Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Phần 151: QUY TẮC NGẦM

Vương Đổng dùng ánh mắt ngưỡng mộ vô hạn nhìn cô em họ Diệp Thanh oánh và cô thục nữ danh môn Lan Nguyệt, vẻ kiêu ngạo ban đầu đã sớm tan biến rồi. Cô rất rõ, anh chàng em rể tương lai từ một cảnh sát bình thường không đáng một xu, nay biến thành một người danh giá trong gia đình giàu sang quyền thế mà ngay cả bác và ba đều phải xu nịnh! So với đối phương, người bạn trai làm phó tổng giám đốc của mình rõ ràng là tầm thường đến nỗi không có gì tầm thường hơn!
Vừa lúc này, chủ tịch Gihen khu vực Châu Á Thái Bình Dương tập đoàn Khai Sáng dẫn theo một đám người đi tới. Người đàn ông Mỹ độ khoảng năm mươi mấy tuổi, bụng to, nhiệt tình đưa tay về phía Lương Thần, nói tiếng Hán rất lưu loát:

– Lương tiên sinh, có thể quen biết được anh tôi cảm thấy rất vinh dự!

Sau đó nhìn sang Lan Nguyệt, vẻ mặt kinh ngạc thốt lên:

– Ồ, cô bé xinh như thiên thần, nếu như tôi trẻ lại ba mươi tuổi, tôi nhất định sẽ trở thành người đeo đuổi trung thành nhất của cô bé!





Lan Nguyệt lễ phép cười, trong lòng lại oán thầm. Tướng mạo như con gấu bắc cực, cho dù trẻ lại năm mươi tuổi thì bổn cô nương cũng chẳng thích ông.

Tuy nhiên cô vẫn rất thích thú với lời khen của đối phương.

Trên thực tế, Lan Nguyệt có chút coi thường y, khi còn trẻ, chủ tịch Gihen là một chàng trai Mỹ tương đối tuấn tú.

Lương Thần lại một lần nữa lĩnh ngộ được bản lĩnh nịnh hót khác người của ông Mỹ này. Tiếp theo đó, chủ tịch Gihen giới thiệu những người giàu có tài giỏi bên cạnh mình với Lương Thần, nào là Chủ tịch hội đồng quản trị công ty thời trang Sáng Kiến kiêm Tổng giám sát nghệ thuật, chủ tịch đoàn chủ tịch hội ủy viên liên hiệp thời trang Á Châu, chủ nhiệm hội ủy viên chuyên nghiệp hàng cao cấp… Phía sau còn có không ít các cô minh tinh, người mẫu nổi tiếng, thân hình bốc lửa, cô nào cô nấy thỉnh thoảng lại liếc nhìn Lương Thần với những ám hiệu mê hoặc!

Lương Thần thấy cũng coi như không thấy, đùa hay sao mà chơi trò liếc mắt đưa tình với anh đây! Có biết là anh đây là chiến sĩ kiên cường đã vượt qua được thử thách bởi đôi mắt quyến rũ của cô tiểu yêu tinh Tử Thanh hay không? Những cô minh tinh, người mẫu này tuy là ai cũng quyến rũ cuốn hút, nhưng so với vẻ yêu kiều quyến rũ của tiểu yêu tinh thì còn thua xa!

Nhìn từng nhóm từng nhóm những vị tổng giám đốc các công ty có danh tiếng trong xã hội, rồi lại từng nhóm minh tinh, người mẫu nổi tiếng trang điểm lộng lẫy đi tới, trên tay Lương Thần cầm đầy danh thiếp, trong lúc than thở vì tác động của ánh hào quang giàu sang và quyền lực đem đến cho những người xung quanh không thể kiềm chế mà ngẩng đầu hét to:

– Các chú các bác, các chị em xinh đẹp, đừng có nhằm vào tôi nữa, thật sự tôi chỉ là hàng rẻ tiền thôi!

Không ai có thể nghe lấy lời than vãn trong lòng của Lương Thần, minh tinh nghệ nhân, thiên kim danh giá, hoặc trắng trợn, hoặc rụt rè tiếp cận Lương Thần. Lương Thần cảm thấy đầu mình đau ê ẩm, sau khi cảm giác mới mẻ ban đầu biến mất thì buổi tiệc này đối với hắn không còn sức thu hút nào nữa. Nếu như không phải vì món quà không thể từ chối của Lâm Tử Hiên, hắn đã sớm rời khỏi rồi. Đương nhiên, hắn sẽ kéo theo cô bé Lan Nguyệt và chị em Diệp Thanh Oánh cùng về!

Lương Thần cũng nhìn ra được, Vương Phỉ Hạm, Diệp Tử Thanh cũng không muốn ở lại xã giao. Những vị thần tiên các nơi đến chào hỏi hắn nhiều vô số kể, còn những tên tiểu quỷ vây quanh Vương Phỉ Hạm, Diệp Tử Thanh cũng không đếm xuể. Ánh mắt của mỗi tên tiểu quỷ sáng quắc, nhìn phía Vương Phỉ Hạm, Diệp Tử Thanh hận một điều là không thể cắn câu. Lạnh lùng và kiều diễm là hai kiểu gợi tình rất dễ khiến cho đàn ông bị chinh phục.

Chủ tịch Gihen cũng không ngoại lệ. Đứng bên cạnh Vương Phỉ Hạm không ngừng bắt chuyện. Xem ra người phụ nữ trung niên mặc bộ lễ phục màu xanh, xinh đẹp, chững chạc, thân hình đầy đặn mới thuộc tuýp người mà y ưa thích nhất!

Ngay lúc đang hao tổn tâm sức tiếp cận làm quen với người phụ nữ lạnh lùng, đột nhiên chiếc điện thoại trong túi áo y rung lên, rút điện thoại ra nghe, ông Gihen mặt có vẻ rất cung kính, rồi liên tục gật đầu.

Thời gian nói chuyện rất ngắn, chưa đến mười giây, ông Gihen bỏ điện thoại vào túi rồi nhìn quanh, sau đó tìm được mục tiêu rồi bước đến.

– Xin chào chủ tịch Gihen!

Thấy ông Gihen bước đến bên cạnh y và em trai, Vương Kính Tùng liền gật đầu chào hỏi, đều là chủ tịch, nhưng thân phận địa vị thì không thể ngang hàng. Ông Gihen đại diện cho tập đoàn phụ trách nhân sự của tất cả các công ty con của khu vực Châu Á Thái Bình Dương, tham gia thẩm duyệt và quy hoạch việc triển lãm của các công ty con, chẳng khác nào như vị khâm sai đại thần có được thượng phương bảo kiếm, trên tay có quyền lực to lớn, người bình thường không dễ đắc tội!

– Vương lão đệ, chúng ta coi như là người quen, trực tiếp kêu tên của tôi là được rồi!

Chủ tịch Gihen dùng cách xưng hô của Trung Quốc đùa một chút, vừa rồi được biết chàng thanh niên mà chủ tịch Lâm xem trọng, có bạn gái là cháu gái của người phụ trách công ty điện ảnh Trung Quốc, thái độ của y liền có chút thay đổi, ít ra là không còn tỏ ra kiêu ngạo nữa!

Vương Kính Tùng và Vương Bàn Thạch đều rất tinh nhạy, họ phát hiện được sự thân thiện trong lời nói của Gihen, trong lòng hiểu rõ sao lại như vậy liền lợi dụng tình thế nói:

– Gihen lão ca, tiếng Trung Quốc chúng tôi có một câu, cung kính không bằng tuân mệnh!

Xưng huynh gọi đệ xong, Gihen ghé tay nói khẽ hai câu với Vương Kính Tùng, Vương Bàn Thạch, sau đó vỗ cánh tay hai người rồi cười.

Vương Kính Tùng và Vương Bàn Thạch sau khi có chút giật mình, lập tức trở về trạng thái bình thường, trong lòng thoáng nắm bắt được, đôi bên nhìn nhau, âm thầm chỉ tay về phía Tô Mộng Nghiên, Bạch Băng cách đó không xa.

Tô Mộng Nghiên mặc bộ lễ phục tơ tằm màu vàng nhạt, là điểm sáng khác trong buổi tiệc, dung mạo của cô ta chỉ thua Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh. Đặc biệt là phong thái, mơ hồ uyển chuyển càng khiến người khác rung động.

Bạch Băng mặc bộ lễ phục thêu tay mang phong cách Trung Quốc. Đường thêu pha lê trên cổ áo và cổ tay càng tô điểm thêm phong cách lạ thường, giống như thiết kế của sườn xám. Đường xẻ tà có hơi cao, thỉnh thoảng lại lộ ra một nửa đùi trắng nõn.

Trong số minh tinh nghệ nhân ký hợp đồng với công ty của Vương Kính Tùng, Vương Bàn Thạch, hai cô gái này là xuất sắc nhất. Vì thế hai anh em họ không hẹn mà cùng chọn họ làm mục tiêu.

Sánh vai đi đến chỗ nhóm người Lam Phàm, Bộ Phàm, Âu Dương Hạo, thấy họ đi tới, Bạch Băng và Tô Mộng Nghiên liền gật đầu, cung kính gọi:

– Chủ tịch Vương!

Đằng Kiều Kiều, Lam Phàm, Bộ Phàm và Âu Dương Hạo chỉ lễ phép gật đầu. Họ đều là con cháu nhà quan, mỗi người đều có bối cảnh quan trường hùng mạnh. Đối với hai ông chủ đầu tư ngành giải trí này cũng chẳng xem trọng gì.

– Tiểu Băng, tiểu Nghiên, lại đây một chút! Vương Kính Tùng thân thiết nói.

Nghe ông chủ có cách xưng hô nhiệt tình lạ thường. Trong lòng Bạch Băng và Tô Mộng Nghiên bất chợt có chút nghi hoặc, cùng với bất an.

Đi đến bên hai ông chủ Vương Kính Tùng, Vương Bàn Thạch, sau khi nghe xong hai vị chủ tịch công ty nói rõ ý đồ, sắc mặt hai cô gái Tô Mộng Nghiên và Bạch Băng đột nhiên tái nhợt. Dù thế nào họ cũng không thể ngờ, điều mà họ luôn từ chối và lo lắng, lại đột nhiên ập lên đầu họ trong buổi tiệc đêm nay!

– Chủ tịch Vương!

Tô Mộng Nghiên lắc đầu tỏ ý từ chối. Còn Bạch Băng thì lên trước một bước, nhẹ nhàng cầu xin:

– Chủ tịch Vương, ông đã hứa với chúng tôi, sẽ không ép buộc chúng tôi phải làm những chuyện đó mà! Xin ông, thật sự chúng tôi không muốn.
– Tôi không ép các cô, tôi luôn tôn trọng sự lựa chọn của các cô!

Vương Kính Tùng có chút không hài lòng, nói khẽ:

– Các cô có thể từ chối, nhưng từ chối sẽ phải trả giá. Nếu các cô dự định rời khỏi công ty, và trả lại tiền bồi thường hủy hợp đồng, vậy thì đêm nay, tôi không ngại đối mặt với sự tức giận của chủ tịch Lâm!
– Tiểu Băng, tiểu Nghiên, các cô cũng phải thông cảm nỗi khổ của công ty, nếu như không phải bất đắc dĩ, làm sao tôi đưa ra yêu cầu này đối với các cô? Các cô đã làm hơn hai năm rồi, công ty luôn bảo vệ các cô rất chu toàn, nhưng lần này, chúng tôi thật sự bất lực. Tôi không phải muốn ép buộc các cô, nếu các cô có thể lợi dụng quan hệ, tự giải quyết vấn đề này, vậy thì coi như mọi người đều vui vẻ, còn không thì tôi khuyên các cô phải đối mặt với sự thật, nghe theo sự sắp xếp của công ty.

Vương Bàn Thạch nói rất rõ ràng. Y cảm thấy mình đã hết lòng quan tâm giúp đỡ. Đám minh tinh nghệ sĩ có nổi tiếng đến đâu, chung quy cũng là những con rối mà thôi, trước mặt quan lớn và đại gia, những người này chỉ là để làm nền. Bề ngoài có vẻ là rất vinh quang, thực tế lại phải thường xuyên từ bỏ tự tôn chấp nhận sự sắp xếp, chơi đùa của người khác, “quy luật ngầm” ở đâu cũng có, từ đầu đến cuối muốn giữ thân mình trong sạch, không nhiễm vết dơ nào, thật là rất khó, rất khó!

Lời nói của Vương Bàn Thạch dường như gợi Bạch Băng nghĩ ra gì đó, cô ta kéo tay Tô Mộng Nghiên quay lưng đi về phía nhóm người Đằng Kiều Kiều, nắm tay Đằng Kiều Kiều, nước mắt không kiềm chế nổi tràn ra khỏi khóe mi, nói khẽ:

– Kiều Kiều, nể tình chúng ta từng là bạn học, lần này cô nhất định phải giúp tôi và Mộng Nghiên!
– Làm sao vậy Băng Băng? Cô đừng kích động, từ từ nói.

Đằng Kiều Kiều vội vàng nói.

Lam Phàm, Bộ Phàm, Âu Dương Hạo cũng giật mình kinh hãi. Chỉ chớp mắt đây thôi, hai đại mỹ nhân đã trở thành bông hoa trong mưa rất thê thảm.

Bạch Băng ứa nước mắt, đem kể quá trình gặp phải quy luật ngầm kể lại cho Đằng Kiều Kiều, cô và Tô Mộng Nghiên đều biết ba của Đằng Kiều Kiều là chủ tịch tỉnh Liêu Dương mới nhận chức, chỉ cần một câu nói của Đằng Kiều Kiều, đã đủ để hóa giải vận rủi mà hai người đang gặp phải.

– Thật… không biết xấu hổ.

Bộ Phàm nổi giận, cái thứ gì vậy, ông chủ tịch Lâm lớn tuổi như vậy, ngồi xe lăn còn muốn chà đạp cô gái xinh đẹp trẻ trung như vậy? Cho dù là chà đạp cũng nên để Bộ đại công tử chà đạp mới đúng!

– Không cần phải gấp, mọi người cùng nghĩ cách, sẽ có cách giải quyết thôi!

Lam Phàm nói khẽ, ánh mắt dịu dàng nhìn Bạch Băng và Tô Mộng Nghiên, khiến hai cô cảm thấy an tâm như nắm được cây cỏ cứu mạng.

– Chẳng phải là chủ tịch tập đoàn sao? Chỉ cần một cú điện thoại của ba tôi, he he!

Tuy Đằng Kiều Kiều có biểu hiện mất mãn đối với thể hiển dịu dàng của Lam Phàm, nhưng chung quy cũng là bạn học, Bạch Băng lại cầu xin cô ta ở đó, đương nhiên cô ta không thể ngồi yên không giúp.

– Chúng ta tiên lễ hậu binh!

Lam Phàm định thần nói:

– Trước tiên gọi ông chủ tịch Gihen qua, mọi người bộc lộ thân phận, nếu như có thể khiến đối phương biết khó mà rút lui, vậy cũng bớt đi rất nhiều rắc rối!

Đề nghị của Lam Phàm lập tức chiếm được sự ủng hộ của Đằng Kiều Kiều, Bộ Phàm, Âu Dương Hạo. Bộ Phàm, Âu Dương Hạo biết rõ, cho dù tập đoàn Khai Sáng hùng mạnh nhưng ở Liêu Dương này còn có những thế lực khác, dám không nể mặt chủ tịch tỉnh và phó chủ tịch tỉnh hay sao? Giải quyết chuyện này là không có gì phải băn khoăn!

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng