Phần 184
Quả nhiên đúng như suy nghĩ hoang đường của bọn hắn, chỉ thấy Lạc Nam đứng ở bên ngoài, ung dung đem Dục Tình Yêu Hỏa và Tình Đế Độc thả vào bên trong Tù Không Bát.
Vì Tù Không Bát là pháp bảo của Lạc Nam nên nó có thể dễ dàng tiếp nhận lực lượng từ bên ngoài truyền vào của hắn.
Đám người chứng kiến cảnh tượng này, chỉ cảm thấy một cổ khí lạnh xông thẳng lên đầu, vô thức nuốt nước miếng đầy khô khốc.
Tinh Không Cự Tượng to lớn như ngọn núi, mà Kim Diệt và Chung Hải thân thể của nhân loại bình thường, chưa kể đã bị phong ấn tu vi, hơn nữa bọn hắn đều là nam nhân.
“Một màn đặc sắc sắp diễn ra, Tinh Không Cự Tượng chắc chắn sẽ rất thỏa mãn!” Lạc Nam cười tà, liếm liếm mép môi.
“Không… đừng mà… đừng mà…” Chung Hải co giật toàn thân, dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn lấy Lạc Nam.
“Tên khốn kiếp, ngươi có gan thì giết lão phu, vì sao nhục ta? Vì sao nhục ta?” Kim Diệt như phát rồ rít gào, đôi mắt đỏ ngầu long lên sòng sọc, lại quay sang Mộc Ái My điên cuồng uy hiếp:
“Mau nói hắn dừng lại, bằng không lão phu sẽ cho ngươi tan xương nát thịt!”
Nói xong, hắn còn cố ý thông qua Linh Hồn Bổn Nguyên tác động đến linh hồn của Mộc Ái My, muốn tra tấn nàng để uy hiếp Lạc Nam dừng lại.
Nào ngờ Mộc Ái My tâm trí cực kỳ kiên cường, linh hồn đau nhức kịch liệt, sắc mặt trắng bệch nhưng ánh mắt vẫn bình tĩnh, cũng không rên dù chỉ một tiếng.
Lạc Nam làm bộ không thấy cảnh này, hướng về Mộc Ái My cười hỏi:
“Nàng có hài lòng?”
“Cực kỳ hài lòng!” Mộc Ái My hít sâu một hơi nói: “Nhìn thấy bọn chúng làm ra chuyện cầm thú, thân bại danh liệt… dù đi chết ta cũng hài lòng!”
“Tốt!” Lạc Nam vỗ tay khen hay.
Gia tăng cường độ Tình Độc…
“Điên… các ngươi đều là kẻ điên, các ngươi đều là ma quỷ!” Kim Diệt rít gào nhìn lấy Lạc Nam và Mộc Ái My.
Hắn không hề nghĩ đến, Lạc Nam và Mộc Ái My lại xem nhẹ chuyện sinh tử như vậy cũng muốn để hắn vạn kiếp bất phục.
Mà hắn lại bị phong ấn lực lượng, ngay cả muốn tự bạo để tự vẫn cũng không làm được, chỉ có thể bất lực chứng kiến hỗn hợp quỷ quái tiến vào cơ thể mình liên tục.
Rất nhanh, bầu không khí ái muội bao phủ toàn bộ Tù Không Bát…
Chung Hải cùng Kim Diệt cảm giác thân thể bản thân nóng lên, hô hấp trở nên dồn dập, một cảm giác ngứa ngáy bao phủ khắp toàn thân, vũ khí giữa hai chân biểu tình dữ dội.
Mà ở sau lưng bọn hắn, Tinh Không Cự Tượng không khá hơn bao nhiêu, đôi mắt của nó đỏ ngầu như máu, bên trong xuất hiện vô số tia dục vọng, chậm rãi dẫm từng bước chân khổng lồ tiến đến gần hai người.
Thấy cảnh tượng này, Lâm Báo dù đứng bên ngoài cũng là toàn thân co lại, gồng cơ đít siết cơ mông, xém chút nữa hướng Lạc Nam quỳ rạp xuống đất.
Hắn xin thề với trời, đời này kiếp này cũng không dám trêu chọc Lạc Nam.
Quá mức kinh khủng…
“Không… tha… tha cho chúng ta!”
Cố gắng cắn lấy đầu lưỡi giữ vững tỉnh táo, Kim Diệt cùng Chung Hải toàn thân rét run, lê lết trên mặt đất tránh né sự tiếp cận của Tinh Không Cự Tượng.
ẦM ẦM ẦM…
Tinh Không Cự Tượng hô hấp ngày càng dồn dập, lý trí đơn giản như nó lúc này chỉ muốn tìm thứ gì đó để phát tiết, động tác của nó trở nên thô bạo, dùng chân đạp xuống cơ thể hai tên Đan Đế, muốn hạ thấp cơ thể bên dưới của mình.
Kinh hãi, tuyệt vọng, ghê tởm… các loại tâm tình thê thảm nhất bao phủ tâm trí và linh hồn của hai người, bên trong đó còn ẩn chứa sự thèm muốn của cơ thể.
Ngay cả Kim Diệt vốn phẫn nộ và cứng đầu cũng chịu đựng không nổi sự tra tấn này.
Hắn cùng Chung Hải khóc rống lên, hướng Lạc Nam dập đầu như giã tỏi:
“Cầu xin ngươi… cho chúng ta được chết, ta trả lại Linh Hồn Bổn Nguyên cho nàng, trả lại cho nàng!”
Kim Diệt nói xong, một cái Linh Hồn Bổn Nguyên trong suốt bay ra ngoài, đụng vào vách Tù Không Bát.
Lạc Nam nhếch miệng hài lòng, phất tay một cái.
Tù Không Bát thu hồi, Linh Hồn Bổn Nguyên trở về cơ thể Mộc Ái My, gò má của nàng lấy lại vẻ hồng nhuận xinh đẹp.
Không chút chần chờ, Lạc Nam lại nâng ra hai cánh tay.
Một tay thu hồi lại toàn bộ Tình Đế Độc, một tay khác tỏa ra Thất Thải Huyền Quanh, nhanh chóng bao trùm lấy Tinh Không Cự Tượng cùng hai tên Đan Đế.
Trước sự tịnh hóa của Thất Thải Huyền Quang, cộng thêm Tình Đế Độc thu hồi.
Dục vọng của hai người một thú bị tước mất.
Bọn hắn nằm trên mặt đất thở hổn hển, da gà và gai óc vẫn còn nổi khắp toàn thân.
Tưởng tượng đến viễn cảnh vừa rồi nếu tiếp tục xảy ra, Kim Diệt và Chung Hải như gặp phải ác mộng.
Bóng dáng khổng lồ của Tinh Không Cự Tượng áp sát ở phía sau lưng cùng hơi thở dồn dập nóng hổi của nó trở thành thứ ám ảnh nhất cuộc đời của bọn hắn.
“Bọn chúng nợ Mộc Linh Tộc, ta giao bọn chúng cho nàng xử lý, muốn chém muốn giết tùy thích!” Lạc Nam hướng Mộc Ái My cười nói.
Mộc Ái My toàn thân chấn động, cảm giác cảm động lại bao trùm trong tâm.
Lạc Nam là cường giả, thủ đoạn khủng bố… dù Mộc Linh Tộc ở trong tay hắn cũng chỉ có thể làm phụ thuộc mà thôi.
Hắn giúp đến mức độ này đã làm nàng cực kỳ hài lòng, dù có lập tức tha cho hai tên Đan Đế thì nàng cũng không có ý kiến.
Vậy mà hắn lại tôn trọng nàng đến như vậy, giao cả hai vị Đan Đế cho nàng tùy ý xét xử.
Phải biết rằng, Đan Đế ở bất kỳ đâu cũng là thượng khách, được vô số thế lực mời chào và xem trọng đấy.
Nghĩ đến đây, Mộc Ái My cắn chặt môi anh đào, ôn nhu thủ thỉ:
“Bọn hắn mặc dù đáng ghét nhưng tội còn chưa đáng chết… thiếp thân muốn trọng dụng bọn hắn, để bọn hắn cả đời làm nô lệ cho Thiếu Chủ!”
“Được!” Lạc Nam gật đầu, hướng hai tên Đan Đế nhàn nhạt hỏi:
“Chưa nghe rõ sao?”
“Đa tạ Mộc Linh Tộc Trưởng, đa tạ Mộc Linh Tộc Trưởng!”
Kim Diệt cùng Chung Hải như nhìn thấy ánh rạng đông trong cõi địa ngục, không dám nói tiếng nào, quỳ rạp xuống dưới chân Mộc Ái My, ngoan ngoãn thả ra Linh Hồn Bổn Nguyên của mình.
Mộc Ái My thản nhiên thu phục hai tên Đan Đế, lạnh nhạt nói: “Sau này toàn lực cống hiến cho Thiếu Chủ, ta sẽ không để ý hiềm khích trước đây!”
“Vâng!” Hai vị Đan Đế gật đầu như muốn lìa khỏi cổ.
Trải qua khoảnh khắc điên cuồng vừa rồi, đừng nói là cống hiến, có kêu bọn hắn đi chết cũng nguyện ý a.
Ở một bên khác, Kiếp Nhược cùng Độc Cô Ngạo Tuyết nhìn lấy thân ảnh của Mộc Ái My, trong lòng âm thầm ngưng trọng:
“Nữ nhân này thủ đoạn không đơn giản a…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/10/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-6.html
“Thiếu Chủ, kế tiếp chúng ta trở về sao?” Kiếp Nhược đứng ở đỉnh cung điện, sau Lạc Nam một bước chân, ôn nhu khẽ hỏi.
“Là thời điểm nên trở về…” Lạc Nam gật đầu:
“Nhưng mà là về Tiên Ma Vực!”
Nghe hắn nói vậy, Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt lóe lên một tia vui vẻ.
Hắn và nàng đã rời khỏi Làng gần nửa năm, cũng nên trở về thăm mấy tỷ muội một chuyến.
“Tiên Ma Vực?” Kiếp Nhược hơi giật mình, lúc này mới nhớ đến Làng Nhất Thế của thiếu chủ ở tại Tiên Ma Vực.
Nàng ôn nhu nói: “Mọi thứ nghe theo Thiếu Chủ phân phó…”
“Tốt lắm!” Lạc Nam hài lòng mở miệng đề nghị:
“Kế tiếp, nàng mang theo Mộc Linh Tộc kỵ Tinh Không Cự Tượng trở về Côn Lôn, ta cùng Tiểu Tuyết trở về Tiên Ma Vực!”
“Không được!” Kiếp Nhược lắc đầu như trống bỏi: “Nữ Hoàng đã hạ lệnh thiếp thân hộ tống thiếu chủ, làm sao có thể tách ra?”
Lạc Nam bất đắc dĩ nói: “Ta trở về Tiên Ma Vực là có chính sự cần hoàn thành, mà nàng mang theo Mộc Linh Tộc trở về Côn Lôn để an trí, bắt tay trồng trọt, bồi dưỡng các loại Tiên Dược có khả năng khôi phục tuổi thọ!”
“Nếu chúng ta đi cùng nhau, sẽ mất rất nhiều thời gian vô nghĩa!”
“Thiếu Chủ có chính sự gì cần làm ở Tiên Ma Vực? Có cần thiếp hỗ trợ không?” Kiếp Nhược nghiêm túc hỏi.
“Ta về song tu, nàng giúp được sao?” Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ, ngoài mặt lại đường hoàng nói:
“Làng Nhất Thế nơi đó có hoàn cảnh thích hợp giúp ta đột phá Tiên Tôn, sau khi đã đột phá, ta sẽ lại trở về Côn Lôn một chuyến!”
Hắn hiện tại suy tính rất tỉ mỉ, trong tay vẫn còn Đại Địa Cốt Thổ, Cương Giáp Hoàng Kim Lôi, La Hán Minh Quang, Tứ Thủ Bạch Hỏa…
Đây đều là những Thiên Địa Dị Vật lợi hại, luyện hóa một mình thì quá mức uổng phí, chi bằng quay về Làng tìm mấy nữ song tu, gia tăng thực lực cho các nàng, một công đôi việc.
Với tốc độ của Ngũ Long Đế Cung, từ Tiên Ma Vực đến Côn Lôn cũng chẳng mất nhiều thời gian.
Kiếp Nhược nghe Lạc Nam nói vậy vẫn không mấy yên tâm, ánh mắt đảo quanh kiến nghị:
“Làng Nhất Thế là thế lực của thiếu chủ, vì sao không chuyển đến Côn Lôn để dễ chiếu cố lẫn nhau?”
Lạc Nam lắc đầu, chuyện này hắn đã sớm có cân nhắc…
Làng Nhất Thế định cư ở Côn Lôn không phải là không được, nhưng chúng nữ có không ít người sở hữu Ma Lực, mà hoàn cảnh của Côn Lôn chỉ thích hợp cho Tiên Tu phát triển, Ma Tu như các nàng chắc chắn sẽ bị hoàn cảnh gò bó.
Chỉ có nơi nằm ở trung tâm Tiên Ma lưỡng giới như Tiên Ma Vực mới là chỗ sinh tồn thích hợp nhất đối với Làng Nhất Thế…
Huống hồ, Lạc Nam cũng biết với tính cách kiêu ngạo và hiếu thắng của Âu Dương Thương Lan mấy nữ, các nàng sẽ không cam lòng phụ thuộc vào Côn Lôn, dù cho đây là thế lực của sư phụ hắn.
“Ta không phải trẻ con, nàng và sư phụ đừng quá lo lắng!” Lạc Nam khuyên nhủ Kiếp Nhược.
“Để thiếp hỏi ý Nữ Hoàng!” Kiếp Nhược quyết định nói.
Chỉ thấy nàng lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc, đem lực lượng truyền vào.
“Có chuyện gì?” Rất nhanh, thanh âm có chút lười biếng nhưng không mất uy nghiêm của Nữ Hoàng truyền đến.
“Bẩm Nữ Hoàng…” Kiếp Nhược nhanh chóng đem mọi chuyện kể lại một lần, bao gồm đánh bại Đan Tử Dương Diệp, thu phục được Mộc Linh Tộc, hai vị Đan Đế, Lâm Báo và Lạc Nam muốn về Tiên Ma Vực.
Nữ Hoàng trầm mặc một thoáng, nàng đang bận tiêu hóa tin tức đệ tử khủng bố của mình vừa đấu đan thắng một vị Đan Tử của Đan Thần Tháp, còn xém chút “bị” Dược Trưởng Lão của Dược Gia nhận làm sư phụ.
Hồi lâu sau, nàng mới ra vẻ bình thản nhàn nhạt lên tiếng:
“Lần này trở về sẽ đột phá Tiên Tôn?”