Phần 24
Nhìn hàng loạt thông tin hiện ra, Lạc Nam âm thầm cảm thán… Ngũ Long Chiến Xa vậy mà bị Hệ Thống đào thải không kể vào hàng ngũ Pháp Bảo, có thể thấy hiện tại nó đã không thể giúp gì cho hắn.
“Sắp tới phải tìm cách nâng cấp Ngũ Long Chiến Xa!” Lạc Nam âm thầm hạ quyết định.
Ngũ Long Chiến Xa chính là Pháp Bảo mà nhạc phụ đại nhân của hắn để lại, Thánh Chủ Man Hoang Thánh Địa, cha của Man Kiều…
Lạc Nam đối với Ngũ Long Chiến Xa có tình cảm thâm hậu, hắn không có ý định đào thải nó.
Bất quá nhớ lại mấy kiện Pháp Bảo Phi Hành ngoài Tinh Không của đám thiên tài Trung Tiên Giới quả thật mạnh hơn Ngũ Long Chiến Xa nhiều lắm, chỉ tiếc toàn bộ chiến lợi phẩm bị con Hắc Trư đoạt mất, số còn lại thì nổ tung trong trận chiến rồi…
Tu vi Hồn Tu so với lần trước vừa luyện hóa xong Ôn Hồn Liên bảy cánh cũng có tiến bộ từ Ất Hồn Sơ Kỳ lên Ất Hồn Trung Kỳ, bởi vì thời gian qua đám Linh Hồn Ngọc Tiên với Ất Tiên mà Lạc Nam đoạt được ngoài đa số dùng để thăng cấp Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn ra thì tu vi Hồn Tu cũng được hưởng chút ít.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn sau nhiều lần thăng cấp cũng thành công đạt đến Ngọc Cấp, nó có thể nhìn thấu Yếu Điểm của Ngọc Tiên… trợ giúp cho Lạc Nam rất nhiều trong các trận chiến.
“Vẫn còn quá yếu…”
Hít sâu một hơi, mặc dù tiến bộ xem như nhanh chóng… nhưng nếu muốn so với các tồn tại ở Trung Tiên Giới hay thậm chí là Đại Tiên Giới còn kém quá nhiều, phải không ngừng cố gắng a.
Bước đến Bất Tử Thụ hái xuống vài chiếc lá…
Một lá cho Địa Mạnh Hùng, số còn lại hắn dùng phòng thân.
…
PHỐC…
Địa Mạnh Hùng một lần nữa phun máu, sắc mặt không có chút huyết sắc, u ám như người sắp chết.
Với trạng thái này của hắn, dù Địa Tiên Môn toàn lực hỗ trợ… không có vài chục năm đừng mơ có thể đi đứng trở lại.
Lạc Nam bước đến bên giường, một tay đem lá cây Bất Tử Thụ bóp thành nát vụn, nhét vào trong miệng Địa Mạnh Hùng.
Lá cây vào miệng lập tức tan, hóa thành cuồn cuộn sinh mệnh lực lan tràn khắp cơ thể, làn da của Địa Mạnh Hùng trở nên có sức sống trở lại, máu ở những vết thương lớn tạm thời ngừng chảy.
“Tạm thời chỉ cần như vậy!” Lạc Nam gật đầu.
Nếu để Địa Mạnh Hùng biết sự tồn tại của lá cây Bất Tử Thụ thì phiền phức, vì lý do an toàn nên Lạc Nam chỉ cho hắn ăn một Lá để ổn định phần lớn thương thế trong ngoài cơ thể mà thôi.
Thương thế của Địa Mạnh Hùng quá nặng, hắn lại là một vị Ngọc Tiên Viên Mãn cường giả, một chiếc lá Bất Tử Thụ không đủ sinh mệnh lực để khôi phục trăm phần trăm được, đó cũng là mục đích của Lạc Nam.
Lúc này, Lạc Nam mới thi triển Sinh Mệnh Huyền Mộc cùng Niết Bàn Linh Thủy bao trùm lấy toàn thân Địa Mạnh Hùng, bắt đầu chữa trị.
Như vậy khi Địa Mạnh Hùng tỉnh lại, hắn cũng chỉ cho rằng Lạc Nam dùng Dị Thuộc Tính trị thương cho mình mà không liên tưởng đến bất kỳ thứ nào khác.
Đó là lý do vì sao Lạc Nam nói cần đến một tháng thời gian, bằng không chỉ cần 3 chiếc lá Bất Tử Thụ, Địa Mạnh Hùng có thể khôi phục lập tức trong một ngày.
…
Thấm thoát, một tháng thời gian nhanh chóng trôi qua…
Trong ánh mắt thấp thỏm chờ mong của toàn thể Địa Tiên Môn…
KẼO KẸT…
Cửa mật thất mở ra, một thân ảnh bệ vệ cao lớn, gương mặt đoan chính hàm hậu xuất hiện.
“Môn Chủ?!”
“Phụ thân?!”
Lấy Địa Ngọc Huyền cầm đầu, toàn bộ Địa Tiên Môn từ trên xuống dưới mừng như điên, không dám tin nhìn tất cả trước mặt.
Bọn hắn vây quanh Địa Mạnh Hùng, xem xét toàn thân hắn trên dưới một lượt, xác định là người thật việc thật mới nhẹ nhàng thở ra.
“Tất cả nhờ Lạc tiểu hữu cứu trị, hắn cũng đã đem mọi chuyện kể lại với ta, vất vả cho mọi người rồi!”
Địa Mạnh Hùng nhìn toàn trường có chút áy náy nói, nếu không phải vì hắn ham hố nhiều chuyện rời khỏi Địa Tiên Môn, mọi chuyện cũng không thành ra như vậy.
Nếu có Địa Mạnh Hùng ở môn phái, hắn là người duy nhất có khả năng kích hoạt Đại Trận Hộ Tông, như vậy mấy thế lực kia muốn tập kích cũng phải vất vả.
Đáng tiếc Địa Mạnh Hùng là kẻ bị bắt đầu tiên, còn trở thành con tin khiến Địa Tiên Môn xém chút lâm vào hiểm cảnh.
“Khụ… khụ, phụ thân ngươi an toàn là được rồi, những thứ khác không quan trọng!” Địa Ngọc Huyền mỉm cười nói ra, chỉ là giọng nói có chút suy yếu.
“Tiểu Huyền, thương thế nặng lắm sao?” Địa Mạnh Hùng lập tức giật mình, Tiên Lực cuồn cuộn tiến vào cơ thể Địa Mạnh Huyền, phát giác tình huống cơ thể nàng mà sắc mặt đại biến.
“Mạch máu tổn thương cực kỳ nghiêm trọng!” Địa Mạnh Hùng sắc mặt nặng nề.
Địa Ngọc Huyền lắc đầu, ra vẻ không sao…
Nàng vì cố sức điều khiển Thổ Sa Hoàng Kỳ mà thiêu đốt máu huyết, lúc này mới để lại di chứng.
Địa Mạnh Hùng không nói lời nào, đột ngột quay người nhìn về phía Lạc Nam đang nắm tay Thiên Vô Ảnh ôn tồn nói chuyện.
“Xin Lạc công tử ra tay trị cho Tiểu Huyền, ân tình này Mạnh Hùng suốt đời không dám quên!”
Địa Mạnh Hùng hạ người, cúi thấp đầu xuống!
…
“Phụ thân!”
“Môn chủ!”
Đám người lập tức cảm động, Địa Mạnh Hùng thân là nhất môn chi chủ lúc này lại dùng hạ lễ với một vãn bối, chỉ vì người này có khả năng cứu trị con gái mình.
“Tiểu Nam, Ngọc Huyền muội muội thật đáng thương!” Thiên Vô Ảnh nhìn Lạc Nam ra vẻ cầu khẩn nói.
Nàng ngây thơ như một tờ giấy trắng, tính cách tương đối lương thiện… lúc này mềm lòng trước sự thành tâm của Địa Mạnh Hùng và tình trạng sức khỏe của Địa Ngọc Huyền.
Lạc Nam thoáng suy nghĩ một chút, sau cùng gật đầu: “Địa môn chủ không cần khách sáo, tiểu tử sẽ tận lực…”
Hắn đã hứa với trưởng lão Địa Mục sẽ chiếu cố Địa Ngọc Huyền trong Tuyển Tử Đại Hội lần tới để đổi lấy tin tức Dị Băng, trị thương cho Địa Ngọc Huyền đạt trạng thái tốt nhất trước kỳ Đại Hội xem như một khâu trong đó.
Huống hồ cả Thiên Vô Ảnh từng bị Địa Mạnh Hùng công kích khi còn là Ngọc Ma cũng muốn hắn trợ giúp, Lạc Nam đâu có lý do gì để từ chối?
“Đa tạ Lạc công tử! Đa tạ Vô Ảnh tiểu thư!”
Toàn bộ Địa Tiên Môn trên dưới sắc mặt mừng rỡ, theo suy nghĩ của bọn hắn, Địa Mạnh Hùng đã hấp hối mà Lạc Cầu Bại còn cứu trị thành công, như vậy cứu trị Địa Ngọc Huyền chắc nằm trong lòng bàn tay.
Toàn thể đệ tử và trưởng lão dùng ánh mắt cảm kích nhìn lấy hắn, Lạc Cầu Bại công tử quả nhiên là người tốt a, không những giúp Địa Tiên Môn báo thù, còn giúp hai nhân vật quan trọng nhất của bọn hắn trị liệu, với bản tính chân chất của mình… Địa Tiên Môn đã xem hắn là hảo hữu thân thiết nhất.
“Lạc công tử tiến bộ không tệ nha!”
Địa Ngọc Huyền lại là dùng ánh mắt khác thường đánh giá Lạc Nam, hiển nhiên mặc dù vẫn còn bị thương, nhưng với tu vi Ngọc Tiên của mình… nàng nhận thấy nam nhân này vừa có tiến bộ về mặt thực lực.
Một đám trưởng lão nghe vậy giật mình, lúc này mới phát hiện khí thế trên người Lạc Cầu Bại tăng tiến hơn không ít, mặc dù nhìn không rõ hắn đang ở tu vi gì, nhưng chắc chắn mạnh hơn lần đầu tiên xuất hiện.
“Làm sao có thể?” Đám người tròn xoe mắt, thời gian qua không phải Lạc công tử bận rộn điều trị cho Môn Chủ sao? Hắn còn có thể tu luyện tăng tiến thực lực?
Quá kinh khủng đi.
“Thật sự có chút tiến bộ!” Lạc Nam mỉm cười gật đầu, hắn cũng không phủ nhận.
Địa Mạnh Hùng lại không quan tâm Lạc Nam thăng tiến như thế nào, hắn đang sốt ruột thương thế của nữ nhi muốn chết rồi, xoa xoa tay nhìn Lạc Nam nói:
“Lạc công tử, không biết có thể lập tức chữa trị cho Tiểu Huyền hay không?”
“Phụ thân!” Địa Ngọc Huyền sẵng giọng: “Công tử vừa trị thương cho ngươi còn chưa nghỉ ngơi đấy…”
Địa Mạnh Hùng nghe vậy vuốt mũi cười xấu hổ, bất quá vẫn dùng ánh mắt chờ mong nhìn Lạc Nam.
Lạc Nam thấy cảnh này trong lòng than thở, hắn từ trong đôi mắt của Địa Mạnh Hùng nhìn ra cảm xúc của người làm cha…
Ánh mắt này hắn từng từ Thiên Vạn Bảo nhìn thấy, từng từ Ngọc Chấn Lôi nhìn thấy… cũng như tự nhìn thấy chính bản thân mình…
Nếu có một ngày Tiểu Kỳ Nam bị thương cần người khác điều trị, chỉ sợ chính Lạc Nam cũng sẽ nóng ruột hơn cả Địa Mạnh Hùng lúc này.
“Thương thế không thể để lâu, chúng ta lập tức điều trị!” Lạc Nam nhìn Địa Ngọc Huyền lắc đầu nói.
“Làm phiền Lạc công tử quá rồi!” Địa Mạnh Hùng cùng một đám trưởng lão vui mừng hớn hở, cả đám hiểu ý dắt nhau rời đi.
“Vô Ảnh, nàng đem thứ này tìm một gian mật thất bế quan luyện hóa đi!”
Lúc này Lạc Nam kéo lại Thiên Vô Ảnh, nhét một chiếc Nhẫn Trữ Vật vào tay nàng.
Bên trong Nhẫn chính là Ngọc Cấp Cực Phẩm Bảo Y – Ma Ảnh, cùng với Ngọc Cấp Cực Phẩm Vũ Khí – Dạ Xoa Mâu.