Phần 223
Bên trong quảng trường rộng rãi…
Nơi này ngày thường chính là chỗ để các đệ tử Phú gia tập luyện Vũ Kỹ, luận bàn chiến đấu.
Bất quá lúc này đây, Liễu Tú Quyên đã giải tán toàn bộ, làm nơi khảo nghiệm cho Lạc Nam.
Giữa trung tâm quảng trường, Lạc Nam với tiểu cô nương song song mà đứng…
Trong mắt Lạc Nam mang theo hưng phấn cùng chờ mong.
Bất kỳ một vật gì trong trời đất, không phải cứ mạnh mẽ là sẽ sinh ra được linh trí của riêng mình.
Muốn hình thành linh trí cần phải trải qua thật nhiều năm tháng lắng đọng, được chăm chút uân dưỡng… hoặc chăng là cơ duyên xảo hợp.
Đẳng cấp cao và mạnh mẽ còn chưa đủ.
Ví như Phỏng Thiên Kính của Lạc Nam, mặc dù là một kiện Đế Binh chân chính… nhưng từ Hệ Thống triệu hoán đi ra vẫn chưa có được khí linh của riêng mình.
Ngược lại Linh Giới Châu mặc dù đẳng cấp còn thấp, nhưng trí lực đã bắt đầu hình thành, có được linh tính không thấp, khoảng cách hình thành khí linh không còn xa xôi.
Vì quá trình hình thành linh trí không hề đơn giản, vì thế khi nhìn thấy tiểu cô nương… Lạc Nam chưa cần biết sức mạnh của nàng là gì nhưng chỉ cần có được linh trí hoàn hảo thậm chí đến mức hóa hình đã đủ để hắn xem trọng.
“Chúng ta bắt đầu!” Lạc Nam ung dung, bộ dạng khá thoải mái lên tiếng.
“Ưm!” Tiểu cô nương gật mạnh đầu, sắc mặt non nớt trở nên cực kỳ nghiêm túc nãi thanh nãi khí nói:
“Chỉ cần Ca ca có thể thoát khỏi Lĩnh Vực phong tỏa mà ta tạo ra, xem như ca ca thông qua khảo nghiệm!”
“Lĩnh vực sao?” Lạc Nam lẩm bẩm, ánh mắt xuất hiện chiến ý lấp lóe.
Bằng vào phản ứng của cái phôi đỉnh Hắc Ám, hắn đã sớm biết tiểu cô nương này vừa lúc lại cũng là một loại Dị Ám cường đại.
Bất quá Lĩnh Vực nàng nói rốt cuộc là gì? Nghe qua giường như không đơn giản a.
“Bắt đầu!”
Không đợi Lạc Nam phản ứng, tiểu cô nương đã lập tức động thủ.
Khác với sự rụt rè mắc cỡ, một khi chiến đấu, nàng trở nên cực kỳ chuyên chú.
Tiếng quát thánh thót vừa dứt, thân thể đã lập tức hóa thành Hắc Ám đầy trời, vô cùng vô tận bóng đêm bao phủ, đem thân thể Lạc Nam bao vây vào bên trong.
Không còn một tia ánh sáng trong tầm mắt, Lạc Nam đứng giữa bóng đêm vô tận, mọi thứ xung quanh trở nên đen kịch, ngay cả Tiên Khí trong đất trời cũng bị phong tỏa, cảm giác như lạc vào một vùng chân không trống rỗng.
Xung quanh Lạc Nam lúc này, chỉ tồn tại Hắc Ám Vương Lực do tiểu cô nương hóa thành.
Hắn đã bị Hắc Ám Vương Lực phong tỏa.
Không sai, tiểu cô nương này mạnh mẽ đến mức đã đem lực lượng chủ chốt của mình tự chuyển thành Vương Lực, điều mà hiếm có loại Dị Thuộc Tính này có thể làm được.
“Cái cảm giác này…” Nhịp tim Lạc Nam bắt đầu gia tốc mãnh liệt.
Bị nhốt vào trong cái gọi là Lĩnh Vực của tiểu cô nương, hắn chẳng những không hề lo lắng, ngược lại nhịp tim bắt đầu gia tốc, một cảm giác mừng rỡ như điên dâng lên đỉnh đầu.
Cảm giác cùng không gian bên ngoài hoàn toàn tách biệt như đang ở một phiến thiên địa khác này cực kỳ quen thuộc đối với Lạc Nam.
Giống hệt như lúc hắn dùng Tỏa Thế Phù.
Không sai, Lĩnh Vực mà tiểu cô nương tạo ra cho Lạc Nam cảm giác đang ở trong Tỏa Thế Phù, nơi mà hắn có thể không kiêng nể bất kỳ thứ gì bạo phát toàn lực mà không sợ bị đại năng cảm ứng.
Lạc Nam hô hấp trở nên dồn dập, tràn đầy hưng phấn mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, muốn tìm thử điểm yếu của vùng đêm tối này.
Chỉ là dù Nhìn Xuyên Yếu Điểm kích hoạt, Lạc Nam vẫn chẳng nhìn thấy bất kỳ sơ hở nào, lĩnh vực thật sự hoàn mỹ.
“Bóng tối như một khoảng không vô tận, có thể bao trùm và ngăn cách vạn vật…”
Thanh âm u lãnh vang vọng trong Hắc Ám Lĩnh Vực, chính là tiếng nói của tiểu cô nương.
“Tiếp tục đi, muội làm ta bất ngờ rồi đấy!” Lạc Nam cười lên ha hả.
Nếu thật sự suy đoán của hắn là đúng, như vậy giá trị của tiểu cô nương đối với bản thân Lạc Nam gần như vô giá.
Nàng chính là Tỏa Thế Phù phiên bản không giới hạn.
“Như ca ca mong muốn!” Tiểu cô nương cười hì hì, vô tận Hắc Ám Vương Lực đột nhiên trùm lấy cơ thể Lạc Nam, như nước sông cuồn cuộn tiến vào cơ thể hắn.
Lạc Nam chăm chú nhìn một màn này, sau đó thử vận dụng lực lượng của mình chống lại.
ONG ONG ONG…
Các Tôn Đại Đỉnh bắt đầu vận chuyển, lực lượng điên cuồng tỏa ra.
Nhưng rất nhanh, cơ thể truyền ra cảm giác đau nhức dữ dội, sắc mặt Lạc Nam biến đổi đến khó tin:
“Làm sao có thể?”
Hắn phát hiện, lực lượng đến từ các Đại Đỉnh của mình mặc dù đang bùng nổ nhưng lại bị thứ gì đó cản trở, không thể thoát ra khỏi cơ thể để sử dụng, càng cưỡng ép chúng nó vận chuyển, cơ thể của hắn càng đau đớn như có người công phá từ trong ra ngoài.
“Chủ nhân, loại Hắc Ám này có thể phong tỏa kinh mạch, ngăn cản ngươi vận dụng các loại lực lượng!”
Bên trong đan điền, Hỏa Nhi và Quang Nhi lên tiếng kinh hô.
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, hắn phát hiện đúng như lời của Hỏa Nhi và Quang Nhi nói, vô số kinh mạch trong cơ thể lúc này như các đường hầm bị tắc nghẽn, Hắc Ám Vương Lực đã phong tỏa từng ngóc ngách bên trong chúng nó, nếu cố gắng cưỡng ép vận chuyển lực lượng từ các tôn Đại Đỉnh, các kinh mạch nhất định sẽ rạn nứt, thậm chí là bạo tạc… đó là nguyên do dẫn đến đau đớn từ sâu bên trong.
Điều này tương đối kinh khủng, phải biết tu sĩ lúc chiến đấu các kinh mạch cần thông thấu một cách triệt để, nhờ đó có thể vận chuyển Tiên Lực hay Vương Lực một cách trơn tru trót lọt, đánh ra các loại Vũ Kỹ mạnh mẽ.
Nhưng Dị Ám của tiểu cô nương này lại như các lớp tường thành chặt chẽ, chúng nó thẩm thấu len lỏi vào kinh mạch của nạn nhân và phong tỏa, khiến nạn nhân bị đẩy vào tình thế nguy hiểm nan giải cực kỳ.
Cưỡng ép phá tan các vách ngăn Hắc Ám, kinh mạch rất có thể sẽ bị tổn tại, ảnh hưởng đến căn cơ tu hành của một tu sĩ.
Nhưng không cưỡng ép phá giải chẳng khác nào một cỗ máy có nguyên liệu nhưng không thể vận dụng, một Tiên Tu không thể vận dụng Tiên Lực… chẳng khác nào khúc gỗ đứng im cho đối thủ xả giận.
“Chẳng trách tiểu nha đầu này dụ ta tiến vào Lĩnh Vực của nàng!” Lạc Nam lẩm bẩm.
Điều kiện để tiểu nha đầu phát huy sức mạnh chỗ then chốt nhất chính là khi Hắc Ám Vương Lực của nàng có thể tiến vào cơ thể đối thủ.
Ở tình huống chiến đấu cửu tử nhất sinh, trừ khi bị đánh lén… bằng không chẳng có kẻ ngu nào để lực lượng của đối thủ tiến vào cơ thể mình.
Nhưng trường hợp này Lạc Nam chấp nhận khảo nghiệm, hắn chấp nhận để tiểu cô nương thi triển Lĩnh Vực phong tỏa bao vây, cũng chấp nhận để Hắc Ám Vương Lực của nàng tiến vào cơ thể mình.
“Bóng tối có thể phong tỏa vạn vật, ngay cả kinh mạch của một tu sĩ, ca ca nhận thua đi!”
Nhìn thấy Lạc Nam sắc mặt biến ảo suy nghĩ miên mang, thanh âm thánh thót của tiểu cô nương văng vãng bên tai.
“Ha ha, tiểu muội muội… còn thủ đoạn gì cứ sử dụng hết đi, ca ca cho muội thua tâm phục khẩu phục!” Lạc Nam cười lớn nói.
Không thể phủ nhận, năng lực này của tiểu cô nương rất lợi hại, đổi lại là người khác chỉ sợ phải bó tay chịu trói, ngay cả vận chuyển lực lượng cũng không làm được, thì sao có thể thoát khỏi Lĩnh Vực sánh ngang Tỏa Thế Phù của nàng?
Có thể nói, khảo nghiệm này thật sự khó chơi đến mức người khác phải tuyệt vọng.
Đáng tiếc… nàng gặp phải Lạc Nam.
So với các thủ đoạn của hắn, tiểu cô nương vẫn còn quá non nớt.
Hắn có không ít biện pháp thoát khỏi tình cảnh này, muốn xem thử tiểu cô nương còn có thể biểu hiện tới đâu.
“Với tư cách chủ nhân tương lai, ta cũng muốn khảo nghiệm thực lực của muội!” Lạc Nam cười tà, giọng điệu bá đạo, phong thái tự tin.
Tiểu cô nương muốn khảo nghiệm hắn, hắn làm sao không muốn mượn cơ hội này tìm hiểu sức mạnh của nàng?
“Hừ, ca ca vẫn chấp mê bất ngộ…”
Tiểu cô nương yêu kiều hừ một tiếng, Hắc Ám Vương Lực càng gia tăng mãnh liệt.
Rất nhanh, Lạc Nam phát hiện không chỉ riêng các đường kinh mạch, mà ngay cả đan điền, các mạch máu, thậm chí cả những tế bào nhỏ nhất của mình cũng bị Hắc Ám phong tỏa.
Tiểu cô nương có thể sử dụng Hắc Ám để phong tỏa mọi thứ, từ kích thước lớn cho đến nhỏ, mỗi một vách tế bào cũng không buông tha.
Tinh tế đến cực điểm.
Ở tình cảnh này, đừng nói là Tiên Lực hay Vương Lực, ngay cả sức mạnh Thể Tu cũng chẳng thể phát huy.
Lạc Nam âm thầm gật đầu, cất tiếng cười hỏi:
“Có thể phong tỏa Linh Hồn luôn không?”
“Hứ, phong tỏa toàn thân ca ca, để Hồn Lực cũng không thể thoát ra!” Tiểu cô nương yêu kiều nói.
Hắc Ám vây quanh Lạc Nam, ngay cả đôi mắt cũng bị che đậy, Hồn Lực tiến ra ngoài lập tức bị một tầng Hắc Ám cản trở, quả thật không thể ra ngoài.
Mặc dù không thể trực tiếp phong tỏa Linh Hồn, nhưng phong tỏa thể xác để Hồn Lực chẳng thể tiến ra… tiểu cô nương khá thông minh lém lỉnh.
“Chịu thua chưa?” Tiếng nói đắc ý của tiểu cô nương tiếp tục vang lên, nàng cảm thấy vị ca ca này thật sự quá ngốc, tùy ý để nàng phát huy hết sở trường, hắn làm sao có thể chiến thắng?
Nếu ngay từ đầu vị ca ca đề phòng, ngăn cản không để Hắc Ám của nàng tiến vào thân thể của hắn thì may ra có cơ hội.
Hiện tại toàn thân hắn đều bị nàng phong tỏa, mọi thứ trong tầm kiểm soát, lại thêm Lĩnh Vực bên ngoài vẫn còn tồn tại.
Hắn làm sao thắng?
“Muội còn chiêu nào nữa không? Nếu hết thì đến lượt ta ra tay!” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Hừ!” Tiểu cô nương hừ một tiếng không đáp.
Hiển nhiên nàng đã thi triển hết thủ đoạn, nhưng ca ca đến giờ vẫn còn mạnh miệng, tin chắc không lâu nữa thôi hắn sẽ xin nàng tha thứ.
XÈO XÈO…
Chỉ là rất nhanh, biểu hiện của tiểu cô nương đột nhiên biến đổi.
Nàng cảm giác được Hắc Ám phong tỏa của mình trong cơ thể Lạc Nam đang bị phá giải.
Vội vàng thông qua lực lượng nhìn kỹ, tiểu cô nương kinh dị phát hiện lúc này đây… có ít nhất ba loại lực lượng không thua kém chút nào đang ra sức tiêu trừ Hắc Ám phong tỏa của nàng.
Lạc Nam sắc mặt bình thản…
Bên trong đan điền, Hắc Cốt U Minh Ám, Phần Lực Thiêu Vương Viêm và Tẩy Linh Thanh Thủy không nhanh không chậm làm nhiệm vụ được giao.
Hắc Cốt U Minh Ám có khả năng ăn mòn vạn vật, nó đang chậm rãi ăn mòn Hắc Ám của tiểu cô nương.
Phần Lực Thiêu Vương Viêm thì không cần phải nói, thiêu đốt lực lượng… từng lớp phong tỏa trong cơ thể Lạc Nam đang bị điên cuồng thiêu cháy.
Tẩy Linh Thanh Thủy chính là Dị thủy Lạc Nam đạt được từ thiếp thân thị nữ Thủy Tích Quân, có khả năng giải trừ các loại trạng thái khống chế trong ngoài cơ thể.
Hắc Ám Vương Lực của tiểu cô nương phong tỏa Lạc Nam, lúc này cũng đang bị Tẩy Linh Thanh Thủy ung dung cuốn trôi.
Không cần thiết phải dùng toàn bộ thực lực một cách lỗ mãng, chỉ cần biết tận dụng những Dị thuộc tính vốn có của mình để khắc chế là được.
“Làm… làm sao có thể?”
Đến lượt tiểu cô nương lắp ba lắp bắp, Lạc Nam thậm chí cảm giác được nàng lúng túng đến mức lĩnh vực phong tỏa xung quanh đang hơi chút rung lên.
Một lần xuất hiện ba loại Dị Thuộc Tính có thể khắc chế mình, tiểu cô nương không biết diễn tả tâm tình của mình thế nào cho phải.
Chỉ tiếc nàng đã hòa thành Hắc Ám, bằng không gương mặt nhỏ nhắn nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm.
“Thế nào? Chịu thua chưa?” Lạc Nam cười tủm tỉm, đảo khách thành chủ hỏi lại câu này.
“Hừ, ai thua còn chưa biết đâu!” Tiểu cô nương lên cơn háo thắng.
Nàng vận chuyển lực lượng của mình đến cực hạn, không ngừng gia cố lực lượng phong tỏa trong cơ thể Lạc Nam, chống lại sự hóa giải đến từ ba loại Dị thuộc tính.
Lạc Nam phá, tiểu cô nương lập…
Hai người lâm vào trạng thái giằng co.
Mỗi khi ba loại Dị thuộc tính thành công giải trừ lớp Phong tỏa tại nơi nào, tiểu cô nương sẽ lập tức thi triển Hắc Ám của mình phong tỏa lại nơi đó.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Không biết qua bao lâu sao…
“Ca ca chơi xấu!”
Tiểu cô nương khóc không ra nước mắt.
Nàng phát hiện Lạc Nam chính là một tên quái thai.
Nàng là thiên địa dị vật với linh tính mạnh mẽ, vậy mà lực lượng thậm chí còn không dồi giàu bằng hắn.
Hai người giằng co thời gian dài, Hắc Ám của nàng tiêu hao rất nhiều, tiểu cô nương mệt đến thở hổn hển.
Nhưng Lạc Nam vẫn bình chân như vại, ba loại Dị thuộc tính của hắn gần như vô cùng vô tận không hề khô hạn, sắc mặt ung dung, ngay cả một chút thở dốc cũng không có.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, mặc dù ở trong lĩnh vực của tiểu cô nương không có Tiên Khí, nhưng năng lượng tích trữ bên trong các tôn Đại Đỉnh của hắn đạt đến mức khổng lồ.
Hơn nữa chỉ vận dụng ba loại Dị thuộc tính tiêu hao không quá nặng, tiểu cô nương muốn giằng co với hắn chính là tự tìm đường thua.
Thời gian càng dài, người có lợi sẽ càng là hắn.
“Theo ta đi! Muội sẽ không phải thất vọng!” Lạc Nam nghiêm túc nói.
“Phù!”
Tiểu cô nương vô lực thở một tiếng, Hắc Ám Vương Lực giải trừ…
Toàn bộ bóng tối rút về cơ thể, quảng trường mênh mông của Phú gia một lần nữa hiện ra.
Trời xanh mây trắng…
Thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn đổ đầy mồ hôi, ngồi bẹp trên mặt đất, môi đỏ thở hổn hổn, ánh mắt u oán nhìn Lạc Nam.
Tên này quá đáng giận, hắn chẳng những thông qua khảo nghiệm, còn đem nàng đánh bại.
“Thành công?”
Liễu Tú Quyên vẫn đứng bên ngoài chờ một màn này, nhoẻn miệng cười xinh đẹp nhìn Lạc Nam vừa xuất hiện.
“Xem như vậy!” Lạc Nam cười cười, lúc này nhớ đến điều quan trọng, nghiêm nghị hỏi Tú Quyên:
“Lúc ta bị lĩnh vực của muội ấy bao vây, nàng đứng ở ngoài có thể thăm dò bên trong không?”
“Không thể!” Liễu Tú Quyên lắc đầu nói:
“Hai người như tiến vào một thế giới khác, trừ khi muội nỗ lực công kích từ bên ngoài… dùng Tôn Lực nghiền nát tầng phong tỏa của muội ấy thì may ra!”
Lúc Lạc Nam tiến vào lĩnh vực, Liễu Tú Quyên hoàn toàn bị ngăn cách, nàng chỉ nhìn thấy một vùng không gian đen kịch do Hắc Ám tạo thành mà thôi.
“Trúng mánh!” Lạc Nam mừng rỡ cười không khép miệng được.
Như xác nhận suy nghĩ của hắn là đúng, Kim Nhi lên tiếng xác nhận:
“Công tử lần này thật sự gặp may, muội ấy chính là Tỏa Thiên Hắc Ám, một loại Dị Ám có khả năng phong tỏa thiên địa, phong tỏa vạn vật… còn đa dụng hơn cả Tỏa Thế Phù!”
Lạc Nam gật mạnh đầu, bên trong ánh mắt là ngọn lửa hừng hực…
Hắn hiểu rõ một điều, trong tương lai… để bung hết toàn lực, mình không cần phụ thuộc vào những tấm Tỏa Thế Phù ít ỏi nữa rồi.