Phần 99
Bên trong ánh mắt, Cửu Sắc Lôi Kiếp chớp động.
OÀNH OÀNH…
Bầu trời tối đen như mực, tầng tầng Kiếp Lôi bắt đầu giáng xuống, vây lấy xung quanh cơ thể hắn…
Lôi Cực chân đạp biển sét, như một vị Lôi Thần, ánh mắt lẫm liệt nhìn chằm chằm Cự A Man, kiêu ngạo quát:
“Luân Kiếp Tiên Cung từ khi thành lập đến nay, chưa từng e sợ bất kỳ thế lực nào!”
“Có thêm lão phu!” Huyết Hồn Ma Đế chậm rãi bước ra, bầu trời trên đỉnh đầu hắn có vô số huyết khí xung thiên, oan hồn gào thét, một tay chống quải trượng, một tay cầm Huyết Hồn Lâu, giọng điệu bén nhọn:
“Mặc dù ngươi mạnh mẽ, nhưng chưa thể một quyền đánh chết Đại Đế, chứng minh ngươi còn chưa phải Thể Đế Hậu Kỳ, đối mặt với hai người chúng ta liên thủ, chỉ có một con đường chết mà thôi!”
“Vậy sao?” Cự A Man ánh mắt hiện lên vẻ trêu tức: “Ta cũng không nói lần này ta đến đây một mình!”
Tròng mắt Huyết Hồn Ma Đế đám người co rụt lại…
RĂNG RẮC…
Hư không tiếp tục nứt ra, một cái chân lớn như trụ trời bất chợt từ bên trong đó xuất hiện…
Quanh chân có Cửu Tầng Chiến Ý quanh quẩn thét gào, hung hăng đạp xuống.
ẦM ẦM…
Trong ánh mắt muốn lòi ra của đám người, Biển Sét trên đầu Lôi Cực ầm ầm tan vỡ, một chân kia muốn đạp thẳng xuống đầu Lôi Cực.
“Đừng có mơ!” Lôi Cực trán nổi gân xanh, phẫn nộ quát:
“Đế Kỹ – Cửu Lôi Trùng Sát!”
Hai tay hắn kết ấn, toàn bộ Kiếp Lôi trên chín tầng trời điên cuồng tiến về, dồn vào trong tay, dồn nén đến cực hạn, hướng về bàn chân khổng lồ oanh tạc mà đến.
ẦM ẦM ẦM…
Cửu Lôi Trùng Sát oanh tạc bốn phía hư không, lôi đình âm vang khắp cả Tiên Ma Vực, vô số người bịt kín lỗ tai, cảm thấy linh hồn chấn động, không hổ là Địa Đế ra tay.
Chỉ là đối mặt với Đế Kỹ mạnh mẽ như vậy, bàn chân khổng lồ vẫn không hề hấn gì, ngoan cường và lì lợm, tường đường gân guốc khổng lồ cộm lên lấp lánh Hoàng Kim, mỗi một sợi gân như ẩn chứa cực đại vĩ lực.
Tổng cộng 31 đường gân chói sáng…
Lạc Nam giật mình phát hiện, những đường gân thân thể đó ẩn chứa sức mạnh không thua gì mỗi đường Hồng Hoang Ma Văn của mình.
Cự Chiến Cổ Tộc này chỉ sợ là một chủng tộc cổ lão, mạnh mẽ không thua gì Hồng Hoang Ma Tộc trong quá khứ.
PHỐC!
Một chân đạp xuống, Cửu Sắc Lôi Kiếp trong tay Lôi Cực toàn diện nổ tung, thân thể của hắn bị trấn sâu xuống lòng đất, điên cuồng phun máu.
“Hừ, nếu là Luân Kiếp Tiên Đế thức tỉnh thành công, còn có thể cùng bổn tọa một trận chiến… về phần ngươi còn chưa đủ tư cách!” Bàn chân rút ngược trở về, từ bên trong hư không vang lên thanh âm ngạo nghễ.
“Cái này…”
Toàn bộ Tiên Ma Vực tĩnh lặng đến cực điểm, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
“Chạy!” Ông lão áo trắng không nói hay lời, vội vàng bắt lấy Thánh Nữ vẫn đang kinh dị bên cạnh, điên cuồng đào tẩu.
Lôi Cực là một trong hai vị Địa Đế mạnh nhất Luân Kiếp Tiên Cung, ngay cả một chân của đối thủ cũng không tiếp nổi, còn đánh cái rắm a.
“Ực…” Huyết Hồn Ma Đế nuốt một ngụm nước bọt khô khốc…
Hắn tự nhận mình so với Lôi Cực còn yếu hơn một bậc…
Ngay cả Lôi Cực còn bị một chân đạp xuống, mặc dù chưa kịp xuất động Pháp Bảo, nhưng đối thủ cũng chỉ mới lộ ra một chân a, Pháp Bảo cũng chưa dùng đến đâu.
“Haha, hiểu lầm… tất cả chỉ là hiểu lầm!”
Huyết Hồn Ma Đế cười làm lành nói.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/09/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-6.html
“Hiểu lầm… tất cả chỉ là hiểu lầm!”
Huyết Hồn Ma Đế hướng Lạc Nam cười làm lành nói:
“Lão phu bế quan nhiều năm, không rành thế sự… xém chút nữa bị đám nghiệt đồ dụ dỗ làm hại người vô tội, thật là đáng trách!”
“Ngươi nói nhảm quá nhiều!” Thanh âm trong không gian hết sức lạnh nhạt, lại là một chân đạp ra.
“Không xong!” Huyết Hồn Ma Đế sắc mặt tái nhợt, vội vàng chạy trốn.
Chỉ là một chân khổng lồ mang theo sức mạnh như thái sơn áp đỉnh, che khuất cả bầu trời, Huyết Hồn Ma Đế làm sao có thể tránh thoát?
“Đáng chết!”
Huyết Hồn Ma Đế căm giận quát một tiếng, Huyết Hồn Lâu ném lên thiên không, mang theo vô tận máu huyết và oan hồn thét gào, lực lượng đủ sức oanh phá một nửa Nam Vực, cùng cái chân cự đại va chạm.
Ánh mắt Lạc Nam nhìn chăm chú một màn này…
Quả nhiên phát hiện đối mặt với Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, số đường gân bên trên cái chân trở nên gia tăng…
Từ 31 đường, đạt đến 35 đường…
Bên trong các đường gân màu Hoàng Kim lấp lóe, có nguồn năng lượng khổng lồ bùng nổ, trực tiếp đạp xuống Huyết Hồn Lâu.
Khoảnh khắc này, vô tận máu huyết và oan hồn bị hung hăng nghiền ép, một chân đạp vỡ tất cả, Huyết Hồn Lâu xuất hiện vết rạn…
PHỐC!
Huyết Hồn Ma Đế bị phản phệ phun một ngụm máu tươi, lại bị dẫm vào trong lòng đất, cùng chung số phận với Lôi Cực.
Tĩnh… toàn bộ Tiên Ma Vực một lần nữa lâm vào tĩnh lặng đến đáng sợ.
Vô số luồng hơi thở không thông và tiếng nuốt nước bọt khô khốc, đủ thấy tâm trạng của toàn thể tu sĩ Tiên Ma Vực lúc này.
Trong thời gian ngắn ngủi, nhìn thấy hai vị Địa Đế oai phong lẫm liệt, ngạo nghễ không ai sánh bằng rơi vào cảnh tượng như vậy, chỉ sợ bất kỳ ai cũng không thể giữ vững bình tĩnh.
Bọn hắn điên cuồng suy nghĩ, điên cuồng phán đoán thân phận của Cự A Man, cũng điên cuồng phán đoán cường giả thần bí chỉ tung ra hai chân đã đạp rơi hai vị Địa Đế.
Đáng tiếc, một người từ đầu đến cuối khuất dạng sau lớp áo choàng bạc, một người khác chỉ lộ ra hai chân, thông tin và dữ kiện quá ít, muốn nhận biết cũng không đủ kiến thức.
Chỉ có số ít cường giả lão làng, đến từ thế lực đỉnh cấp, mơ hồ nghĩ đến một chủng tộc đáng sợ trong quá khứ…
“Không thể nào…” Tại Săn Ma Điện, Hàng Ma Đại Đế ánh mắt trừng trừng nhìn bàn chân khổng lồ vừa thu hồi, ánh mắt khóa chặt những đường gân Hoàng Kim đó, khó có thể tin lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ thật sự là chủng tộc đó? Bọn hắn chẳng phải bị ép phải lánh đời rồi sao? Lúc này đột nhiên xuất hiện… không sợ gây nên hỗn loạn? Không sợ bị vây công à?”
“Hơn nữa… nếu thật sự là chủng tộc đó, tại sao lại ra mặt vì một tiểu tử như Lạc Nam? Còn xuất động cường giả cấp cao đến như vậy?”
Hàng Ma Đại Đế thất thần ngồi ngây ra tại chỗ, khó có thể tin một vị Đại Đế như hắn sẽ có lúc thất thố đến như vậy.
“Khốn kiếp, Lạc Nam này rốt cuộc là ai? Cường giả như vậy lại đứng ra che chở hắn?” Dịch Thập Cửu ghen ghét như điên, sắc mặt đỏ bừng vì tức giận.
Hắn an bài kế hoạch hoàn mỹ như vậy, để Lạc Nam phải đối mặt với hàng loạt kẻ thù hùng mạnh, thế như thập diện mai phục.
Mặc dù Lạc Nam và Làng Nhất Thế lợi hại nhiều lần khiến kẻ thù phải thua thiệt, nhưng khi hai vị Địa Đế hàng lâm, Dịch Thập Cửu đã cho rằng ván này mình thắng chắc rồi.
Cảm giác thản nhiên ngồi nhâm nhi ly rượu lại tính kế để kẻ thù rơi vào hiểm cảnh, Dịch Thập Cửu sảng khoái và tự mãn vô cùng, cho rằng mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình.
Nào ngờ vào ngay phút cuối, Lạc Nam bỗng có quý nhân phò trợ, hơn nữa còn xuất động cường giả một chân đạp một Địa Đế xuống lòng đất.
Phải biết rằng ngay cả Dịch Gia của hắn cũng chưa có Địa Đế đâu, gia chủ Dịch gia chỉ là một Đại Đế mà thôi.
“Thật đáng hận!” Hồng Hài cũng tức giận đến run rẩy cả người, nghiến răng nghiến lợi:
“Lạc Nam thậm chí còn chưa vận dụng đến ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa, lần sau muốn đối phó hắn sẽ càng thêm khó khăn!”
“Đem mọi việc báo cho Nhị Lang Đế Tử!” Hàng Ma Đại Đế sắc mặt âm trầm, phân phó nói:
“Toàn lực điều tra về cường giả thần bí kia, một khi có thể xác định thân phận chính xác của hắn là Cự Chiến Cổ Tộc, lại đem tin tức phát tán ra ngoài!”
“Ồ? Cự Chiến Cổ Tộc này có vấn đề gì?” Dịch Thập Cửu hứng thú hỏi, với trình độ của hắn còn chưa đủ tư cách nhận biết chủng tộc này.
“Nếu cường giả thần bí kia thật sự là Cự Chiến Cổ Tộc, như vậy bọn hắn cũng chỉ dám bảo vệ Lạc Nam một lần!” Hàng Ma Đại Đế cười lạnh nói.