Phần 14
Thiên Đế đã biết Lạc Nam có huyết mạch Nghịch Long, nhưng vạn lần cũng không nghĩ kẻ này lại sở hữu huyết mạch tinh khiết đến mức độ như vậy, trực tiếp có thể biến thành bản thể Thần Thú.
Với tầm mắt và kiến thức của một Thiên Đế, hắn đương nhiên nhận ra Lạc Nam vốn là một nhân loại, chẳng biết lý do vì sao có được huyết mạch của Nghịch Long nên mới có những khả năng của Long Tộc mà thôi.
Thông thường, những người sở hữu huyết mạch như vậy chỉ có thể sở hữu khả năng chiến đấu, thiên phú và truyền thừa của những tộc đó, khi biến thân cũng trở thành trạng thái Nhân Yêu mà thôi…
Chỉ khi nào huyết mạch mà ngươi sở hữu tinh khiết đến cực điểm, đủ để xóa đi khoảng cách giữa người và yêu, mới có thể hóa thành bản thể Thần Thú.
Thiên Đế vô pháp tin tưởng, từ sau khi Nghịch Long chết đi, thế gian này vì sao lại sở hữu loại huyết mạch tinh khiết đến như vậy… bằng không Lạc Nam chắc chắn không thể hóa thành Thần Thú.
Mặc dù nhiều lần bị Lạc Nam làm cho kinh ngạc, nhưng Thiên Đế vẫn lại trợn mắt há hốc mồm thêm một lần nữa.
Tâm cảnh vạn năm bất biến của hắn nhiều lần dao động khi gặp phải Lạc Nam.
Kẻ này rốt cuộc là quái thai gì?
Nhưng không… đó chưa phải là kết thúc.
Theo tốc độ của Lạc Nam gia tăng đột biến, khoảng cách giữa hắn và Thiên Đế được rút ngắn ngày càng gần, Thiên Đế trái tim xém chút nữa ngừng đập.
Bởi vì khí tức trên người Lạc Nam, hắn đã cảm nhận được.
“Đại Đế… Đại Đế… làm sao có thể?”
Thiên Đế hét ầm lên, bốn chữ không dám tưởng tượng hiện rõ trên khuôn mặt.
Trước đó đại chiến cùng Lạc Nam, hắn biết tiểu tử này chỉ là một Bán Đế mà thôi.
Lúc này mới qua vài hơi thở, từ Bán Đế thăng thẳng đến Đại Đế?
Thiên Đế không biết dùng từ ngữ gì để hình dung tâm trạng của mình lúc này.
Bởi vì hắn thề, dù là Nghịch Long Đế năm đó cũng không mang đến cho mình áp lực lớn đến như vậy.
Nghịch Long Đế sẽ sở hữu hai con mắt quái dị một đen một trắng có thể tạo uy hiếp cho hắn sao?
Nghịch Long Đế sẽ có được Bá Lực, cổ lực lượng lúc này đã dung hợp cả Nghịch Long Lực vào hay sao?
Nghịch Long Đế có Bá Vực, có một đống thủ đoạn Siêu Việt Đế Cấp như tên yêu nghiệt trước mặt này sao?
Không… không hề…
Nếu Nghịch Long Đế có được những thứ đó, thì quá khứ đã sớm mang chiến lực nghiền ép chư cường giả trong vũ trụ, nhất thống Tiên Ma hai giới rồi, cần gì phải tìm cách chạm đến ranh giới kia để rồi táng thân trong Thiên Kiếp?
Vậy mà giờ đây, Lạc Nam có được tất cả, thứ hắn còn thiếu chỉ là tu vi vẫn còn hạn chế, chưa triệt để trưởng thành mà thôi.
Mặc dù như vậy, đối mặt với Lạc Nam truy sát, lần đầu tiên Thiên Đế run sợ trong lòng, cũng là lần đầu tiên hắn cảm thấy hối hận.
Vốn nghĩ rằng với chiến lực của mình, ngay cả Côn Lôn Nữ Hoàng cũng không sợ, sao lại sợ một tên tiểu bối như Lạc Nam?
Đích thân mình ra tay động thủ, không muốn giao cho thuộc hạ đi làm, sợ bọn chúng nổi lòng tham tài sản trên người Lạc Nam mà sinh lòng phản bội.
Cứ tưởng đường đường là Thiên Đế, bí mật động thủ với một hậu bối sẽ là toàn diện nghiền ép.
Nào ngờ, hiện thực tàn khốc…
Lạc Nam quỷ kế đa đoan, nhiều lần bằng vào kinh nghiệm và các loại thủ đoạn đa dạng biến nguy thành an.
Sau cùng thậm chí còn truy sát ngược trở lại?
Đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận, Thiên Đế thừa hiểu mình đã biết quá nhiều bí mật của Lạc Nam rồi, tiểu tử này chắc chắn quyết tâm tiêu diệt mình.
Thân là cường giả đỉnh cao, Thiên Đế hiểu đổi lại là mình cũng sẽ không buông tha cho đối thủ.
Hai người đã vào thế người chết ta sống, bắt buộc phải có một người chết hoặc cả hai cùng chết.
“Bổn Đế chưa muốn chết, vì thế ngươi thay ta chết đi!” Thiên Đế ngửa đầu thét dài.
Thiên Đế chi lực kết tụ, Thiên Đế hai tay ngưng tụ thành một cái Đại Ấn khổng lồ.
Bên trên ấn là Thất Tầng Chiến Vực ầm ầm bao phủ.
“Chiến chiến chiến chiến…”
“Vì Bệ Hạ…”
“Vì Thiên Đình…”
Cùng lúc đó, Thiên Binh Thiên Tướng còn sót lại hai vạn sắc mặt cuồng nhiệt, bọn hắn ầm ầm liên thủ, Quân Ý hóa thành thực chất, Quân Vực mở ra.
Vì số lượng còn lại không nhiều, bọn hắn chỉ có thể tạo ra bốn tầng Quân Vực so với bảy tầng trước đó.
Nhưng bốn tầng Quân Vực đã liên kết với nhau vô cùng chặt chẽ, tạo thành một thanh Thiên Đế Kiếm chói lọi giữa không gian, uy nghiêm tràn ngập.
“Sát!”
Thiên Đế rít gào, một tay chưởng ra Thiên Đế Ấn, một tay thống ngự Thiên Đế Kiếm cho Thiên Binh Thiên Tướng tụ thành, toàn diện nghiền ép đến đầu rồng của Lạc Nam.
Công kích dữ dội vừa đánh ra, Bạo Loạn Luân Hồi Vực lại càng thêm chấn động, không biết bao nhiêu mảnh vỡ thời không kéo về hình thành vòng xoáy, cảnh tượng nguy hiểm đến cực điểm.
PHỐC… PHỐC… PHỐC…
Thế công vẫn chưa đánh đến Lạc Nam, lại một nhóm lớn Thiên Binh Thiên Tướng bị nghiền thành thịt vụn.
Thiên Đế siết chặt nắm tay nhìn lấy tình cảnh này, hy vọng hai đòn công kích dữ tợn của mình có thể triệt hạ đối thủ.
Nhưng mà, cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn tuyệt vọng.
Chỉ thấy bên trên thân thể Nghịch Long, vô số hình xăm thần bí lại xuất hiện.
Chúng nó thần thánh ngâm tụng, đem các mảnh vảy rồng bao phủ bên dưới kinh văn bất hủ.
Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
Dù hóa thành Nghịch Long, Lạc Nam vẫn có thể thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân trong dạng rồng.
Hiển nhiên, dù thực lực đại tiến, nhưng nay ở trong hiểm địa khắc nghiệt, lại đối với kẻ thù hùng mạnh như Thiên Đế, hắn sẽ toàn diện ứng phó, không dám có chút chủ quan.
Khả năng phòng ngự của Lạc Nam gia tăng chưa từng có, có thể xem như vạn pháp bất xâm.
Hắn vươn ra một đôi Long Trảo khổng lồ, toàn thân lao vào thế công của Thiên Đế một cách bất chấp, không có ý định né tránh hay rút lui.
NGAO!
Nghịch Long kiệt ngạo bất tuần chấn nhíp vạn cổ.
Trong ánh mắt khiếp sợ của Thiên Đế, Thiên Đế Kiếm và Thiên Đế Ấn như giẻ rách bị đôi vuốt rồng bao trùm Bá Lực kia xé rách.
Thân thể Nghịch Long xuyên thấu không gian, mắt rồng như chuông đồng đối diện với Thiên Đế.
“Nộ Sát Đế…”
Thiên Đế chưa kịp thi triển Thiên Đế Biến tầng thứ hai, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đã lóe lên ánh sáng màu trắng.
Định Hồn và Siêu Hồn kích hoạt.
Thân thể Thiên Đế đứng im bất động trong khoảnh khắc…
“Bá Lực Pháo!” Lạc Nam cười dài sảng khoái.
Một quả cầu Bá Lực có chứa Nghịch Long Lực trạng thái toàn thịnh được ngưng tụ giữa cái miệng rồng khổng lồ như vực sâu vô tận, hướng lòng ngực của Thiên Đế bắn ra.
“Đừng mơ làm tổn thương bệ hạ!”
Thiên Binh Thiên Tướng quả là những thuộc hạ trung thành.
Ngay khi nhìn thấy Thiên Đế gặp hiểm cảnh, bọn hắn lại điên cuồng lao đến trước mặt, đón nhận Bá Lực Pháo.
OÀNH!
Như bom nguyên tử oanh tạc giữa không gian.
Chỉ có tiếng nổ của Bá Lực, hàng vạn Thiên Binh Thiên Tướng hóa thành hư vô.
Lực phản chấn kinh khủng đem Thiên Đế đẩy văng ra xa, vô tình rơi vào một vùng Hư Không Loạn Lưu.
“Chạy!” Thiên Đế lấy lại tinh thần, thoát khỏi trạng thái Định Hồn, muốn dựa vào Hư Không Loạn Lưu bỏ trốn.
Đường đường là Thiên Đế, chẳng khác nào chó nhà có tang.
Chỉ cần để hư không cuốn trôi, hắn mới có cơ hội sống sót.
Không còn Thiên Binh Thiên Tướng bảo vệ, Thiên Đế như nỏ mạnh hết đà.
Bàn Đào Thụ thần kỳ đến mấy, công dụng chính của nó cũng chẳng phải để trị thương.
Thiên Đế liên tiếp ăn vào, đáng tiếc vô dụng trong hoàn cảnh hiện tại.
“Muốn chạy? Ngươi chạy đi đâu?”
Lạc Nam bá đạo không gì cản nổi, thân rồng như giao long xuất hải, hoành hành thiên không, xuyên toa không gian, tiếp cận mà đến.
Một đôi Vuốt Rồng bá đạo xé rách cả Hư Không Loạn Lưu, đem Thiên Đế từ bên trong lôi ra.
“Khốn nạn, Lạc Nam… ta biết hiện tại ngươi đang rất mạnh, nhưng trạng thái này của ngươi không kéo dài được lâu!” Thiên Đế nhìn Lạc Nam quát lạnh nói:
“Nếu tốn thêm thời gian để giết ta, ngươi sẽ bị Bạo Loạn Luân Hồi Vực giam cầm vĩnh viễn, muốn sống thì mau chóng rời đi!”
Lạc Nam âm thầm cảm thán, kiến thức của Thiên Đế quả nhiên bất phàm.
Quả thật, trạng thái Vạn Cổ Bất Hủ Thân và Hóa Long Biến hắn đang thi triển có giới hạn.
Với cường độ sức ép khủng bố lúc này ở Bạo Loạn Luân Hồi Vực, sợ rằng không chống chịu được quá lâu.
Nhưng thì tính sao?
Lạc Nam sát cơ hóa thành thực chất, dù sau đó phải tốn thêm một lá Cửu Diệp Liên Hoa để khôi phục toàn lực thêm lần nữa nhằm thoát thân, hắn vẫn phải chính tay giết Thiên Đế mới có thể an lòng.
Kẻ này biết quá nhiều bí mật của hắn.
Mọi thứ nói thì dài, thực chất diễn ra rất nhanh…
Lạc Nam không để Thiên Đế có thêm bất kỳ cơ hội nào, miệng rồng ngưng tụ Bá Lực Pháo, giương nanh múa vuốt:
“Đồ Long Thập Ngũ Chưởng – Long Vây Thiên Hạ!”
NGAO NGAO NGAO…
Từng cổ hư ảnh Nghịch Long khổng lồ từ vuốt rồng của Lạc Nam chưởng ra, chóng nó điên cuồng bay lượn, xoay tròn thành hình vòng cung, đem Thiên Đế bao vây vào giữa trung tâm, không để hắn có bất kỳ lối nào để thoát khốn.
Khác với những chưởng khác của Đồ Long Thập Bát Chưởng.
Chưởng thứ mười lăm – Long Vây Thiên Hạ có công dụng bao vây và phong tỏa kẻ thù, che kín đường lui của hắn mà không phải thuộc dạng chưởng pháp công kích.
Hiển nhiên, Lạc Nam quyết tâm đoạt mạng Thiên Đế, không để cho hắn có bất kỳ đường lui nào.
Long Vây Thiên Hạ bao trùm Thiên Đế vào trong, Bá Lực Pháo hung hăng bắn xuống.
“Mạng ta xong rồi sao?”
Thiên Đế thổ huyết, cảm giác tuyệt vọng trào dâng trong lòng.
Hắn không có Vạn Cổ Bất Hủ Thân như Lạc Nam, càng không có kỳ vật như Cửu Diệp Liên Hoa, nên đã sớm bị sức ép cự đại của Bạo Loạn Luân Hồi Vực nghiền cho hấp hối.
Một khi nghênh tiếp Bá Lực Pháo, sợ rằng thịt nát xương tan.
Lạc Nam ánh mắt sắt lạnh không chút cảm tình, Thấu Thị Vạn Lý và Nhìn Xuyên Yêu Điểm mở ra xem kỹ, muốn tận mắt chứng kiến cái chết của Thiên Đế.
“Tên khốn kiếp, ngươi đừng có hại đời lão nương!”
Nhưng mà ở khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, lại có âm thanh hét ầm lên đầy giận dữ của một nữ nhân.
Lạc Nam nhíu chặt chân mày, bởi vì nhờ vào mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, hắn chứng kiến được một thanh trường kích đen kịch ẩn chứa Ma Lực ngập trời đang trôi nổi trong hư không vô định.
Chẳng biết vì sao lại trùng hợp, mà thanh Ma Kích này lại vô tình nằm trong phạm vi Long Vây Thiên Hạ nhốt lại, nên cũng trở thành mục tiêu Bá Lực Pháo oanh tạc.
Trước tình cảnh đó, Ma Kích vừa sợ vừa giận.
Nàng rốt cuộc đắc tội với ai a?
Lợi dụng thể trạng kinh khủng của Binh Nhân Tộc, thành công trốn vào trong Bạo Loạn Luân Hồi Vực để thoát khỏi tầm mắt của đám lão quái vật kia.
Nào ngờ vừa mới dưỡng sức chưa được bao lâu, lại có hai kẻ điên dám tiến vào Bạo Loạn Luân Hồi Vực và phát sinh chiến đấu.
Thấy tình cảnh như vậy, Ma Kích đã cố gắng thu liễm tất cả khí tức và hơi thở của mình, luồn lách vào một vùng hư không loạn lưu lẩn trốn, mặc cho hai kẻ này chó cắn chó, chẳng liên quan gì đến nàng.
Nhưng sự đời lại biến ảo khôn lường.
Đánh một hồi, tên Thiên Đế kia vậy mà thảm bại, bị đánh rơi vào gần vị trí mà nàng đang ẩn núp.
Kết quả, tên Lạc Nam quái thai kia tung chưởng đem cả nàng cũng bao vây vào, nàng vô tình bị vạ lây, trở thành mục tiêu oanh tạc của Bá Lực Pháo.
Mặc dù Ma Kích không sợ Bá Lực Pháo, nhưng nàng lại sợ hậu quả khi Bá Lực Pháo oanh tạc.
Đến lúc đó, hoàn cảnh rối loạn, chắc chắn các lỗ hổng Luân Hồi lại tụ tập mà đến.
Nếu nàng xui xẻo lọt vào lỗ hổng luân hồi và bị lưu lạc vĩnh viễn, thật sự là khóc không ra nước mắt a.
Vì lẽ đó, Ma Kích không cho phép Bá Lực Pháo triển khai.
Nàng bùng nổ Ma Lực kinh thiên động địa, Ma Kích tung bay, hung hăng đâm thẳng vào Bá Lực Pháo đang bắn xuống.
XOẸT…
Binh Nhân Tộc thể hiện bản lĩnh của mình, Bá Lực Pháo vậy mà bị Ma Kích thôn phệ phần nhiều lực lượng, sau đó suy yếu tách ra làm đôi, cuối cùng hóa thành mảnh vụn.
“Muốn đánh thì biến ra chỗ khác, đừng có làm phiền lão nương!” Ma Kích thở phì phò nhìn lấy Lạc Nam quát.
Cũng may nàng phản ứng nhanh chóng, bằng không hậu quả khó tưởng tượng a.
“Là ngươi!” Lạc Nam ánh mắt lập tức khóa chặt Ma Kích.
Với trí nhớ của một Đại Đế, làm sao hắn quên được Ma Kích?
Nếu không phải vì Ma Kích này, Nhị Lang Thần chưa chắc thân bại danh liệt, mà Lạc Nam hắn cũng nhiều lần âu lo một phen tồn tại thần bí có thể xuyên qua tương lai, chấn hư cả Chiếu Ảnh Kính của hắn dưới lòng Nam Vực.
Ngay lập tức, Lạc Nam trong lòng có quyết định.
Hắn phải đem Ma Kích bắt về.
Không phải vì tham lam Ma Kích là một Binh Nhân Tộc, mà Lạc Nam muốn từ nó để điều tra cho ra lẽ, nhân vật thần bí cường đại kia là ai, kết cục của Nhị Lang Thần là như thế nào.
Lần trước dùng Thiên Cơ Bảng dò xét thất bại, cho thấy khả năng Nhị Lang Thần còn sống rất cao, hơn nữa đã liên thủ với kẻ thần bí khủng bố, chờ ngày trả thù hắn.
Hơn thế nữa, dựa vào suy đoán của Lạc Nam và Kim Nhi, kẻ thần bí khủng bố kia rất có thể sở hữu Bí Tự Binh bên trong Cửu Bí Tự, mức độ nguy hiểm của hắn còn khó lường hơn cả Thiên Đế và Long Ngạo Thiên.
Vốn dĩ, Ma Kích và kẻ thần bí kia đều vượt qua quyền hạn dò xét của Thiên Cơ Bảng, Lạc Nam cũng không có cách nào.
Nhưng lúc này thấy Ma Kích trước mắt, Lạc Nam làm sao bỏ qua manh mối quan trọng?
KENG!
Lạc Nam triệu hồi Tiểu Hồng Nhi.
Thông qua ý niệm, hắn thi triển Ngự Kiếm Thuật, điều khiển Lạc Hồng Kiếm nhắm ngay Ma Kích toàn lực đâm đến.
Cùng lúc, hắn ngưng tụ công kích, hướng về Thiên Đế tiếp tục oanh tạc.
“Khốn nạn, lão nương làm gì ngươi hả?” Ma Kích phẫn nộ nhảy dựng lên.
Thiên Đế vừa mới thoát chết một lần, dục vọng sống của hắn gia tăng mãnh liệt chưa từng có.
“Chúng ta hợp tác tiêu diệt kẻ này…” Hắn nhìn qua Ma Kích đề nghị nói.
“Cút! Ngươi cũng xứng cùng lão nương hợp tác?” Ma Kích thẳng thừng đáp với giọng khinh bỉ.
“Ngươi…” Thiên Đế xém chút nữa phun máu vì nhục nhã.
Quyết tâm sống không cho phép Thiên Đế bỏ cuộc, hắn đem tất cả Pháp Bảo và tài sản của mình tung ra, để chúng nó tự bạo.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Các vụ nổ liên tiếp vang lên, không gian trước mặt đột ngột bị kích nổ, đúng như Ma Kích dự đoán, các lỗ hổng lần lượt được sinh ra.
Những lỗ hổng này lại được Thiên Đế lợi dụng, nghiền nát toàn bộ thế công đang đánh tới của Lạc Nam.
Nào ngờ Lạc Nam đã thông qua Dò Thám Tương Lai biết trước kết quả, triển khai Tốc Biến.
Tiếp cận Thiên Đế ở khoảng cách gần.
“Ta cận chiến, để xem ngươi làm sao hóa giải?” Cười lạnh một tiếng, Lạc Nam tung ra Vuốt Rồng.
PHỐC!
Như một miếng giẻ rách, Thiên Đế bay vọt giữa không gian.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Vô số vết cắt không gian nghiền nát da thịt của Thiên Đế, nhìn hắn thê thảm đến cực điểm.
Cứ tưởng kết cục đã định, nào ngờ thân xác Thiên Đế vô tình bị một vùng không gian có quỷ tích thời gian đảo ngược hút vào.
Theo sau đó, thương thế trên người hắn nhanh chóng khép lại, mọi thứ được khôi phục trở về trạng thái toàn thịnh trước khi tổn thương.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam đứng bên ngoài có thể nhìn thấy, Thiên Đế vẫn tiếp tục bị đảo ngược thời gian, trở về thời điểm vừa mới thành Đế, trở về thời điểm của tuổi trung niên.
Đợi đến khi Thiên Đế hoảng sợ lao ra khỏi vùng không gian đó, hắn đã trở về làm một thiếu niên thiên tài, dung mạo anh tuấn, khí khái bất phàm, tu vi chỉ mới là Bán Đế.
“Thú vị…”
Lạc Nam khoái trá cười, Bán Đế ở trước mặt hắn có khác gì con kiến hôi?
Chẳng lẽ ông trời cũng giúp hắn giết chết Thiên Đế?
Thậm chí Lạc Nam còn chưa kịp ra tay, lực ép của Bạo Loạn Luân Hồi Vực sắp nghiền nát Thiên Đế thành thịt vụn.
Một Bán Đế đi vào nơi này chính là muốn chết.
Nhưng mà, ở tại khoảnh khắc này, Dò Thám Tương Lai của Lạc Nam báo động.
“Không thể!” Lạc Nam gầm lên một tiếng, miệng rồng ngưng tụ Bá Lực Pháo nhắm về phía Thiên Đế oanh tạc, muốn hủy diệt triệt để.
Đáng tiếc, tốc độ của người ra tay viễn siêu khả năng phản ứng của Lạc Nam, dù biết trước được tương lai, hắn vẫn chẳng thể làm nên chuyện.
“Khặc khặc khặc, thân thể trẻ tuổi này không tệ, bổn Tọa mượn dùng tạm!”
Từ dưới tận cùng sâu thẳm Bạo Loạn Luân Hồi Vực, một tiếng cười man rợn truyền lên.
“Làm sao có thể?” Mà nghe tiếng cười này, Ma Kích đang đối phó với Lạc Hồng Kiếm phải hét lên thất thanh vì kinh hãi.
Thân thể Thiên Đế sắp nát bấy bỗng nhiên được một cổ lực lượng hùng mạnh bảo hộ, kéo xuyên tầng tầng không gian, thẳng tiến nơi sâu thẳm nhất Bạo Loạn Luân Hồi Vực.
Triệt để mất dạng.