Phần 34
“Công tử… dù là đệ nhất cường giả hiện tại của Tiên giới là Tuế Nguyệt Nữ Đế, vẫn chỉ sở hữu Thể Chất top 3 mà thôi!” Mộng Chi Tiên âm thanh run rẩy nói.
“Thì tính sao?” Lạc Nam bình thản hỏi:
“Nếu chưa từng có ai đúc nên hai thể chất này, tại hạ cũng muốn làm người đi đầu một phen, chẳng lẽ cứ để chúng nó ở mãi trong truyền thuyết?”
Chúng nữ không phản bác được, nhưng một Tiên Vương như Lạc Nam mở miệng đã muốn Thể Chất top 1, còn nói kém nhất phải là top 2… thấy thế nào cũng không thích hợp.
Đây chẳng phải nên là đòi hỏi của những Thiên Đế cao cao tại thượng hay sao?
Nhưng nghĩ lại những gì Lạc Nam đã làm, nghĩ lại những thành tựu của hắn, các nàng không phản bác được, thế gian không ai có thể nói trước được điều gì.
Cho dù là Tuế Nguyệt Nữ Đế ngày trước cũng không ai có thể cho rằng nàng sẽ thành công đúc nên Thời Không Thánh Thể.
“Công tử… Mộng Chi lấy một ví dụ, giả sử nếu ngươi có thành công đúc nên Thể Chất top 2 thôi, chỉ sợ cũng sẽ oanh động toàn vũ trụ, trở thành mục tiêu săn giết của vô số lão quái vật a!” Mộng Chi Tiên lồng ngực phập phồng nói:
“Trừ khi có được thực lực tuyệt đối, thần cản giết thần, phật cản giết phật như Tuế Nguyệt Nữ Đế, đến khi đó Thể Chất sẽ khiến ngươi càng mạnh, lực áp quần hùng, không ai dám ngấp nghé!”
“Đạo lý này ta hiểu!” Lạc Nam mỉm cười thong dong: “Tại hạ hiện tại chỉ tìm hiểu tin tức mà thôi, một chút xíu manh mối cũng được, cũng không phải kiên quyết lập tức đúc thành, Mộng Chi cứ xem như ta tò mò là được!”
Thấy Lạc Nam vẫn quyết tâm như vậy, Liễu Tú Quyên chúng nữ ánh mắt nóng rực, dù kết quả thế nào các nàng cũng ủng hộ nam nhân này lập nên kỳ tích một phen.
Chỉ đáng tiếc, Mộng Chi Tiên lại lắc đầu cười khổ: “Với thân phận của Mộng Chi còn chưa đủ tư cách tiếp xúc với cơ mật Thể Chấp cấp cao như vậy, ta sẽ hỏi ý tộc trưởng và lão tổ giúp công tử… nhưng chỉ sợ kết quả cũng mấy không khả quan!”
“Yên tâm, tại hạ sẽ đưa ra cái giá thật sự xứng đáng, chỉ là phải làm phiền Mộng gia rồi!” Lạc Nam chắp tay nói.
Mộng gia chỉ là Đại Đế Cấp Thế Lực, chỉ sợ rằng cũng không có manh mối, trừ khi số ít lão quái vật của Thiên Địa Hội thì may ra.
Mà muốn liên hệ với mấy lão quái vật này, hắn phải nhờ đến Mộng gia làm trung gian.
“Thể chất khủng bố tạm gác sang một bên, công tử còn muốn mua thêm những tin tức nào?” Mộng Chi Tiên thở dài nói ra, nàng sợ Lạc Nam lại đòi những thông tin nặng ký nào khác.
“Ta cần biết về một thế lực Đế Cấp gọi là Đan Huyền Môn!” Lạc Nam bình thản nói:
“Ngoài ra cần tìm kiếm hai người bên trong tranh vẽ!”
Nói xong, Lạc Nam lấy ra hai bức họa.
Chúng nữ đưa mắt nhìn vào, chỉ thấy bức họa đầu tiên là một nữ nhân lãnh diễm phi phàm, khí chất độc nhất vô nhị, tuyệt sắc vô song, lạnh lùng như băng giá, một bức họa khó thể miêu tả tất cả vẻ đẹp của nàng.
Ngay cả ở đây ngồi toàn mỹ nhân cũng phải âm thầm kinh dị.
Một bức họa khác lại là một tên nam tử thân hình như ngọn núi, diện mạo chất phát thật thà, ngoài ra không có đặc điểm nào khác.
Mộng Chi Tiên ánh mắt co rụt lại khi chứng kiến hai bức họa, lồng ngực hơi phập phồng hỏi:
“Công tử có thông tin nào khác về hai người không?”
Lạc Nam gật đầu, chỉ vào hai bức tranh lần lượt nói:
“Nữ nhân tên Lãnh Nguyệt Tâm, nàng là hồng nhan tri kỷ của ta ở hạ giới, nàng chủ tu Ma Lực, có bí thuật Ma Đế Biến, có thân pháp là Thiên Ma Loạn Vũ, sử dụng Kiếm!”
“Nam nhân tên Cự A Man, chủng tộc là Cự Nhân, xuất thân hạ giới Man Hoang Tinh Cầu, hắn là em vợ của ta, lạc mất hắn ở trong vòng xoáy không gian!”
Mộng Chi Tiên nghe vậy mày liễu hơi chau lại, lâm vào trầm tư…
Hồi lâu sau, nàng vươn người đứng dậy nói:
“Công tử chờ một chút! Ta sẽ mang tin tức của Đan Huyền Môn và hai người này trở về, chỉ là không biết có phải người công tử cần tìm hay không…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/08/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-6.html
Nhìn bóng lưng Mộng Chi Tiên rời đi, Lạc Nam quay sang Liễu Tú Quyên cười nói:
“Ta lần này đi Loạn Cổ Chiến Trường một chuyến, phát hiện thứ này tặng cho nàng!”
“Quà?” Liễu Tú Quyên ánh mắt sáng lên, mặc dù là vật gì nam nhân này tặng nàng cũng sẽ trân quý.
Lạc Nam cười cười, Tỏa Thiên Hắc Ám cuồn cuộn tiến ra, sau đó chậm rãi thả lỏng…
VO VE VO VE VO VE…
Trong thoáng chốc, toàn bộ căn phòng xuất hiện hàng loạt côn trùng nhỏ nhắn như hoa tuyết, băng lôi chi lực điên cuồng ngưng tụ, muốn nện xuống đầu Lạc Nam.
Phòng của Thiên Địa Hội có trận pháp ngăn trở, trận văn lóe lên, ngăn cản đám côn trùng, bằng không chỉ sợ toàn bộ kiến trúc đều bị oanh tạc.
Cùng lúc đầu, côn trùng Tiểu Lạc trên tóc của Liễu Tú Quyên bay ra, một cổ khí thế từ cơ thể nó quét ngang bốn phía, như trùng vương hàng thế, vậy mà khiến đám Băng Lôi Trùng co cụm lại một chỗ.
“Băng Lôi Trùng?”
Liễu Tú Quyên sắc mặt kinh hỉ, đây là loài cổ trùng đã tuyệt chủng từ lâu, không ngờ nam nhân này tìm được một bầy với số lượng lớn.
Không tiếp tục nhiều lời, nàng miệng niệm khẩu quyết:
“Khống Trùng Thiên Hạ!”
Trong khoảnh khắc, Tôn Lực trên người của Liễu Tú Quyên lan tràn ra ngoài, như có chất gây nghiện, vừa mới tiếp xúc với đám Băng Lôi Trùng, chúng nó lập tức ngoan ngoãn bay quanh lấy nàng.
Diện mạo của Băng Lôi Trùng nhỏ nhắn lại trắng muốt, vờn quanh dáng người Liễu Tú Quyên như từng bông hoa tuyết, vô cùng mỹ lệ.
Liễu Tú Quyên lấy ra một cái túi vải, hấp lực tiến ra, toàn bộ Băng Lôi Trùng bị nàng hút vào trong đó.
“Nếu có thể nuôi dưỡng bầy trùng này đến hàng triệu con, thiếp có lòng tin chiến được Tiên Đế Sơ Kỳ!” Liễu Tú Quyên nhìn Lạc Nam hưng phấn nói.
“Không hổ là Ngự Trùng Sư, lợi hại!” Lạc Nam hướng về Liễu Tú Quyên nâng lên ngón tay cái.
Đối với bầy trùng này hắn chỉ có thể bắt nhốt mà không thể thuần phục, không ngờ rơi vào tay Liễu Tú Quyên lại trở nên dễ dàng như vậy.
“Lễ vật này của chàng thiếp rất thích!” Liễu Tú Quyên ánh mắt nhu tình nói:
“Thời gian qua thiếp cũng nuôi được một số loài trùng, bất quá so với bầy Băng Lôi Trùng này còn kém không ít!”
Lạc Nam gật đầu, mở miệng hỏi thăm: “Nhược Linh gần đây sao rồi?”
“Vừa mới đột phá Tôn giả, hiện tại đang bế quan củng cố tu vi!” Liễu Tú Quyên ánh mắt tự hào nói.
Hiển nhiên nữ nhi tiến bộ vượt trội khiến nàng vô cùng vui sướng.
“Không hổ là có Đại Đế chỉ dạy…” Lạc Nam âm thầm cảm thán, tốc độ tu luyện của Phú Nhược Linh như vậy đã cực kỳ xuất sắc.
“Là nhờ Thải Vân tiền bối chiếu cố!” Liễu Tú Quyên một mặt biết ơn nói, lúc này mới nhìn sang Độc Cô Ngạo Tuyết mấy nữ cười hỏi:
“Các tỷ muội thích ứng với hoàn cảnh mới chưa?”
“Tạm được!” Độc Cô Ngạo Tuyết vuốt nhẹ lọn tóc nhàn nhạt đáp: “Lần đầu rời Làng, cũng muốn thưởng thức Tiên Ma Vực một phen phong cảnh!”
“Tiên Ma Vực này ngư long hỗn tạp, đôi khi chỉ vì một chút lý do nhỏ mà người sống ta chết, mọi người hành tẩu nên cẩn thận một chút!” Liễu Tú Quyên quan tâm nhắc nhở.
“Tú Quyên tỷ tỷ, ngươi và trưởng làng chúng ta rốt cuộc có quan hệ gì?”
Rốt cuộc, Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền không nhịn được hỏi.
“Phốc!” Lạc Nam phun ra một ngụm trà, mặt mo nóng lên.
Hiển nhiên chuyện của hắn và Liễu Tú Quyên chỉ có một vài người biết, điển hình như Thục Phi với Âu Dương Thương Lan.
Lúc này chứng kiến Lạc Nam và Liễu Tú Quyên biểu hiện thân mật như vậy, các nàng không nghi ngờ mới là chuyện lạ.
Đứng trước câu hỏi của hai nữ, ngay cả Liễu Tú Quyên cũng có phần phản ứng không kịp, lâm vào lúng túng, oán trách trừng lấy Lạc Nam.
Nàng có cảm giác như mình vụng trộm bị phát hiện vậy.
“Khụ khụ…” Lạc Nam ho khan một tiếng, cũng không che giấu nói ra: “Tú Quyên là nữ nhân của ta!”
“Cái gì?” Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền xém chút thất thanh.
Trước đây Lạc Nam âm thầm qua lại với Liễu Tú Quyên, mấy người các nàng còn không biết gì cả.
Nghĩ đến thân phận của Liễu Tú Quyên là phu nhân Phú gia, lại nghĩ đến nàng là mẫu thân của Phú Nhược Linh, hai nữ dùng ánh mắt quỷ dị nhìn lấy Lạc Nam.
“Đừng có hiểu lầm!” Lạc Nam vội vàng giải thích, cũng đem những chuyện phát sinh kể ra một lần.
“Thì ra là vậy!” Đạm Đài Uyển thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Bái phục!” Hoàng Y Thiền bắt chéo hai chân, ánh mắt hài hước nhìn lấy Lạc Nam, môi đỏ cong lên: “Một mặt giả làm Tiểu Yên sư muội, một mặt qua lại với toàn mỹ nhân, thật là bội phục!”
Lạc Nam cạn lời, hiển nhiên vô lực phản bác…
“Sau này không được nhắc lại chuyện cũ!” Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt liếc ngang hai nữ, trong trẻo nói:
“Hắn hiện tại chính là người đứng đầu một thế lực, các ngươi thân là thành viên có trách nhiệm giữ vững tôn nghiêm cho hắn!”
“Bọn muội biết sai!” Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền líu ríu nhận lỗi.
Thật ra do Lạc Nam quá ôn hòa dễ tính nên các nàng không có suy nghĩ nhiều, đổi lại là Âu Dương Thương Lan, hai nữ sẽ không dám trêu đùa như vậy.