Phần 159
Kiếp Thiền không nói lời nào, nhưng bàn tay đã trượt trên y phục của Lạc Nam, giúp hắn giải khai đai lưng.
“Được rồi…” Lạc Nam lại không tiếp tục từ chối.
Mỹ nhân hầu hạ tắm rửa, ngu xuẩn mới sẽ nhiều lần không muốn.
Trong ánh mắt khác thường của bốn vị mỹ nhân, cơ thể cân đối tráng kiện với từng múi thịt ẩn chứa cự đại sức mạnh hiện ra.
Toàn thân Lạc Nam tỏa ra một cổ khí tức dương cương hùng mạnh, khiến bốn vị mỹ nhân cơ thể khẽ run khi ở gần.
Che chắn tiểu huynh đệ là một chiếc quần cộc, Lạc Nam thản nhiên bước xuống làn suối ấm áp.
Tứ đại cung nữ cắn môi theo sau…
Lạc Nam ngồi xuống làn nước, cảm giác Tiên Lực nóng hổi bao phủ toàn thân, chăm sóc tỉ mỉ từng lỗ chân lông, quả thật dụ nhân đến cực điểm…
Kiếp Tâm với Kiếp Linh lắc lư vòng eo như rắn nước đến sau lưng Lạc Nam, từng bàn tay mềm mại chạm vào da thịt hắn, bắt đầu có quy luật xoa bóp nhẹ nhàng.
Kiếp Nhược và Kiếp Thiền mỗi người nắm lấy một cánh tay cường tráng của hắn, dùng đôi tay trắng như phấn của các nàng đấm lên đều đặn.
Lạc Nam thoải mái thả lỏng toàn thân, mùi hương cơ thể của bốn vị mỹ nhân bao vây tứ phía, dễ chịu hừ một tiếng:
“Tay nghề của các nàng rất tuyệt nha…”
“Bọn thiếp ngày thường hay hầu hạ Nữ Hoàng tắm rửa, Thiếu Chủ là người thứ hai!” Kiếp Linh yêu kiều nói.
Lạc Nam nghe vậy trong lòng có chút đắc ý, mặc dù các nàng ở đây chỉ là phân thân, nhưng thân phận dù sao cũng là Đại Đế nha.
Được phân thân của bốn vị nữ Đại Đế hầu hạ tắm rửa, đãi ngộ như vậy mấy ai có được?
“Thiếu chủ…” Kiếp Nhược bất chợt ở bên tai thở nhẹ một tiếng, mang theo từng làn hương thơm ngát như u lan:
“Thiếp có một chút chuyện muốn cầu chàng…”
Nghe được lời của Kiếp Nhược, ba nữ còn lại hơi đổi sắc mặt, bất quá cũng rất nhanh nhận ra điều gì, thân thể trở nên dựa sát lại Lạc Nam.
“Chuyện gì?” Lạc Nam nhắm mắt thở dài hỏi.
Đúng lúc này, hắn chợt cảm giác có bốn khối thịt mềm mại tròn trịa và co giãn áp sát lưng trần của mình, tiến hành ma sát…
Giật mình mở mắt, chẳng biết từ bao giờ… áo yếm trên người tứ đại cung nữ đã lột xuống, trôi nổi trên nước nóng.
Bốn bộ ngực đẹp đẽ căng đầy, trắng nõn tròn trịa, mang theo từng đầu nhũ hoa đỏ thẳm hồng hào nẩy nẩy trong tầm mắt.
Mỹ lệ đến cực hạn…
“Các nàng muốn làm gì?” Lạc Nam nhướn mày.
Hắn tưởng các nàng chỉ hầu hạ mình tắm rửa, mát xa mặc y phục các loại, không nghĩ đến phương diện quan hệ xác thịt.
Dù sao thì bản thể của các nàng chính là Đại Đế, đâu có dễ phát sinh quan hệ với một nam nhân trong thời gian ngắn như vậy chứ?
“Chuyện này là bọn thiếp tự chủ trương, chàng đừng nói với Nữ Hoàng…” Kiếp Thiền run giọng cầu khẩn.
Ba nữ còn lại gật đầu…
“Vì sao?” Lạc Nam nhíu mày hỏi.
Bốn nữ liếc mắt nhìn nhau, bất chợt ôm chầm lấy hắn, mang theo một chút ấp úng nói:
“Chàng dùng thứ gì cứu mạng Nữ Hoàng… có thể cho thêm một chút được không?”
Lạc Nam bừng tỉnh, rốt cuộc cũng hiểu tứ đại cung nữ muốn cái gì.
Các nàng nhìn thấy trong thời khắc mấu chốt, hắn đem Cửu Diệp Liên Hoa đút cho Nữ Hoàng, đem tuổi thọ của nàng kéo vùn vụt trở về, từ đó giữ được mạng.
Nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ, tóc của Nữ Hoàng vẫn còn trắng xóa, chứng tỏ vẫn còn một phần tuổi thọ chưa thể bù đắp.
Tứ đại cung nữ trung thành và tận tâm, thấy cảnh này không hề yên lòng… vì thế muốn dùng thân thể để đánh đổi, hy vọng hắn ra tay cứu thêm Nữ Hoàng khôi phục.
“Bọn thiếp biết thứ đó nhất định cực kỳ quá giá…” Kiếp Nhược nhu mì nói:
“Chỉ cần chàng giúp Nữ Hoàng khôi phục, bốn tỷ muội đời này kiếp này làm trâu ngựa cho chàng!”
Ngay cả Kiếp Tâm vốn là tính cách lãnh đạm và hướng nội, cũng dùng bầu sữa đầy ắp cọ vào cánh tay của Lạc Nam.
Hắn hừ một tiếng, trầm giọng nói: “Các nàng làm như thế này, không sợ sư phụ sẽ tức giận?”
Với tính cách kiêu ngạo của Nữ Hoàng, chỉ cần nàng muốn sẽ đích thân mở miệng với hắn, mà sẽ không thông qua bốn nữ.
Lạc Nam tin tưởng rằng đây là do bốn người các nàng tự ý hành động, chưa hỏi ý kiến của Nữ Hoàng.
“Sợ a…” Bốn mỹ nhân đáng thương nói: “Nhưng nhìn Nữ Hoàng một đầu tóc bạc, bọn thiếp cực kỳ đau lòng…”
Lạc Nam trầm mặc, có chút tán dương nhìn tứ đại mỹ nhân.
Lòng trung thành của các nàng quả thật đáng để thưởng thức.
Bất quá, hắn vẫn là từ chối nói: “Không cần các nàng bận tâm, Nữ Hoàng đã là sư phụ của ta… ta sẽ tự mình giúp người khôi phục mà chẳng cần các nàng dùng thân thể đánh đổi!”
“Thiếu chủ nói thật?” Bốn vị mỹ nhân hai mắt tỏa sáng.
“Đương nhiên!” Lạc Nam gật đầu.
Từ lúc Mộ Sắc Vy bị thuật nguyền rủa làm ảnh hưởng tuổi thọ, hắn đã suy nghĩ và nghiên cứu không ít biện pháp.
Ngoài Cửu Diệp Liên Hoa, vẫn còn không ít vật phẩm có giá trị thấp hơn, nhưng cũng có thể gia tăng tuổi thọ.
Điển hình như Nhân Sâm Tỷ Năm của hắn…
Chưa kể một số Tiên Đan cấp cao cũng có thể bù đắp tuổi thọ.
Mặc dù hiệu quả mang lại của chúng không tức thời như Cửu Diệp Liên Hoa, nhưng chỉ cần kiên trì phục dụng theo thời gian, tin chắc Nữ Hoàng có thể khôi phục.
“Để bọn thiếp hầu hạ chàng…”
Đạt được Lạc Nam xác nhận, tứ đại cung nữ mừng rỡ quá đỗi, chăm sóc hắn càng thêm nhiệt tình.
“Các nàng mặc vào áo yếm!” Lạc Nam hạ lệnh nói.
Thấy hắn nghiêm túc, bốn nữ cũng không dám làm trái, ngoan ngoãn che lấy từng bầu sữa mê người.
Lạc Nam lúc này gật đầu, ý niệm vừa động…
Độc Cô Ngạo Tuyết từ trong Linh Giới Châu rơi ra, bị hắn ôm vào trong ngực.
“Bảo bối, để ta tắm cho nàng!”
Chưa kịp hiểu chuyện gì, bên tai nàng đã vang lên thanh âm đùa nghịch của Lạc Nam.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/10/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-6.html
Tại một sơn cóc vắng vẻ của Côn Lôn Giới, Kim Sắc Đế Bào tung bay, thân ảnh phong hoa tuyệt đại của Côn Lôn Nữ Hoàng hàng lâm mà đến, từ đầu đến cuối đều không để lại bất kỳ khí tức nào…
Bước qua tầng sương mù huyền ảo, Nữ Hoàng chứng kiến lão nhân thân mặc áo bào trắng đang nhàn nhã cắt tỉa một gốc Hoàng Mai cổ thụ, xung quanh là cỏ hoa tươi mát và một ít động vật nhỏ đang nhảy nhót vui đùa.
Cảnh tượng yên bình mộc mạc…
“Đến rồi…” Cảm nhận được Nữ Hoàng tiếp cận, lão nhân cũng không quay mặt nhìn lại, chăm chút tập trung vào cắt tỉa lá cây, thuận miệng nói.
“Sư phụ…” Nữ Hoàng trong trẻo gọi một tiếng, lời nói không có uy nghiêm thường thấy, trái lại lộ ra một chút dịu dàng thân thiết.
Tại toàn bộ Côn Lôn Giới, người có thể được Nữ Hoàng xưng một tiếng sư phụ còn ai khác ngoài Côn Lôn Lão Nhân, Tiên Đế đầu tiên của Côn Lôn Giới, người đã nuôi dưỡng nàng từ khi còn tấm bé.
Ở Côn Lôn Giới, Côn Lôn Lão Nhân không thể nghi ngờ là số ít người có danh vọng cao tuyệt, được vạn linh kính nể.
Hắn dẫn đầu đột phá Tiên Đế, trợ giúp Côn Lôn Giới đặt chân vào hàng ngũ Đại Tiên Giới, nhiều lần cửu tử nhất sinh đẩy lùi ngoại địch, còn chính tay bồi dưỡng nên hai vị Địa Đế uy danh lẫy lừng một thời, trong đó Hi Đế còn thành công trở thành Thiên Đế, nhất thống Côn Lôn.
Tại Côn Lôn Giới, Côn Lôn Lão Nhân còn có một cách xưng hô khác: Đế Sư!
Bất quá lánh đời đã lâu, từ tám ngàn năm trước để lại năm chữ “Tối Độc Phụ Nhân Tâm!” Trên Côn Lôn Bia, mãi đến ngày nay chưa từng có người ngoài nhìn thấy hắn.
“Mặc dù đã phục dụng một cánh Cửu Diệp Liên Hoa, nhưng tuổi thọ vẫn còn tổn thất hơn mười hai vạn năm, phản phệ mà Kim Khẩu Ngọc Ngôn để lại quả thật ngoài vi sư dự kiến!” Côn Lôn Lão Nhân giọng điệu thương lão trầm đục nói ra, ẩn chứa một tia thương xót.
“Cửu Diệp Liên Hoa?” Côn Lôn Nữ Hoàng toàn thân chấn động.
Lời của Côn Lôn Lão Nhân quả thật nằm ngoài dự kiến của nàng.
Thân là một vị Thiên Đế, Nữ Hoàng đương nhiên biết Cửu Diệp Liên Hoa là đồ vật gì.
Trong thiên địa, những thứ được xưng là kỳ trân không hề có nhiều…
Kỳ trân có thể hiểu nôm na là trân phẩm thần kỳ, mỗi một thứ đều là vật phẩm tiêu hao, có công năng thần kỳ cải biến vận mệnh…
Hơn thế nữa, Cửu Diệp Liên Hoa còn là Đế Cấp Cực Phẩm Kỳ Trân, là thứ mà năm đó ngay cả toàn bộ lực lượng dưới trướng Nghịch Long Đế cũng không tìm được.
Trước đó mặc dù nàng biết Lạc Nam cho mình ăn vật phẩm bất phàm, nhưng không ngờ là thứ có giá trị khủng bố đến như vậy.
Trong lúc nhất thời, Nữ Hoàng trong lòng xuất hiện một tia cảm động.
“Lạc Nam là kẻ có thể nhìn thấu dụng tâm lương khổ của ngươi, đồng thời con đường hắn đi từng giống với con đường ngươi đi ở thời điểm hiện tại, thậm chí hắn còn thành công!” Côn Lôn Lão Nhân vuốt râu nói.
Nữ Hoàng âm thầm kinh ngạc: “Chẳng lẽ hắn ngoài thân phận trưởng làng Nhất Thế, còn từng đi Đế Hoàng chi đạo?”
“Hắn không đi Đế Hoàng Chi Đạo, nhưng lại siêu việt Đế Hoàng Chi Đạo!” Côn Lôn Lão Nhân gằn từng chữ:
“Bá Chủ Chi Đạo!”
“Bá Chủ?” Nữ Hoàng đồng tử co rụt lại, môi đỏ thì thào.
“Không sai…” Côn Lôn Lão Nhân cảm khái: “Mặc dù chỉ là Bá Chủ của một vùng hạ giới, nhưng khi đó hắn cũng chỉ là một tiểu tu sĩ chưa đạt Độ Kiếp mà thôi…”
Nữ Hoàng im lặng, chẳng trách hắn có thể trong thời gian ngắn ngủi nhận ra những điều nàng muốn làm để phát triển Côn Lôn Giới, còn nhìn thấu những thiếu sót bên trong đó của nàng.
“Hắn được Giới Linh lựa chọn là người có thể đồng hành cùng ngươi, trợ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện!” Côn Lôn Lão Nhân hết sức nghiêm túc nói.
Nữ Hoàng nghe vậy trong lòng có chút vui sướng, nàng đã chờ đợi một người như vậy tám ngàn năm rồi…
Nghĩ đến tuổi tác của Lạc Nam, nghĩ đến thành tựu và những thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của hắn, ánh mắt nàng lóe sáng hỏi:
“Hắn là Thiên Đạo Chi Tử sao?”
Vừa nói xong, Nữ Hoàng lại cảm thấy chưa đủ, nàng lắc đầu nói: “Không… có lẽ hắn còn hơn cả Thiên Đạo Chi Tử, là Khí Vận Chi Tử?”
Nữ Hoàng cho rằng Thiên Đạo Chi Tử của một mảnh hạ giới còn chưa thể lợi hại được như Lạc Nam, ít nhất hắn cũng phải là Khí Vận Chi Tử.
Hơn thế nữa, Giới Linh và sư phụ từng thống nhất rằng sẽ tuyển chọn người cùng chí hướng, có thể vừa nhìn thấu dụng tâm lương khổ của nàng đối với Côn Lôn Giới, vừa phải có được đại khí vận gia thân, mới đủ sức cùng nàng chèo chống vô số giông bão sắp tới.
Lạc Nam khủng bố như thế, chắc chắn là Khí Vận Chi Tử.