Phần 107
Rời khỏi Săn Ma Điện, Lạc Nam một đường trở về Nam Vực…
Nhị Lang Đế Tử…
Hắn không ngại chiến một trận để xem thử nhân vật thứ 9 trên Thiếu Đế Bảng, nhưng chắc chắn không phải ở địa bàn của Săn Ma Điện.
Dù thắng hay bại đối với bản thân hắn cũng không hề có lợi.
Thắng, cũng không thể đường đường chính chính giết Nhị Lang, đám lão già Hàng Ma Đại Đế kiểu gì cũng xen vào.
Bại, Nhị Lang có thể công khai giết hắn, dù sao thì trong quá trình chiến đấu sinh tử khó lường…
Mặc dù Lạc Nam không cho rằng Nhị Lang có thể giết mình, nhưng đối với một trận chiến đứng ở thế bất lợi, Lạc Nam không ngu xuẩn tiếp nhận…
Hoàn toàn vô nghĩa…
“AAA”
Đúng lúc này, Lạc Nam đột ngột từ trên không trung rơi xuống, Linh Hồn đau nhức kịch liệt, hai mắt đỏ ngầu.
Một luồng Hồn Lực cực đại vừa đánh trực diện vào linh hồn hắn.
“Hồn Đế trở lên!” Trong đầu Lạc Nam xuất hiện một ý niệm, sắc mặt trở nên dữ tợn.
Ôn Hồn Liên cấp tốc vận chuyển, Kinh Văn Bất Hủ khảm nạm bên trong Linh Hồn cũng nhanh chóng ngâm tụng, ra sức ma diệt luồng Hồn Lực vừa xâm phạm đó.
Không chút do dự, Lạc Nam đẩy nhanh tốc độ, Hoành Độ Hư Không triển khai, xuyên thấu tầng tầng hư không.
“Ồ? Vậy mà không chết?”
Trong không gian, một tên mặc áo choàng đen âm thầm kinh ngạc, không nghĩ đến một Đại Hồn Đế như mình vậy mà không thể đánh cho linh hồn Lạc Nam băng liệt.
Bất quá nhìn thấy Lạc Nam ra sức đào tẩu, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, lại không nhanh không chậm truy kích theo sau.
Lạc Nam sắc mặt khó coi, hắn quá mức chủ quan, vừa mới diệt đi ba cái Đại Đế Cấp Thế Lực nên cho rằng sẽ không ai dám ra tay với mình.
Không ngờ người xuất động lần này lại là Hồn Đế…
Đây là lần đầu tiên từ lúc phi thăng Tiên giới đến nay gặp phải Hồn Tu cấp bậc này.
Linh Hồn vẫn còn đau nhức, Lạc Nam dứt khoát lấy ra một bình Tẩy Hồn Thủy phòng thân, uống vào trong miệng, lúc này mới khôi phục trở lại.
Trong cùng lúc, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn toàn diện mở ra, hàng loạt Xích Nha Hắc Ám ẩn vào hư không, quan sát bốn phương tám hướng.
“Bẻ Cong Không Gian!”
Mắt trái mở ra, Cấm Kỵ Chi Nhãn kích hoạt.
Trong khoảnh khắc, hai đường Liêm Đao Hắc Ám vừa lúc bị lệch đi quỹ tích, sượt ngang mặt Lạc Nam.
“Lại là một Đại Đế tu Hắc Ám Đế Lực!” Lạc Nam triệt để phẫn nộ.
Là thế lực nào một lúc xuất động hai Đế Cấp cường giả muốn lấy mạng hắn?
Trong đó có một Hồn Đế và một Đại Đế.
Tình cảnh của Lạc Nam lập tức lọt vào mắt vô số người, Nhị Lang Đế Tử đứng ở Săn Ma Điện, một mặt vô cùng hứng thú…
Con mắt ở giữa trán của hắn mở ra, nhất thời nhìn thấy rõ ràng hai vị cường giả đang ẩn nấp trong hư không ra sức tập kích Lạc Nam.
“Một Đại Hồn Đế và một Đại Đế… xem cách thức hành động là sát thủ của U Minh Các!” Nhị Lang Đế Tử vuốt vuốt cằm.
“Nếu không thể thoát khỏi hai kẻ này, ngươi cũng không phải đối thủ của ta!” Nhị Lang Đế Tử nhìn theo bóng lưng Lạc Nam, lẩm bẩm trong miệng:
“Đừng để bổn Đế Tử thất vọng a…”
Bên trên thiên không, Lạc Nam bùng nổ Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, Lượng Thiên Vân Phong và cả Tốc Môn, chân đạp Hoành Độ Hư Không di chuyển với tốc độ chóng mặt.
“Chạy? Ngươi chạy được sao?”
Đại Đế trong lòng chế giễu, mặc dù kinh ngạc vì Lạc Nam khiến công kích của hắn đi lệch quỹ tích, nhưng lúc này một lần nữa tiếp tục ra tay.
Thu liễm toàn bộ khí tức, trên tay xuất hiện một thanh Chủy Thủ, vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh Lạc Nam.
Chủy Thủ xuất hiện, bên trên được bôi lấy Kịch Độc dữ tợn có thể độc chế cả Tiên Đế, nhằm đến cổ Lạc Nam khứa đến.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm xuất hiện trên tay, Lạc Nam đang định chém lấy Chủy Thủ.
“Trói Hồn!” Tên Đại Hồn Đế ở phía sau nhếch miệng cười tà, Hồn Đế Lực như quỷ mị xuyên thấu mà qua, nhanh chóng trói lấy Linh Hồn của Lạc Nam.
“Hừ, Giải Hồn!”
Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo, thi triển Hồn Kỹ bên trong Đế Hồn Thập Nhị Kỹ, muốn giải trừ khống chế Linh Hồn do Đại Hồn Đế thi triển.
Diệt Hồn Liên phẫn nộ xoay tròn, Hắc Hồn đen kịch hung hăng đánh vào Trói Hồn.
“A!” Tên Đại Hồn Đế sắc mặt tái nhợt kêu lên một tiếng, âm thầm cả kinh.
Tiểu tử này có thể lấy tu vi Hồn Vương Viên Mãn làm bị thương hắn?
Quá mức hoang đường…
Bất quá cũng nhân cơ hội đó, thanh Chủy Thủ trong tay tên Đại Đế thành công tránh né Lạc Hồng Kiếm, hung hăng khứa vào cổ Lạc Nam.
KENG!
Một thanh âm kim loại va chạm vang lên hóa thành tia lửa…
“Cái gì?” Đại Đế cảm thấy kinh hãi.
Chỉ thấy trên cổ của mục tiêu xuất hiện vô số kinh văn như hình xăm thần bí bao phủ, thanh Chủy Thủ của hắn không thể xuyên qua dù chỉ một chút.
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, Lôi Hỏa sôi trào bao phủ cánh tay, hung hăng nện vào lồng ngực tên Đại Đế.
Bụp…
Như nện vào không khí, không gian trước mặt rạn vỡ, nhưng tên Đại Đế lại như khói đen tiêu tán, tốc độ nhanh đến cực hạn, vậy mà tránh thoát một quyền ở phạm vi gần của Lạc Nam.
“Lưới Hồn!”
Đại Hồn Đế lúc này hai tay kết ấn, vô biên Đế Hồn Lực hóa thành một mảnh lưới khổng lồ trong suốt, đem Lạc Nam bao trùm vào bên trong.
KENG KENG KENG KENG…
Vũ Hoàng Kiếm cùng hàng trăm thanh Phi Kiếm phá không mà ra, Diệt Hồn Liên bên trong cơ thể xoay tròn dữ dội, đem Hắc Hồn đen kịch hóa vào từng thanh kiếm.
“Vạn Kiếm Quy Tông!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, đầy trời Kiếm ảnh xẹt ngang như lưu tinh, mang theo Hắc Hồn mạnh mẽ, sát khí ngập trời, cắt đứt toàn bộ Lưới Hồn của Đại Hồn Đế.
“Khốn kiếp, Hồn Lực của tiểu tử này quá mức quỷ dị…” Đại Hồn Đế sắc mặt trở nên khó coi.
Vốn lần này xuất động Đại Hồn Đế và Đại Đế, tưởng rằng có thể giết chết mục tiêu, nào đâu khó khăn hơn tưởng tượng.
“Không hổ là tân tinh mới nổi, Hồn Đế Trung Kỳ và Đại Đế vậy mà không làm gì được hắn!” Toàn bộ Tiên Ma Vực, không ít cường giả đang quan sát động tĩnh trên bầu trời trở nên sôi trào.
Cách đây không lâu, đã từng chứng kiến Lạc Nam và Cự A Man tiến vào trong Bát đồng, sau đó hai người sống sót đi ra mà ba vị Đại Đế đều đã chết.
Nhưng theo bọn hắn đánh giá, người giết ba Đại Đế là Cự A Man chứ không phải Lạc Nam.
Bởi vì Cự A Man chỉ cần một quyền đã có thể đánh nát cơ thể của Hùng Bách, sự mạnh mẽ không cần phải nói.
Mà lúc này, nhìn thấy Lạc Nam kịch chiến hai vị Đại Đế, bọn hắn lại phải một lần nữa cân nhắc sự yêu nghiệt của Lạc Nam.
Tuy luôn ở thế bị động, mượn phòng thủ chuyển thành công kích, nhưng Lạc Nam vẫn đang hoàn hảo vô hại.
Một Địa Vương có thể làm được đến mức như vậy, thiên phú so với Nhị Lang Đế Tử của Săn Ma Điện không kém chút nào a.
Tại Săn Ma Điện, Nhị Lang Đế Tử sắc mặt âm trầm quay phắt lại, gằn từng chữ hỏi:
“Hắc Hồn mà Lạc Nam sử dụng chính là lực lượng của Diệt Hồn Liên, các ngươi đem Diệt Hồn Liên cho hắn?”
Sắc mặt Dịch Thập Cửu đám người lập tức trở nên tái nhợt, trong lòng hận Lạc Nam, ghen ghét hắn đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Vốn Diệt Hồn Liên là đồ phản chủ, sẽ hại chết người luyện hóa nó.
Vậy mà lúc này Lạc Nam lại sử dụng Diệt Hồn Liên một cách hết sức bình thường, nhờ đó có thể chống lại một vị Đại Hồn Đế.
Làm sao có thể không ghen ghét? Làm sao có thể không đố kỵ?
Hơn nữa nghĩ đến cái giá cực thấp mà Lạc Nam sở hữu Diệt Hồn Liên, bọn hắn xém chút phun máu ba thước.
“Đế Tử, mặc dù chúng ta giao Diệt Hồn Liên cho Lạc Nam là bước đi sai lầm, nhưng cũng nhờ đó phán đoán được Lạc Nam trên người chắc chắn có Chí Bảo luyện Hồn, nhờ đó mới chống được Diệt Hồn Liên!” Hàng Ma Đại Đế hít sâu, lựa lời an ủi nói.
“Hừ, Lạc Nam sở hữu Diệt Hồn Liên, bổn Đế Tử cũng phải kiêng dè Hắc Hồn khi chiến đấu với hắn!” Nhị Lang Đế Tử bực tức phẫn nộ nói.
“Đế Tử yên tâm, lão phu sẽ chuẩn bị một kiện Pháp Bảo bảo vệ Linh Hồn cho ngươi phòng thân!” Hàng Ma Đại Đế lấy lòng nói.
“Được!” Nhị Lang Đế Tử gật đầu, lúc này mới tiếp tục quan sát chiến trường.