Phần 52
Ngũ Sắc Giới…
Chiến trường lặng ngắt như tờ, toàn quân tạm dừng đối luyện, tất cả ánh mắt đồng loạt hướng về cảnh tượng diễn ra giữa không trung.
Lạc Nam chắp tay mà đứng, khí định thần nhàn, có một cổ khí chất vững vàng như sơn, tĩnh lặng như rừng, nhưng lại ẩn sâu bên trong là ngọn lửa cuồng nộ sẵn sàng bùng phát như cuồng phong bão vũ.
Khó có thể tin, một người lấy tu vi Đại Đế khi đối mặt với hai vị Hầu Hỗn Thế lại có thể giữ được loại khí độ như vậy.
Mà ở phía đối diện, sắc mặt của Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ cũng nghiêm túc tột cùng, hai mắt hừng hực chiến ý, hận không thể lập tức đại chiến ba trăm hiệp.
Thế gian này, để tìm ra người có thể khiến Hỗn Thế Hầu bọc phát chiến ý đến mức như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà Lạc Nam chính là một trong số đó.
Toàn trường gần như nín thở, thân thể không nhịn được căng cứng.
Bởi vì bọn hắn biết mình sắp được chứng kiến một trong những trận so tài ở đẳng cấp cao nhất vũ trụ.
Ở tại nơi này, có rất nhiều người từng nghe qua danh tiếng của Lạc Nam, nào là Quán Quân Thiếu Đế Chi Chiến, nào là yêu nghiệt bậc nhất Tiên Giới, nào là kẻ vượt hai cảnh giới đánh bại Thiên Đế…
Tuy nhiên đa số chỉ là nghe nói qua, số người chứng kiến những trận chiến lớn của Lạc Nam lác đác không có mấy.
Hiện tại biết hắn vậy mà là Nghịch Long, là nhân vật mà tương lai bọn hắn theo hầu, trong lòng khó tránh khỏi sinh ra cảm giác tò mò, tự đặt câu hỏi liệu hắn có xứng đáng để bản thân mình trung thành hay không.
Đây là cơ hội tốt nhất để chứng minh cho điều đó…
Thảnh thơi ngồi rung đùi, Hắc Trư vuốt cằm, nhếch miệng đầy đắc ý.
Đứng bên cạnh hắn là một lão già râu trắng đầu dê, đỉnh đầu có một đôi sừng cong, ánh mắt thâm thúy và cơ trí như tinh thần đại hải… không ai khác chính là Sơn Dương Đế.
Liếc mắt nhìn Hắc Trư, Sơn Dương Đế tán thưởng nói:
“Con heo ngươi lại độc chiếm công đầu a, tạo điều kiện cho Lạc Nam dùng chiến lực lập uy trước mặt các nhánh quân đội, gia tăng danh vọng!”
Bởi vì mới đầu quân cho Lạc Nam, rất nhiều thành viên Vô Tận Hỏa Giới, Cự Chiến Cổ Tộc các loại ngay cả tiếp xúc với Lạc Nam cũng chưa từng, cho nên khó tránh khỏi các suy nghĩ không phục, hoài nghi về năng lực của hắn.
Vậy nên Hắc Trư nhìn thì giống như cố tình gây sự, thực chất là suy nghĩ cực kỳ sâu sa, muốn mượn tay hai vị Hỗn Thế Hầu để củng cố hình tượng của Lạc Nam trong mắt các phương thế lực.
Nếu xét về trí tuệ, Sơn Dương Đế thậm chí không dám cho rằng mình vượt qua Hắc Trư, mỗi một hành động của con heo này đều có mục đích sâu xa bên trong đó.
“Hắn phải chứng minh chính mình, không phải chỉ đối với các nhánh quân, mà còn đối với ngươi và Thiên Lý!” Hắc Trư hài hước nhìn Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã ngồi cách đó không xa thản nhiên cười nói.
Sơn Dương Đế cùng Thiên Lý Mã trầm mặc không đáp.
Hiển nhiên bị Hắc Trư nói trúng tim đen.
Không riêng gì những người khác, mà cả hai bọn hắn cũng đang mơ hồ về năng lực thật sự của Lạc Nam.
Những người khác dù sao cũng luôn sống ở vũ trụ này, nghe được các loại tin tức liên quan đến Lạc Nam qua các sự kiện.
Nhưng còn bản thân Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã lại tồn tại ở trạng thái pho tượng vô số năm qua, trước đó bọn hắn ngay cả Lạc Nam là ai cũng không biết.
Hơn nữa sau khi được Lạc Nam hóa giải lời nguyền, vì thời gian quá mức gấp rút, Sơn Dương Đế và Thiên Lý Mã đã bị cuốn vào kế hoạch do Hắc Trư lập ra, toàn diện tập kích Thiên Đình, đâu có thời gian để tìm hiểu về con người Lạc Nam như thế nào.
Chính vì vậy, hai người vẫn luôn muốn biết, liệu Lạc Nam có sánh bằng Nghịch Long Đế năm xưa, đủ tư cách dẫn dắt bọn hắn báo mối thù cũ, giành lại huy hoàng hay không.
Trận chiến vô thưởng vô phạt này cực kỳ quan trọng, nó sẽ là cơ hội để Lạc Nam lưu lại ấn tượng không thể phai nhòa trong mắt những kẻ vẫn còn nghi vấn năng lực của hắn.
“Đây cũng là một con dao hai lưỡi!” Sơn Dương Đế trầm giọng nói:
“Nếu Lạc Nam bại trận quá nhanh, e rằng danh vọng của hắn trong quân đội sẽ tuột dốc không phanh, mà ta và Thiên Lý cũng sẽ suy nghĩ lại về tương lai sau này liệu có nên theo hắn?”
Sơn Dương Đế đang tự hỏi, liệu dùng hai vị Hỗn Thế Hầu để Lạc Nam chứng minh liệu có quá sức của hắn hay không?
Dù sao chiến lực của Hỗn Thế Hầu nổi tiếng kinh thiên động địa, mà Lạc Nam còn thua kém về mặt cảnh giới nghiêm trọng như vậy.
Từ trước đến nay chỉ nghe Hỗn Thế Hầu vượt cấp chiến đấu, chưa từng nghe người khác vượt cấp chiến đấu trước mặt bọn hắn.
Thiên Lý Mã cũng nhìn thoáng qua Hắc Trư, không hiểu con heo này là đang tạo cơ hội cho Lạc Nam tăng danh vọng hay giẫm hắn xuống đáy bùn.
“Cứ thoải mái xem đi…” Hắc Trư nhìn hai người cười đầy quỷ dị:
“Kẻ được Cửu tỷ và con khỉ tán thành sẽ không để các ngươi thất vọng!”
Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Sơn Dương Đế cùng Thiên Lý Mã càng thêm trịnh trọng nhìn lên không trung.