Phần 45
“Nếu quan khách đã đến đầy đủ, vậy mời mọi người vào Thánh Địa, tin chắc Đại Trưởng Lão sẽ rất vui lòng!” Thất Trưởng Lão cùng Lục Trưởng Lão đề nghị nói.
“Tốt!” Đám người gật đầu, mặc dù tò mò về thân phận của hai người Lạc Nam, nhưng bọn hắn sẽ không hỏi ra tại đây, trái lại sau khi quay về sẽ hạ lệnh cho thuộc hạ đi điều tra.
“Chậm đã!”
Đúng lúc này, một tên nam tử trung niên với một đầu tóc như lôi đình đỏ thẫm, hai mắt ẩn chứa sát cơ chớp động, khí thế khóa chặt lấy Lạc Nam gằn giọng hỏi:
“Tiểu tử, ngươi là kẻ đánh nát đầu Nhị nhi tử nhà ta?”
“Xích Lôi Tông Chủ, đây là Vạn Yêu Thánh Địa, ân oán gì cũng nên gác sang một bên!” Lục Trưởng Lão hừ lạnh một tiếng.
Lạc Nam nghe Lục Trưởng Lão nói mà bừng tĩnh, thì ra nam tử trung niên này là phụ thân của tên não tàn Xích Bảo.
Quả nhiên, nhi tử ngu xuẩn thì phụ thân cũng không ra gì, uổng phí một thân Đại Đế tu vi.
“Lão bà nghĩ nên nói rõ mọi chuyện trước đã, tránh tiến vào trong tạo nên bầu không khí mất vui!” Phục Tiên Ma Đế lên tiếng đề nghị, trong lòng ước gì đám người Tiên giới chó cắn chó.
“Tán thành, đầu của nhi tử bị đánh nát, Xích Lôi Tông Chủ tức giận là chuyện bình thường!” Hàng Ma Đại Đế híp mắt nói.
Lão già hắn cũng muốn xem trò vui.
Từng đôi ánh mắt tập trung nhìn về Lạc Nam, muốn xem thử hắn ứng đối thế nào.
Lạc Nam cũng là hết sức bình thản, từ trong người lấy ra một khối Lưu Ảnh Ngọc, phát tán lên không.
Trong nháy mắt, cảnh tượng ngày hôm đó diễn ra lại từ đầu đến cuối, từ lúc Xích Bảo đột ngột tìm đến Lạc Nam gây sự vì Thải Quỳnh Dao, cho đến cuối cùng nhờ Nhị Trưởng Lão ra tay vẫn bị đánh nổ đầu, không thiếu sót một cảnh nào.
Hiển nhiên, Lạc Nam đã cẩn thận dùng Chiếu Ảnh Kính lưu lại cảnh tượng này, bởi vì hắn biết ở đây kiểu gì cũng gặp mặt người của Xích Lôi Tông.
Xem xong toàn cảnh, ánh mắt đám người nhìn về Lạc Nam đều nảy sinh biến hóa…
Không ngờ kẻ này trước mặt một vị Tiên Đế vẫn đánh nổ đầu của Xích Bảo, thủ đoạn quả nhiên không tầm thường.
Mà hành vi của Xích Bảo quả thật đáng chết, tự tiện ra oai muốn bắt người ta, đổi lại là ai cũng sẽ không nhịn được.
“Haizz, hổ phụ sinh khuyển tử!” Một đám Ma Đế nhìn Xích Lôi Tông Chủ chế nhạo nói.
“Xích Lôi Tông, chuyện của tiểu nữ lần sau hy vọng các vị đừng tự ý xen vào!” Thải Quỳnh Dao lạnh lùng nói, nàng lúc này tức giận đến cả người run rẩy.
Không ngờ vì nguyên nhân của nàng mà Lạc Nam bị Xích Bảo tìm đến gây phiền phức, điều này khiến nàng vừa hổ thẹn vừa áy náy, nếu Lạc Nam xảy ra chuyện gì, chẳng phải nàng hại người vô tội rồi hả?
“Đế Nữ nói không sai, Đế Nữ và Lạc công tử tỷ thí thắng bại là chuyện thường, từ bao giờ đến phiên người của Xích Lôi Tông khoa tay múa chân?” Thất Trưởng Lão với Lục Trưởng Lão cũng là mở miệng chất vấn.
Chuyện này nếu truyền ra ngoài, chẳng khác nào trò cười trên nguyên tắc tỷ đấu công bằng của Vạn Yêu Thánh Địa.
Huống hồ Xích Lôi Tông làm thế khác nào khiến người khác hiểu lầm Vạn Yêu Thánh Địa và Xích Lôi Tông có liên quan mật thiết? Phải biết đôi bên xem như quen biết mà thôi, ngoài ra chẳng dính líu gì.
Xích Lôi Tông Chủ cả người run rẩy, trong lòng vừa giận vừa hận, lại không dám phát tác ra ngoài.
Hắn hận thằng con trai thứ của mình là đồ phế vật, lại càng giận Nhị Trưởng Lão.
Các ngươi gây chuyện thì cũng thôi, vậy mà còn để đối phương dùng Lưu Ảnh Ngọc lưu lại chứng cứ, lúc này vừa thua về lý vừa thua về tình, làm sao đòi lại công đạo?
Thật tình không thể trách Xích Bảo và Nhị Trưởng Lão, bọn hắn không biết Lạc Nam có Chiếu Ảnh Kính, không thể đề phòng được.
“Mọi chuyện đã rõ ràng, Xích Lôi Tông Nhị Thiếu Chủ tự làm tự chịu, đừng ảnh hưởng đến lễ mừng thọ của Đại Trưởng Lão!” Mộng Tung Hoành xen vào một câu.
“Đúng vậy, bị đánh nổ đầu mà thôi, Nguyên Anh vẫn còn, chưa chết được đâu!” Môn Chủ của Ma Thiên Môn âm dương quái khí nói.
“Nói không sai! Chúng ta vào!” Đám người tán đồng gật đầu.
“Khốn kiếp!” Xích Lôi Tông Chủ sắc mặt tái xanh.
“Phụ thân đừng nóng giận, nếu ở trong hội võ gặp phải hai kẻ kia, ta sẽ vì nhị đệ lấy lại công đạo!” Một tên thanh niên có diện mạo giống Xích Bảo đến bảy phần đứng bên cạnh truyền âm nói, giọng điệu vô cùng tự tin.
“Ừm, đừng như thằng ngu Xích Bảo đệ đệ ngươi, nếu có thể đừng hạ thủ lưu tình, trực tiếp giết chết!” Xích Lôi Tông Chủ hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi.
Hắn đối với thằng con trai cả này của mình vẫn tin cậy hơn một chút.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/08/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-6.html
Cùng đám người phi hành vào Vạn Yêu Thánh Địa, cảnh tượng bên trong có phần khác với tưởng tượng của Lạc Nam…
Nơi này có thể xem như một mảnh sơn lâm cực kỳ rộng lớn, hùng vĩ sâu thẳm rất khó thăm dò, phi hành từ đầu đến cuối bắt gặp không ít thân ảnh…
Không có tầng tầng lớp lớp Yêu Thú như dự kiến, có chăng chỉ là những thân ảnh nhân loại, ở trong động phủ, hoặc các nhà đơn sơ mộc mạc trên cây, vô cùng hòa nhã.
Đương nhiên, Lạc Nam hiểu những nhân loại này không phải nhân loại thực thụ, mà toàn bộ là do Yêu Thú hóa hình.
Nếu nói trạng thái chiến đấu mạnh nhất của Yêu Thú chính là bản thể của chúng, vậy thì trạng thái dễ dàng tu luyện, hấp thu các loại khí trong trời đất, luyện hóa tài nguyên… chính là trạng thái nhân loại.
Không phải ngẫu nhiên mà Yêu Thú khi đủ đẳng cấp khao khát được hóa thành nhân loại, mà bởi vì hình dạng nhân loại có ích với chúng mà thôi.
“Nghe nói Vạn Yêu Thánh Địa thiên kiêu đông đảo, không biết có so với Quỳnh Dao Đế Nữ lợi hại hơn không?” Lạc Nam cùng Âu Dương Thương Lan phi hành, quay sang hỏi thăm Thải Quỳnh Dao ở bên cạnh.
“Ở trước mặt công tử, Quỳnh Dao nào dám tự xưng thiên kiêu!” Thải Quỳnh Dao tự giễu cười cười.
“Quỳnh Dao khiêm tốn, ta sở dĩ chiến thắng là nhờ nàng nương tay chiến đấu trong cùng cấp mà thôi!” Lạc Nam lắc đầu.
“Haha, quy tắc chỉ chiến đấu trong cùng cấp chính là do Thánh Chủ của chúng ta lập nên, Vạn Yêu Thánh Địa chưa từng ỷ tu vi cao hơn mà khi dễ hậu bối, chúng ta chỉ chiến cùng cấp hoặc vượt cấp mà chiến!” Lục Trưởng Lão kiêu ngạo cười nói.
“Đương nhiên, kẻ nào dám ỷ tu vi cao hơn mà khi dễ thành viên của Vạn Yêu Thánh Địa, hắn chờ ngày vào quan tài đi!” Thất Trưởng Lão bá khí nói ra.
Đám người đồng thời gật đầu, Vạn Yêu Thánh Địa quả thật có đủ tư cách để nói lời này…
Nhất là hai vị Thánh Chủ kia, mặc dù chỉ là Địa Yêu Đế, nhưng đã từng bại qua Thiên Đế cấp cường giả, chuyện này không phải tin đồn, mà là sự thật.
Đó cũng là một trong các lý do Vạn Yêu Thánh Địa là thế lực yêu tộc mạnh nhất, cũng được tôn trọng nhất Tiên Ma Vực.
“Làng Nhất Thế của hai vị là thế lực nào? Vì sao ta chưa từng nghe qua?” Một vị Đế Tử của Sâm Lâm Sơn Trang kiêu ngạo hỏi.
Trong giọng nói lộ ra ý xem thường Làng Nhất Thế.
Thế lực của người khác thành lập, cần ngươi nghe qua hay sao?
Tên Đế Tử của Sâm Lâm Sơn Trang này tên là Sâm Khương, chứng kiến Lạc Nam được mấy nữ vờn quanh nên tâm tình vô cùng khó chịu.
Đáng tiếc, Sâm Khương chỉ biết khó chịu ghen ghét người khác, tại sao không nghĩ vì lý do gì hắn không được như Lạc Nam?
Nếu ở trong cùng cấp đánh bại Thải Quỳnh Dao, chắc chắn hắn cũng sẽ được tôn trọng, đáng tiếc hắn không đủ bản lĩnh này.
Đối với loại nhân vật này, Lạc Nam cũng lười đáp trả, như Độc Cô Ngạo Tuyết đã nói, hiện tại hắn là người đứng đầu một thế lực, không phải con chó con mèo nào cũng đủ tư cách đối thoại với hắn.
Không phục? Đánh cho ngươi phục là được.
Quả nhiên chứng kiến Lạc Nam không trả lời mình, Sâm Khương sắc mặt vô cùng khó coi, thầm nghĩ lát nữa nếu có tỷ thí phải làm sao dạy dỗ Lạc Nam một bài học.
Chỉ sau vài câu nói ngắn ngủi, một quảng trường lớn đã hiện ra trước mắt đám người…
Ở trên quảng trường lúc này đã bày biện sẵn sàng, bàn ăn và bảo tọa cho quan khách…
Hơn thế nữa, đã có bốn thân ảnh ngồi sẵn từ trước, trong đó có ba nam một nữ, đều mang bộ dạng già lão…
Dựa vào khí thế đến xem, Lạc Nam cả kinh phát hiện bốn vị lão nhân này có tận ba vị là Đại Yêu Đế, thực lực sánh ngang với những người đứng đầu của các Đại Đế Cấp Thế Lực khác ở đây rồi, một vị lão già Yêu Đế Sơ Kỳ duy nhất chính là Hùng Lão lần trước đi cùng Thải Quỳnh Dao.
Tính luôn cả Lục Trưởng Lão và Thất Trưởng Lão cũng là Yêu Đế Sơ Kỳ, nội tình của Vạn Yêu Thánh Địa sâu không lường được, chưa kể còn hai vị Thánh Chủ.
“Chẳng trách Xích Bảo bằng mọi giá phải lấy lòng Thải Quỳnh Dao!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Xích Lôi Tông nếu so với Vạn Yêu Thánh Địa, quả thật yếu đến đáng thương…
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam đối với hai vị Thánh Chủ càng thêm tò mò, nghe đồn một vị Thánh Chủ còn là khỉ.
Rốt cuộc phải là con khỉ nào mới chấp chưởng nổi một cổ lực lượng kinh khủng như thế này?
Bảy vị trưởng lão, toàn bộ đều là Yêu Đế, mà Hùng Lão chính là Ngũ Trưởng Lão.
“Haha, khách quý đã đến!”
Chứng kiến nhóm người Lục Trưởng Lão quay về, bốn thân ảnh ngồi trên bảo tọa cùng lúc đứng bật dậy.
“Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão… các ngươi tốt!” Mộng Tung Hoành dẫn đầu lên tiếng chào hỏi bốn người, thái độ thân thiện.
“Mộng gia chủ hảo!” Bốn người khách khí đáp lại.