ra động tĩnh rất lớn trong thiên địa, vì sao thời gian qua Hải Vực Tinh vẫn sóng yên biển lặng, đâu có dấu hiệu của người đột phá Tiên Tôn?
Thấy Lạc Nam đặt câu hỏi, Âu Dương Thương Lan chúng nữ cũng dần bình tĩnh lại, đợi hắn đối phó…
Chấp Pháp Săn Ma đứng trước ánh mắt ngờ vực của vô số người, hắn lạnh giọng hướng về vị trí Thục Phi vừa mới ẩn nấp quát:
“Đã đột phá Tiên Tôn vì sao còn chưa lộ diện gặp mặt bổn Chấp Pháp một lần?!”
“…”
Đáp lại hắn là sự tĩnh lặng…
“Kỳ quái…” Chấp Pháp Săn Ma trong lòng trầm xuống, hắn vừa rồi rõ ràng cảm giác được khí tức của Tôn giả ẩn mình trong hư không, vì sao hiện tại đột nhiên biến mất rồi?
Lạc Nam quỷ dị cười nhạt sau lớp mặt nạ, Linh Giới Châu là Tôn Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, Chấp Pháp Săn Ma ngươi tuổi gì có thể tìm ra Thục Phi đã trốn vào trong?
Với uy tín đang tuột dốc hiện tại của Săn Ma Điện, lại thêm Thục Phi không hề xuất hiện, bằng chứng không có… lời nói của Chấp Pháp Săn Ma tuyên bố Hải Vực Tinh trở thành Tôn giới chỉ như cái rắm, dù sẽ có người nghi ngờ về tính thực hư… nhưng không ai có thể xác thực.
Quả nhiên đúng như Lạc Nam suy đoán, nhìn thấy không ai hồi âm, Chấp Pháp Săn Ma như đang nói chuyện với không khí, ánh mắt toàn thể Hải Vực Tinh trở nên quỷ dị.
“Vị Chấp Pháp Săn Ma này hình như không được bình thường cho lắm, vừa rồi đánh trượt Đồ Hoàng, hiện tại lại tuyên bố Hải Vực Tinh đột phá Tôn giới mà chẳng có chút bằng chứng nào!” Trong lòng đám người âm thầm suy nghĩ.
Ngay cả Bạch Nguyệt Tộc cũng ném cho Chấp Pháp Săn Ma ánh mắt nghi ngờ.
“Hừ, đã ngươi không chịu ra mặt… bổn Chấp Pháp ép ngươi phải ra!”
Chấp Pháp Săn Ma lạnh lùng nói một tiếng, Thần Thức của Tiên Tôn ầm ầm quét ngang, thăm dò mọi ngóc ngách của Hải Vực Tinh.
Đáng tiếc, thăm dò thời gian dài… mồ hôi trên trán Chấp Pháp Săn Ma ướt đẫm, hắn vẫn chẳng cảm giác được chút khí tức của Tiên Tôn nào.
“Chẳng lẽ vừa rồi ta bị ảo giác?” Chấp Pháp Săn Ma trong lòng dần xuất hiện cảm giác không nắm chắc.
“Hì hì, Đại Tỷ của ta chính là đệ nhất cường giả Hải Vực Tinh, ngay cả nàng cũng chưa đột phá Tiên Tôn thì ai đủ tư cách?” Đình Manh Manh tự hào nắm tay Âu Dương Thương Lan cười đắc ý.
“Nhị Đảo Chủ nói không sai!” Chúng Tiên Vương Hải Vực Tinh gật đầu tán thành.
Âu Dương Thương Lan biểu hiện khủng bố ai cũng nhìn thấy, ngay cả nàng cũng chưa đột phá Tiên Tôn, liệu ai còn có thể?
Phải biết Đồ Hoàng trước đó được tung tin là người có hy vọng đột phá Tiên Tôn nhất Hải Vực Tinh thì hiện tại đã tan xương nát thịt.
“Hừ, lẩn trốn cũng thật nhanh!” Chấp Pháp Săn Ma hừ lạnh một tiếng như sấm động để chữa thẹn.
RỐNG!
Hắc Giao gầm lên vang trời, mang theo chủ nhân của mình xé không lao vọt đi, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, khóe miệng co co giật giật, quả nhiên Săn Ma Điện cũng không đáng tin cậy a.
Tuyên bố Hải Vực Tinh trở thành Tôn giới, rốt cuộc ngay cả cọng lông của Tiên Tôn cũng chưa nhìn thấy.
Âu Dương Thương Lan cùng Độc Cô Ngạo Tuyết hai mặt nhìn nhau, các nàng biết bên trong có ẩn tình, rất có thể Lạc Yên vừa mới giở trò gì đó mới khiến Chấp Pháp Săn Ma không cảm giác được Thục Phi nữa.
Tuy nhiên sóng gió tạm thời đã qua nhưng nguy hiểm vẫn còn tồn tại.
Lời nói của Chấp Pháp Săn Ma sẽ khiến một số kẻ ý đồ bất minh phải suy nghĩ a…
Lạc Nam sắc mặt cũng là trầm xuống, hắn nhớ kỹ tên Chấp Pháp Săn Ma này rồi, trước khi đi còn muốn để lại tai họa cho Hải Vực Tinh.
Nếu không phải Thục Phi nhanh trí chuồn mất, mọi chuyện sẽ càng thêm phiền phức.
Bởi vì Hải Vực Tinh hiện tại ngay cả Thiên Vương Giới còn đánh chưa xong, càng đừng nói đến những Tôn giới cao cấp.
“Chạy đi đâu?”
Mà lúc này, Đình Manh Manh bất chợt gầm lên một tiếng, Nghịch Sinh Pháp Thân một lần nữa bùng nổ, nhìn thấy một tên Bạch Nguyệt Tộc đang bỏ chạy truy kích mà theo.
ĐÙNG!
Nghịch Sinh Pháp Thân một tay nện xuống, nghiền ép Bạch Nguyệt Tộc thành bánh thịt.
Có Đình Manh Manh dẫn đầu, đám người mới kịp phản ứng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, kẻ thù là Bạch Nguyệt Tộc vẫn còn ở đây.
“Giết!”
Hải Vực Tinh chúng Tiên Vương gầm thét vang trời, Đồ gia bị diệt… Bạch Nguyệt Tộc trọng thương, không nhân cơ hội đồ sát còn phải chờ đến lúc nào?
Lạc Nam cũng là nhếch miệng, Hỏa Thần Tướng cùng Băng Thần Tướng song song xuất hiện, bật chế độ phong tỏa đường lui của địch, hắn chờ ngày này lâu rồi.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn triển khai, tập trung Đoạt Hồn để nâng cấp, không bỏ qua bất kỳ một Linh Hồn nào.
“Khốn kiếp, thiếu nữ này từ đâu có được Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của chúng ta!?” Bạch Nguyệt chúng nhân vừa sợ vừa giận, bọn hắn rốt cuộc sinh ra cảm giác sợ hãi khi bị Đoạt Hồn.
“Ngày tàn của ngươi đã đến!” Âu Dương Thương Lan khóe miệng ngậm lấy nụ cười.
Ngân Dạ Song Thương một lần nữa xuất hiện, vừa rồi khi Chấp Pháp Săn Ma xuất hiện nàng đã vội vàng thu hồi chúng nó, tránh để tên kia cảm ứng được Đế Cấp Pháp Bảo thì lớn chuyện.
Ở tại hiện trường không ai đủ kiến thức để nhận ra đẳng cấp thực sự của Ngân Dạ Song Thương, nhưng Chấp Pháp Săn Ma thì khác.
Đó là thành viên tinh nhuệ của Săn Ma Điện, kiến thức chắc sẽ rất kinh người, vì lý do an toàn điệu thấp trước mặt hắn cũng tốt.
Ngân Dạ Song Thương vừa ra, Âu Dương Thương Lan bùng nổ chiến lực, Bạch Nguyệt Dương lập tức không còn đường lui nữa.
PHẬP…
Cột máu bắn mạnh, Ngân Thương xuyên thủng bả vai của Bạch Nguyệt Dương, đem hắn đỉnh lên không trung.
“Khốn kiếp! Chủ nhân sẽ không tha cho các ngươi!” Bạch Nguyệt Dương sắc mặt trắng nhợt, trước khi chết vẫn không quên cuồng vọng uy hiếp.
“Chủ nhân?” Âu Dương Thương Lan khinh thường cười: “Là kẻ giấu đầu lòi đuôi cho các ngươi Ngọc Bội phát ra Vực kia sao? Ta dựa vào khí tức phán đoán chắc hắn còn chưa thành Tiên Tôn!”
“Ngu muội!” Bạch Nguyệt Dương cười lạnh: “Với nội tình của chủ nhân muốn đột phá Tiên Tôn dễ như trở bàn tay, chẳng qua chủ nhân của ta ngạo thị thương sinh, muốn ở cảnh giới Thiên Vương rèn luyện đến cực hạn sau đó mới đột phá, tầm nhìn không phải lũ các ngươi có thể so sánh!”
Âu Dương Thương Lan trầm mặc không đáp, nàng biết lời của Bạch Nguyệt Dương là sự thật.
Với nội tình của kẻ có thể làm chủ nhân của Bạch Nguyệt Tộc, muốn có một viên Phá Tôn Đan dễ như trở bàn tay… tên kia ở cảnh giới Thiên Vương chẳng qua là muốn rèn luyện bản thân đến cực hạn, căn cơ vững chắc nhất có thể mới tiến vào Tiên Tôn.
Nhân vật như vậy dù khi còn là Thiên Vương vẫn có thể vượt cấp giết Tôn giả, thậm chí càng kinh khủng hơn…
Chờ hắn quyết định bước vào Tiên Tôn, khi đó ở bên trong cùng cảnh giới gần như là tồn tại vô địch.
Nếu lời của Đồ Hoàng trước khi chết là sự thật, như vậy nhân vật kia là kẻ được xếp hạng trên Thiếu Đế Bảng, một vị Đế Tử của Săn Ma Điện có tầm nhìn sâu rộng như vậy hoàn toàn có khả năng.
“Mặc kệ chủ nhân của ngươi lợi hại đến mức nào, Bạch Nguyệt Tộc vẫn là chó ngoan đã bị hắn ruồng bỏ, vì sao không tiết lộ thân phận của hắn cho ta?” Âu Dương Thương Lan quỷ dị mỉm cười nói.
“Nằm mơ đi!” Bạch Nguyệt Dương phỉ nhổ một bãi nước bọt, đáng tiếc miệng hắn phun ra lúc này chỉ toàn là máu và máu.
Nếu không có Bồng Lai Tiên Đảo cản trở, hắn đã sớm quân lâm Hải Vực Tinh, vì chủ nhân mở mang thêm bờ cõi, công lao vô thượng.
Bạch Nguyệt Dương hận chết Bồng Lai Tiên Đảo, làm sao sẽ tiết lộ bí mật?
“Thật đáng tiếc, mọi việc không như ngươi quyết định!” Âu Dương Thương Lan thản nhiên cười, Dạ Thương ở tay còn lại nhắm ngay Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn ở giữa trán Bạch Nguyệt Dương đâm tới, đôi môi đỏ rực như hồng bảo thạch lại thủ thỉ:
“Nghe nói lúc đầu ngươi muốn lấy hết nữ nhân Bồng Lai Tiên Đảo làm thê thiếp, Bổn Đảo Chủ hiện tại hỏi một câu… ngươi xứng sao?”
Dạ Thương đen kịch thần bí mà nguy hiểm, đẩy mạnh vào con mắt ở giữa trán kia…
“KHÔNGGGGG!”
Bạch Nguyệt Dương gào thét như lợn bị thọc tiết, thân hình giãy giụa, đáng tiếc Ngân Dạ Song Thương như gọng kìm chắc khỏe kẹp chặt lấy hắn.
RĂNG RẮC…
Bạch Nguyệt Diệt Hồn Nhãn trước sức công pháp của Đế Cấp thật sự yếu đến mức đáng thương, hóa thành máu tươi bạch sắc ở giữa trán Bạch Nguyệt Dương chảy xuống.
“Sưu Hồn!”
Cảm giác được Bạch Nguyệt Dương đã như cá nằm trên thớt, Hồn Lực của Âu Dương Thương Lan tuôn trào mà ra, bá đạo xâm nhập vào đầu Bạch Nguyệt Dương, muốn cướp đoạt toàn bộ trí nhớ của tên này nhằm điều tra kẻ đứng sau lưng bọn hắn.
Vực của người kia không kém gì nàng, Âu Dương Thương Lan không xem trọng không được.
Đứng trước Hồn Lực tinh khiết của Âu Dương Thương Lan, Bạch Nguyệt Dương bất lực chịu trận.
Hồn Lực của Âu Dương Thương Lan cuồn cuộn tiến vào, thăm dò trí nhớ của Bạch Nguyệt Dương.
Nhưng mà…
Rất nhanh nàng phát hiện, bên trong Linh Hồn của Bạch Nguyệt Dương bị một tầng xiềng xích gia cố lại như Phong Ấn.
Mà khi Hồn Lực của nàng vừa chạm vào tầng Phong Ấn đó, dị biến phát sinh…
Phong Ấn lập tức nổ tung.
ĐÙNG!
Đầu của Bạch Nguyệt Dương hóa thành mưa máu, cơ thể cấp tốc nát vụn, Linh Hồn cũng bạo tạc dữ dội.
“PHỐC!”
Âu Dương Thương Lan thổ huyết bay ngược, Linh Hồn bị phản đến kịch chấn, đau nhức khắp toàn thân, nàng lảo đảo sắp ngã.
“Đại Đảo Chủ!”
Lạc Nam đang theo dõi quá trình Âu Dương Thương Lan sưu hồn nhìn thấy tình cảnh này sắc mặt đại biến, vội vàng lao vọt đến ôm giai nhân vào trong lòng.
Ôn hương huyễn ngọc vào trong ngực, mùi hương bát ngát dễ chịu không cách nào diễn tả lan tràn khắp toàn thân, dù cách một lớp vải, hắn vẫn cảm nhận được da thịt còn mịn màng hơn cả tơ lụa của nàng.
Lạc Nam lại không có tâm trạng hưởng thụ, Linh Hồn của Đại Đảo Chủ bị thương khá nghiêm trọng.
“Sao lại chủ quan như vậy?” Lạc Nam hít một hơi, Hồn Lực cuồn cuộn tiến vào cơ thể nàng, hắn phát hiện đã có không ít vết nứt như mạng nhện lan tràn khắp Linh Hồn nàng.
“Là bổn Đảo Chủ bất cẩn!” Âu Dương Thương Lan môi thơm hé mở, rên rỉ từng âm…
“Khốn kiếp, Bạch Nguyệt Tộc các ngươi đi chết!”
Nhìn thấy Đại tỷ bị thương, Đình Manh Manh với Độc Cô Ngạo Tuyết thật sự bị chọc giận, trắng trợn đồ sát.
“Đừng có Sưu Hồn bọn hắn, tránh bị thương!” Lạc Nam lớn tiếng căn dặn.
Có Âu Dương Thương Lan làm gương, có trời mới biết trong Linh Hồn của Bạch Nguyệt Tộc còn có Phong Ấn nữa hay không, vì đảm bảo an toàn tốt hơn hết là né chúng nó ra.
“Mau mang đại tỷ đi chữa trị, để nơi này lại cho chúng ta!” Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt lạnh lùng trong trẻo nói.
“Đệ tử hiểu!”
Lạc Nam ứng tiếng, nhặt lấy Nhẫn Trữ Vật của Bạch Nguyệt Dương, ôm lấy Âu Dương Thương Lan lao vụt về Bồng Lai Tiên Đảo.
Bạch Nguyệt Tộc hiện tại như chó mất chủ, đứng trước Hải Vực Tinh vây công sống được mới là chuyện lạ, hắn không cần thiết ra mặt nữa.
Chỉ đáng tiếc số lượng Linh Hồn ngon bổ phải tạm gác qua một bên không thể cướp đoạt, cấp tốc trị thương cho Âu Dương Thương Lan mới là chính sự.
“Tha mạng cho lão phu! Lão phu tiết lộ Chủ Nhân sau lưng Bạch Nguyệt Tộc là ai!” Bạch Nguyệt Liệt gầm thét trước mũi Kiếm của Độc Cô Ngạo Tuyết.
“Mau nói ra!” Độc Cô Ngạo Tuyết thu hồi Trúc Kiếm, sắc mặt trở nên lạnh lẽo.
“Chính là…” Bạch Nguyệt Liệt hé miệng.
ĐÙNG!
Hắn chưa dứt lời, thân thể lại tiếp tục hóa thành mưa máu ngập trời, chết không thể chết hơn được nữa.
“Thủ đoạn thật tàn nhẫn!” Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt lạnh lùng hơn băng giá, nàng không nghĩ Phong Ấn trong Linh Hồn không cho phép Bạch Nguyệt Tộc tiết lộ thân phận của tên chủ nhân thần bí kia.
Một khi mở miệng liên quan đến hắn, Phong Ấn sẽ kích nổ…
Ở phía xa xa, Bạch Nguyệt Vật nhìn thấy cảnh này sắc mặt không còn sức sống, quỳ rạp trên mặt đất với ánh mắt vô hồn.
Bởi vì trong cơ thể hắn cũng có Phong Ấn, làm sao giữ được mạng đây? Vị chủ nhân kia đã vứt bỏ Bạch Nguyệt Tộc như vứt bỏ một con tốt không hơn không kém.
“Chết đi!”
Hàng chục Tiên Vương Hải Vực Tinh lao đến, công kích điên cuồng đánh lên Bạch Nguyệt Vật, đem hắn nghiền thành hư vô…
Chỉ trong một ngày… Đồ gia và Bạch Nguyệt Tộc, đường đường là hai cái Thiên Vương Cấp Thế Lực chính thức xóa tên trên thế giới.
Chiến tranh luôn có thắng bại, kẻ bại luôn phải chịu những hậu quả nặng nề…
Bạch Nguyệt Tộc và Đồ gia lần này không may chính là kẻ bại, một lần bại không còn cơ hội cứu vãn nữa rồi.
Đây chính là sự khốc liệt của Tiên giới, mỗi nước đi sai lầm đều phải trả giá.