Phần 9
Thảo bước vào trong nhà, cô đi thẳng xuống dưới bếp nơi mà ánh đèn không được sáng cho lắm. Trông thấy Thảo, Hải nhướng mày như hỏi rồi mỉm cười một mình. Mặc dù về bản chất là một con thú và kẻ săn gái, anh ta vẫn có thể tự hào là suốt đời anh ta chưa ép buộc một người đàn bà nào. Họ luôn luôn tự nguyện đến. Riêng về Thảo thì ngay từ lúc đã hôn nhau trong phòng làm việc, anh ta đã biết là cô sẽ tự đến cho dù cô biết anh là chồng sắp cưới của Gia Bảo. Hải tiếp tục rót chai rum captain morgan vào cốc của Minh Thư, nhấm nháp cảm giác về ưu thế và chiến thắng của mình.
Khi quyết định đi vào bếp, Thảo biết mục tiêu mình phải làm gì, cô không muốn hai người chơi trò mèo vờn chuột nữa. Giờ đây khi đã đứng trước mặt anh ta, tự dưng cô đỏ bừng mặt khi nghĩ đến việc mình chủ động muốn Hải làm chuyện ấy. Lòng cô háo hức ước anh ta cũng thích mình. Phan Hải im lặng nhìn thẳng vào mắt Thảo, cảm thấy mùi cơ thể, hương thơm từ tóc cô và nhìn thấy những đường nét thân thể cô hiện rõ qua chiếc áo mỏng để trần vai. Nhìn khoảng ngực trắng ngần, phía dưới phập phồng hai bầu ngực căng mọng, Hải bắt đầu rạo rực. Cả hai đều biết mình đang muốn gì và quan trọng là ai chủ động trước mà thôi. Phan Hải thấy thời cơ không thể nào thuận tiện hơn được nữa, nuốt nước bọt đánh ực rồi anh không ngần ngại chìa tay vuốt mấy đầu ngón tay lên ngực cô.
Phan Hải vừa chạm vào, hai nụ hoa đã lập tức cương nhanh. Anh ta nhanh chóng cảm thấy bị kích thích, còn Thảo thì bắt đầu vừa thở hổn hển vừa hơi ưỡn ngực về phía trước… cô đã đồng ý. Cả hai nhìn nhau và cảm thấy căng thẳng. Thảo không đủ sức chống lại sức hút từ phía Phan Hải, toàn thân cô bắt đầu run giật vì hồi hộp. Là một cô gái sống theo phong cách tây âu từ bé, Thảo coi sex là chuyện bình thường và nếu ai đó làm cô thích thì cô luôn là người chủ động. Nhưng lần này với Phan Hải, có lẽ trong đời chưa bao giờ cô trải qua cảm giác lo sợ, hồi hộp, kích thích và thèm muốn đến như vậy.
Phan Hải mở chai nước coca, một tay rót vào cốc rum, tay kia liều lĩnh tụt hẳn chiếc quai áo khỏi vai Thảo, rồi kéo tuột luôn cái nịt ngực, lột trần đôi vú cô ra. Hơi thở của Thảo gấp gáp, cô không phản đối, đôi mắt đen hơi nhắm lại rồi cô tự mình kéo tuột hẳn cái nịt vú xuống chút nữa và nhìn Hải đầy ham muốn và khiêu khích.
Thời điểm nguy hiểm, Phan Hải cảm thấy một cơn thèm muốn dâng trào. Cái kiểu vừa muốn lại vừa lo sợ ai nhìn thấy càng khiến anh ta kích thích hơn. Tất cả các sợi lông trên tay dựng đứng lên, Phan Hải nhanh chóng đưa một tay lên chộp lấy một bên ngực no tròn, anh bóp hơi mạnh chút khiến Thảo ứ lên nhè nhẹ trong cổ họng. Đặt chai nước coca xuống bàn, Phan Hải kéo ngay đầu Thảo lại gần và ngay lập tức hai cái miệng phủ lấy nhau. Nụ hôn thèm khát này cả hai đã chờ đợi quá lâu rồi, Phan Hải cảm nhận được cái lưỡi mềm mại và ướt át của Thảo đang chủ động lùa vào miệng mình khoắng khoắng và anh mút nó thật mạnh trong cái sung sướng tột đỉnh. ” Thế này mới gọi là hôn chứ.. ” Hải nghĩ thầm như vậy và thích thú khi được hôn cái đôi môi gợi dục nhất hành tinh.
– Anh phát điên vì em lên mất! – Phan Hải thốt lên điều đó để cho Thảo biết là anh ta thèm muốn cô như thế nào.
– Em cũng vậy. Anh có biết, anh đã làm em phát rồ lên không? Anh làm em ướt nhẹp cả chiều nay. – Thảo cũng lao theo tiếng gọi của nhục dục, cô cũng xưng anh em với chàng rể của mình. Có lẽ trong mắt cô, Phan Hải chưa bao giờ là chồng của con gái mình.
Chưa có người đàn bà nào mà lại dâm và bạo như Thảo khi nói toẹt điều đó ra, Phan Hải thích thú áp ngay một tay xuống háng cô miết mạnh rồi vừa hôn môi vừa luồn lách bàn tay sao cho chui thẳng vào bên trong để kiểm tra. Chạm vào những đám lông mượt mà, Phan Hải sung sướng trườn nhẹ xuống dưới thì đã gặp những miếng thịt mềm mại và vô cùng ướt át.
– Hừ… Hải… ui… Anh làm em chết mất! – Thảo thốt lên nhỏ nhẹ khi bàn tay anh ta đã chạm vào âm đạo của cô.
Đúng lúc đang cao trào thì hai người vội buông nhau ra khi nghe thấy tiếng bước chân đi vào bên trong nhà. Thảo vội vã kéo quai áo về vị trí cũ, gương mặt cô lộ vẻ hoảng sợ.
– Hai người sao lấy rượu lâu thế? – Tiếng Long đang bước đến gần hai người.
– À, bọn em đang nói chuyện về những loại vang nổi tiếng trên thế giới mà anh. – Thảo nghĩ ngay ra được một lý do để bào chữa.
– Sao không ra ngoài ngồi mà nói chuyện. Mọi người đang đợi kia kìa. – Long nói vậy để hai người nhanh nhanh đi ra, anh không muốn Gia Bảo phải buồn khi biết mẹ đã ngoại tình với chính bạn trai của cô. Chỉ cần nhìn lướt qua thái độ lúng túng của hai người, đặc biệt là hai bờ môi của Thảo không còn tí son nào cũng đủ cho Long biết họ đã hôn nhau.
Phan Hải thở phào khi thấy đã thoát nạn. Người anh ta toát mồ hôi vì sợ. Sự căng thẳng tan biến khi Gia Bảo vẫn tươi cười mà không có chút nghi ngờ.
Long biết con gái anh không có chút hoài nghi bởi cô không bao giờ có thể ngờ rằng mẹ mình sao lại có thể làm như vậy.
Ngày vui kết thúc. Long gọi một chiếc taxi để đưa Minh Thư về và anh thoáng thấy khuôn mặt tiếc rẻ của cậu con trai Gia Kiên. Thấy ngoài trời càng về tối càng hơi lạnh lạnh, mấy lần Long có ý định kéo Thảo vào nhà để đi ngủ nhưng cô cứ lơ đi như là không biết gì. Giờ đây cô lại còn khơi chuyện với ý đồ rõ ràng mà Long không thể ngờ tới:
– Hôm nay Hải ở lại đây ngủ cũng được. Giờ cả nhà cũng coi con như là một thành viên trong gia đình rồi, phải không anh? – Thảo quay sang nhìn Long nói.
Long như bị vợ dồn vào thế bí, vì giữ thể diện nên anh đành gật đầu. Gia Bảo thì sướng nhẩy cẫng lên, cô không ngờ là hôm nay sao mẹ lại tuyệt vời như vậy…. nhưng tất cả đều là một âm mưu. Trong cái vui sướng, Gia Bảo không biết có bốn con mắt vừa nhìn nhau rất nhanh và họ đã hiểu sẽ phải làm gì.
Đêm buông xuống mỗi lúc một dầy đặc. Tất cả cảnh vật đều im lìm để mọi người chìm vào giấc ngủ. Cô bé Gia Hân nằm mà bỗng cô nghe văng vẳng đâu xa tiếng những con quạ kêu bên ngoài trên những ngọn cây phi lao. Cô bé trở dậy, đi về phía cửa sổ nhìn ra bên ngoài nhưng tuyệt nhiên không nhìn thấy gì cả. Tiếng quạ kêu vẫn dội vào tai, Gia Hân cảm thấy cái buốt từ tai chạy ngược lên óc khiến cô đau đớn ôm lấy đầu nhăn nhó…
Long ngáy nhè nhẹ như là đang ngủ rất say. Rồi tiếng ngáy dần im bặt và anh mở mắt ra khi thấy bóng dáng vợ mình đã trở dậy đi ra ngoài. Tiếng bước chân và tiếng khép cửa rất nhẹ nhàng trong màn đêm của Thảo không làm Long thấy ngạc nhiên, tất cả đều đã được anh dự tính trước rồi và anh biết là nó sẽ diễn ra như vậy.
Thảo đi qua các phòng một cách nhẹ nhàng. Không một tiếng động nào trong đêm tối. Toàn bộ ngôi nhà chìm trong giấc ngủ. Tiếng chiếc cửa lớn được mở ra, bóng một người đàn bà lẻn thật nhanh ra ngoài, nhẹ nhàng đi về phía vườn. Rồi tiếng chân ai đó lại vang lên. Một người đàn ông xuất hiện ở cửa. Anh ta ngừng lại ngó nghiêng một lúc rồi đi sâu vào trong bóng tối.
Dừng lại ở giữa các lùm cây trong khu vườn rộng lớn, Thảo đứng quay mặt về phía cửa nhà như chờ đợi ai đó. Một lúc sau, người đàn ông đã xuất hiện ở đó không biết từ bao giờ. Anh ta nhẹ nhàng lẻn đến sau Thảo rồi bằng một động tác nhanh nhẹn và thô bạo ôm lấy cô ghì vào mình thật chặt.
– Ái! Hải… – Thảo thở ra với một tiếng rên.
Trong đêm tối, một con quạ đen đang đậu trên cành cây cao nhất trong khu vườn bỗng bị đánh thức bởi những tiếng rên và tiếng sột soạt quần áo của hai con thú đang đói khát và phải mò mẫm đi ăn đêm. Đứng cách đó không xa, một bóng người cũng đang lấp ló trong bóng tối, anh ta nhìn rất rõ Hải đang ghì Thảo vào mình. Thấy mọi chuyện đã rõ như ban ngày, anh ta nhẹ nhàng lẻn đi. Trong khu vườn bây giờ chỉ còn lại con quạ đen là đang chứng kiến tấn bi kịch vĩnh cửu của quan hệ loài người.
Từ phía sau, hai tay Phan Hải tóm lấy bầu ngực Thảo, sờ nắn nụ hoa cương cứng vì ham muốn. Giằng khỏi Phan Hải, Thảo quay mặt lại và gắn chặt vào môi anh ta một cái hôn thèm thuồng.
– Ôi.. mẹ vợ của anh! – Phan Hải rít lên trong cơn khoái cảm!
Phan Hải bỗng dừng hôn, anh ta bế Thảo lên rồi lựa một bãi cỏ phẳng mượt và đặt cô xuống. Thảo vươn hai tay ôm lấy mặt Hải, cô thèm khát phủ đầy miệng anh ta bởi những chiếc hôn dịu dàng.
Thời gian như ngừng trôi, Thảo bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, hai chân cô tự động dang rộng hết cỡ rồi nhắm mắt lại để chờ đợi điều mong ước mấy hôm nay. Âm đạo của cô dần nóng bừng lên khi được bàn tay của Phan Hải chạm vào và xoa nhẹ nhàng. Cảm nhận được các ngón tay của mình ướt sũng vì dâm thủy, Hải cười thầm nghĩ ” đúng là mẹ nào con nấy… cả hai đều dâm như nhau “.
Khi Phan Hải đẩy mạnh bảo bối của mình vào sâu bên trong nghe ” bực ” một cái thì Thảo đã thấy điều mong ước đã đến với mình. Không uổng công đánh đổi cả danh dự của một người mẹ khi mồi chài người yêu và cũng là chồng sắp cưới của con gái, Thảo chỉ biết là phải mười mấy năm nay cô mới có lại cái cảm xúc sung sướng tột độ của tình dục như thế này. Người cô như co giật liên hồi khi Phan Hải bắt đầu nhấp, mắt cô trợn trừng rên lên thành tiếng:
– A.. A.. A.. Hải.. Hải… A.. A.. A…
– Con đang làm cho mẹ sướng à? – Phan Hải cố tình xưng hô mẹ con để trêu Thảo.
– Ừ… a.. a… mẹ… sướng.
Phan Hải cũng thấy tê tái, thấy sướng khi được địt cái lồn thơm ngon giá trị nghìn tỉ của bà chủ tịch công ty Loth. Gần bốn mươi rồi mà sao anh ta vẫn thấy nó khít và nóng ấm quá. ” Mày thật đúng là có số hưởng Hải ạ.. ” anh ta thầm sung sướng nghĩ như vậy.
Tiếng hai cơ thể va đập vào nhau kêu phành phạch, tiếng rên rỉ dâm đãng của người đàn bà trong màn đêm đều được con quạ đen đang đậu trên cành cây trông thấy hết. Bỗng nó sải cánh bay vút đi trong màn đêm và cất tiếng kêu to. Cả hai kẻ háu đói không một chút quan tâm đến tiếng kêu đó, họ vẫn mải mê làm tình đầy cuồng nhiệt. Cơ thể quyến rũ của Thảo như chiếc đàn piano, còn Phan Hải như là một nghệ nhân với đôi bàn tay khéo léo trong từng nốt nhạc. Sự kết hợp của hai kẻ đều đam mê tình dục khiến cho cuộc ân ái như con sóng vỗ vào bờ, nó thật mạnh mẽ làm sao.
Cả hai cùng tận hưởng giây phút khoái lạc vô biên mà họ đã mong đợi từ lâu. Sau đó, khi đã mệt mỏi, hai người nằm rất lâu, vẫn ở trong nhau.
Một lúc sau, khi đã hồi tỉnh lại, hai người bắt đầu nói chuyện trong cái hổn hển như vừa mới chạy Marathon.
– Em biết không, em gợi tình kinh khủng. Mỗi lần nhìn thấy em là con cặc của anh nó cương lên ngay được. Em đúng là một người đàn bà đặc biệt, anh chưa từng gặp ai như vậy cả.
Thảo mỉm cười sung sướng khi biết anh ta cũng thèm khát mình đến mức độ như vậy. Cô vừa trả lời vừa mơn man cái đầu ti của anh ta.
– Ôi, anh, hôm nay em đã không thể kìm lâu hơn được nữa. Em chưa gặp người đàn ông nào mà lại làm em thèm thuồng đến như vậy.
– Anh cũng thèm muốn em đến phát điên lên.
Thảo lúc này đã biết cô yêu Phan Hải nhiều quá rồi, cô chỉ muốn anh ta là của riêng cô. Tình dục và tình yêu đôi khi gắn liền với nhau, và do vậy nó tạo nên sự ích kỷ rất lớn trong con người.
– Nhưng chuyện này sẽ kéo dài bao lâu khi anh cưới Gia Bảo? Em không muốn anh thuộc về bất kỳ ai ngoài em. Thảo không ngần ngại nói thẳng điều đó cho Phan Hải biết.
” Người đàn bà này tham lam quá… cô ta đúng là người phụ nữ quyền lực khi muốn có tất cả mọi thứ phải thuộc về mình, kể cả có là ai đi chăng nữa… thật đáng sợ…. nhưng cũng thật ngu ngốc… ” Phan Hải đang nghĩ về con người của Thảo. Anh ta bắt đầu lập kế hoạch nhanh trong đầu.
– Em có yêu anh không?
– Không yêu mà em lại bất chấp tất cả để đến với anh như thế này sao.
– Được rồi. Hãy tin anh, cô bé. Chỉ cần em tin anh. Vậy nhé!
Thảo được nghe một người đàn ông kém mình đến chục tuổi gọi là cô bé thì sướng cười quên đi hết mọi khó khăn trở ngại phía trước. Cô trườn lên người anh ta và tìm môi để tiếp tục lấy lại cảm giác như lúc ban đầu.
– Cái nữa anh nhé!
– Cái gì?
– Địt!
– Ôi, Thảo, anh chắc chết vì em mất thôi. Anh thích người phụ nữ như em.
Ở trên ban công, Long cũng thấy con quạ đen vừa bay qua vừa kêu to như muốn xé tan cái yên tĩnh của màn đêm. Long bất giác thấy có điềm không lành sắp xảy ra với gia đình anh. ” Lẽ nào câu chuyện của mười sáu năm về trước đang trở lại, và sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa đây… Gia Bảo… Gia Kiên… ”