Phần 114
Lửa…
Khắp cả đất trời đều là hỏa diễm điên cuồng va chạm…
Một bên là ngọn lửa thất sắc do Niết Bàn Thánh Hỏa dung hợp cùng Hỏa Linh Phượng Tổ tạo thành, một bên khác là một ngọn lửa hỗn loạn với đủ loại màu sắc khác biệt đan xen hòa quyện.
Biển lửa bao trùm không gian, vụ nổ to lớn nhìn không thấy điểm cuối, đem Hỏa Thần Tướng và cả Phượng Cửu Huyền sau khi đã hóa thành bản thể chôn vùi bên trong.
Bất quá, những nhân vật ngồi ở đây đa số đều là cường giả, bọn hắn đủ khả năng để nhìn xuyên biển lửa, quan sát cảnh tượng đang diễn ra.
ẦM ẦM ẦM!
Chỉ thấy khuất sau vô tận hỏa diễm, Hỏa Thần Tướng đang cùng Thiên Mệnh Huyền Phượng tả xung hữu đột.
Một bên như đại tướng chinh chiến sa trường, một bên khác lại là Thần Thú mỹ lệ cao quý.
Nhờ vào Hỏa Linh Phượng Tổ, sức mạnh của Niết Bàn Thánh Hỏa điên cuồng gia tăng, đạt đến một đẳng cấp hoàn toàn mới, đủ tư cách được xem là một trong những loại hỏa diễm đứng đầu vũ trụ, có thể dễ dàng nghiền ép bất kỳ Dị Hỏa nào, lại có thêm lực lượng đến từ Ngô Đồng Quyền Trượng phụ trợ…
Nếu là trước đây, Hỏa Thần Tướng chắc chắn không phải đối thủ.
Nhưng hiện tại, sau khi nó tiếp nhận lực lượng từ tia lửa Tam Muội, tất cả Dị Hỏa được chuyển hóa toàn bộ từ Hỏa Tôn Lực thành Hỏa Đế Lực, sự mạnh mẽ của Hỏa Thần Tướng cũng lột xác lên một tầm cao khác.
Song phương va chạm, hỏa diễm tung hoành, vô số tia lửa bắn tung tóe bốn phương tám hướng, vẫn bất phân thắng bại…
Trong mắt Thiên Mệnh Huyền Phượng lóe lên một tia không cam lòng.
Chẳng hề nghĩ đến mình đã thi triển Thần Thông, hóa thành bản thể, thi triển công kích mạnh nhất vẫn không qua được Hỏa Thần Tướng.
Chưa kể, Lạc Nam ngoại trừ Hỏa Thần Tướng còn rất nhiều thủ đoạn mạnh mẽ khác vẫn chưa sử dụng, ngay cả hắn cũng chưa đích thân ra tay.
Tiếp tục chiến đấu, không phải là nỗ lực… mà là không biết tự lượng sức mình.
Nghĩ đến đây, Phượng Cửu Huyền làm ra quyết định.
Nàng tung cánh bay lên, né khỏi phạm vi công kích của Hỏa Thần Tướng, toàn bộ Niết Bàn Thánh Hỏa thu vào cơ thể, trở về hình dạng nhân loại…
“Ta thua!” Lắc đầu cười khổ, Phượng Cửu Huyền lên tiếng.
Lạc Nam mỉm cười, ra hiệu cho Hỏa Thần Tướng đình chỉ công kích.
Thủ đoạn của Phượng Cửu Huyền không tệ chút nào, nếu tiếp tục kéo dài va chạm, bên chịu thua thiệt chắc chắn là Hỏa Thần Tướng.
Bởi vì Niết Bàn Thánh Hỏa còn có khả năng khôi phục và tự làm lành mạnh mẽ…
Bất quá thì đã sao? Dù Phượng Cửu Huyền có chiếm thế thượng phong thì cũng chỉ thắng được Hỏa Thần Tướng mà thôi, hắn vẫn còn hàng loạt thế công có thể khiến nàng bại trận trước khi Hỏa Thần Tướng bị hạ.
Phượng Cửu Huyền cũng hiểu điều này nên chủ động từ bỏ…
Đánh tiếp không có ý nghĩa… hai người chẳng phải kẻ thù, cũng chẳng có mâu thuẫn.
Từ đầu đến cuối chỉ là đơn thuần cạnh tranh thi đấu, thắng bại đều do thực lực của chính mình, chẳng cần phải chiến đến mức sinh tử.
“Đa tạ, Niết Bàn Thánh Hỏa rất mạnh mẽ!” Lạc Nam cực kỳ chân thành tán thưởng.
“Những trận chiến kế tiếp, chúc Côn Lôn Thiếu Chủ thành công!” Phượng Cửu Huyền gật đầu, óng tay áo tung bay, phiêu nhiên rời khỏi Đấu Trường.
Đã dốc hết thực lực và cố gắng hết mình, Phượng Cửu Huyền cảm thấy mình bại không có gì phải nuối tiếc.
“Không có sao chứ?” Phượng Nghi Nữ Đế đứng lên đón tiếp nữ nhi, giọng điệu ân cần.
Bình thường nàng đối với nữ nhi của mình vô cùng nghiêm khắc, nhưng lúc này Phượng Nghi Nữ Đế thừa hiểu cái nữ nhi mình cần là sự quan tâm.
Phượng Cửu Huyền trong lòng cảm động, cắn nhẹ cánh môi nhìn mẫu thân thủ thỉ: “Để người thất vọng, ta tuột hạng nhiều quá!”
6000 năm trước nàng ở top 10,6000 năm sau nàng chỉ xếp 16… nói không buồn chính là giả.
“Ở thời đại này, có thể vào top 20 đã rất tốt rồi…” Phượng Nghi Nữ Đế vuốt tóc nữ nhi khẽ cười:
“Đổi lại là ta gặp phải thế hệ yêu nghiệt như thế này, sợ rằng cũng chẳng thể làm tốt hơn!”
Hai mẫu nữ dắt tay nhau ngồi xuống, một đám Trưởng Lão Phượng Hoàng Tộc nhanh chóng động viên Phượng Cửu Huyền.
Thấy tình cảnh này, không ít Thế Lực âm thầm cảm thán…
Chẳng trách Phượng Hoàng Tộc có được địa vị như ngày hôm nay, bên trong nội bộ đoàn kết chặt chẽ một cách phi thường.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-7.html
“Chúc mừng giữ vững vị trí, có muốn tiếp tục?” Bụt như thường lệ hỏi thăm Lạc Nam.
“Tiểu tử xin chiến tiếp!” Lạc Nam chắp tay hoàn lễ.
Bụt gật đầu, nhẹ nhàng phất lấy tay áo.
ẦM ẦM ẦM…
Đấu Trường vừa bị biển lửa thiêu hủy lấy một tốc độ cực kỳ nhanh chóng khôi phục, chỉ thoáng chốc đã không nhìn thấy một chút vết tích nào, tất cả như mới.
“HAHAHA, trận chiến của ta rốt cuộc đã đến!”
Một tiếng cười cuồng ngạo vang vọng khắp toàn trường, quần lót vàng chiếu sáng, Ngưu Ma Vương đạp nát không gian bước ra, động tác phi thường cuồng mãnh.
Bất quá thay vì nhìn đối thủ là Lạc Nam, hắn lại đưa mắt về một góc khán đài bên ngoài, nơi Hắc Trư đang rung đùi ngồi cạnh Cự Thiên Cuồng, Nhân Kê, Tiểu Đậu Bỉ mấy người.
“Hắc Trư tiền bối, xem màn trình diễn sắp tới của ta!” Ngưu Ma Vương lớn tiếng gào thét khiến khóe miệng của đám người co giật.
“Hỗn trướng…” Trưởng Lão Tru Tiên Điện sắc mặt tối sầm, hung hăng trừng mắt nhìn Ngưu Ma Vương.
Đế Tử nhà mình đột nhiên như bị thần kinh sau khi được con heo chết bầm kia cứu mạng, quả thật là mất mặt Tru Tiên Điện đến cực điểm a.
Bất quá với thân phận của hắn còn chưa đủ tư cách phê bình Ngưu Ma Vương, bởi vì con trâu này là đệ tử của một vị Nguyên Lão Tru Tiên Điện.
Trưởng Lão Tru Tiên Điện chỉ có thể giả vờ không quen biết con hàng này.
Chấn Hào ở bên cạnh biểu tình chẳng khá hơn, âm thầm vì Tru Tiên Điện cảm thấy nhục nhã.
Ngưu Ma Vương tràn đầy sức mạnh, Ngưu Ma Vương khí phách ngầu lòi đâu mất rồi?
Lạc Nam ánh mắt trở nên quái dị: “Con hàng Hắc Trư cũng tham gia náo nhiệt? Ngưu Ma Vương có quen biết hắn?”
Hiển nhiên hắn không biết những chuyện đã xảy ra vừa qua nên đối với tình cảnh hiện tại chỉ biết câm lặng.
“Lạc Nam, Hắc Trư tiền bối đánh giá ngươi rất cao, Ngưu gia cũng biết ngươi rất mạnh!” Ngưu Ma Vương thái độ như muốn ăn đòn lên tiếng:
“Đáng tiếc ta đã quyết định dù liều chết cũng phải thể hiện mình, ngươi nên dừng ở đây nếu không muốn chúng ta lưỡng bại câu thương!”
Lạc Nam không rảnh để ý con trâu này nói điên nói khùng, hắn cay mắt nhìn xuống hạ bộ con trâu tò mò hỏi:
“Quần này ngươi từ đâu lấy được?”
“Haha, lấy từ thi thể một vị Thái Giám thời Thượng Cổ bên trong Mộ Địa!” Hắc Trư tự hào đáp.
“Vô đạo đức!” Toàn trường âm thầm phỉ nhổ.
Đám người Tru Tiên Điện tức muốn ngất đi.
“Ngươi toàn dạy hư người khác!” Cự Thiên Cuồng không vui nhìn Hắc Trư nói.
“Hừ, con trâu chỉ bắt chước làm màu mà thôi, làm sao có được một phần vạn phong thái của Trư gia?” Hắc Trư vô cùng khinh bỉ nói.
Nếu không phải vì nguyên nhân đặc biệt, nó mới không thèm cứu con trâu ngốc này khỏi tay Quỷ Đỏ.
Ngay cả Bụt cũng sắp không nhịn nổi nữa, vội vàng lớn tiếng tuyên bố: “Trận đấu chính thức bắt đầu!”
“Cho Ngưu gia nát!”
Ngưu Ma Vương lâm trận, khí thế toàn thân biến đổi, Lò Luyện Man Lực giữa đan điền thiêu đốt dữ dội, Ma Lực vô cùng vô tận được điều động tiến vào bên trong, hóa thành sức mạnh khủng bố lan tỏa khắp thân thể.
Ngưu Ma Vương bùng nổ sức mạnh kinh người, một đấm nghiền nát Không Gian, hung hăng nện đến Lạc Nam.
Mặc dù bị Hắc Trư lôi vào tà đạo, nhưng thực lực của Ngưu Ma Vương vẫn là hàng thật giá thật.
Một quyền nhìn vừa đơn giản vừa gọn gàng của hắn, thực chất ngay cả Đế Giả cũng hiếm người có thể tiếp được.
Đáng tiếc, gặp phải Lạc Nam…
Lạc Nam lười kéo dài thời gian với con hàng này, Nghịch Chuyển Tiên Ma vận dụng, Hồng Hoang Ma Văn nhanh chóng chuyển đổi thành Hồng Hoang Tiên Văn.
20 Đường Tiên Văn khảm nạm vào cánh tay.
Bá Lực bao trùm nắm đấm, hung hăng ra quyền.
ẦM!
Nhục thể va chạm, Ngưu Ma Vương chấn động toàn thân, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng khủng bố điên cuồng tác động vào cơ thể mình, Bá Lực không ngừng tàn phá cánh tay lực lưỡng của hắn.
Lạc Nam được đà nghiền ép, chẳng cần hoa mỹ và dư thừa, đơn giản là 20 đường Hồng Hoang Tiên Văn và Bá Lực gia cố, liên tục đấm ra.
“Không được… lực lượng của kẻ này áp đảo so với Đế Ma Lực của mình!” Ngưu Ma Vương trong lòng hoảng hốt.
Nghênh chiến chính diện với Lạc Nam, hắn mới hiểu kẻ này khó chơi đến mức nào.
Chỉ riêng bên trong Bá Lực đã có bốn loại Đế Lực tụ hợp, chưa kể còn hàng loạt Dị Thuộc Tính khác.
PHỐC!
Ngưu Ma Vương bị đấm đến phun máu, quyền kình va chạm, Bá Lực oanh tạc khắp thân thể hắn, đem làn da của Ngưu Ma Vương vốn đã đen nay lại càng thâm.
Ngưu Ma Vương cắn răng, trên tay xuất hiện Hỗn Thiết Côn, hai tầng Côn Vực bạo phát, muốn đổi phương thức chiến đấu.
KENG!
Đáng tiếc, ngay khi Hỗn Thiết Côn vừa mới ra mặt, Lạc Hồng Kiếm trên lưng Lạc Nam đã cùng lúc ngân vang, hai tầng Kiếm Vực nghiền ép mà đến.
Hỗn Thiết Côn như cháu gặp ông, lập tức rung sợ kịch liệt, thậm chí muốn tránh khỏi tay Ngưu Ma Vương chạy trốn.
“Cái quỷ gì?” Ngưu Ma Vương giật bắn người, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với tình huống như vậy, còn chưa hiểu ra sao.
PHỐC!
Lạc Nam nhân cơ hội tung một quyền trực diện vào cái mồm rộng, thân thể to tướng của Ngưu Ma Vương bay vọt, răng môi lẫn lộn.
“Không hổ là trâu…” Lạc Nam chép miệng.
Đổi lại là Tiên Đế bình thường, đứng trước 20 đường Tiên Văn và Bá Lực kết hợp đã bị bạo đầu đến nát bấy, nhưng Ngưu Ma Vương chỉ bị rụng răng mà thôi.
Có thể thấy nhục thể của hắn vượt xa người khác…
“Đáng ghét, xem Ngưu gia triển lộ bản thể!”
Ngưu Ma Vương hai mắt đỏ lên, mũi thở phì phò, bị Lạc Nam toàn diện áp chế khiến hắn quá mức mất mặt trước mắt Hắc Trư tiền bối.
Hỗn Thiết Côn và Côn Vực đã không ăn thua, sức mạnh và lực lượng cũng không bằng.
Ngưu Ma Vương chuyển đổi chiêu khác.
Bản thể Thái Cổ Ngưu Ma sừng sững hiện lên, thân trâu khổng lồ chiếm hết một góc Đấu Trường.
Điều thần kỳ nhất chính là, mặc dù biến lớn nhưng cái quần lót màu vàng kia vẫn co giãn theo sau, không hề rách nát khi mông trâu mở rộng.
Trái lại với kích thước to lớn của mình, quần lót vàng lúc này như một vầng mặt trời chiếu rọi, có thể làm mù mắt địch nhân.
“Ảo Ảnh Phân Thân xuất!”
Ngưu Ma Vương trầm thấp gào thét, Ma Lực xuất ra khỏi cơ thể hình thành hàng vạn phân thân Thái Cổ Ngưu Ma đông nghìn nghịt.
Ngưu Ma Vương lẫn vào hàng vạn con trâu để che giấu bản thể.
Sau đó…
“Đàn Áp Vạn Quân!” Hàng vạn con trâu ngửa đầu gào thét.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô cùng vô tận, cuốn lên khói bụi mịt mù, bầy trâu hàng vạn con dồn hết sức bình sinh, dùng cặp sừng dữ tợn như lưỡi đao của mình hướng về Lạc Nam húc mạnh mà đến.
“Để xem ngươi làm sao phân biệt thật giả, bị Ngưu gia húc bay!” Ngưu Ma Vương trong lòng hưng phấn thầm nghĩ.
Hắn biết mình khó thể đánh bại Lạc Nam, nên chuyển đổi chiến thuật đem Lạc Nam húc văng khỏi Đấu Trường.
Chỉ cần như vậy, hắn sẽ giành chiến thắng.
Phân thân ảo ảnh hàng vạn con Thái Cổ Ngưu Ma đồng loạt lao đến chính là thủ đoạn để tạo nên tính bất ngờ của hắn, bởi vì Lạc Nam sẽ khó phân biệt thật giả trong thời gian ngắn với số lượng phân thân nhiều đến như vậy.
Nghĩ đến đây, lòng tin trong lòng Ngưu Ma Vương tăng mạnh.
Nhưng mà ngay khi vừa mới lao đến, Lạc Nam lại vô cùng nhanh nhẹn và quyết đoán nhảy vọt vào bầy trâu.
Đôi tay của hắn như một gọng kìm chắc khỏe, bá đạo và chuẩn xác chụp trúng đôi sừng trâu của bản thể Ngưu Ma Vương bất chấp bầu trâu với số lượng khổng lồ vây quanh hắn…
“Ngươi… làm sao có thể?” Ngưu Ma Vương trợn mắt há hốc mồm vì kinh ngạc.
“AAAAA!” Lạc Nam gân xanh bạo phát, 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn bùng nổ lực lượng có thể dời non lấp biển.
Hắn nắm lấy cặp sừng của Ngưu Ma Vương, đem thân trâu khổng lồ nhấc lên, quay tròn ba trăm sáu mươi độ, dồn lực ném mạnh.
VÈO…
Trong tiếng gào thét không cam lòng, Ngưu Ma Vương bị ném khỏi Đấu Trường, thân trâu ầm ầm rơi xuống như địa chấn.
“Thắng bại đã phân, Ngưu Ma Vương mất tư cách thi đấu!” Bụt ra dáng trọng tài tuyên bố nói.
“Khốn kiếp!” Ngưu Ma Vương gầm thét đứng bật dậy, mắt trâu trợn trừng như chuông đồng, thở hổn hển nhìn Lạc Nam chất vấn:
“Ngươi vì sao nhìn thấu bản thể của Ngưu gia nhanh chóng như vậy? Thủ đoạn của ngươi là gì?”
“Hết thuốc chữa…” Toàn trường khóe miệng giật giật, dở khóc dở cười nhìn con hàng này.
Tru Tiên Điện đám người cúi gằm mặt xuống, hận không thể lập tức độn thổ.
“Mau nói!” Ngưu Ma Vương tức giận đến giậm chân, hắn không thể thua một cách mờ mịt như vậy.
“Ngươi thi triển ảo ảnh thêm một lần nữa…” Lạc Nam kiên nhẫn cười nói.
“Hừ, có gì khác lạ?” Ngưu Ma Vương cảm thấy không vui, bất quá vẫn tạo ra hàng vạn ảo ảnh phân thân Thái Cổ Ngưu Ma xung quanh mình, cả đám xáo trộn vào nhau.
“Ngươi là bản thể!” Lạc Nam chỉ thẳng mặt Ngưu Ma Vương.
“Làm sao ngươi biết?” Ngưu Ma Vương nhảy dựng cả lên.
“Ngu hết chỗ nói, ngu hết đường tưởng tượng!” Hắc Trư phẫn nộ gầm thét:
“Lần sau có tạo ảo ảnh phân thân nhớ tạo thêm quần lót!”
Chỉ thấy giữa hàng vạn con Thái Cổ Ngưu Ma, chỉ có một con duy nhất mặc quần lót vàng óng ánh…
“Thì ra là như thế…” Ngưu Ma Vương bừng tỉnh đại ngộ.
Bên trong bầy trâu chỉ có bản thể của hắn là mặc quần lót, chẳng trách tên khốn Lạc Nam dễ dàng tìm ra chính mình như vậy.
Đáng hận, thật là sơ suất…
“Hắc Trư tiền bối, ta không biết tạo phân thân có quần lót a…” Ngưu Ma Vương một mặt đáng thương nói ra.
“Đúng là vô dụng, xem ta đây!”
Hắc Trư vùng người đứng dậy, ý niệm vừa động.
Bùm bùm bùm bùm…
Theo từng tiếng nổ tung như pháo hoa phát ra, vài trăm con Hắc Trư giống y như đúc xuất hiện giữa Đại Điện, đứng cả lên bàn trước mặt của các cường giả.
Điểm nhấn của bọn hắn chính là tất cả đều đeo quần lót màu Phấn Hồng đầy cá tính.
Bầy Heo đồng loạt lắc lư bờ mông của mình, nhìn Ngưu Ma Vương kiêu ngạo nói:
“Nhìn thấy chưa?”
ỌE…
Không ít Nữ Đế, Đế Nữ che miệng nôn tại chỗ.
“Đủ!”
Tuế Nguyệt Nữ Đế rốt cuộc không nhịn nổi, một tay hướng không gian tát đến.
PHỐC!
Phân thân tập thể tan rã, Hắc Trư như một tấm giẻ rách bay thẳng ra ngoài…
Điên cuồng thổ huyết.