Phần 161
“Bích Khả Đế Nữ còn gì muốn trao đổi nữa không?”
Thiên Địa Thiếu Chủ lên tiếng, hiển nhiên ngoài việc làm khách nhân tham dự, hắn cũng đóng vai trò chủ trì Giao Dịch Nội Bộ lần này.
Dựa theo quy tắc của Giao Dịch Nội Bộ, người đứng lên không giới hạn số lượng vật phẩm muốn lấy ra trao đổi, chỉ khi nào vật phẩm mà ngươi lấy ra không đủ đẳng cấp để tất cả người khác cảm thấy hứng thú mới đến lượt người khác mà thôi.
Bích Khả Đế Nữ nhoẻn miệng cười rạng rỡ, đạt được một loại Dị Thổ mạnh mẽ khiến tâm trạng của nàng rất không tệ, vì vậy bèn lấy ra thêm một vật phẩm khác.
Đám người đưa mắt nhìn, chỉ thấy thứ mà Bích Khả Nữ Đế lấy ra lại là một quyển sách cổ, bên trên viết lấy những dòng chữ đỏ rực như máu, trầm giọng nói:
“Đây là một môn Đế Cấp Thượng Phẩm Công Pháp mà Bích Gia chúng ta khai thác được trong di tích cổ có tên Chuyển Lực Hóa Huyết Công, người tu luyện có thể dùng bất kỳ loại thuộc tính nào trong cơ thể để chuyển hóa thành máu huyết, khi mất máu quá nhiều sẽ giữ được tính mạng!”
“Máu huyết được tạo thành có thể dùng chiến đấu không?” Một người hứng thú hỏi.
“Không thể!” Bích Khả Nữ Đế lắc đầu: “Như bổn Đế Nữ đã nói, Chuyển Lực Hóa Huyết Công này sẽ phát huy tác dụng khi ngươi bị thương mất máu quá nhiều, lúc đó có thể dùng Đế Lực hóa thành máu huyết để sống sót!”
Đám người nghe vậy gật đầu, không thể không nói… môn Chuyển Lực Hóa Huyết Công này có thể trở thành thủ đoạn giữ mạng khi cần thiết.
Nhưng có một điều mà Bích Khả Nữ Đế không muốn nói, mà tất cả những người khác ở đây cũng đều hiểu rằng, thật ra Chuyển Lực Hóa Huyết Công còn có một tác dụng khác.
Bởi vì những Huyết hệ Tu Sĩ sẽ càng mạnh khi càng có nhiều máu, một khi Chuyển Lực Hóa Huyết Công thuộc về bọn hắn, uy lực chắc chắn tăng lên một đẳng cấp khác, không đơn thuần chỉ là công pháp giữ mạng nữa.
Bích Khả Nữ Đế biết ở trong Thiên Địa Hội hầu như không có Huyết Tu, bởi vì Huyết Tu thường phải giết nhiều mới có thể phát triển, trong khi đó Thiên Địa Hội sẽ không vô duyên vô cớ giết người.
Vì lẽ đó, nàng vẫn đưa ra một cái giá hợp tình hợp lý:
“Ta muốn dùng Chuyển Lực Hóa Huyết Công trao đổi Công Pháp hoặc Vũ Kỹ Thổ Hệ đồng cấp, hoặc có thể bán với giá 10 mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm!”
“Lão phu dùng 10 mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm trao đổi!” Một âm thanh khàn khàn đục ngầu vang lên.
Toàn trường nhìn đến người vừa phát ra tiếng, chỉ thấy đó là một ông lão da thịt nhăn nhúm, toàn thân như xác ướp khô gầy nhăn nheo, tưởng như có thể gần đất xa trời bất cứ lúc nào.
“Thì ra là Thập Tứ Hộ Pháp!”
Chúng nhân bừng tỉnh đại ngộ, rốt cuộc hiểu vì sao lão già này muốn đổi lấy Chuyển Lực Hóa Huyết Công.
Trong quá khứ, Thập Tứ Hộ Pháp của Thiên Địa Hội từng xâm nhập một di tích cổ để tìm kiếm tài bảo, không may đụng độ hư ảnh Ma Thú Cùng Kỳ còn sót lại.
Đại chiến kinh thiên nổ ra, Thập Tứ Hộ Pháp tuy diệt được hư ảnh Ma Thú Cùng Kỳ, nhưng máu huyết toàn thân cũng bị nó hút gần cạn kiệt, chiến lực suy yếu.
Những năm gần đây, Thập Tứ Hộ Pháp đã cố gắng cống hiến cho Thiên Địa Hội để đổi lấy các loại tài nguyên phục hồi máu huyết, tuy nhiên vẫn chỉ mới khôi phục ba phần mười so với thời kỳ toàn thịnh.
Dù sao thì tài nguyên ở Thiên Địa Hội muốn đổi lấy cần có Điểm Cống Hiến, trong khi đó Thập Tử Hộ Pháp đã suy yếu nên việc chấp hành nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, dẫn đến việc không thể kiếm nhiều Điểm Cống Hiến.
Ở vào hoàn cảnh của Thập Tứ Hộ Pháp, lại gặp được Chuyển Lực Hóa Huyết Công chẳng khác nào buồn ngủ gặp chiếu manh a, đương nhiên bằng mọi giá phải đạt được.
Bích Khả Nữ Đế cũng không làm khó dễ, chấp nhận tiếp lấy 10 mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm, đem Chuyển Lực Hóa Huyết Công giao cho Thập Tứ Hộ Pháp tu luyện, sảng khoái vô cùng.
“Haha, nếu như thành công phục hồi, lão phu xem như nợ Bích Gia một ân tình!”
Tiếp nhận công pháp vào tay, Thập Tứ Hộ Pháp kích động toàn thân run lên, nhìn Bích Khả Nữ Đế sáng mắt nói.
“Thuận mua vừa bán mà thôi, Thập Tứ Hộ Pháp không cần để trong bụng!” Bích Khả Nữ Đế ôn nhu đáp.
Lạc Nam thấy cảnh này mà âm thầm tán thưởng, không phải tự nhiên mà Thiên Địa Hội có thể trường tồn trong thời gian dài đằng đẳng từ cổ chí kim đến như vậy.
Mặc dù nội bộ tranh chấp, nhưng khi chạm đến những việc ảnh hưởng đến lợi ích chung, Thiên Địa Hội vẫn cực kỳ đoàn kết.
Bích Khả Nữ Đế hài lòng với hai lần giao dịch của mình, nàng đặt mông ngồi xuống, chờ đợi xem có ai lấy ra vật phẩm thích hợp với mình hay không.
Sau Bích Khả Nữ Đế, một vị Đế Tử tên là Chung Nhất đến từ Chung Gia của Thiên Địa Hội đứng lên.
Trong ánh mắt ngóng chờ của đám người, Chung Nhất từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một thứ.
Lạc Nam ánh mắt co lại, đó là một khối đá đen kịch chỉ lớn bằng bàn tay, nhìn qua không có gì đặc biệt, nhưng nếu chú ý thật kỹ sẽ nhìn thấy lấy khối đá làm trung tâm, từng luồng gợn sóng không gian xung quanh lan tràn nhấp nhô lên xuống, dường như khối đá kia có thể tác động đến Không Gian.
“Đây là Không Chi Thạch, là nguyên liệu Đế Cấp Cực Phẩm để luyện chế Pháp Bảo Không Gian Hệ!” Chung Nhất vẻ mặt ngạo nghễ nói:
“Công dụng của Pháp Bảo Không Gian Hệ không cần nói cũng biết, ta muốn dùng nó để đổi với năm kiện Đế Cấp Pháp Bảo Thượng Phẩm!”
Nghe xong cái giá của Chung Nhất đưa ra, đám người nhíu nhíu mày, Phàm Chí càng là trực tiếp giận dữ nói:
“Ngươi tham lam vừa thôi, chỉ một loại nguyên liệu mà muốn đổi với năm kiện Đế Cấp Thượng Phẩm?”
Lời của Phạm Chí rất đúng ý trong lòng nhiều người, mặc dù Không Chi Thạch là nguyên liệu Đế Cấp Cực Phẩm, nhưng nguyên liệu chỉ là nguyên liệu mà thôi, không thể so với thành phẩm được.
Nếu muốn dùng Không Chi Thạch để luyện thành một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, đòi hỏi ngươi phải tìm kiếm thêm nhiều loại nguyên liệu khác, chưa kể còn phải nhờ Thiên Khí Đế ra tay, chấp nhận rủi ro luyện chế thất bại.
Ấy vậy mà Chung Nhất lại muốn tận năm kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo để trao đổi, quả thật quá mức tham lam.
“Thuận mua vừa bán mà thôi, nếu các vị không có hứng thú thì thôi vậy!” Chung Nhất mỉm cười thong dong, nhưng trong lòng khó tránh khỏi tiếc nuối.
Bất quá ngay lúc này, Mộng Chi Tiên lại ung dung cao quý mở miệng:
“Mộng Tinh, lấy hàng!”
“Tuân mệnh Đế Nữ!”
Lạc Nam ra vẻ ỷ thế của chủ, cực kỳ kiêu căng một lúc ném ra năm kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo về phía Chung Nhất không chút do dự nào.
Chung Nhất sững sờ, bất quá theo bản năng vẫn tiếp nhận năm kiện Pháp Bảo.
Kiểm tra một phen, hắn phát hiện đây đều là đồ tốt nhất trong hàng Đế Cấp Thượng Phẩm, vội vàng mừng rỡ như điên nói:
“Mộng Chi Đế Nữ thật là biết xem hàng, Không Chi Thạch thuộc về ngươi!”
“Giao cho hộ vệ của ta đi!” Mộng Chi Tiên điềm nhiên đáp.
Lạc Nam đón tiếp Không Chi Thạch từ tay Chung Nhất, vui vẻ thu vào.
Một màn này lọt vào mắt đám người, cả đám không hề nghi ngờ gì cả, bất quá lại cực kỳ kinh ngạc với việc Mộng Chi Tiên đồng ý cuộc giao dịch này.
Đối với bọn hắn ở đây, năm kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo cũng chưa đến mức quá quý giá, không thấy một mình Phạm Chí đã có thể dung hợp một đống vào Hợp Bảo Chiến Thể rồi sao?
Thứ khiến bọn hắn kinh ngạc là Mộng Chi Tiên lại chấp nhận dùng tận năm kiện để đổi lấy Không Chi Thạch.
Mộng Chi Tiên chẳng thèm giải thích, cũng không biết giải thích, bởi vì nàng cũng đang tò mò quyết định của Lạc Nam.
Hiển nhiên hai người đã thống nhất từ trước, diễn kịch giống như tài sản của Mộng Chi Tiên giao cho hộ vệ bảo quản, khi nàng cần thứ gì không cần đích thân nàng ra tay, chỉ cần ra lệnh cho hộ vệ là được.
Nhưng thực chất, người đưa ra quyết định và lấy ra tài sản cũng là Lạc Nam, Mộng Chi Tiên chỉ đóng vai trò ngụy trang đánh lạc hướng mà thôi.
“Âm Không Thạch, không ngờ dễ dàng như vậy đã đạt được…” Lạc Nam trong lòng vui sướng vô cùng.
Thật ra, thứ mà Chung Nhất lấy ra có tên thật sự là Âm Không Thạch chứ không phải Không Chi Thạch.
Không Chi Thạch quả thật là loại nguyên liệu đỉnh cấp để luyện chế Pháp Bảo Không Gian Hệ, có thể tác động vào không gian.
Còn Âm Không Thạch thì lại khác, nó cũng là một loại nguyên liệu, nhưng thay vì trực tiếp tác động vào không gian như Không Chi Thạch, thì nó lại âm thầm tỏa ra các làn sóng âm một cách vô hình, chính những làn sóng âm vô hình này là nguyên nhân khiến Không Gian run rẩy.
Mà Âm Không Thạch là thứ Lạc Nam bắt buộc phải có, bởi vì nó là một trong các nguyên liệu cần thiết để luyện ra Oanh Thiên Tổ Phù.
Không sai, Lạc Nam đã uống vào Phù Đạo Thánh Thủy, còn tiếp nhận phương pháp luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù.
Những làn sóng âm vô hình đến từ Âm Không Thạch đó đóng vai trò cực quan trọng để phát huy sức mạnh của Oanh Thiên Tổ Phù sau này, điều mà Không Chi Thạch vô pháp làm được.
Xét về hình dạng và bề ngoài, rất khó để phân biệt giữa Âm Không Thạch và Không Chi Thạch.
Dù là Khí Đạo Thiên Thư của Lạc Nam cũng chẳng có hướng dẫn để nhận biết cũng như phân biệt hai loại nguyên liệu này, nó vượt qua tầm hiểu biết ở vũ trụ hiện tại.
Sở dĩ Lạc Nam nhìn ra, là nhờ vào bên trong phương pháp luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù có nhắc đến mà thôi.
Đối với người khác, năm kiện Đế Cấp Thượng Phẩm đổi lấy Không Chi Thạch là không đáng, nhưng đối với Lạc Nam… đạt được một trong các nguyên liệu tạo nên Oanh Thiên Tổ Phù thì năm kiện Pháp Bảo Thượng Phẩm vẫn còn rẻ chán.
Dù sao thì thứ hắn không thiếu nhất chính là Pháp Bảo, tiện tay là mở Cửa Hàng May Mắn ra mua.
Hắn còn ước gì từ đây đến khi kết thúc, các thành viên tham dự Giao Dịch Nội Bộ toàn yêu cầu Pháp Bảo để đổi lấy vật phẩm của bọn hắn.
Đáng tiếc, hiện thực vẫn luôn tàn khốc.
Chung Nhất sau khi đạt món hời cũng hưng phấn ngồi xuống, một người khác bèn đứng lên:
“Đây là năm khỏa Bàn Đào Quả, ta muốn đổi lấy năm Lập Ma Quả!”
“Bàn Đào Quả cũng xuất hiện…” Lạc Nam có chút suy tư, nghĩ thầm mình sắp nhắm vào toàn bộ Bàn Đào Thụ, lại có sẵn Lập Ma Thụ, tương lai đây sẽ là hai thứ tài nguyên nuôi binh cực quan trọng.
Mà khiến Lạc Nam cảm thấy ngoài ý muốn chính là, người đứng ra dùng Lập Ma Quả để nhận Bàn Đào Quả lại là Viên Hồng Ma.
Điều này chứng minh trong thời gian ngàn năm trở lại đây, Viên Hồng Ma chưa từng phục dụng Bàn Đào Quả, nếu lần này ăn vào năm quả Bàn Đào, e rằng tu vi lại tiến thêm một bước.
Cũng không biết hắn đã thi triển được bao nhiêu đường Hãm Quân Xa Luân Côn Pháp.
Phía sau Bàn Đào Quả vẫn còn nhiều loại vật phẩm khác xuất hiện, tuy nhiên Lạc Nam chưa quá mức hứng thú.
Mãi đến khi một vị Thiên Đế có máu mặt của Thiên Địa Hội, nghe nói là Bát Trưởng Lão đứng lên, từ trong lòng bàn tay lấy ra một quả cầu màu đen kịch, bên trong ẩn chứa năng lượng Hắc Ám cực kỳ khổng lồ, chậm rãi mở miệng:
“Trong tay lão phu là toàn bộ truyền thừa của Ám Cổ Tộc thuộc về Thất Tuyệt Cổ Tộc trong quá khứ, bao gồm Công Pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp, Bí Thuật… của Ám Cổ Tộc!”
“Điều quan trọng nhất, truyền thừa này không phải chỉ để một người tiếp nhận, mà tối đa lên đến vài chục người, cụ thể bao nhiêu thì lão phu chưa rõ!”
Nghe thấy lời của Bát Trưởng Lão, vô số người có dấu hiệu rụt rịt, từng đôi mắt lóe sáng.
Bởi vì bất kỳ gia tộc nào, bất kỳ thế lực nào cũng thường có một cổ lực lượng trung kiên chuyên dụng để điều tra, thám thính các loại tình báo.
Mà những kẻ này thường tinh thông Hắc Ám Hệ hoặc Không Gian Hệ để thuận tiện và dễ dàng hành động.
Đáng tiếc, tu sĩ Không Gian Hệ quá mức hiếm có, vạn người có một, vì lẽ đó muốn thành lập tổ chức tình báo hệ không gian, e rằng không có bao nhiêu thế lực đủ khả năng.
Cho nên Hắc Ám Hệ là ưu tiên hàng đầu.
Nhìn thấy truyền thừa của chủng tộc nổi danh sử dụng Hắc Ám trong quá khứ, rất nhiều Tộc Trưởng và truyền nhân của các gia tộc và thế lực muốn tranh đoạt về cho tổ chức tình báo dưới trướng mình sử dụng.
“Không biết Bát Trưởng Lão muốn dùng truyền thừa Hắc Ám Cổ Tộc đổi lấy thứ gì?” Một vị Thiên Đế khác cao giọng hỏi.
Ngay cả Huyền Y Đế Nữ trong mắt cũng âm thầm chờ mong, nàng hy vọng cái giá sẽ không quá đắt.
Bát Trưởng Lão vuốt râu mỉm cười, nâng lên ba ngón tay nói:
“Lão phu muốn đổi lấy ba loại vật phẩm!”
“Thứ nhất, vật phẩm chữa trị tổn thương Linh Hồn cao cấp!”
“Thứ hai, một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo chuyên gia tăng tốc độ!”
“Cuối cùng, một loại truyền thừa khác sánh ngang Thiên Đế cấp!”
“Cái này…” Toàn trường nghe xong á khẩu.
“Này lão già, ngươi có bệnh sao? Truyền thừa của Ám Cổ Tộc cũng chỉ là Thiên Đế, ngươi vừa muốn có truyền thừa khác sánh ngang Thiên Đế, vừa muốn tài nguyên trị Hồn, vừa muốn Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm?” Thất Trưởng Lão của Thiên Địa Hội trực tiếp mắng chửi.
Đám người nhao nhao cúi đầu, chỉ có trưởng lão dám chửi trưởng lão, bọn hắn mặc dù cực kỳ đồng tình nhưng không dám biểu lộ ra nha.
“Ngươi mới có bệnh!” Bát Trưởng Lão như đã chuẩn bị tâm lý sẵn sẽ có người chất vấn mình, trực tiếp râu tóc dựng lên cười lạnh nói:
“Truyền thừa của Ám Cổ Tộc trong tay ta có thể cho vài chục người tiếp nhận, trong khi đó lão phu muốn truyền thừa Thiên Đế Cấp chỉ cho một người là được, hiểu chưa?”
“Ra là vậy…” Toàn trường bừng tỉnh gật đầu.
Đúng vậy a, truyền thừa Ám Cổ Tộc có thể cho vài chục người dùng, còn truyền thừa Thiên Đế mà Bát Trưởng Lão muốn chỉ cần cho một người tiếp nhận, để bù đắp cho việc chênh lệch số lượng đó, hắn muốn thêm hai loại vật phẩm kia cũng có thể tạm chấp nhận.
“Cái giá của ngươi đưa ra vẫn quá cao, Bổn Đế muốn dùng Đế Cấp Phục Hồn Đan, Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, truyền thừa của một vị Địa Đế trao đổi!” Một vị Thiên Đế khác mở miệng trả giá.
“Không cần!” Bát Trưởng Lão lắc đầu bĩu môi.
Thật ra, hắn có một đứa cháu trai, tuy nhiên thiên phú của đứa cháu này lại có phần tầm thường, vì vậy nhốt ở trong nhà không dám cho ra đường gặp mặt người khác, sợ hắn tự tin trước đám thiên tài nhiều như cây rừng của Thiên Địa Hội.
Nhân cơ hội Giao Dịch Nội Bộ, Bát Trưởng Lão cắn răng dùng đến truyền thừa của Ám Cổ Tộc để đổi lấy ba loại đồ vật giúp cháu trai của mình thay đổi vận mệnh.
Chỉ cần có truyền thừa sánh ngang Thiên Đế cấp, lại thêm Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm, đứa cháu kia còn không mạnh lên thì đập đầu đi chết cho rồi.
Về phần tài nguyên trị Hồn, đương nhiên là dùng để phòng thân giữ mạng khi cần thiết.
Có thể thấy, Bát Trưởng Lão rất cưng chiều đứa cháu trai của hắn.
Nhưng mà, cái giá hắn đưa ra thật sự rất khó, nhiều người có được Pháp Bảo lại không có tài nguyên trị Hồn, thậm chí có người đủ hai thứ này lại thiếu mất truyền thừa sánh ngang Thiên Đế.
Để cùng lúc có được ba loại đồ vật mà Bát Trưởng Lão yêu cầu, đâu phải chuyện đơn giản.
Bát Trưởng Lão toàn thân cũng siết chặt, từng giây trôi qua, hắn bắt đầu có chút lo sợ…
Lo sợ không ai trao đổi với mình…
Thấy tình cảnh như vậy, không ít người cũng hả hê cười cười, cho ngươi chừa cái tật quá tham lam, hạ giá đi thôi.
“Mộng Tinh hành động!”
Bất quá khi tiếng gọi chậm rãi của Mộng Chi Tiên vang lên, toàn trường lập tức trợn mắt.