Phần 221
“Hắc Hiên, ai cho ngươi gan chó dám động vào đệ đệ của bổn Đế Tử?”
Thanh âm lạnh lùng pha lẫn kiệt ngạo vang lên, Hắc Hiên sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, toàn thân vô thức dừng lại một chút.
Là đối thủ cũ từ Thiếu Đế Chi Chiến, từng là bại tướng trong tay đối phương, Hắc Hiên thừa biết nhân vật sắp xuất hiện là ai.
Đệ tử của Tam Trưởng Lão Tru Tiên Điện, một trong các vị Đế Tử – Chấn Hào.
Trái với biểu cảm khó coi của Hắc Hiên, Chấn Khương tưởng như sắp chết lúc này lại sung sướng như điên.
Hắn muốn ngồi dậy, nhưng vì thương thế quá nặng, chỉ có thể nằm im bất động.
Chấn Khương nổi danh là hoàn khố chỉ biết ăn chơi, tu vi Ma Tôn hiện giờ của hắn là nhờ dùng một đống Ma Đan chồng chất mà thành, chiến lực yếu ớt đến cực điểm.
Mà Hắc Hiên lại là thiên tài có tu vi Đại Đế.
Chênh lệch giữa hai người như trời và đất, nếu không nhờ Bảo Giáp Đế Cấp phòng ngự, trước một chưởng toàn lực vừa rồi của Hắc Hiên… Chấn Khương chắc chắn đã hóa thành thịt vụn.
Bất quá giữ lại tính mạng nhưng thương thế của hắn thật sự nặng nề đến cực điểm, đan điền tan vỡ, khí tức phù phiếm, cả đời còn lại sợ rằng chỉ có thể làm một phế nhân.
RĂNG RẮC…
Không gian nứt ra, một tên nam tử thân mặc hắc bào, tóc dài búi cao, diện mục tuấn lãng nhưng đầy âm trầm bước ra.
Không phải Chấn Hào thì là ai?
Ở sau lưng hắn, một lão già toàn thân thanh sam đi cùng, tay cầm Trượng Gỗ, ánh mắt lấp lóe như chim ưng vô mồi.
“Đế Tử, Huyền Hộ Pháp!”
U Hộ Pháp đang chật vật chống đỡ lấy Hắc Phúc và Hắc Kiên cũng đầy mặt kinh hỉ lên tiếng gọi.
Hiển nhiên lão già đi cùng với Chấn Hào cũng là một trong ba vị Hộ Pháp dưới trướng Tam Trưởng Lão – Huyền Hộ Pháp.
Bên trong ba vị hộ pháp U – Huyền – Minh, thực lực của U Hộ Pháp yếu nhất, Minh Hộ Pháp mạnh nhất, còn Huyền Hộ Pháp nằm giữa hai người.
Mặc dù không phải đích thân Minh Hộ Pháp tiến đến chi viện, nhưng có Chấn Hào và Huyền Hộ Pháp, U Hộ Pháp cảm thấy lần này bên mình thắng chắc rồi.
Tình cảm của ba vị Hộ Pháp thân như huynh đệ, nhất định dốc lòng ra tay.
“Hắc Thị thật lớn mật, dám công kích Hộ Pháp của Tru Tiên Điện, các ngươi muốn tạo phản sao?”
Quả nhiên vừa nhìn thấy U Hộ Pháp bị vây công, sắc mặt Huyền Hộ Pháp đột ngột lạnh lẽo như hàn băng gầm thét, chất vấn hai cường giả của Hắc Thị.
“Hừ, đường đường là Hộ Pháp của Tru Tiên Điện lại đi làm chó săn cho một phế vật như Chấn Khương?” Hắc Phúc cười lạnh nói:
“Các ngươi đã phạm quy tắc trước, còn mặt mũi trách chúng ta?”
Huyền Hộ Pháp hừ lạnh, nhưng lại không thể lên tiếng phản bác.
Quả thật, Hộ Pháp của Tru Tiên Điện chỉ nên đối phó với Tiên Tu, nào có đạo lý đi làm hộ vệ cho người khác?
Chỉ bất quá ai bảo Chấn Khương là đệ đệ của Chấn Hào? Mà Chấn Hào chính là Đế Tử của bọn hắn, Chấn Hào phân phó nên U Hộ Pháp chỉ đành nghe theo.
“Không cần già mồm, lão phu hoài nghi các ngươi là gian tế của Tiên Giới, muốn nhân cơ hội hỗn loạn ám sát Hộ Pháp của Tru Tiên Điện!” Huyền Hộ Pháp cười gằn nói.
Ở Ma Giới này, chỉ cần nắm đấm của ngươi cứng hơn… đổi trắng thay đen thì đã sao?
Chỉ cần có thể đem Hắc Phúc và Hắc Kiên làm thịt, sau đó tùy tiện tìm một cái cớ là được.
“Haha, Huyền lão cẩu… lý do ngươi lấy quá mức buồn cười!” Hắc Kiên cũng không nhịn được phẫn nộ cười lớn:
“Mọi người ở đây không phải trẻ lên ba, thích thì chiến đi… nói nhiều như thế làm gì?”
“Như ngươi mong muốn!” Huyền Hộ Pháp tu vi Địa Ma Đế bạo phát.
Trượng Gỗ trong tay cắm thẳng giữa tinh không, vô tận Mộc Ma Lực cuồn cuộn gào thét mà ra, ở sau lưng Huyền Hộ Pháp hình thành một gốc Ma Thụ khổng lồ phô thiên cái địa.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Ma Thụ tuôn ra vô số dây leo, bên trên ẩn chứa khả năng ăn mòn lực lượng vô cùng cường đại, hướng về Hắc Phúc và Hắc Kiến quấn đến.
“Là Đoạt Ma Thụ Căn, loại Đế Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ có thể ăn mòn Ma Lực và Tiên Lực của đối thủ!” Hắc Phúc mắng một tiếng nói:
“Đúng là Huyền lão cẩu, vừa ra tay đã dùng đến thủ đoạn mạnh nhất!”
“Cứ giao cho ta ứng phó!” Hắc Kiên ngạo nghễ nói:
“Đoạt Ma Thụ Căn của hắn chỉ ăn mòn được Tiên Lực và Ma Lực, nhưng ta là Thể Tu, không cần đến hai lực lượng này!”
Nói xong, tự tin bước ra, thân thể bành trướng trở nên to lớn như một ngọn núi nhỏ.
Mặc cho vô số dây leo đen kịch quấn vào cơ thể mình, Hắc Kiên không thèm vận dụng đến Ma Lực, sử dụng lực lượng nhục thể thuần túy, hai bàn tay như gọng kìm bắt lấy vô số nhánh dây leo, dùng lực xé nát.
“Hừ, để lão phu xem thử thân thể ngươi trâu bò đến cỡ nào?” Huyền Hộ Pháp cười lạnh, vận chuyển toàn bộ Ma Lực trong cơ thể.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô số gốc Đoạt Ma Thụ Căn che trời hình thành, như một khu rừng rộng lớn đem Hắc Kiên trói buộc vào bên trong.
Hắc Kiên cũng chẳng chịu thua kém, trong tay xuất hiện một thanh Đại Phủ nặng nề đến cực điểm, liên tục trảm phá rừng rậm, nghiền nát cả không gian.
Ở một bên khác, U Hộ Pháp được giảm tải áp lực, nhân lúc lực lượng từ Ma Thú Lệ Đan vẫn còn, điên cuồng lao vào Hắc Phúc liều mạng.
Hắc Phúc có một người chẳng phải là đối thủ, bị ăn một chưởng phun ra máu tươi.
“Đáng ghét!” Hắc Phúc trong lòng phẫn nộ, há miệng rít lên:
“Bí Thuật – Thiêu Nhục Huyết Thuật!”
Tiếng quá vừa dứt, Hắc Phúc hai tay cấp tốc kết ấn, cơ thể mập mạp đầy mỡ của hắn bỗng chốc bóc cháy Ma Diễm nóng rực.
Ma Diễm này đem thịt mỡ và máu huyết của hắn cuồn cuộn thiêu cháy, sau đó hóa thành sức mạnh, chiến lực đại tăng.
Trước loại Bí Thuật này, cơ thể mập mạp của Hắc Phúc nhanh chóng bị co rút lại, trở thành một nam tử trung niên thân thể lực lưỡng và cân đối.
Khí thế của Hắc Phúc đạt đến một cấp độ mới, thô bạo đấm ra.
ẦM!
Đôi bên va chạm, Hắc Phúc thành công đem U Hộ Pháp đẩy lùi, chiến lực không kém chút nào đối thủ sau khi đã phục dụng Ma Thú Lệ Đan.
“Như vậy cũng được?” Núp trong bóng tối, Lạc Nam cùng mấy nữ cảm thấy thú vị.
Vốn bọn hắn đã tò mò từ đầu, vì sao Hắc Phúc lại béo mập đến quá cỡ như vậy…
Phải biết rằng chỉ cần là tu sĩ có chút thực lực, muốn điều chỉnh ngoại hình thân thể của mình không phải việc gì khó khăn, Hắc Phúc làm gì cần phải mập mạp như con lợn?
Hiện tại nhìn thấy bí thuật của Hắc Phúc, bọn hắn rốt cuộc hiểu ra.
Thiêu Nhục Huyết Thuật, môn Bí Thuật giúp người sử dụng gia tăng sức mạnh khi thiêu cháy máu thịt của mình.
Hắc Phúc cố tình mập mạp là để tích trữ máu thịt, để khi sử dụng Thiêu Nhục Huyết Thuật thì chiến lực càng mạnh hơn.
Lúc này đối chiến giữa bốn vị Địa Đế cấp cường giả là cực kỳ cân sức.
Bởi lẽ một bên đến từ Hắc Thị thuộc về Ma Thương Thị, một bên là hộ pháp dưới trướng của Tam Trưởng Lão – Tru Tiên Điện.
Đôi bên đều là cường giả thành danh, thủ đoạn chiến đấu cũng chẳng ai kém ai, đánh đến khó phân thắng bại.
Tuy nhiên, trận chiến nơi này lại không có sức hấp dẫn bằng trận đang diễn ra ở tổng bộ Hắc Thị, khi mà ba vị Thiên Ma Đế vẫn chưa chịu dừng tay.
Hắc Hàn đối chiến cùng hai vị Thiên Ma Đế khách nhân mất vật phẩm gửi bán Đấu Giá…
Trước cảnh ba vị Thiên Ma Đế đại chiến, bốn người Địa Ma Đế ở đây chỉ như trẻ con nghịch bùn, ngay cả các cường giả đang quan chiến cũng chỉ tập trung vào ba vị Thiên Ma Đế mà thôi.
So với Địa Ma Đế, Thiên Ma Đế càng khó phân ra thắng bại trong thời gian ngắn.
Nhất là khi Hắc Hàn không muốn liều mạng, chỉ vừa thủ vừa công… chờ đợi viện binh đến từ Ma Thương Thị.