Phần 169
Cổ Việt Tộc…
Trong một gian nhà tranh giản dị nằm tận cùng trên đỉnh Thái Sơn, hai thân ảnh ngồi đối diện với nhau, mặc cho chén trà trên bàn nghi ngút khói, cả hai dường như không có ý định thưởng thức…
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, hắn sẽ không nhịn được phải tò mò, bởi vì một trong hai người chính là Quỷ Đỏ.
Đối diện với Quỷ Đỏ là nam tử trung niên diện mạo bình phàm, một thân y sam đơn giản, khí chất mộc mạc gần gũi, như phàm nhân vô hại.
“Không ngờ… đường đường là ngươi vẫn thua!” Nam tử trung niên ánh mắt có chút quái dị nhìn lấy Quỷ Đỏ.
Từ ban đầu, Quỷ Đỏ đã quyết tâm nhắm đến ngôi vị Quán Quân ngay sau khi từ trong miệng hắn biết được phần thưởng là một nhánh Long Cốt của vị kia lưu lại.
Mà nam tử trung niên cũng cực kỳ tự tin vào thực lực của Quỷ Đỏ, cảm thấy ngôi vị Quán Quân sớm muộn gì cũng là của hắn, tiết lộ phần thưởng cho hắn biết trước cũng là chuyện thường.
Nào ngờ, cả nam tử trung niên và Quỷ Đỏ đều không lường trước được biến số nằm ngoài khí vận mang tên Lạc Nam…
Quỷ Đỏ trầm mặc hồi lâu, cũng không ngụy biện, thản nhiên thừa nhận:
“Ta đích thật thua, chỉ là đến nay vẫn chưa hiểu hành vi cuối cùng của hắn…”
“Haha, có gì mà khó hiểu?” Nam tử trung niên nhếch miệng cười: “Tiểu tử Lạc Nam là một kẻ thông minh!”
“Vì sao nói như vậy?” Quỷ Đỏ nghi hoặc.
“Hắn có Thần Thông thăm dò, nhìn thấy trước một đoạn tương lai!” Nam tử trung niên bình thản đáp:
“Vì lẽ đó biết rằng nếu Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn thật sự bắn trúng ngươi, ta cũng sẽ xuất thủ cứu viện, ngươi cũng bình yên vô sự…”
“Nên thay vì để ta có cơ hội… hắn quyết đoán tự mình cứu ngươi, từ đó khiến ngươi phải nợ hắn một phần ân tình!”
Quỷ Đỏ sững sờ, kinh dị hỏi: “Hắn không sợ chết sao?”
Phải biết rằng trong khoảnh khắc khi Lạc Nam liều lĩnh kích hoạt tốc độ tối đa, dùng Thiên Hạ Vô Cực dịch chuyển tức thời, truy đuổi và ngăn cản Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn, Quỷ Đỏ đã chứng kiến những hình xăm thần bí trên cơ thể hắn đạt đến giới hạn, ảm đạm phai mờ tan biến mất dạng.
Thời khắc đó, Lạc Nam đã mất đi trạng thái bất khả xâm phạm, có thể chết dễ như chơi…
Vì một ân tình của mình, hắn có thể liều mạng như vậy sao?
“Haha, bởi vì hắn biết ta cũng sẽ không để hắn chết!” Nam tử trung niên lúc này mới nhấp một ngụm trà, thản nhiên nói:
“Từ lúc ra tay cứu Lâm Tích, Lạc Nam đã phần nào đoán ra ta sẽ không để bất kỳ yêu nghiệt hàng đầu nào phải chết…”
“Lúc đó ngươi ra tay?” Quỷ Đỏ cảm giác mình đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Trong lúc hỗn loạn đó, hắn chỉ thấy Lạc Nam điên cuồng dùng thân hình đón đỡ Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn thay mình sau đó thần kỳ sống sót mà thôi.
“Ừm…” Nam tử trung niên gật đầu: “Bất quá tiểu tử kia dám tính kế cả ta… cho nên ta để hắn ăn chút thiệt thòi, chỉ hóa giải vừa đủ một phần sức mạnh của Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn, cho hắn hấp hối luôn…”
Quỷ Đỏ triệt để im lặng… không ngờ động cơ của Lạc Nam lại là như vậy.
Bất quá, mặc dù đã hiểu ra… hắn vẫn thua tâm phục khẩu phục.
Nói thế nào đi chăng nữa, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn vừa ra đã định trước hắn sẽ bại.
Dù Lạc Nam không liều mình cứu hắn thì nam tử trung niên trước mặt cũng sẽ ra tay, được người ngoài cuộc cứu giúp, hắn vẫn bị tính là bại.
Lạc Nam cứu hắn nên mới trọng thương, hắn cũng không thể mặt dày vô sĩ chiến tiếp, cho nên chủ động nhận thua.
“Trong điều kiện biết mình sẽ không chết, tiểu tử Lạc Nam lựa chọn cứu Đế Tử của Chiến Mệnh Cung, từ đó khiến ngươi và Chiến Mệnh Cung phải thiếu nợ hắn…” Nam tử trung niên tán dương nói:
“So với cố tình để ngươi tự sinh tự diệt, cùng Chiến Mệnh Cung gây thù chuốc oán tốt hơn vô số lần…”
“Có thể thấy, Lạc Nam rất cơ linh!”
Quỷ Đỏ gật đầu, nếu thật sự mọi chuyện như nam tử trung niên suy luận, vậy Lạc Nam thật sự là một kẻ có lý trí, từng nước cờ đều đã tính toán cẩn thận.
Nói không chừng từ thời điểm vẫn chưa bắn ra Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn, Lạc Nam đã liệu định tất cả, chuẩn bị sẵn sàng để ngăn cản chính Vũ Kỹ hùng mạnh do mình bắn ra.
Tuy nhiên dù đã biết động cơ của Lạc Nam, nhưng ân tình của hắn Quỷ Đỏ lại không thể không nhận.
Đây là dương mưu đường đường chính chính, dù biết đó là mưu kế… ngươi vẫn bị ép phải dính vào.
“Thua một yêu nghiệt như thế… ta cũng không cảm thấy có vấn đề gì!” Quỷ Đỏ điềm đạm nói.
“Thật vậy sao…” Nam tử trung niên giọng điệu trêu tức cười tủm tỉm:
“Phải biết rằng, hành vi đập đi xây lại của ngươi chính là gian lận…”
“Đường đường là Cung Chủ Chiến Mệnh Cung, phế bỏ tu vi, đúc lại thân thể… tu luyện Cấm Kỵ, tham gia cuộc thi với một đám tiểu bối!”
“Cuối cùng vẫn bại trận, cảm thấy bình thường sao?”
Nếu có người ngoài nghe được lời của nam tử trung niên, chắc chắn sẽ cảm thấy linh hồn nổ tung, toàn thân rợn cả tóc gáy, mơ mơ màng màng.
Cung Chủ Chiến Mệnh Cung, đập đi xây lại, tu luyện Cấm Kỵ, dùng thân phận Đế Tử tham gia Thiếu Đế Chi Chiến.
Bất kỳ một đạo tin tức nào đều là mang tính oanh động cấp độ vũ trụ, đủ khiến vô số Thiên Đế phải trợn mắt há hốc mồm.
Sợ rằng không ai có thể tưởng tượng nổi, cung chủ của Chiến Mệnh Cung thần bí khó lường lại lấy phương thức như vậy xuất hiện trước mắt thế nhân.
Nếu Lạc Nam nghe được chuyện này, cũng sẽ lý giải được vì sao Quỷ Đỏ có thể lĩnh ngộ được Chiến Vực, một trong những Vực khó luyện thành nhất.
Bởi vì Quỷ Đỏ vốn là một tồn tại khủng bố, chinh chiến các thời đại… trải qua vô số trận chiến sinh tử từ lớn đến nhỏ, không ngộ được Chiến Vực mới là vô lý.
Quỷ Đỏ không thèm để ý lời trêu của nam tử trung niên, bởi vì so với chiến thắng, thì việc vũ trụ xuất hiện thêm một yêu nghiệt như Lạc Nam khiến hắn càng vui mừng hơn.
“Ngươi có nghĩ… Lạc Nam cũng mang Cấm Kỵ?” Quỷ Đỏ hít sâu một hơi, hỏi chính sự.
“Không biết được…” Nam tử trung niên vuốt cằm, lại lắc đầu:
“Theo như tin tức được biết, Lạc Nam có một vị sư phụ Kim Nhi vô cùng bí ẩn, là nhân vật nằm ngoài vũ trụ này…”
“Vì thế, những thủ đoạn mà Lạc Nam có được chưa chắc là do Cấm Kỵ mang lại, có thể đó chỉ là các con bài Siêu Việt Đế Cấp mà chúng ta chưa được biết đến mà thôi!”
“Ví dụ như Bá Đỉnh của hắn, nó có thể là thứ mà Cấm Kỵ tạo ra, cũng có thể là một loại Pháp Bảo Siêu Việt Đế Cấp nào đó…”
“Điểm này, ngoại trừ bản thân Lạc Nam, sợ rằng không ai hiểu rõ…”
“Sư phụ Kim Nhi?” Quỷ Đỏ giật mình, không ngờ đến sau lưng Lạc Nam còn ẩn giấu nhân vật kinh thiên động địa như thế.
Chẳng trách hắn có được Siêu Việt Đế Cấp Vũ Kỹ.
“Bất quá không phải đã nói, vì một hạn chế nào đó mà tất cả cường giả bên ngoài không được nhúng tay vào đây hay sao? Kim Nhi tiền bối kia làm sao mang những thứ tốt đó về đến tay Lạc Nam?” Quỷ Đỏ tiếp tục nói ra ngờ vực.
Thân là Cung Chủ của Chiến Mệnh Cung, hắn hiểu được chút ít về quy tắc bên ngoài vũ trụ.
“Thủ đoạn của đại năng sao có thể nghị luận và phán đoán…” Nam tử trung niên lắc đầu, không muốn tiếp tục nhắc đến Kim Nhi.
Bởi vì có số ít cường giả cực kỳ khủng bố, ngươi dám ở sau lưng hắn đàm luận về hắn, sẽ bị hắn trong cõi u minh cảm ứng được…
Khi đó, phúc họa khó lường…
“Được rồi, muốn biết càng nhiều… đòi hỏi thực lực càng mạnh!” Quỷ Đỏ nhún vai:
“Tất cả là do chúng ta vẫn chưa đủ mạnh…”
“Long Cốt do ngài lưu lại lọt vào tay yêu nghiệt như Lạc Nam cũng không uổng phí…”
“Ta đi đây!”
Nói xong, Quỷ Đỏ rời khỏi nhà tranh, thoáng chốc đã biến mất dạng.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, nam tử trung niên nhẹ nhàng thở ra:
“Có được Cấm Kỵ, trách nhiệm và bổn phận sẽ lại đè nặng hơn trên đôi vai ngươi…”
“Lâm Tích, Kỳ Nam, Lạc Nam… các ngươi cũng phải cấp tốc trưởng thành a!”