Phần 102
“Tham kiến Thiếu Chủ!”
Nhìn thấy thân ảnh Lạc Nam từ xa đi đến, tứ đại cung nữ Kiếp Thiền các nàng vội vàng dịu dàng nghênh tiếp.
Lạc Nam ôn hòa nhìn lấy các nàng, trong đầu vô thức hiện lên một màn thê thảm.
Kiếp cuối cùng ấy, hắn giết vào Côn Lôn Đế Thiên, lấy tư thái ngạo mạn không kiêng nể đồ sát.
Nữ Hoàng toàn lực ngăn cản cũng không phải là đối thủ, nàng bị bức ép sử dụng Kim Khẩu Ngọc Ngôn đến mức hóa thành một lão bà gần đất xa trời, đáng tiếc quy tắc của vũ trụ vẫn không thể tác động lên cơ thể của một vị Thánh Giả.
Như thường lệ, Lạc Nam ưa thích hút cạn máu kẻ thù, Nữ Hoàng trở thành mục tiêu trong mắt hắn.
Trước tình cảnh nguy cấp, Tứ Đại Cung Nữ đã liều mạng tự bạo ngăn cản hắn, nhằm tạo cơ hội cho Nữ Hoàng tự vẫn, bảo trì một tia tôn nghiêm cuối cùng, không bị kẻ thù hút thành thây khô.
Sự trung thành và tận tâm của bốn người các nàng đối với Côn Lôn Đế Thiên và Nữ Hoàng là không thể hoài nghi dù chỉ một chút.
“Thiếu Chủ sao thế?”
Thấy Lạc Nam đứng ngẩn người, Kiếp Nhược tiến lên kéo lấy tay hắn, đôi mắt đẹp tràn ngập quan tâm hỏi.
Lạc Nam giật mình, phát hiện tứ nữ đang lo lắng nhìn lấy mình, trong lòng ấm áp.
Hắn khẽ cười: “Không có gì, chỉ là đột nhiên nhớ đến lần này đi xa trở về, có chút quà tặng cho các nàng!”
“Quà cho bọn thiếp?” Dung nhan tuyệt mỹ của các nàng sáng ngời, khóe môi vô thức cong lên vui vẻ.
Chỉ cần là thứ mà nam nhân này đưa cho, dù chỉ là một bông cỏ dại, chúng nữ cũng sẽ vô cùng trân quý.
Trong sự chờ mong của tứ đại cung nữ, Lạc Nam nhẹ nhàng phất tay…
Hào quang lộng lẫy làm chói cả mắt, bốn kiện vật phẩm cùng lúc xuất hiện, bay lượn đầy ưu nhã giữa thiên không, hạ xuống trước mặt tứ nữ.
“Cái này…”
Tứ nữ kinh ngạc đến ngây người, bàn tay nhỏ nhắn che lấy môi đỏ, từng đôi mắt đẹp lấp lánh lệ quang…
Chỉ thấy trước mặt các nàng là bốn đôi cánh lớn tinh xảo như cánh thiên thần, từng sợi lông vũ có màu bạch ngân rủ xuống đầy mị hoặc, phản chiếu ánh mặt trời như những tấm gương trong suốt, tinh khiết không nhiễm bụi trần…
Chỉ riêng vẻ bề ngoài, các nàng đã bị bốn đôi cánh này chinh phục, nữ nhân ai mà không thích những vật tinh xảo, xinh đẹp?
“Chúng nó gọi là Tứ Tiên Bạch Vũ, mỗi một đôi cánh đều là Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, khi cả bốn liên kết cùng nhau sẽ mang lại chiến lực và hiệu quả không thua gì Đế Binh!” Lạc Nam mỉm cười nói:
“Ta nhìn thấy chúng nó rất thích hợp với các nàng!”
Trước đó ở Thiên Địa Hội, Lạc Nam vì muốn báo đáp việc Mộng Gia tìm kiếm cho mình các nguyên liệu chữa trị Linh Giới Châu nên đã liên tục làm mới Cửa Hàng May Mắn, tìm mua các vật phẩm có giá trị cao giao cho Mộng Thải Vân.
Tứ Tiên Bạch Vũ cũng là những vật phẩm xuất hiện trong lúc hắn mua hàng.
Nhớ lại Tứ Đại Cung Nữ theo mình đã lâu mà vẫn chưa có quà gì ra hồn tặng các nàng, nên Lạc Nam đã giữ lại Tứ Tiên Bạch Vũ thay vì giao cho Mộng Thải Vân.
Hiện tại nhìn thấy biểu hiện trên mặt các nàng, hắn liền biết quyết định của mình là sáng suốt.
“Thiếu Chủ, những thứ này quá mức quý trọng, bọn thiếp…” Kiếp Nhược tính cách có chút rụt rè, lập tức hoảng hốt nói.
Một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, hơn nữa sau khi kết hợp còn có uy lực sánh ngang Đế Binh, nàng có nằm mơ cũng không dám nghĩ.
“Suỵt…” Lạc Nam đặt ngón tay lên môi của nàng, nghiêm mặt nói:
“Pháp Bảo càng quý giá càng xứng đáng với các nàng, không có gì là không dám nhận…”
“Nhưng mà… bọn thiếp có tài đức gì để sở hữu chúng nó?” Kiếp Tâm tính cách lạnh lùng cũng không nhịn được cắn cắn môi.
“Các nàng xinh đẹp như tiên, thiên phú xuất chúng, cả đời vì Côn Lôn cống hiến, là thiên chi kiêu nữ trong mắt ta, sao lại không có tài đức?” Lạc Nam ra vẻ bất mãn hừ một tiếng:
“Nên nhớ rằng Côn Lôn của chúng ta đang ngày một phát triển, tương lai sẽ ngạo thị vũ trụ này, một vài kiện Pháp Bảo đã đem các nàng hù dọa đến như vậy rồi sao?”
Tứ Đại Cung Nữ giật mình, vô thức gật gật đầu, gò má đỏ lên vì xấu hổ.
Đúng nha, Côn Lôn Giới hiện tại có đến ba vị Nữ Thiên Đế, Thiếu Chủ càng là tuyệt đỉnh thiên tài, ngày sau chắc chắn cũng là cường giả đỉnh cấp.
Chưa kể còn có đồng minh là Làng Nhất Thế, Tuế Nguyệt Cung bá đạo.
Côn Lôn Đế Thiên rồi sẽ sánh vai cùng những thế lực cự đầu mạnh nhất vũ trụ, thậm chí vượt qua.
Chỉ bốn kiện Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm đã đem các nàng hù dọa rồi, làm sao xứng đáng làm thiếp thân thị nữ của Nữ Hoàng? Làm sao xứng đáng hầu hạ Thiếu Chủ?
Nghĩ đến đây, Kiếp Thiền tính cách ôn nhu diệu ngoan sinh lòng can đảm, hai tay bắt lấy một trong bốn kiện Tiên Bạch Vũ, yêu thích không rời, nhoẻn miệng cười ngọt ngào:
“Đa tạ thiếu chủ!”
“Tốt lắm!” Lạc Nam tán thưởng nhìn Kiếp Thiền, khích lệ cúi đầu hôn một ngụm lên gò má mịn nàng của nàng.
Kiếp Thiên toàn thân lâng lâng, ngơ ngác nhìn lấy nam nhân.
“Đáng ghét!”
Ba nữ còn lại trợn tròn mắt, vội vàng tiếp nhận Tiên Bạch Vũ.
Đáng tiếc Lạc Nam bĩu môi đáp: “Phần thưởng chỉ có một, sau này ai nhanh tay hơn nhận quà của ta trước sẽ được hôn!”
Ba nữ nghe vậy đấm ngực giậm chân, nghiến răng nghiến lợi nhìn lấy Kiếp Thiền, thầm trách bản thân không biết tranh thủ.
Kiếp Thiền sinh lòng đắc ý, ném ánh mắt đầy khiêu khích nhìn lại các tỷ muội.
“Được rồi!” Lạc Nam cười cười, chỉ tay vào Tứ Tiên Bạch Vũ lên tiếng:
“Bốn kiện liên hợp mới có tên là Tứ Tiên Bạch Vũ, các nàng mỗi người sở hữu chỉ một, nên đặt tên cho từng kiện!”
“Hay Thiếu Chủ đặt tên đi!” Kiếp Tâm đề nghị.
Mấy tỷ muội tán thành gật đầu, cảm thấy ý kiến này rất tốt.
“Đơn giản, cứ lấy tên của các nàng đặt cho chúng nó!” Lạc Nam lười động não đáp:
“Tâm Tiên Bạch Vũ, Thiền Tiên Bạch Vũ, Linh Tiên Bạch Vũ và Nhược Tiên Bạch Vũ!”
“Đơn giản như vậy?” Tứ Đại Cung Nữ u oán trề môi, nghĩ thầm Thiếu Chủ sao lại có thể tùy tiện như thế?
Lạc Nam thấy các nàng bất mãn, bèn dẻo miệng nói:
“Bởi vì tên của các nàng rất đẹp nên ta mới đặt cho chúng nó, chỉ có Pháp Bảo tinh xảo và tinh khiết như thế mới xứng với tên các nàng!”
Bốn nữ nhoẻn miệng cười ngọt ngào, lòng ngọt ngào như nếm mật, bị công phu miệng lưỡi của hắn đưa lên mây xanh.
Để lại tứ đại Cung Nữ đầy mặt vui sướng, Lạc Nam đẩy cửa đại môn, tiến vào tẩm cung của Nữ Hoàng.