Phần 163
Vạn Yêu Thánh Địa tưng bừng náo nhiệt.
Thải Quỳnh Dao là nhân vật chính của buổi tiệc, ngồi ở trung tâm lại có chút rầu rĩ kèm lo lắng:
“Sư phụ vì sao bế tử quan, liệu có nguy hiểm gì hay không?”
Bế tử quan là cách gọi của một người bế quan để làm một việc gì đó cực kỳ quan trọng, một khi chưa hoàn thành dù đến chết cũng sẽ không xuất quan.
Sư phụ đang yên đang lành tuyên bố bế tử quan, làm sao Thải Quỳnh Dao có thể không lo lắng?
Ngay cả Hắc Trư cũng giật mình nhìn Tôn Hầu Tử nói: “Cửu tỷ chẳng lẽ muốn tự mình chữa trị, khôi phục thực lực Thiên Yêu Đế? Với trạng thái nghiêm trọng của nàng, không có vật phẩm thần kỳ phụ trợ… rất khó a!”
Chúng trưởng lão hai mặt nhìn nhau…
Bọn hắn luôn cảm thấy việc Cửu Thánh Chủ đột nhiên muốn bế tử quan rất có khả năng liên quan đến sự kiện ngày đó… Lạc Nam đột nhiên xông vào Thánh Địa, lại còn cùng Nhị Thánh Chủ đại chiến một trận.
Bất quá Thánh Chủ đã nghiêm dặn không được nhắc đến chuyện này, bọn hắn đành nuốt tò mò vào trong bụng.
“Các ngươi không cần lo lắng, lần này bế quan… Cửu Tỷ có nắm chắc xác suất thành công cực lớn!” Tôn Hầu Tử khoác khoác tay:
“Bằng không, lão Tôn mới là người còn lo lắng hơn các ngươi!”
Đám người gật đầu, quả thật là như vậy… nếu thật sự Cửu Thánh Chủ gặp chuyện gì nguy hiểm, chỉ sợ người phát cuồng trước tiên chính là Nhị Thánh Chủ, làm sao hắn có thể bình tĩnh như lúc này?
Thải Quỳnh Dao nghe vậy cũng nhu nhuận tán thành, bất quá vẫn có chút tiếc nuối vì tiến bộ của mình không được sư phụ tận mắt chứng kiến.
Duy chỉ có Hắc Trư là tròng mắt đảo liên tục.
Trực giác cho hắn biết Hầu Ca và Cửu Tỷ có điều gì đó đang ẩn giấu tất cả mọi người.
Huynh đệ tỷ muội quá mức hiểu rõ lẫn nhau, Hắc Trư mới không dễ dàng bị vài lời của Hầu Ca qua mặt.
Tính cách của Hầu Ca vốn là thẳng tính ương ngạnh, có chuyện gì đều lựa chọn nói thẳng, rất ít khi úp úp mở mở như nguyên nhân khiến Cửu Tỷ phải bế tử quan lần này.
Điều đó chứng tỏ việc Cửu Tỷ bế tử quan có ảnh hưởng rất lớn, lớn đến mức khiến Hầu Ca phải lựa chọn đi ngược lại tính cách của mình.
“Quỳnh Dao thành Đế, bỏ lỡ cơ hội tham gia Thiếu Đế Chi Chiến lần này, âu cũng là điều đáng tiếc!” Một vị Trưởng Lão uống rượu than thở nói:
“Đám tiểu Yêu hiện tại đều là loại không nên thân, chúng ta không tự tin để bọn nó đại diện Vạn Yêu Thánh Địa ra mặt!”
“Nhắc đến Thiếu Đế Chi Chiến, lần này thật sự là quỷ dị, ngay cả thứ hạng trên Bảng cũng cực kỳ bí mật, ngay cả lão phu muốn tìm hiểu cũng chẳng có đầu mối!” Nhị Trưởng Lão không vui hừ lạnh:
“Muốn biết kết quả, phải bỏ giá cao mua tin tức từ Thiên Địa Hội!”
“Không cần tò mò!” Tôn Hầu Tử khoác tay, nhìn Hắc Trư cười tủm tỉm: “Đến lúc cho ngươi thể hiện!”
Hắc Trư cũng không câu giờ, lập tức lấy ra Lưu Ảnh Ngọc, trình chiếu lên cho tất cả mọi người mở mang tầm mắt.
Việc giữ bí mật Thiếu Đế Chi Chiến của đám thế lực kia nó xem như cái rắm, trong lòng khinh bỉ vô cùng.
Đều là một đám già đầu nhưng thua không nổi mà thôi.
Theo hình ảnh từ Lưu Ảnh Ngọc hiện lên, toàn trường bắt đầu chú tâm nhìn vào màn ảnh.
Bên trong đại điện dưới lòng đất, một luồng Thần Thức bí mật cũng chậm rãi tiến ra, muốn quan sát Thiếu Đế Chi Chiến.
Luồng Thần Thức này vô cùng cao cấp, tại đương trường chỉ có một mình Tôn Hầu Tử đủ khả năng cảm ứng.
Nhưng lần này là ngoại lệ, có thêm con Heo.
“Hả? Thần Thức của Cửu Tỷ?” Hắc Trư quá đỗi giật mình, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng vừa mừng vừa sợ:
“Nàng khôi phục tu vi luôn rồi? Nàng cũng chẳng phải đang bế tử quan như Hầu Ca tuyên bố…”
“Rốt cuộc là vì sao?” Hắc Trư tò mò đến cực điểm, lại phải cố sức nhẫn nhịn để không buộc miệng hỏi thăm Hầu Ca.
Không ai rảnh để ý đến con heo đang nghĩ gì…
Lúc này, cả đám đều tập trung quan sát…
Khi nhìn thấy Lạc Nam chỉ xếp thứ 15 khi Đăng Đỉnh bắt đầu, chúng trưởng lão ở Vạn Yêu Thánh Địa cùng lúc giật mình, ngay cả Tôn Hầu Tử cũng vô cùng nghi hoặc.
Với thực lực của hắn, lẽ ra không chỉ đứng 15 mới đúng chứ?
Bất quá cũng may, vòng hai chưa phải là kết thúc, đám người lập tức chờ mong biểu hiện của Lạc Nam ở những trận tiếp theo.
Thải Quỳnh Dao cũng siết chặt nắm tay trắng như phấn, muốn xem thử thực lực của những yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ hiện nay là như thế nào, liệu mình sau khi thành Đế có thể tranh phong một trận hay không…
Thời gian dần trôi, từng cuộc chiến của Lạc Nam nổ ra.
Đám trưởng lão của Vạn Yêu Thánh Địa nhìn thấy hắn thắng vài trận đầu, cả đám đều cảm thấy vô cùng bình thường, điều này mới đúng với thực lực của Lạc công tử…
Nhưng càng tiến về phía sau, sắc mặt và biểu cảm của cả đám dần trở nên vô cùng đặc sắc…
Mỗi một trận chiến, Lạc Nam đều khiến cả bọn phải đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, biểu lộ còn khoa trương hơn cả những Thiên Đế có mặt ở hiện trường.
Khi chứng kiến Lạc Nam cường thế trảm đầu Ma Long Nhị, chúng trưởng lão đổ mồ hôi lạnh, Tôn Hầu Tử thì hưng phấn cười khoái trá.
Khi nhìn thấy Lạc Nam tình chàng ý thiếp với Thiên Diệp Dao, cả đám mí mắt cuồng loạt, ra hiệu Hắc Trư gia tăng tốc độ phát của Lưu Ảnh Ngọc, chuyển cảnh.
Hãm Quân Xa Luân Kiếm diệt bảy ngàn quân, phế Thống Quân Sư, hào hùng đến cực điểm, toàn bộ cao tầng Vạn Yêu Thánh Địa hưng phấn run rẩy lên.
Đả Tây Phương, bại Chân Long, thắng Cổ Việt…
Từng cuộc chiến đưa cảm xúc của mỗi người đạt đến cao trào… đỉnh điểm là khi cựu Top 2 và Top 1 Thiếu Đế Bảng kỳ trước lần lượt rời khỏi sàn đấu khi gặp Lạc Nam bằng các phương thức đặc biệt.
Yêu nghiệt và thần bí như Lâm Tích cũng bại trận trong Sinh Tử Chiến, phải nhờ đến cường giả thần bí cứu giúp, khiến Thải Quỳnh Dao hé mở đôi môi đỏ, như lần đầu được nhận thức về chiến lực kinh khủng của Lạc Nam.
Nhưng trận tiếp theo mới là thứ khiến toàn trường phải trợn mắt há hốc mồm và đứng bật người dậy, ngay cả Tôn Hầu Tử cũng đỏ mặt tía tai, gãi ngứa liên tục, sắc mặt quái dị đến cực điểm…
Nhận thân!
Lạc Nam và Đế Nữ của Tuế Nguyệt Cung nhận thân.
Cha con…
Côn Lôn Thiếu Chủ và Đế Nữ Tuế Nguyệt Cung là cha con, sau thời gian dài xa cách, hóa Đấu Trường thành biển lệ, đem toàn bộ Đại Điện Cổ Việt nơi có hầu hết thế lực đỉnh cấp trong vũ trụ trở thành người chứng kiến cho cuộc sum họp mang tính lịch sử.
“Làm… làm… sao… con mẹ nó, có con từ trước rồi? Còn lớn đến mức như vậy? Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ?” Tôn Hầu Tử rốt cuộc bạo một tiếng đầy thô tục, lăn lộn đầy đất.
Hắc Trư hai mắt cổ quái nhìn sang Hầu Ca của mình, không hiểu vì sao hắn lại kích động đến như vậy.
Người ta cha con nhận nhau, liên quan gì đến ngươi?
Nhưng mà rất nhanh, Hắc Trư lại cảm ứng được luồng Thần Thức từ trong cung điện dưới lòng đất kia đang run rẩy kịch liệt, cho thấy cảm xúc phức tạp và mất bình tĩnh của chủ nhân luồng Thần Thức.
Hắc Trư lại âm thầm buồn bực:
“Cửu tỷ cũng bị sao vậy?”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-7.html
“Nàng chắc chắn sẽ không hối hận vì quyết định của mình…”
Lạc Nam tràn đầy tự tin, vòng tay ôm lấy eo thon của Vô Tướng Chi Ma.
“Luyện hóa thiếp…” Vô Tướng Chi Ma kiên định nhìn lấy hắn.
Thân là một Ma Vật, nàng hiểu một khi mình bị chinh phục, sẽ toàn tâm toàn ý vì chủ nhân của mình.
Lạc Nam đường đường chính chính đánh bại và đem nàng thu phục, ban đầu nàng cho rằng hắn chỉ là một Tiên Tu, bắt nàng chỉ để trục lợi nên vẫn luôn ôm địch ý đối với hắn.
Nhưng hiện tại, Lạc Nam đã chứng minh hắn là một Tiên Ma đồng tu, hơn nữa còn có tiềm lực và dã tâm khủng bố.
Nhân vật như vậy, nàng còn lý do gì để từ chối trở thành Ma Vật của hắn?
Nếu vẫn còn khư khư cố chấp, Lạc Nam hoàn toàn có thể xóa sạch linh trí của nàng, đến khi đó người chịu thiệt thòi chỉ có thể là nàng mà thôi.
Vô Tướng Chi Ma lúc này toàn thân không hề che đậy, toàn thân nàng trần trụi không mảnh vải, chân trần trắng nõn, làn da như mỡ đông, thân thể hoàn mỹ với những đường cong chết người, ngũ quan sắc sảo tuyệt mỹ, khí chất vừa lạnh lùng vừa cao ngạo, nhan sắc hoàn toàn không hề thua kém chúng nữ đang có mặt ở đây.
Nhưng khiến Vô Tướng Chi Ma cảm thấy bất ngờ chính là, Lạc Nam lại mỉm cười lắc đầu:
“Nàng mặc y phục vào đi, ta sẽ luyện hóa nàng nhưng không phải vào lúc này!”
Không vội vàng nhất thời, Lạc Nam muốn cùng luyện hóa Vô Tướng Chi Ma với nữ nhân của mình.
Chưa nói đến Hậu Cung có U Cơ tu Ma, thì Làng Nhất Thế cũng có Thiên Vô Ảnh, Độc Cô Ngạo Tuyết, Âu Dương Thương Lan chúng nữ…
Vô Tướng Chi Ma là Ma Vật hùng mạnh với khả năng cấp tốc mô phỏng công kích của đối thủ, năng lực cường đại như vậy, hắn sẽ chọn một trong số chúng nữ để cùng sở hữu với mình.
Đương nhiên, linh trí của Vô Tướng Chi Ma vẫn thuộc về Ma Đỉnh, trở thành Ma Linh.
Vô Tướng Chi Ma không hiểu nguyên nhân, bất quá Lạc Nam đã quyết định như vậy hiển nhiên cũng có lý do của hắn, nàng cũng không phải loại người tò mò.
Ý niệm vừa động, Ma Lực hình thành một kiện Hắc Sắc Ma Y ôm sát cơ thể Vô Tướng Chi Ma, để lộ những đường cong quyến rũ khác biệt hoàn toàn với áo choàng đen rộng thùng thình của nàng lúc ban đầu.
Lạc Nam ánh mắt hiện lên vẻ tán thưởng, rõ ràng Vô Tướng Chi Ma vừa mô phỏng Hóa Lực Y Công của hắn, nàng biết dùng Đế Ma Lực hóa thành y phục cho riêng mình, khả năng của Ma Vật này thật sự quá mức đa dụng.
Lạc Nam cảm thấy, trong số những Dị Vật và Ma Vật mà mình thu hoạch được trong Tiên Ma Mộ Địa lần này, chỉ có Hình Nhân Hắc Ám, Hồng Hồn Liệt Diễm là đủ đẳng cấp sánh với Vô Tướng Chi Ma mà thôi.
“Nàng có tên không? Cứ gọi Vô Tướng Chi Ma cũng không được tự nhiên cho lắm!” Lạc Nam mỉm cười hỏi.
Vô Tướng Chi Ma thoáng suy nghĩ, sau đó lắc đầu: “Thiếp sinh ra ở Tiên Ma Mộ Địa, cũng chẳng tiếp xúc với ai, tên là không cần thiết!”
“Không được, hiện tại nàng đã là người của ta, tỷ muội cũng có không ít…” Lạc Nam nghiêm mặt:
“Tên là phải có!”
“Kính mong chủ nhân ban tên!” Vô Tướng Chi Ma sắc mặt đầy chờ mong.
“Ma Nhi, đó là tên của nàng!” Lạc Nam không chút do dự nói.
Chúng nữ khóe miệng co giật, thầm nghĩ quả nhiên khả năng đặt tên của nam nhân nhà mình vẫn giậm chân tại chỗ a.
Mặc dù tên của hắn đặt không hề xấu và khó nghe, nhưng thật sự cũng quá mức đơn giản.
Nào ngờ Vô Tướng Chi Ma nghe xong hai mắt lóe sáng rạng rỡ, khóe môi đỏ thẫm nở nụ cười mãn nguyện:
“Ma Nhi, từ giờ tên của thiếp sẽ là Ma Nhi, thiếp rất thích cái tên này!”
Nàng cảm thấy Ma Nhi rất tốt, vừa thể hiện đúng bản chất Ma Vật của nàng, lại vừa có phần đáng yêu và nữ tính.
Được rồi, chúng nữ chính thức im lặng… người được đặt tên không có ý kiến còn vô cùng ưa thích, các nàng lấy gì để phàn nàn khả năng đặt tên của hắn đây?
“Haha, Ma Nhi cắt đứt cuộc vui của chúng ta, để phu quân thay nàng bù đắp cho các nàng!”
Lạc Nam nhìn sang chúng nữ vẫn trần trụi, vừa mới bị Ma Nhi ôm ấp một phen khiến hắn lại nhất trụ kình thiên.
“Bọn thiếp mệt mỏi, chàng cứ tự nhiên vui vẻ!” Yên Nhược Tuyết cùng Thiên Diệp Dao lười biếng nằm xuống.
Vốn thân thể rã rời lại bị Ma Nhi hù dọa tinh thần một phen, các nàng thật sự lười đến mức không muốn nhấc đầu ngón tay.
Nhìn thấy Lạc Nam lại lao đến, mấy nữ còn lại gò má đỏ lên.
Chất mật giữa chân các nàng đã sớm ướt đẫm, vừa rồi chạy đi chiến đấu khiến chúng rơi vãi lung tung, hai bắp đùi lầy lội đến cực điểm, trơn bóng mê người.
Nhìn Cơ Băng và Cơ Nhã lạnh lùng băng giá cũng động tình không thôi, Lạc Nam giang rộng hai tay ôm lấy các nàng:
“Nhã Nhi, Băng Nhi… tiểu biệt thắng tân hôn, đêm xuân nhất khắc giá ngàn vàng, chúng ta đừng lãng phí nữa!”
Vừa ôm hai nữ vào trong ngực, Lạc Nam chỉ cảm thấy như được ôm trọn cả mùa đông, cảm giác mát lạnh pha lẫn từng làn hương thơm như thiên sơn tuyết liên khiến hắn thật sự lưu luyến.
Do thời gian dài ngâm mình dưới Thánh Thủy đặc biệt của Quảng Hàn Cung để tu luyện, thân thể và da thịt hai nàng càng thêm hoàn mỹ, trơn mịn trắng nõn như tuyết tan, vô cùng mỹ diệu.
Mặc dù bên ngoài lạnh, nhưng trước động tác không kiêng nể gì của nam nhân, bên trong cơ thể các nàng đã sớm nóng lên, hô hấp gấp rút, hai bầu sữa mềm mại đẫy đà phập phồng theo từng nhịp thở.
“Chàng biết thiếp là ai không?” Bỗng nhiên một trong hai tỷ muội cất tiếng hỏi.
“Còn thiếp là ai?” Người còn lại cũng thăm dò nhìn hắn.
Hai tỷ muội đứng cùng nhau, thật sự giống y như đúc, từ mái tóc xanh mướt, dáng người thành thục, dung nhan tuyệt sắc đến màu sắc da thịt, thậm chí các cô bé giữa hai chân với thảm cỏ thơm đều chẳng khác nào một khuôn đúc ra, ngay cả Công Pháp tu luyện cũng đã giống nhau, chưa kể huyết mạch cùng loại…
Đừng nói là người lạ mặt, thật sự ngay cả mấy nữ đang có mặt ở đây như Thành Bích, Bảo Kiều cũng không nhận ra đâu là Nhã và đâu là Băng.
Đáng tiếc, các nàng đố sai đối tượng…
Lạc Nam cười tà, thô bạo lật sấp một người nằm xuống, cánh tay nâng cao đánh vào mông thịt của nàng:
“Bốp, bốp… xa nhau một thời gian, các nàng cho rằng phu quân sẽ không phân biệt được?”
“Người đang bị ta đánh mông là muội muội Cơ Băng, trên khắp cơ thể nàng có tổng cộng 4 nốt ruồi, mông trái hai nốt, trong thảm cỏ ẩn giấu một nốt, dưới nách trái một nốt, đây cũng là nơi mẫn cảm nhất của nàng…”
Nói xong, hắn vươn tay vào vùng nách trơn mịn màng của nàng vuốt ve, quả nhiên khiến mỹ nhân rùng mình liên tục, nước trong động đào rỉ ra nhiều lên trông thấy.
Hắn lại đem nữ nhân còn lại lật ngửa ra, không động tác thừa tách đôi chân của nàng ra, côn thịt nhắm ngay khe hẹp hung hăng đâm thẳng.