Phần 142
“Nữ Hoàng đã bị cầm chân, tàn sát thuộc hạ của nàng cho ta!” Thiết Đế gầm thét một tiếng.
Hắn mang theo ba vị Đại Đế cùng vài chục Đế Giả, năm trăm Tiên Tôn thuộc hạ cùng lúc bùng phát tu vi.
“Ngu xuẩn, bước qua xác chúng ta!” Tứ đại cung nữ phá không bay lên.
Kiếp Tâm trên tứ chi xuất hiện váy lưới ngân bạc, xuất sử Phản Chiếu.
Kiếp Linh tay chân bao trùm váy lưới vàng kim, đánh ra Phổ Chiếu.
Kiếp Nhược kết ấn, Khống Chiếu hình thành, vô thiên cái địa xiềng xích khống chế bắn ra.
Kiếp Thiền không cam lòng yếu kém, điều động Ảnh Chiếu, thân thể hóa thành tầng tầng lớp lớp ảo ảnh vô hình, tiến hành ám sát.
Hiển nhiên, Tứ Đại Cung Nữ mỗi một người đều tinh thông một nhánh bên trong Đế Chiếu Thần Công của Nữ Hoàng, là cánh tay đắc lực.
Bốn người liên thủ, tiến hành vây công Thiết Đế.
Nhưng Thiết Đế dù sao cũng là Địa Đế thành danh nhiều năm, bốn người các nàng chỉ là Đại Đế, bị đánh liên tục bại lui.
“Bát Tinh Chiến Xa nhập chiến!” Côn Lôn Nữ Hoàng cùng Thượng Cổ Dị Độc kịch chiến, không quên mở miệng điều khiển chiến cuộc.
RỐNG!
Tám con Tinh Không Thú Yêu Đế nhận lệnh, xé rách hư không, điên cuồng lao đến hỗ trợ tứ đại cung nữ, quần lấy Thiết Đế.
“Vô Đế, Minh Đế… trẫm hạ lệnh các ngươi cùng trẫm liên thủ đối kháng Thượng Cổ Dị Độc, một lần nữa đem nó phong ấn, tránh tai họa thế gian!” Côn Lôn Nữ Hoàng lạnh lùng quát:
“Kiếm Đế, Thanh Đế… trẫm hạ lệnh các ngươi giải quyết tay chân của Thiết Đế, tốc chiến tốc thắng!”
“Hoan hô!”
Nghe thấy Nữ Hoàng tỉ mỉ phân phó, toàn bộ Côn Lôn Giới nhanh chóng trở nên vui mừng.
Nữ Hoàng quả nhiên vẫn nắm giữ toàn cục, có trách thì trách Thiết Đế quá lỗ mãng, một mình hắn muốn dựa vào Thượng Cổ Dị Độc mà muốn đối phó với Côn Lôn Giới, quả thật si tâm vọng tưởng.
Chỉ cần tứ đại Địa Đế làm theo phân phó của Nữ Hoàng, nguy cơ lần này sẽ chính thức được giải trừ.
Tứ đại Địa Đế vừa nghe lệnh của Nữ Hoàng, sắc mặt cả đám biến ảo thất thường.
“Côn Lôn Giới là nhà của chúng ta, dù có nội đấu cũng không thể hủy trong tay Thiết Đế và Thượng Cổ Dị Độc được!” Vô Đế là người đầu tiên lên tiếng quát.
“Tốt!” Minh Đế đồng tình hô lớn, cũng muốn xuất chiến.
Hai người gầm lên, tu vi Địa Đế bùng nổ, đang muốn lao lên đối phó một đám thuộc hạ của Thiết Đế…
Chỉ là, có hai thân ảnh đã xuất hiện ngăn cản trước mặt bọn hắn…
Thanh Đế và Kiếm Đế…
“Các ngươi muốn làm gì?” Vô Đế cùng Minh Đế sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
“Hi Vũ đứng trên đầu chúng ta tám ngàn năm qua đã đủ rồi, lần này phải nhân cơ hội trừ nàng!” Kiếm Đế thản nhiên nói.
“Không sai, vì kế hoạch hôm nay… chúng ta đã hao tổn quá nhiều công sức!” Thanh Đế cười nhạt.
Nói xong, Kiếm Đế cùng Thanh Đế vỗ tay.
Vèo vèo vèo vèo…
Trong khoảnh khắc, hơn mười cổ Đế uy hàng lâm mà xuống…
“Kiếm Gia các trưởng lão… Thanh Gia các trưởng lão…” Vô Đế cùng Minh Đế hít sâu một hơi, gằn từng chữ:
“Các ngươi đã muốn phản bội từ trước?”
Hiển nhiên, ngay cả trưởng lão của hai đại gia tộc cũng đã triệu hoán, Kiếm Đế và Thanh Đế đã chuẩn bị phản bộ Nữ Hoàng từ lâu rồi.
Hơn nữa, dựa theo giọng điệu của bọn hắn, việc phóng thích Thượng Cổ Dị Độc cũng có bọn hắn tham dự.
“Không sai!” Kiếm Đế cùng Thanh Đế cười nhạt: “Đây là cơ hội vạn năm có một, hai ngươi nên tuyển chọn trận doanh!”
“Ngu xuẩn!” Vô Đế gầm thét: “Hi Vũ là Thiên Đế, có nàng tọa trấn, Côn Lôn Giới chúng ta mới là Thiên Đế Cấp Thế Lực!”
“Không sai!” Minh Đế sắc mặt âm trầm: “Các ngươi dù thành công phản bội nàng, cũng khiến Côn Lôn Giới chúng ta trở nên suy yếu trở về Địa Đế Thế Lực mà thôi!”
“Chúng ta không quan tâm, thà trở về cục diện các Địa Đế tranh đấu như tám ngàn năm trước, cũng không muốn có kẻ ngồi trên đầu chúng ta!” Kiếm Đế cười lạnh nói.
“Hai ngươi nên quyết định cho kỹ, sau ngày hôm nay… thế gian không còn Côn Lôn Nữ Hoàng!” Thanh Đế ánh mắt lấp lóe.
“Đế Thiên Côn Lôn càng mạnh, quyền lợi chúng ta được hưởng càng lớn… mặc dù những năm này ở dưới trướng Nữ Hoàng, nhưng tài nguyên chúng ta nhận được còn nhiều hơn trước đây tranh chấp!” Minh Đế lạnh lùng nói.
“Các ngươi cứ tham luyến quyền lực như thế, vĩnh viễn cũng không thể thành Thiên Đế được đâu!” Vô Đế khẳng định.
“Vậy các ngươi muốn chống bọn ta? Không muốn cùng đá Nữ Hoàng xuống ngựa?” Thanh Đế và Kiếm Đế ánh mắt lạnh lẽo.
Minh Đế cùng Vô Đế không đáp, lại lẳng lặng bóp nát hai khối Ngọc Bội truyền tin.
Bọn hắn cũng hiệu triệu Minh Gia và Vô Gia chúng cường giả…
“Chúng ta không phải thuần phục Nữ Hoàng, chỉ là chúng ta sẽ không phản bội Côn Lôn Giới!” Minh Đế cùng Vô Đế kiên quyết nói.
“Tốt…” Kiếm Đế ánh mắt híp lại: “Ngày hôm nay, hai ngươi có thể chết!”
“Đừng quá cuồng vọng!” Minh Đế hừ lạnh: “Đều là Địa Đế, hai đấu với hai… các ngươi dựa vào đâu có thể giết chúng ta?”
“Dựa vào ta!”
Một thanh âm bình thản bất chợt vang lên…
Chỉ thấy Kiếm Phi Vân vốn dĩ giả vờ trúng độc điềm nhiên ngồi dậy…
Hắn chậm rãi bước đến trước mặt mấy người, khí tức trên thân chậm rãi bùng phát.
Cảm nhận được lực lượng của Kiếm Phi Vân, Minh Đế cùng Vô Đế sắc mặt đại biến:
“Địa Đế?”
Cổ khí thế trên người Kiếm Phi Vân phát ra, trực tiếp oanh động toàn trường…
“Hắn đột phá Địa Đế từ khi nào?”
Vô số người trong lòng kinh dị, khó thể nói nên lời.
Đạt đến Tiên Đế, mỗi một cảnh giới muốn đột phá đòi hỏi rất nhiều thứ, thiên phú, sự lắng đọng, cơ duyên, vận khí, lĩnh ngộ, tài nguyên…
Muốn đột phá một tiểu cảnh giới ở cấp bậc Tiên Đế, so với bất kỳ đại cảnh giới nào ở dưới Tiên Đế đều khó hơn vô số lần.
Rất nhiều người cả đời đều kẹt ở một cảnh giới, điển hình như Côn Lôn Lão Nhân, mặc dù đức cao vọng trọng, mặc dù là nhân vật tiền bối ở Đế Thiên Côn Lôn, nhưng hắn vẫn chỉ dừng bước ở Đại Đế mà thôi.
Vậy mà hôm nay, Kiếm Phi Vân đột nhiên bùng phát tu vi Địa Đế, thậm chí việc hắn đột phá không có bất kỳ ai biết được, kể cả Nữ Hoàng.
Làm sao không khiến bọn hắn chấn kinh?
Phải biết rằng, bên trong các trận đại chiến quy mô lớn như thế này, một vị Địa Đế xuất hiện có thể thay đổi chiến cục một cách rõ ràng, thậm chí quyết định thắng bại.
Trong khoảnh khắc, sắc mặt Minh Đế và Vô Đế trở nên cực kỳ khó coi…
Nhiều năm qua, Kiếm Phi Vân thay mặc Kiếm Đế tiếp quản Kiếm Gia, bận rộn các loại sự vụ…
Hắn làm sao có thể trở thành Địa Đế?
Hai người nghĩ mãi cũng không hiểu.
Nhưng bất kể như thế nào, trận chiến này… dữ nhiều lành ít rồi, bởi vì chiến lực của bọn hắn vốn dĩ ngang nhau, hiện tại có Kiếm Phi Vân chen vào, đã làm cán cân nghiêng về một phía.
“Các ngươi vẫn còn cơ hội đầu hàng!” Kiếm Phi Vân liếm môi nhìn Vô Đế và Minh Đế cười tà.
“Đầu hàng?” Minh Đế và Vô Đế sắc mặt lạnh xuống.
Bọn hắn dù sao cũng có tôn nghiêm của Địa Đế, chưa chiến đã hàng, tâm cảnh chỉ sợ rạn nứt, cả đời cũng không thể tiến thêm một bước được nữa.
“Không sai! Giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, hai người các ngươi sẽ được tha mạng, chúng ta cùng nhau loại bỏ Hi Vũ!” Kiếm Đế cùng Thanh Đế cười tà.
“Mơ mộng hảo huyền!” Vô Đế cùng Minh Đế giận tím mặt.
“Vô Hình Phá Nội Quyền!” Vô Đế huy động Địa Đế Lực Lượng, liên tục tung quyền.
“Ám Quang Liên Hợp Chưởng!” Minh Đế một tay Hắc Ám, một tay Quang Minh… cấp tốc dung hợp vào nhau.
Hai người vừa ra tay, trực tiếp vận dụng thủ đoạn mạnh nhất của mình.
Hi Vũ Thành đã hóa thành một vùng phế tích, công kích mà Địa Đế đánh ra, không phải đám người Minh Không hay Vô Ưu có thể so sánh.
“Chúng ta quá quen thuộc hai ngươi, lại lấy ba đối hai, các ngươi không có phần thắng!” Kiếm Đế cười tà, Kiếm Vực trực tiếp bùng phát.
Thanh Đế không nói tiếng nào, Độc Lực và Ám Lực nhanh chóng dung hợp, đối kháng chính diện Minh Đế.
Kiếm Phi Vân rút Kiếm, Kiếm Vực cũng ầm ầm lan tràn mà ra.
Kiếm Gia không hổ là gia tộc chuyên tu Kiếm Đạo, hai nhân vật đứng đầu đều sở hữu Kiếm Vực.
Trong lúc nhất thời, ba người hoàn toàn áp đảo Vô Đế và Minh Đế.
Chỉ là muốn phân ra thắng bại trong thời gian ngắn cũng là chuyện không dễ dàng.
“Cứu viện Gia Chủ!”
Mà lúc này, cường giả bên phía Vô Gia và Minh Gia đều đã đuổi tới.
Đám trưởng lão Thanh Gia với Kiếm Gia đợi sẵn, không nói hai lời lao vào công kích.
Đại chiến nổ ra… kinh thiên động địa…
“Làm sao có thể? Kiếm Gia và Thanh Gia, Kiếm Đế và Thanh Đế phản bội chúng ta!”
Toàn bộ Đế Thiên Côn Lôn chấn kinh…
Một cảm giác hoang đường đến cực điểm dâng lên trong đầu bọn hắn.
Cứ nghĩ mọi chuyện đã được bãi bình, cứ nghĩ Thượng Cổ Dị Độc sẽ lại một lần nữa bị phong ấn.
Vậy mà trong thời khắc mấu chốt, Kiếm Gia với Thanh Gia phản bội, thay đổi cục diện có lợi thành bất lợi vô cùng.
Nhìn lấy Côn Lôn Giới đang dần hóa thành phế tích, vô số người trong lòng hoang mang…
Kiếm Gia và Thanh Gia muốn phản bội, cũng không nên lựa thời khắc quan trọng này mới đúng chứ…
Thượng Cổ Dị Độc không bị phong ấn, ai có thể kiểm soát được?
Nếu Thượng Cổ Dị Độc đột nhiên lật lọng muốn hủy đi Côn Lôn Giới thì sao?
“Hahaha, Hi Vũ, cảm giác bị phản bội thấy thế nào hả?” Thiết Đế thoải mái đối kháng tứ đại cung nữ cùng tám con Tinh Không Thú vây công, ngửa đầu lên trời cười dài.
Côn Lôn Nữ Hoàng không thèm để ý đến hắn, trong lòng thầm mắng Kiếm Gia và Thanh Gia ngu xuẩn.
Trường hợp nếu Thượng Cổ Dị Độc có thể đánh bại nàng, khi đó Côn Lôn Giới còn ai có thể ngăn cản sức mạnh của nó?
Lúc đó, nếu Thượng Cổ Dị Độc muốn biến toàn bộ Côn Lôn Giới thành độc nô, dù toàn bộ Thanh gia và Kiếm gia đứng ra cũng không đủ chết.
Vậy mà lúc này, bọn hắn chấp nhận tin tưởng Thượng Cổ Dị Độc mà phản bội nàng.
Hành vi này, thật sự khiến Nữ Hoàng phẫn nộ.
“Ngươi mạnh mẽ hơn ta nghĩ!” Thượng Cổ Dị Độc yêu dị liếm mép môi đỏ, độc tính tung hoành cười nói:
“Bất quá thật đáng tiếc, nhân số chúng ta đông hơn!”
“Ngăn cản các nàng, ta đi viện trợ Thượng Cổ Dị Độc!” Thiết Đế như hiểu ý của Thượng Cổ Dị Độc, lớn tiếng nói.
“Được!” Ba vị Đại Đế dưới trướng hắn gật mạnh đầu, cả ba móc ra Tiên Đan nuốt vào trong miệng.
Thoáng chốc, khí thế trên người bạo tăng, nhanh chóng dẫn theo mười tên Đế Giả đánh đến tứ đại cung nữ cùng tám con Tinh Không Thú.