Phần 157
Tại một vầng mặt trời cự đại lớn đến hơn cả một phiến Đế Thiên Giới thông thường, bầu không khí tràn ngập sát cơ, giương cung bạc kiếm.
Đây là Kim Ô Thiên Hoàng Giới, nơi xảy ra đại chiến khốc liệt.
Chỉ thấy hàng vạn Cự Nhân hình thể khổng lồ, mỗi người to như một ngọn núi, trên thân là cuồn cuộn các Đường Gân hoàng kim vàng rực đang bạo phát sức mạnh, thân thể bao phủ trong Hắc Giáp đen kịch ra sức tàn phá bừa bãi khắp chiến trường.
Đây là Sơn Cự Quân, dưới sự thống lĩnh của Cự Thiên Cuồng đang kịch liệt chiến đấu.
Đối thủ của Sơn Cự Quân là một đội quân không hề yếu, khi tất cả thành viên đều là những tên chiến sĩ lưng mang mai rùa, bụng bọc vảy giáp, kích thước to lớn không hề kém cạnh.
Huyền Vũ Quân.
Bởi vì Huyền Vũ Tộc không có người sở hữu huyết mạch ở Tuế Nguyệt Cung, cho nên không tham gia náo nhiệt trong đại lễ cầu hôn, trái lại khi hay tin Nghịch Long tập kích thế giới của Kim Ô lập tức liền phái quân chi viện.
Cầm đầu Huyền Vũ Quân là Nhị Trưởng Lão của Huyền Vũ Tộc…
Lúc này hắn đã hóa thành bản thể cự đại là một con rùa với cái đuôi ác xà, kịch đấu cùng Cự Thiên Cuồng.
“Hừ, đám mai rùa này vẫn cứng như vậy!” Cự Thiên Cuồng cất tiếng cười sảng khoái.
Kích hoạt Thất Môn bên trong Bát Môn Độn Giáp, 50 Hắc Kim Đường Gân lan tràn khắp toàn thân khiến từng khối cơ bắp bạo tạc sức mạnh.
Một tay cầm Tù Không Bát, một tay tung quyền, hung hăng công kích.
Nhưng mỗi lần thế công của Cự Thiên Cuồng đánh đến, Huyền Vũ Nhị Trưởng Lão liền thu đầu vào mai rùa tiến hành phòng ngự, cái đuôi rắn linh động nhân cơ hội tập kích, muốn cắn vào thân thể Cự Thiên Cuồng.
Khả năng phòng ngự của Cự Chiến Cổ Tộc cũng không hề yếu kém, Cự Thiên Cuồng đem Chiến Vực bao trùm lấy da thịt, phối hợp với Bát Môn Độn Giáp, mặc cho cái đuôi rắn cắn vào cũng chẳng thể khiến nọc độc xuyên vào da thịt.
Sơn Cự Quân cùng Huyền Vũ Quân thật sự như vô số cổ chiến hạm khổng lồ triền đấu, ỷ vào khả năng phòng ngự của đôi bên mà khó phân thắng bại, thứ bị ảnh hưởng lớn nhất chỉ là môi trường xung quanh đang không ngừng sụp đổ sau những lần bọn hắn đụng độ.
Nếu nói Sơn Cự Quân và Huyền Vũ Quân ỷ vào khả năng phòng ngự để chiến đấu nên tổn thất không lớn…
Thì ở một bên khác, Hỏa Kỵ Quân đại chiến Kim Ô Vệ thật sự khốc liệt.
Mỗi một thành viên Hỏa Kỵ Quân thi triển Công Pháp đặc trưng, đem Hỏa Đế Lực ngưng tụ thành Chiến Mã, hỏa diễm khắp trời, dưới sự thống lĩnh của Viêm Miên Châu và Viêm Minh thật sự hóa thành một đội Kỵ Binh tinh nhuệ, thiêu đốt mọi chướng ngại vật.
Kim Ô Vệ không chịu thua kém, thân là một trong những nhánh quân cường đại nhất của Kim Ô Tộc, hàng vạn binh sĩ trên người hừng hực Kim Ô Thánh Hỏa, vũ khí và áo giáp được luyện chế từ Lông Vũ Kim Ô, sẵn sàng phần thiên phệ địa.
Hỏa diễm thiêu đốt thương khung, va chạm dữ dội, liên tục có người ngã xuống, bị biển lửa nuốt chửng…
Mà mỗi khi có Hỏa Kỵ Quân hy sinh, ngọn lửa trong cơ thể bọn hắn lại tiến vào cơ thể của những người đồng đội, giúp chiến lực cả đám tăng mạnh, hồi phục Hỏa Lực, càng đánh càng hăng.
Viêm Miên Châu toàn thân thiêu đốt 16 loại Dị Hỏa, trong tay cầm một lá cờ lớn rực lửa, khí thế từ nó lan tỏa không ngừng bao phủ chiến trường…
Đó là Pháp Bảo mà Lạc Nam ban tặng – Chiến Hỏa Kỳ, tiệm cận Đế Binh.
Dị Hỏa trùng thiên, Chiến Hỏa Kỳ gia tăng Chiến Ý cho tất cả thành viên của Hỏa Kỵ Quân, Viêm Miên Châu cưỡi trên Chiến Mã ngưng tụ từ 16 loại Dị Hỏa, Chiến Hỏa Kỳ gào thét, kịch đấu Đại Tướng của Kim Ô Vệ là một tôn Kim Ô Thiên Đế.
Nhờ vào Chiến Hỏa Kỳ và 16 loại Dị Hỏa, nàng lấy tu vi Địa Đế đánh với Kim Ô Thiên Đế, càng khiến sĩ khí Hỏa Kỵ Quân tăng mạnh.
Nếu một Hỏa Kỵ Quân ngã xuống, thì lại có không dưới một Kim Ô Vệ tử vong…
Viêm Minh kỵ trên chiến mã đảo khắp đấu trường, thu thập thi thể của Kim Ô Vệ và cả Hỏa Kỵ Quân nếu vẫn chưa bị thiêu đốt.
Thi thể Kim Ô mang về luyện chế Pháp Bảo, thi thể Hỏa Kỵ Quân mang về an táng đàng hoàng.
“Khốn nạn, vì sao bọn hắn có nhiều Pháp Bảo cường đại như vậy?” Kim Ô Thiên Đế bị Chiến Hỏa Kỳ phất trúng liên tục thối lui, nhìn một mảng lớn da thịt bị cháy khét, sắc mặt muốn phát lạnh.
Bởi vì không chỉ một mình Viêm Miên Châu và Hỏa Kỵ Quân sở hữu Chiến Hỏa Kỳ, mà ở các phương chiến trường khác, quân đội dưới trướng Nghịch Long cũng chẳng hề thua kém.
Chỉ thấy lúc này, Cự Thiên Cuồng bỗng nhiên vác ra một thanh trụ lớn như cột đình, toàn thân đen kịch như hắc thiết, bên trên có hoa văn kỳ vĩ luân chuyển, ẩn chứa sức mạnh kinh thiên động địa.
Đó là Cuồng Thiên Trụ, cũng là Tiệm Cận Đế Binh.
“Hahaha, xem mai rùa của ngươi cứng rắn được bao lâu?” Cự Thiên Cuồng vác lấy Cuồng Thiên Trụ đập thẳng xuống mai rùa của Huyền Vũ Nhị Trưởng Lão.
ẦM ẦM…
Mặt đất nứt ra, thân thể Huyền Vũ Nhị Trưởng Lão lún sâu vào lòng đất, vài vết rạn xuất hiện trên mu rùa.
Hiển nhiên dù phòng ngự mạnh mẽ đến đâu, cũng khó lòng ngăn được Pháp Bảo tiệm cận Đế Binh tàn phá.
Trong tình huống khẩn cấp, Lục Trưởng Lão của Kỳ Lân Tộc nhanh chóng viện trợ cho Huyền Vũ Nhị Trưởng Lão, muốn chống lại Cự Thiên Cuồng.
RỐNG!
Chỉ là hắn chưa kịp động thủ, một tiếng Long Ngâm đã xé rách thương khung truyền đến, thân ảnh của một lão già râu tóc bạc trắng nhưng hình thể tráng kiện xuất hiện trước mặt.
“Long Chiến! Là ngươi?”
Nhìn thấy lão già này, Kỳ Lân Lục Trưởng Lão sắc mặt nhất thời trở nên cực độ khó coi.
“Thế nào? Nhìn thấy lão phu không chết ngươi có phải rất tiếc nuối?” Long Chiến thản nhiên cười, khí độ ung dung.
“Hừ, cũng là Long Ngạo Thiên sợ đám lão quái vật trong Long Mộ kia bất mãn nên không giết ngươi để tạo thành hậu hoạn ngày hôm nay, đúng là lòng dạ đàn bà!” Kỳ Lân Lục Trưởng Lão trong mắt lóe lên tia bất mãn, sau đó cười lạnh nói:
“Nhưng còn sống thì đã sao? Ngươi bị giam cầm nhiều năm như vậy, thực lực liệu rằng còn được mấy phần?”
Nói xong, sau lưng liền hiện ra hư ảnh một tôn Thổ Kỳ Lân với hình thể nặng nề, đại địa dưới chân gào thét, vô số Thổ Thuộc Tính tụ hội mà về, hướng đỉnh đầu Long Chiến hung hăng đạp xuống:
“Kỳ Lân Cước!”
Đối mặt với công kích thô bạo của Kỳ Lân Lục Trưởng Lão, Long Chiến duỗi ra một bàn tay:
“Chân Long Trảo!”
Vảy rồng như ngọc lục bảo bao phủ vuốt rồng, nhìn cực kỳ nhẹ nhàng chụp đến Kỳ Lân Cước.
RĂNG RẮC…
Âm thanh vỡ nát vang lên.
“Làm sao có thể?” Kỳ Lân Lục Trưởng Lão hãi hùng nhìn lấy chân mình bị Chân Long Trảo bóp nát như đậu hủ, xương cốt vỡ vụn, đau thấu trời xanh.
Nhìn lại thật kỹ, hắn kinh sợ phát hiện bên trên vuốt rồng của Long Chiến là chằn chịt những đường Long Văn ẩn chứa lượng Long Lực dồi dào đến khủng bố.
Không để Kỳ Lân Lục Trưởng Lão có thời gian hồi phục tinh thần, đỉnh đầu Long Chiến hiện lên Chân Long Hồn giương nanh múa vuốt, hung hăng lao vào cơ thể Kỳ Lân Lục Trưởng Lão.
PHỐC!
Một ngụm máu tươi cuồng phún, Linh Hồn như muốn bị xé tan thành từng mãnh.
Chân Long Trảo chụp lên đầu Kỳ Lân Lục Trưởng Lão, Long Văn sôi trào dùng lực bóp mạnh.
Máu tươi và xương sọ phủ đầy trên từng móng vuốt, Kỳ Lân Lục Trưởng Lão hóa thành một thi thể Kỳ Lân không đầu, cảnh tượng máu tanh cực kỳ.
“Không thể nào!”
Chứng kiến cảnh tượng đó, một đám Trưởng Lão Thần Thú hoảng hốt kinh hô thành tiếng:
“Sao có thể mạnh đến như vậy?”
“Muốn chiến với lão phu, gọi nhân vật cấp Đại Trưởng Lão của các ngươi đến đi!” Long Chiến nở nụ cười sảng khoái.
Bọn hắn đâu hề hay biết, nhờ vào tia Thánh Long Lực từ Long Cốt của Long Chí Tôn, thực lực của Long Chiến chẳng những phục hồi, mà còn mạnh hơn trong quá khứ một bậc.
Từng đảm nhiệm chức Đại Trưởng Lão của Long Tộc thời Thượng Cổ, chiến lực của Long Chiến không cần phải nói, một đám Trưởng Lão thứ hạng thấp hoàn toàn không đủ tư cách đứng trước mặt hắn.
NGAO!
Đước nước lấn tới, Long Chiến trực tiếp hóa thành bản thể Chân Long khổng lồ, gia nhập chiến trường, muốn tàn sát bừa bãi.
ÒM!
Đột ngột có thanh âm nặng nề nghiền nát hư không, chỉ thấy một cái Mai Rùa to như một thế giới như thiên thạch rơi xuống đầu Long Chiến.
Long Chiến nhìn lên, nở nụ cười lạnh lẽo:
“Là Huyền Kình, không ngờ lão ô quy như ngươi còn sống!”
Nói xong, một ngụm Long Tức bá đạo phun ra, ý đồ đẩy lùi cái mai rùa cự đại.
Nào ngờ mai rùa bỗng nhiên bọc phát Trọng Lực kinh hồn, khiến sức nặng của nó gia tăng đánh kể, vẫn nện vào thân thể Long Chiến, đem thân rồng của hắn đẩy lui.
Long Chiến sắc mặt ngưng trọng: “Lão ô quy ngươi lại mạnh hơn!”
Mai rùa chấn động, hóa thành một lão già hình thể tráng kiện có mang mai rùa, nhìn Long Chiến trầm thấp nói:
“Sống nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng có chút thu hoạch!”
Lão già này là Đại Trưởng Lão của Huyền Vũ Tộc – Huyền Kình, là người cùng thời đại với Long Chiến.
Qua vô số năm Long Chiến bị giam cầm, còn Huyền Kình được thoải mái tu luyện, chiến lực đương nhiên không hề thua kém.
Nhìn lấy Long Chiến, Huyền Kình vuốt râu nói ra:
“Quay đầu là bờ, chỉ cần ngươi đừng theo Nghịch Long, lão phu sẽ thuyết phục Ngạo Thiên Tộc Trưởng khôi phục địa vị cho ngươi ở Long Tộc!”
“Haha, muốn lão phu theo tên tiểu nhân Long Ngạo Thiên? Trừ khi ta chết!” Long Chiến ngửa đầu lên trời cười lớn.
“Ngươi nói ai tiểu nhân?”
Đúng lúc này, một thanh âm chất vấn cao cao tại thượng truyền xuống.
Truyền Tống Trận vận chuyển mãnh liệt, một tên nam nhân như đế vương hàng thế bước ra, ánh mắt đầy sát cơ khóa chặt Long Chiến.
Chính là Long Ngạo Thiên!