Phần 79
Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam ngạo nghễ hiên ngang mà đứng, trên người là chằn chịt các vết son môi, vết móng tay, vết nước bọt…
Hắn đảo mắt nhìn chín bộ ngọc thể mê người lúc này nằm khắp nơi trên giường nệm, niềm hư vinh tự hào của nam nhân dâng lên vô hạn.
Trên tường tấc da thịt trắng như tuyết của các nàng và vô số dấu vết đỏ thẳm xung huyết, vô số dấu răng, vết cắn… từng bầu sữa phập phồng lên xuống tạo thành sóng thịt, từng bờ môi hé mở… từng cái miệng xinh xắn thở dốc… khắp cung điện rộng lớn đều có vết tích của các đợt mây mưa, cho thấy cuộc đại chiến vừa xảy ra khốc liệt đến mức nào.
“Hahaha, tấn công dữ dội như vũ bão nhưng lại bại trận như bùn nhão…”
Hắn nhìn chín người Cửu Huân Dao trêu tức nói.
“Ngươi… ngươi là trâu sao…” Một vị Cửu Huân Dao có mái tóc đỏ rực như lửa cắn lấy cánh môi, đầy u oán nói.
Mặc dù là Nghịch Long, nhưng lấy một chọi chín, hơn nữa còn áp đảo các nàng như vậy quả thật là khó thể chấp nhận.
Phải biết Cửu Đầu Xà cũng không kém hơn Nghịch Long ở phương diện chăn gối đâu.
“Hừ, đã nói gọi phu quân…” Lạc Nam bất mãn trừng mắt, tiến đến bên cạnh Cửu Huân Dao tóc đỏ, bế nàng đặt sấp lên đùi mình, bàn tay nhắm ngay bờ mông màu mỡ vỗ xuống.
BỐP… BỐP… BỐP…
“Ưm… phu quân!” Cửu Huân Dao tóc đỏ thật sự bị chinh phục, rên rỉ theo từng đòn đánh tay của hắn.
“Vậy mới ngoan!” Lạc Nam hài lòng cười lớn.
Hắn chỉ cần động ý niệm, không gian trong Ngũ Sắc Giới đã theo lệnh hành động, dịch chuyển cả chín người Cửu Huân Dao đến sát bên cạnh hắn, nằm xuống ngay ngắn thành hàng.
Lạc Nam thì sướng như vua chúa nằm trên chín bộ ngọc thể của các nàng, gối đầu lên một bầu sữa của Cửu Huân Dao tóc đen, bàn tay thò sang bên cạnh đùa nghịch cơ thể của Huân Dao tóc vàng, một chân gác lên đùi của Huân Dao tóc xanh, rung đùi đắc chí.
Hắn phát hiện hắn càng ưa thích yêu và âu yếm một lúc chín người các nàng như vậy.
Chẳng trách Cửu Huân Dao từng khiến vô số nam nhân thần hồn điên đảo, ngay cả Long Ngạo Thiên ngoài ham muốn huyết mạch của nàng, hắn vẫn thật sự mê luyến nàng.
Không nói việc Cửu Huân Dao nhan sắc đỉnh cấp vũ trụ, chỉ riêng cưới một thê tử như cưới chín thê tử, lúc nào thích thì yêu cầu chín người hầu hạ, quả thật không có một nam nhân nào cưỡng nổi sức hấp dẫn khủng khiếp như vậy, trừ khi ngươi phân biệt chủng tộc như Long Nghịch, gu thẩm mỹ khác người hoặc là thái giám mà thôi.
“Hừ!”
Thấy Lạc Nam sắp đắc ý đến mức lên trời, chín âm thanh hừ lạnh cùng lúc vang lên, Cửu Huân Dao đang muốn biến trở về bản thể một người như cũ.
“Khoan đã, ta còn việc quan trọng…”
Lạc Nam ra hiệu nàng chờ thêm một chút.
Cửu Huân Dao mấy nữ liếc mắt nhìn nhau, không biết tên này muốn làm gì, bất quá nhìn dáng vẻ của hắn không giống làm bộ, các nàng chỉ đành chiều hắn thêm một chút.
“Hệ Thống, mở ra Vòng Quay Danh Vọng!”
Lạc Nam hướng trong lòng hạ lệnh nói.
Không sai, thời gian làm mới Vòng Quay Danh Vọng đã đến, lại thêm vừa lúc nằm trên chín phân thân của thê tử, Lạc Nam muốn xem thử vận may của mình đến đâu.
Nhưng đập vào mắt hắn trước tiên chính là con số vượt qua 5000 tỷ Điểm Danh Vọng.
Lạc Nam nhịp tim cuồng loạn, rõ ràng động tĩnh gần nhất náo loạn ở Đan Thần Tháp đã mang về kết quả bội thu, con số Điểm Danh Vọng đạt đến mức kỷ lục từ trước đến nay, thậm chí chưa hề có dấu hiệu dừng lại.
“Hóa Vũ Bá Thần Thể có hy vọng rồi!”
Lạc Nam trong lòng mừng rỡ như điên.
Có số Điểm Danh Vọng khổng lồ này, hắn tự tin mình sẽ có thể sử dụng Thiên Cơ Bảng tìm kiếm tung tích cụ thể của Thế Giới Thụ, đồng thời thu thập thông tin của hàng loạt Ngũ Hành Hỗn Độn Khí còn sót lại của vũ trụ này.
Một khi có thể đúc thành Hóa Vũ Bá Thần Thể và hình thành một số hành tinh nhất định trong cơ thể, dù đối chiến trực tiếp cả Tru Tiên Điện Chủ và Săn Ma Điện Chủ hắn cũng không ngại.
Cái danh đệ nhất cường giả của Tuế Nguyệt e rằng phải đổi chủ.
Khi đó hắn cũng có đủ vốn liếng và tự tin tuyên bố rằng mình xứng đáng với nàng.
Đè nén cảm giác vui mừng, Lạc Nam dời ánh mắt đến bảy cái ô xếp thành vòng quay quen thuộc.
Ô thứ nhất, Điểm Danh Vọng ngẫu nhiên trừ hoặc cộng.
Ô thứ hai, ngẫu nhiên mất lượt hoặc thêm lượt.
Ô thứ ba, một bình Đế Tửu.
Ô thứ tư, Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm – Cửu Thiên Huyền Y.
Ô thứ năm, Bí Thuật – Kim Tiền Bạo Kích.
Ô thứ sáu, Tuyệt Thế Thần Thông – Khống Tinh Lực.
Ô thứ bảy, phương pháp luyện chế – Hư Vô Tổ Phù.
“Hư vô!?” Xem đến ô thứ bảy, Lạc Nam xém chút nhảy dựng lên.
Hắn vĩnh viễn sẽ không quên Bạch Y Nhân, cái tên khiến mình tốn không ít thủ đoạn mới có thể đánh bại ở Thiếu Đế Chi Chiến.
Hư Vô vĩnh viễn là lực lượng khó chơi nhất mà Lạc Nam từng đối đầu, hắn không thể chạm vào hay đánh trúng đối thủ.
Hư Vô Tổ Phù này liệu có thể…
“Không sai!” Kim Nhi cũng chép miệng cảm khái nói: “Hư Vô Tổ Phù đúng là có thể giúp chủ nhân của nó sở hữu trạng thái Hư Vô và điều khiển Hư Vô Chi Lực, đây là một trong những Tổ Phù quý giá nhất, công tử rất may mắn…”
“Hạn chế duy nhất của Hư Vô Tổ Phù là khi ở trong trạng thái hư vô, chủ nhân của nó không được sử dụng bất cứ thủ đoạn hay thứ gì có liên quan đến thuộc tính khác, bằng không hư vô sẽ mất đi công hiệu!”
Lạc Nam nghe vậy có chút suy tư, chẳng trách trước đó Bạch Y Nhân từ đầu đến cuối chỉ dùng Hư Vô để đánh nhau, chẳng thấy lấy ra Pháp Bảo hay Vũ Kỹ gì vận dụng đến Hỏa, Thủy hay thuộc tính nào khác.
Đối với một kẻ có thủ đoạn chiến đấu đa dạng như hắn mà nói, trạng thái hư vô thật sự có chút gò bó và hạn chế…
Trong giới hạn như vậy, hư vô chỉ có thể trợ giúp hắn miễn nhiễm trước công kích của địch nhân nhưng lại không thể dùng vũ kỹ hay Bá Lực để phản kích trở lại.
Nếu như có thể vừa hư vô để miễn nhiễm mọi loại công kích, vừa chiến đấu như thường, khi đó Lạc Nam là vô địch thiên hạ.
“Công tử nằm mơ, đó là điều phi thực tế!” Kim Nhi bĩu môi xem thường, tên này suy nghĩ hay lắm.
Lạc Nam vuốt cằm, vậy xem ra Hư Vô Tổ Phù không mang lại quá nhiều tác dụng cho mình, tìm người khác thích hợp hơn sử dụng để phát huy tối đa sức mạnh của nó mới là chân lý.
Hắn càng ngày càng ưa thích và chờ mong đám Tổ Phù này.
Không Gian Tổ Phù, Oanh Thiên Tổ Phù, Hư Vô Tổ Phù… loại nào cũng mang đến uy năng và sức mạnh đặc biệt.
Chỉ cần Vòng Quay Danh Vọng xuất hiện phương pháp luyện chế Tổ Phù, bằng mọi giá Lạc Nam cũng phải đạt được.
Không tiếp tục suy nghĩ nhiều, Lạc Nam sảng khoái nói:
“Quay hết cho ta!”