Phần 217
RỐNG!
Ngũ Long Đế Cung cảm giác được nguy cơ, năm con Kim Cương Cốt Long ngửa đầu rít gào phẫn nộ.
Ầm Ầm Ầm…
Từ bên trên Cung Điện, một tầng Trận Pháp phòng ngự mở ra, đem công kích của Hoàng Cuồng đẩy lùi.
Ngũ Kim Cương Long Cốt không cam lòng yếu thế, vác lấy cơ thể nặng nề đạp phá tinh không, hướng về đám đạo tặc nghiền đến.
Ầm Ầm Ầm…
Va chạm liên miên bất tuyệt xảy ra, lực công kích của Tinh Không Đạo Tặc rất mạnh, nhưng Ngũ Long Đế Cung có trận pháp phòng ngự cũng chẳng phải ăn chay.
Mặc dù không thể làm gì được Hoành Không Đạo Tặc, nhưng trận pháp bên trên nó vẫn cầm cự được, không dễ phá vỡ.
“Khốn kiếp!” Hoàng Thiên sắc mặt khó coi mắng: “Chủ nhân của nó còn chưa ra mặt, chúng ta đã chẳng làm gì được nó rồi!”
“Sao lại chẳng làm gì?” Hoành Địa cười nhạt: ” Không nhìn thấy Trận Pháp bao phủ cung điện đã ảm đạm sao? Còn có dấu hiệu rạn nứt, nếu công phá được… khả năng đánh cướp thành công rất lớn!”
“Nói rất đúng, nhưng đừng quên bên trên Cung Điện còn có cường giả, có thể hắn đang âm thầm quan sát chúng ta!” Hoành Nhân nghiêm túc nói…
“Theo ta thấy kẻ này tu vi yếu kém nên mới trốn như chuột trong Cung Điện thì đúng hơn!” Hoành Thiên không sợ trời, không sợ đất bĩu môi.
“Haha, nếu kẻ trên Cung Điện là truyền nhân của thế lực lớn thì sao?” Hoành Địa hỏi.
“Trừ khi là Cổ Việt Tộc hoặc Thiên Địa Hội, còn lại cướp sạch!” Hoàng Cuồng thản nhiên nói:
“Muốn biết phá vỡ trận pháp là được!”
Nói xong, bàn tay nhẹ nhàng nâng lên.
Chỉ thấy một tấm Đại Thuẫn khổng lồ có hình chữ nhật xuất hiện giữa tinh không, bên trên Thuẫn là vô số hoa văn mạnh mẽ, Đế Uy cuộn trào.
Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo – Lập Địa Thuẫn.
Hoàng Cuồng hai tay cầm lấy Lập Địa Thuẫn, cưỡi trên Tinh Không Thú Yêu Đế lao vọt lên trên Ngũ Long Đế Cung, toàn lực nắm Lập Địa Thuẫn nện xuống.
Xuất ra Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, hắn tự tin có thể đánh tan phòng ngự của Ngũ Long Đế cung…
Răng rắc…
Đúng lúc này, trận pháp trên Cung Điện chủ động nứt ra một cái khe, bên trong Cung Điện đi ra một tên nam tử trẻ tuổi…
“Khốn kiếp, vì sao trên đời có kẻ anh tuấn hơn cả ta?”
Thấy hình dáng của Lạc Nam, Hoành Thiên ba người hét ầm lên, tràn đầy đố kỵ.
Dung mạo của Lạc Nam khiến bọn hắn bị đả kích…
“Haha, thì ra là một tiểu tử Tiên Tôn!” Hoàng Cuồng ánh mắt lấp lóe:
“Chắc là con ông cháu cha, đi hành tẩu mang theo xa giá quý như vậy, hiện tại trở thành tài sản của chúng ta!”
Lạc Nam nghe vậy bật cười, nhún nhún vai:
“Muốn tài sản sao? Đến đây lấy đi!”
“Không cần ngươi khiêu khích, chết!” Hoành Cuồng gầm lên, Lập Địa Thuẫn thuận thế dùng lực nện xuống.
“Định Hồn – Siêu Hồn!”
Bên trong đan điền, Diệt Hồn Liên cùng Ôn Hồn Liên cùng lúc vận chuyển, một lực tác động lên thẳng linh hồn Hoành Cuồng.
Hắn cứng đờ lại một nhịp…
Lạc Nam cười tà, Tù Không Bát ném lên…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Một vùng hư không bị phong tỏa, 34 tên Đạo Tặc cùng Lạc Nam bị vây quanh.
Tỏa Thiên Hắc Ám cuồn cuộn tiến ra, gia cố thêm một tầng ở bên ngoài cho chắc chắn…
Vì Hoành Cuồng là kẻ duy nhất có khả năng đánh bật Tù Không Bát trở về khi nó chưa kịp úp xuống, nên Lạc Nam mới nhân cơ hội hắn bị Định Hồn ném ra Tù Không Bát.
“Tiểu tử này muốn làm gì?” Nhìn thấy Lạc Nam đem 34 người bên mình vây nhốt vào cùng hắn, ánh mắt Hoàng Không Đạo Tặc hiện lên vẻ cổ quái.
Lạc Nam nhìn đám Tinh Không Thú dưới người bọn hắn, thản nhiên cười: “Hết trốn rồi nhé!”
Ở trong Tù Không Bát, dù là Tinh Không Thú cũng đừng mong bỏ chạy.
“Tiểu tử này điên rồi!” Hoàng Không Đạo Tặc hai mặt nhìn nhau.
Bốn Tiên Đế, 30 Tiên Tôn… phải trốn khỏi một tên Tiên Tôn?
Tiểu tử này tuyệt đối là thần kinh…
KENG!
Mà đúng lúc này, một tiếng Kiếm ngâm chấn vang thiên địa, Lạc Hồng Kiếm bùng nổ Kiếm Vực cuồn cuộn, xuất hiện trong tay Lạc Nam.
“Đánh với Mạc Phong bị hạn chế quá mức, ta vốn đang cực kỳ khó chịu!” Lạc Nam cười tà.
Nói xong, không để đám người phản ứng…
NGAO…
Nghịch Long Chiến Thân bao trùm toàn thân.
Kinh Văn Bất Hủ kích hoạt, hóa thành vô số hình xăm phủ kín bên trên tầng tầng lớp lớp vảy rồng màu tím đen, khiến bề ngoài nhìn qua càng thêm dữ tợn và thần bí.
Bên trên cánh tay phải, 30 đường Hồng Hoang Ma Văn nổi cộm lên.
Bá Lực thét gào, Long Lực và cả Đế Độc Lực dung hợp vào trong Bá Đỉnh, gia trì vào Lạc Hồng Kiếm.
Chấp Chưởng Càn Khôn triển khai, một cổ lực lượng bá đạo như Thiên Đế quân lâm bao trùm Tù Không Bát.
Chưa dừng lại ở đó, Tàn Kiếm Ma Hồn lơ lửng trên đỉnh đầu, hóa thành hư ảnh của một thanh Cự Kiếm đen kịch khủng bố.
“Chuyện… chuyện gì đang xảy ra?”
Hơi khí lạnh chạy dọc theo sống lưng 34 thành viên Hoành Không Đạo Tặc.
Một cảm giác lạnh lẽo bao trùm toàn bộ cõi lòng của bọn hắn.
Dù là Địa Đế, Đại Đế… đều không dám tin tưởng những gì mình đang chứng kiến.
Từ một Tiên Tôn tưởng chừng như vô hại, ngay khi bùng nổ, mang theo loại cảm giác tử vong đến đáng sợ ập đến trong cõi lòng.
“Quái… quái vật!” Hoành Nhân run rẩy tay chân lạnh cóng: ” Tuyệt đối là quái vật!”
“Giết… chỉ có giết kẻ này chúng ta mới có thể sống!” Hoàng Cuồng cùng Hoàng Thiên ánh mắt lóe lên vẻ điên cuồng.
Bọn hắn biết mình lần này đá nhầm thiết bảng, trong lòng tràn ngập hối hận.
Nhưng thế gian này vốn không có thuốc hối hận.
Bọn hắn đều là những kẻ sinh tồn trên lưỡi đao, hiểu đạo lý người sống ta chết.
Ngươi không chết thì ta phải chết, ta nếu muốn sống bắt buộc phải giết ngươi.
Hoàng Không Đạo Tặc rốt cuộc hiểu vì sao nam tử này phải dùng Tù Không Bát úp đám người mình.
Không phải vì hắn ngu xuẩn muốn tìm đường chết, mà vì muốn lấy tu vi Tiên Tôn diệt sạch Hoàng Không Đạo Tặc bọn hắn.
Thật là đáng sợ…
“Vị công tử này, chúng ta chấp nhận làm trâu ngựa, tha cho chúng ta một mạng được không?” Hoành Địa nuốt nước miếng.
Kiếm Vực, Long Khí và Chấp Chưởng Càn Khôn đang trấn áp lên cơ thể hắn, khiến một vị Đại Đế sợ hãi tử vong, phải mở miệng cầu xin.
“Đừng phí công vô ích!” Hoành Cuồng cắn răng: ” Hắn đã bộc lộ nhiều bí mật động trời như vậy trước mặt chúng ta, đã quyết tâm đưa chúng ta vào con đường chết!”
Lạc Nam không nói tiếng nào, Lạc Hồng Kiếm trong tay chậm rãi nâng lên…
Thời gian không dài, hắn còn phải trở về bên cạnh nữ nhân bảo bối, còn phải khám phá Gói Quà Thăng Cấp Cửa Hàng.
Đâu có rảnh tha mạng hay thu phục đám Đạo Tặc tội ác tày trời này?
“Sát!” Hoàng Cuồng chủ động tung ra thế công.
Lập Địa Thuẫn mang theo Địa Đế Lực sôi trào, dốc hết toàn bộ lực lượng trong cơ thể nện thẳng ra.
“Liều mạng!” Hoành Không Đạo Tặc điên cuồng gầm lên.
Vô số loại công kích mạnh nhất được tung ra.
Lạc Nam sắc mặt lãnh tỉnh, Lạc Hồng Kiếm trảm xuống.
Hãm Quân Xa Luân Trảm!
Kiếm Vực thét gào.
Bá Lực bùng nổ.
Tàn Kiếm Ma Hồn gia trì.
Hồng Hoang Ma Văn toàn diện kích hoạt.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Không gian nổ tung…
Trong ánh mắt không dám tưởng tượng của Hoành Không Đạo Tặc.
Lạc Nam mặc kệ vô số thế công nện vào cơ thể.
Nhưng đứng trước Nghịch Long Chiến Thân có Kinh Văn Bất Hủ bao trùm, những Công Kích này thậm chí ngay cả một mảnh vải rồng cũng không thể xuyên thủng.
Mà trong cùng thời điểm, Chấp Chưởng Càn Khôn ép chặt Hoành Cuồng, 21 đường Kiếm như 21 lần vũ trụ nổ tung, lần sau mạnh hơn lần trước, lần sau dữ dội hơn lần trước, mà tất cả những lần này còn chất chồng lên nhau.
Răng rắc…
Đế Cấp Trung Phẩm Lập Địa Thuẫn hóa thành hư vô.
Phốc…
Hoành Cuồng không dám tin tưởng nhìn lấy đôi tay, sau đó là đến thân thể mình đang lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy tan vỡ.
Máu tươi ngập trời…