Phần 176
Quảng trường rộng lớn…
Toàn bộ cao tầng Đan Huyền Môn đều đang có mặt, tổ chức một cuộc thiết yến long trọng tiếp đón khách quý.
Chỉ thấy ngồi ở vị trí chủ vị lúc này không phải là hai vị Đan Đế như thường lệ, trái lại là một tên thanh niên tuấn lãng.
Chỉ lấy kẻ này một thân bạch bào, tóc đen thả xuôi ung dung, khí chất nho nhã, ngũ quan như được khắc gọt, làn da trắng nõn còn hơn nữ nhân, mắt sáng như sao, trên người có một loại khí chất siêu nhiên khác lạ, mùi Tiên Đan hảo hạng quấn quanh…
Hắn chính là khách nhân mà Đan Huyền Môn trịnh trọng tiếp đón, một trong số các vị Đan Tử của Đan Thần Tháp.
Đan Tử Dương Diệp… đệ tử của một trong ba vị Đan Đế Viên Mãn tọa trấn Đan Thần Tháp, khủng bố vô cùng.
Xét về thân phận và địa vị, Dương Diệp thuộc hàng ngũ những người trẻ tuổi cao quý nhất vũ trụ.
Bất kể là Tiên Giới hay Ma Giới, các thế lực lớn đều phải cho hắn vài phần mặt mũi.
Dương Diệp ung dung ngồi ở giữa quảng trường, thưởng thức vũ cơ bên dưới như tiên nữ ca múa, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Trưởng Công Chúa của Đại Mộc Đế Triều, bên trong lóe lên từng tia thưởng thức.
Mặc dù hắn đã từng chứng kiến không ít mỹ nhân, nhưng sư phụ của hắn cực kỳ nghiêm khắc, ở Đan Thần Tháp chỉ được phép vùi đầu Luyện Đan, nghiên cứu học hỏi các đan phương, nâng cao kiến thức cùng kinh nghiệm.
Chỉ những khi xuất hành rời khỏi Đan Thần Tháp, Dương Diệp mới có cơ hội phong lưu, thể hiện sự phóng túng của mình.
Hắn dù sao cũng là thanh niên trẻ tuổi huyết khí phương cương, đâu thể nào vì luyện đan mà cấm dục được.
Vì thế mà lúc này chứng kiến nhan sắc của Trưởng Công Chúa, Dương Diệp trong lòng bắt đầu nảy sinh ý niệm chiếm hữu.
Với thân phận và địa vị của hắn khi đến Thiên Nhiên Giới này, muốn nữ nhân nào lại không được chứ?
Thấy ánh mắt của Dương Diệp, trong lòng Trưởng Công Chúa có chút không thoải mái.
Từng nghe nói, Luyện Đan Sư đều là một đám tâm trí kiên cường, tâm cảnh vững vàng như bàn thạch, làm sao Dương Diệp này biểu lộ trần trụi như vậy? Hắn thật sự là Đan Tử sao?
Có một điều mà Trưởng Công Chúa không hề biết, đó là thiên phú và tiềm lực Luyện Đan của Dương Diệp là không thể bàn cãi.
Mặc dù bình thường hắn ngả ngớn, nhưng một khi tiến hành Luyện Đan, dù cho những Đan Đế khó tính cũng phải tán thưởng.
Để trở thành Đan Tử của Đan Thần Tháp, không có ai là nhân vật đơn giản cả.
Ngồi bên cạnh Dương Diệp chính là hai vị Đan Đế của Đan Huyền Môn, lúc này Kim Huyền Đan Đế sắc mặt hơi giật giật.
“Sao thế?” Hắc Huyền Đan Đế hỏi.
“Hừ, nữ nhân kia trong lòng lại sinh ra ý muốn phản bội!” Kim Huyền Đan Đế hừ lạnh một tiếng nói.
“Mặc kệ nàng, muốn phản bội nhưng không có năng lực đó, chỉ làm bản thân càng thêm dằn vặt mà thôi!” Hắc Huyền Đan Đế cười chế nhạo.
Vì Kim Huyền Đan Đế nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của Mộc Ái My, nên chỉ cần trong lòng nàng có ý định phản bội thì hắn sẽ cảm ứng được, không có cách che giấu.
Nhiều năm qua, Mộc Ái My chưa từng thật tâm thuần phục Đan Huyền Môn, trong lòng cũng thường xuyên xuất hiện ý nghĩ phản bội.
Bất quá Kim Huyền Đan Đế và Hắc Huyền Đan Đế chưa từng để trong lòng, bởi vì nàng mặc dù có ý đồ phản bội, nhưng có dám can đảm để phản bội hay không, và có khả năng phản bội thành công hay không lại là các chuyện hoàn toàn khác.
Một khi Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng còn ở trong tay Kim Huyền Đan Đế, Mộc Linh Tộc còn nằm dưới sự giám sát của Tiết Mạc trưởng lão, thì ý muốn phản bội của Mộc Ái My chỉ là trò cười vô nghĩa mà thôi.
Kim Huyền cùng Hắc Huyền cũng chưa từng mong muốn nàng thật tâm thuần phục, chỉ cần vẫn ngoan ngoãn cung cấp đủ số lượng Tiên Dược định kỳ cho bọn hắn là được.
Nghe hai vị Đan Đế đối thoại, Dương Diệp hứng thú cười khẽ:
“Nghe nói Mộc Linh Tộc toàn là mỹ nhân tuyệt sắc, không biết có ai đủ tư cách sánh với Trưởng Công Chúa hay chăng?”
Hai vị Đan Đế nghe vậy vuốt cằm, ăn ý cười nói:
“Mộc Linh Tộc là chủng tộc gần gũi với thiên nhiên, nên cực kỳ được thiên nhiên ưu ái, bẩm sinh mỗi người đều xinh đẹp như hoa, trầm ngư lạc nhạn!”
“Tuy nhiên Trưởng Công Chúa cũng là Phượng trong loài người, muốn sánh vai với nàng, chỉ có Mộc Linh Tộc Trưởng mà thôi!”
“Ồ…” Dương Diệp hưng phấn nói: “Bổn thiếu gia đã không nhịn được muốn diện kiến giai nhân!”
“Haha, Đan Tử không cần gấp gáp… dù sao thì Mộc Linh Tộc cũng sẽ về dưới trướng của ngài, khi đó mỗi ngày có thể nhìn đến chán thì thôi!” Hai vị Đan Đế cười ha ha.
“Nói cũng đúng!” Dương Diệp gật đầu.
Đây là lý do hắn tiếp nhận Mộc Linh Tộc.
Bởi vì các nàng là một đám mỹ nhân biết bồi dưỡng Tiên Dược, dù hắn đem về Đan Thần Tháp bao nuôi thì sư phụ cũng không tiện trách mắng.
Bởi vì Mộc Linh Tộc thật sự có thể hỗ trợ rất tốt cho một Luyện Đan Sư như hắn tiến bộ, về phần thỉnh thoảng cùng các nàng ân ái mây mưa, có thể xem như cách thức giải trí mà thôi.
Càng nghĩ Dương Diệp càng hưng phấn, hận không thể chiếm được Mộc Linh Tộc sớm hơn.
“Đợi ta tiếp nhận Mộc Linh Tộc, ngươi phải đem Linh Hồn Bổn Nguyên của Mộc Ái My trả lại cho bổn thiếu gia!” Dương Diệp nói.
“Chắc chắn rồi thưa Đan Tử!” Kim Huyền Đan Đế nịnh nọt cười.
Nghe đám nam nhân nghị luận nữ nhân một cách thô bỉ, Trưởng Công Chúa trong lòng khinh thường.
Nàng thật sự muốn đứng dậy đi về…
Bất quá phụ hoàng của nàng cực kỳ nể mặt Đan Thần Tháp, vì thế mới cử nàng đến tiếp đón tên Đan Tử này, không thể trái lệnh.
Đối với nữ nhân kiêu ngạo như Trưởng Công Chúa, nàng thừa hiểu Đan Huyền Môn có được địa vị như hôm nay đều là nhờ Mộc Linh Tộc giúp đỡ.
Vậy mà đám khốn này lấy oán trả ơn, còn muốn dùng Mộc Linh Tộc làm công cụ lấy lòng Dương Diệp, đúng là cầm thú.
Chỉ là Trưởng Công Chúa tự biết mình không đủ khả năng ngăn cản… khi chính phụ hoàng của nàng cũng là người vì lợi ích mà cấu kết với Đan Huyền Môn.
Tại thế giới mạnh được yếu thua này, lợi ích vĩnh viễn là trên hết.
Trong lúc toàn trường thưởng thức yến tiệc, đột nhiên có một thân ảnh hớt ha hớt hãi bay đến.
Hai vị Đan Đế đưa mắt nhìn, phát hiện kẻ đến là Lâm Báo…
Chưa kịp mở miệng hỏi, đã nghe Lâm Báo cất giọng hét lên thất thanh:
“Đại sự không ổn, Tiết Mạc trưởng lão phản bội… hắn mang theo toàn bộ Mộc Linh Tộc bỏ trốn rồi!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/10/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-6.html
“Tiết Mạc phản bội?”
Lời của Lâm Báo lập tức oanh động toàn trường, sắc mặt hai vị Đan Đế cùng vô số Luyện Đan Sư của Đan Huyền Môn đại biến.
Mộc Linh Tộc hiện tại chính là bảo bối để Đan Huyền Môn leo thang, làm sao có thể để xảy ra bất cứ vấn đề gì?
“Lâm Báo, ngươi nói thật chứ?” Hắc Huyền Đan Đế trầm giọng chất vấn.
“Đương nhiên là thật…” Lâm Báo thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch nói:
“Tiết Mạc lợi dụng lòng tin của ta tiến hành đánh lén, sau đó bỏ chạy, một mình ta rất khó truy đuổi hắn!”
Kim Huyền Đan Đế ánh mắt lạnh lẽo, động lấy ý niệm.
Rất nhanh, hắn đã thông qua Linh Hồn Bổn Nguyên cảm ứng được vị trí của Mộc Ái My, nàng đang lấy một tốc độ cực kỳ khủng khiếp rời khỏi Đan Huyền Môn.
Lúc này, chỉ cần Kim Huyền Đan Đế động một ý niệm, có thể khiến Mộc Ái My hồn phi phách tán.
Nhưng Mộc Ái My hiện tại đã là tài sản của Đan Tử Dương Diệp, hắn không dám giết nàng a.
“Ta cảm giác được Mộc Ái My đang di chuyển với tốc độ cực cao, chắc hẳn là Tiết Mạc mang theo nàng bỏ chạy!” Kim Huyền Đan Đế quát lạnh.
“Toàn lực đuổi theo!” Hắc Huyền Đan Đế không tiếp tục nghi ngờ gì nữa, thân ảnh đã hóa thành lưu quang biến mất tại chỗ.
Kim Huyền Đan Đế cũng truy kích theo sau.
Có thể ở Đan Huyền Môn bí mật mang theo Mộc Linh Tộc bỏ trốn dễ dàng như vậy, chỉ có thể là người được giao trọng trách canh giữ Mộc Linh Tộc như Tiết Mạc mà thôi.
Xem ra hắn nhân lúc toàn bộ Đan Huyền Môn lơ là nên mới hành sự.
Chỉ là bọn hắn không thể nào hiểu nổi, Tiết Mạc chẳng phải Luyện Đan Sư… bắt Mộc Linh Tộc đi làm gì?
Hành vi này cực kỳ mạo hiểm a.
Bất quá, trong thời khắc mấu chốt đám người cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ điên cuồng đuổi theo Tiết Mạc mà thôi.
Lạc Nam bộ dạng hớt ha hớt hãi chạy theo hai vị Đan Đế, tốc độ cố tình chậm lại một nhịp do bị thương.
“Có ý tứ…” Đan Tử Dương Diệp nhìn lấy cảnh tượng hỗn loạn này, khóe môi nhếch lên một nụ cười gằn, sắc mặt nho nhã âm trầm xuống tới.
Mộc Linh Tộc đã là tài sản của hắn, chuyện này toàn bộ Đan Huyền Môn điều biết.
Kẻ có tên Tiết Mạc kia dám động vào Mộc Linh Tộc, hành vi như vậy không khác nào vả thẳng mặt Dương Diệp, điều này khiến hắn thật sự tức giận.
Xoay người đứng dậy, Dương Diệp phất tay một cái.
RỐNG!
Tinh Không Cự Tượng lưng mang Cung Điện đạp vỡ hư không xuất hiện.
Dương Diệp nhảy lên lưng nó, quay sang nhìn Trưởng Công Chúa ôn hòa đề nghị:
“Trưởng Công Chúa, nàng có muốn cùng bổn Thiếu Gia đi xem náo nhiệt? Để xem là kẻ nào ăn gan hùm mật báo dám động vào tài sản của ta?”
“Được!” Trưởng Công Chúa thản nhiên gật đầu, thả người bay lên Cung Điện.
Cổ Kiệu của nàng mặc dù cũng là pháp bảo không tệ, nhưng tốc độ của nó còn chưa đủ sức đuổi kịp đoàn người trong tình cảnh này.
Muốn biết diễn biến vụ việc, chỉ có thể đi nhờ Dương Diệp.
Thấy Trưởng Công Chúa tiến vào, Dương Diệp khóe môi nhếch lên nụ cười hài lòng, hạ lệnh một tiếng:
“Đi!”
RỐNG!
Tinh Không Cự Tượng gầm lên một tiếng, thân thể khổng lồ bước ra một bước như xuyên thấu tầng tầng hư không.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Dương Diệp và Trưởng Công Chúa đã có thể nhìn thấy đoàn người Hắc Huyền Đan Đế ở phía trước.
“Tốc độ thật kinh khủng!” Trưởng Công Chúa đánh giá Tinh Không Cự Tượng một chút.
“Nó là một con Tinh Không Thú có tu vi Yêu Đế Trung Kỳ, bản lĩnh xuyên toa hư không rất mạnh!” Dương Diệp đắc ý nói.
Tinh Không Cự Tượng là do Sư Phụ hắn dùng một loại Đế Đan cấp cao thao túng linh hồn thu phục, ban thưởng cho hắn làm tọa kỵ.
Đây chính là chỗ tốt của đệ tử một vị Thiên Đan Đế, người khác muốn hâm mộ cũng không được.
Trưởng Công Chúa trông thấy bộ dạng đắc ý của Dương Diệp, trong lòng vô thức nhớ đến Ngũ Long Đế Cung vừa mới xuất hiện trước đây không lâu, so với sự cao quý và uy nghiêm đó, Tinh Không Cự Tượng giống như trẻ con trước mặt người trưởng thành vậy.