Phần 199
Toàn bộ Côn Lôn Đế Thiên triệt để sôi trào…
Vô số tu sĩ từ thấp đến cao, vô số người đang không biết dùng từ ngữ gì để miêu tả tâm trạng của mình lúc này.
Hưng phấn? Cao hứng? Vui sướng?
Tất cả đều không đủ để hình dung cảm giác của bọn hắn.
Bởi vì vừa mới nghênh đón Thiếu Chủ trở thành nhân vật top 1 Thiếu Đế Bảng, vui mừng chưa kịp lắng xuống, một tin tức kình bạo khác như bom nguyên tử lại nổ tung.
Quảng Hàn Cung, hai vị Thiên Đế cấp cường giả gia nhập Côn Lôn!?
Hơn nữa còn là Nữ Thiên Đế, Thường Nga Nữ Đế, Lăng Ba Nữ Đế…
Côn Lôn Giới không phải chốn khỉ ho cò gáy gì, trước khi được Nữ Hoàng thống nhất trở thành Đế Thiên Giới, Côn Lôn cũng là một phương Đế Địa Giới…
Chính vì như vậy, kiến thức của tu sĩ Côn Lôn tương đối phong phú, đương nhiên biết Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế là ai.
Đây chính là hai vị tuyệt thế yêu cơ, nhân vật khiến vô số cường giả đương thời phải đem lòng mến mộ.
Đáng tiếc, Lăng Ba Nữ Đế là một tán tu, ngày thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi, gần như không tiếp xúc với người ngoài.
Còn Thường Nga Nữ Đế tính cách trong trẻo lạnh nhạt, hầu như rất ít rời khỏi Quảng Hàn Cung.
Dù những cường giả hàng đầu muốn theo đuổi các nàng cũng không có cơ hội.
Vậy mà giờ đây, Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế gia nhập Côn Lôn Giới của bọn hắn rồi?
Rất nhiều người sau khi nghe được tin tức này âm thầm bĩu môi, không hề tin tưởng chuyện hoang đường như vậy.
Bởi vì Thiên Đế tâm cảnh vững chắc như bàn thạch, dù là thế giới sụp đổ cũng chưa chắc thay đổi được ý muốn của Thiên Đế.
Lăng Ba Nữ Đế và Thường Nga Nữ Đế từ trước đến nay vẫn quen cô đơn, vì sao lại đột nhiên gia nhập một thế lực? Ngươi không cảm thấy tin tức này quá giả sao?
Huống hồ Thiên Đế cấp cường giả là khái niệm gì? Phải biết dù Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế không quá nổi danh trên phương diện chiến đấu, nhưng các nàng lấy thân mỹ nhân sinh tồn đến tận ngày hôm nay, tránh được không biết bao nhiêu cường giả thèm muốn sắc đẹp… các nàng sẽ yếu sao?
Hai vị Thiên Đế gia nhập Côn Lôn, chẳng phải lập tức khiến địa vị của Côn Lôn tăng mạnh chưa từng có, đạt đến đẳng cấp của những Thiên Đế Thế Lực thành danh lâu năm như Thiên Đình hay sao?
Mọi thứ ập đến quá nhanh, vô số người theo bản năng cảm thấy không tin là chuyện bường thường.
Nhưng mà rất nhanh, khi Quảng Hàn Cung tinh xảo như pha lê, thánh khiết như ánh nguyệt hàng lâm mà xuống bên cạnh Hy Vũ Thành, toàn bộ âm thanh nghi vấn lập tức im bặt.
Đầu tiên bọn hắn cảm giác mình như đang nằm mơ… sau đó chính là điên cuồng.
Không sai, chỉ có điên cuồng mới đủ diễn tả tâm trạng của bọn hắn lúc này.
Thế Lực của mình đột ngột có thêm hai vị Thiên Đế gia nhập, hơn nữa còn là tuyệt đỉnh giai nhân… ai không sung sướng đến mức ngất đi?
Sau này những thế lực cự đầu trong vũ trụ cũng không dám xem nhẹ một Côn Lôn có tận ba vị Nữ Thiên Đế.
Và thế là… một trận nghi thức long trọng lại được diễn ra, nhằm đón tiếp hai vị Nữ Thiên Đế gia nhập.
Vào thời điểm này, toàn bộ Côn Lôn Giới rốt cuộc đoán được nguyên nhân…
Thì ra hai vị Đế Nữ của Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế đều là thê tử của Thiếu Chủ bọn hắn a.
Cũng chính vì mối quan hệ này mà hai vị Nữ Thiên Đế mới đồng ý gia nhập Côn Lôn Giới.
Lập tức, Lạc Nam trở thành thần tượng của toàn bộ nam nhân Côn Lôn, tình nhân trong mộng của vô số nữ tử.
Điểm Danh Vọng của hắn lại lấy một tốc độ chóng mặt gia tăng…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/02/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-7.html
Lạc Nam lúc này không có tâm trạng vui sướng hòa vào dòng người…
Bởi vì hắn phải tạm thời chia tay Yên Nhược Tuyết.
Không giống với Quảng Hàn Cung chỉ còn một mình Thường Nga Nữ Đế, Thủy Hoang Tộc của Yên Nhược Tuyết mặc dù số lượng không nhiều nhưng cũng có đến hàng vạn tộc nhân, lãnh thổ riêng biệt, khoảng cách xa xôi, vì thế Thủy Hoang Tộc rất khó gia nhập Côn Lôn Giới một cách dễ dàng như Quảng Hàn Cung được.
Tuy nhiên, Thủy Hoang Tộc cũng bày tỏ thành ý kết làm đồng minh với Côn Lôn Giới, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.
Thủy Hoang Tộc hiện nay chỉ còn một vị Thiên Đế cấp cường giả duy nhất là Lão Tộc Trưởng tọa trấn, nếu so với Côn Lôn hiện nay có ba vị Thiên Đế, Thủy Hoang Tộc ở vị thế thấp hơn.
Cho nên không cần Lạc Nam ra mặt lôi kéo, đích thân Đại Trưởng Lão của Thủy Hoang Tộc đã đại diện cho toàn tộc phong hắn là Thủy Hoang Thánh Tử, phu quân của Thủy Hoang Thánh Nữ – Yên Nhược Tuyết, được giao Lệnh Bài Thủy Hoang, có thể thông qua đó tùy thời liên hệ và tiến đến Thủy Hoang Tộc.
Cuối cùng, Yên Nhược Tuyết phải theo Đại Trưởng Lão về tộc, lần này Thủy Hoang Tộc muốn vận dụng tài nguyên giúp nàng thành Đế.
“Bà cả… ta có chút không nỡ xa nàng!” Lạc Nam ôm vòng eo thon gọn như không xuông của Yên Nhược Tuyết, tham lam ngửi lấy hương thơm của nàng.
Yên Nhược Tuyết nghe hắn gọi mình là bà cả, gò má ửng đỏ xinh đẹp vô song, trong lòng ngọt ngào không gì sánh được.
“Bại hoại, nơi đó của thiếp bây giờ đã thành hình dạng của chàng, còn không nỡ xa?” Yên Nhược Tuyết nhu tìm lườm hắn.
“Không được nhìn thấy nàng đã là không nỡ rồi…” Lạc Nam vuốt ve mái tóc mượt mà như thác của thê tử, trong lòng an bình không gì sánh được.
Nàng là nữ nhân đầu tiên, vì để cứu nàng, hắn chiếm đoạt lấy nàng trong hoàn cảnh nàng chưa cho phép, thần trí vẫn còn mơ hồ…
Ấy thế mà bao nhiêu năm trôi qua, hành vi hôm đó của hắn đổi lại là một Yên Nhược Tuyết dịu dàng hiểu chuyện, nhu tình mật ý, chiều chuộng hắn có thêm biết bao nữ nhân, nàng vẫn một lòng một dạ đối với hắn.
Lạc Nam sao có thể không sủng ái nàng…
Nhiều năm qua, dù tiếp xúc với rất nhiều nữ nhân xinh đẹp hơn, cao quý hơn, khí chất hơn, thực lực mạnh hơn… thì ở trong lòng hắn, Yên Nhược Tuyết vẫn luôn giữ vai trò đặc biệt, không ai thay thế được.
Cảm nhận được tình cảm của nam nhân, Yên Nhược Tuyết đắm chìm trong hạnh phúc.
Nàng chủ động nhón chân ngọc, đôi môi như hoa mang theo hương thơm nồng nàn hôn vào môi hắn.
Lạc Nam lòng sinh thương tiếc, quấn chặt lấy giai nhân.
Hồi lâu tách ra, một sợi chỉ bạc óng ánh nước nối liền khuôn miệng của hai người.
“Các tỷ muội ở Tuế Nguyệt Cung phần lớn đều đã thành Đế…” Yên Nhược Tuyết hai mắt lóng lánh:
“Lần này trở về bế quan, thiếp cũng phải đuổi kịp các nàng!”
“Ừm!” Lạc Nam gật đầu ôn nhu: “Đi thôi… ta chờ nàng!”
Yên Nhược Tuyết sắc mặt trở nên nghiêm túc không gì sánh được, truyền âm cho hắn:
“Thiếp gia nhập Thủy Hoang Tộc và trở thành Thánh Nữ, mục đích chính là muốn giúp chàng thành lập một nhánh Thủy Hoang Quân anh dũng thiện chiến, ngày sau mưu cầu đại sự!”
Lạc Nam cảm động không thôi, bà cả vẫn luôn vì hắn yên lặng trả giá.
Hắn lên cơn động tình, xém chút nữa không nhịn được đè nàng ra ân ái.
Yên Nhược Tuyết cảm nhận được tình huống của phu quân, sợ hắn thật sự tiếp tục, lập tức hoảng sợ cười khúc khích chạy đi:
“Có các tỷ muội bên cạnh chàng đó, đừng có nhịn!”
Nói xong, cùng Đại Trưởng Lão Thủy Hoang Tộc dịch chuyển ra khỏi Côn Lôn, trở về Thủy Hoang Nhất Tộc.
Nhìn theo bóng lưng của nàng mãi đến khi khuất dạng, Lạc Nam mới luyến tiếc thu hồi tầm mắt.
Nhược Tuyết về tộc, Cơ Nhã và Cơ Băng đã vào Quảng Hàn Cung bế quan theo chỉ đạo của hai vị Nữ Đế sư phụ.
“Diệp Dao các nàng cũng có sư phụ, bất quá mai danh ẩn tích đã lâu, không thấy đến đón a…” Lạc Nam vuốt cằm suy tư.
Hắn đã nghe kể về quá khứ của Tứ Quái Nữ Đế, cảm thấy rất đồng cảm với các nàng.
Chỉ cần các nàng đồng ý, hắn không ngại dùng Bất Tử Dược Thủy hỗ trợ các nàng điều trị thương tật, thậm chí có thể vận dụng đến các cánh Cửu Diệp Liên Hoa khi cần thiết.
Xem như tâm ý cảm tạ các nàng đã dạy cho Thiên Diệp Dao tứ nữ một thân bản lĩnh lợi hại.
Lạc Nam xoay người hướng về Côn Lôn Hoàng Cung bay đến, bất quá nửa đường gặp được Tiểu Đậu Bỉ đang cùng vài nữ đệ tử của Mộc Linh Tộc cười đùa vui vẻ, nhất thời hứng thú hạ xuống.
“Tham kiến Thiếu Chủ!” Chúng nữ Đệ Tử Mộc Linh Tộc cung kính hành lễ, ánh mắt đầy sùng kính nhìn lấy Lạc Nam.
Trước đây các nàng gọi hắn là Lạc công tử, nhưng hiện tại Mộc Linh Tộc đã trở thành phần tử của Côn Lôn, đương nhiên phải đổi cách xưng hô.
Lạc Nam hướng các nàng gật đầu, lúc này ngồi xuống khoác vai Tiểu Đậu Bỉ cười haha:
“Thế nào? Có ý trung nhân hay chưa? Cần ta nhờ Ái My làm mai cho vài mỹ nhân Mộc Linh Tộc không?”
Nghe hắn nói vậy, mấy nữ tộc nhân Mộc Linh mắc cỡ đỏ mặt nhìn Tiểu Đậu Bỉ, sau đó xấu hổ chạy trốn.
Các nàng đã được chứng kiến thực lực của Tiểu Đậu Bỉ thông qua Thiếu Đế Chi Chiến, biết hắn vừa điều khiển đội quân cương thi, vừa là người trung thành được Lạc Nam tin tưởng, vì thế trong lòng còn thầm mến mộ đấy.
Thế giới mạnh được yếu thua này chính là như vậy, nam nhân chỉ cần có bản lĩnh, diện mạo bên ngoài chỉ là phụ trợ thêm mà thôi.
Tiểu Đậu Bỉ lại không để tâm đến phản ứng của nữ nhân, hắn thấy Lạc Nam vậy mà ngồi xổm xuống đất để khoác vai thân hình thấp lùn của mình, nhiệt huyết xông lên đầu, nghẹn ngào nói:
“Chủ nhân…”
“Gọi đại ca!” Lạc Nam vung chân đá đít hắn:
“Ta đã nói với các ngươi ta không cần thuộc hạ, cái ta cần là bằng hữu, là huynh đệ có thể tin cậy mà không phải quan hệ lệ thuộc trên dưới!”
“Đại ca…” Tiểu Đậu Bỉ viền mắt phím hồng, thân thể run lẩy bẩy vì cảm động.
Đừng thấy hắn tiến bộ vượt bậc, Tiểu Đậu Bỉ biết tất cả những gì hiện có đều là Lạc Nam giao cho, mà Lạc Nam lại thật tâm xem hắn là huynh đệ, hắn cảm thấy lúc này dù đi chết vì nam nhân trước mặt mình cũng tuyệt đối không nhíu mày.
Nghe thấy Tiểu Đậu Bỉ gọi, Lạc Nam vô thức hoài niệm đám em vợ ở Việt Long…
Quá lâu rồi không cùng bọn hắn uống rượu chém gió…
Tiến vào một đình viện, Lạc Nam hướng Tiểu Đậu Bỉ cảm thán:
“Nhận được truyền thừa của Thi Cổ Tộc, xem ra Côn Lôn không thích hợp để ngươi phát triển…”
“Đại ca nói rất đúng!” Tiểu Đậu Bỉ nghiêm chỉnh gật đầu:
“Ta dự định ở Côn Lôn vui chơi một thời gian, sau đó lại tiếp tục lên đường tu hành… khi đại ca cần tiểu đệ sẽ lập tức có mặt!”
Côn Lôn Giới hiện nay thiên hạ thái bình, lại càng không có mộ phần hay di tích cổ cho Tiểu Đậu Bỉ đào trộm, Côn Lôn đã định trước không hợp với phương hướng tu hành của hắn.
Mà Tiểu Đậu Bỉ cũng biết hiện tại mình chưa đủ mạnh, chưa đủ trợ giúp Lạc Nam quá nhiều nên muốn tiếp tục gia tăng thực lực.
“Cố lên, ta tin tưởng ngươi sẽ vượt qua cả huy hoàng năm đó của Thi Cổ Tộc!” Lạc Nam động viên cười:
“Có một chuyện muốn hỏi ngươi…”
“Đại ca cứ nói!” Tiểu Đậu Bỉ nghiêm chỉnh lắng nghe.
“Ta cần một khung xương hoàn chỉnh của Nữ Thiên Đế, không biết ngươi có?” Lạc Nam hỏi thăm.
Bắc Cung Hàm Ngọc lúc này cũng vểnh tai, tuy nhiên không dám mang hy vọng quá lớn.
Quả nhiên, thần sắc của Tiểu Đậu Bỉ trở nên kinh dị, sau lại thở dài ảo não:
“Xương của Thiên Đế là nữ thì tiểu đệ có, đáng tiếc chẳng thể hoàn chỉnh!”
Nói xong, hắn phất tay, một bộ xương cốt mang theo Thiên Đế chi uy hiện ra.
Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ, quả thật là xương của Thiên Đế là nữ không thể nào sai được.
Đáng tiếc, một bên xương cánh tay đã hoàn toàn tan vỡ, xương sống càng là lít nha lít nhít các vết rạn nứt, đầu lâu cũng lởm vào.
“Khó a… không đáp ứng được!” Lạc Nam có chút thất vọng.
“Thiên Đế tuổi thọ dài đằng đẵng, những người đã chết đều là do đại chiến dẫn đến tử trận, bị kẻ địch hùng mạnh giết chết nên xương cốt khó mà nguyên vẹn!” Tiểu Đậu Bỉ đúc kết kinh nghiệm trộm mộ nói:
“Xương của Thiên Đế là nam có lẽ nhiều hơn, nhưng cũng chẳng tìm được một khung hoàn chỉnh!”
“Hắn nói rất đúng, ngươi không cần thất vọng… mọi thứ đều sẽ có cách giải quyết!” Bắc Cung Hàm Ngọc an ủi Lạc Nam.
“Được rồi!” Lạc Nam ném cho Tiểu Đậu Bỉ một khối Truyền Âm Ngọc:
“Có cần hỗ trợ gì cứ việc liên hệ ta!”
Tiểu Đậu Bỉ cung kính tiếp nhận Truyền Âm Ngọc, trịnh trọng nói: “Ta chắc chắn sẽ lưu tâm, trợ giúp đại ca tìm khung xương hoàn chỉnh của Nữ Thiên Đế!”
“Có lòng là được, ta vẫn còn biện pháp khác…” Lạc Nam mỉm cười.
Cùng lắm hắn dùng đến Thiên Cơ Bảng, không tin dò không ra…
Hai người hàn huyên một hồi, Lạc Nam rốt cuộc đứng lên, cáo biệt Tiểu Đậu Bỉ.
Bước vào Ngự Thư Phòng…